LawPen| Uhtcearu
/ Tỉnh giấc đầy lo âu trước bình minh. /Tragalfar D. Water Law × Penguin.Tác giả: Hàn Minh.…
/ Tỉnh giấc đầy lo âu trước bình minh. /Tragalfar D. Water Law × Penguin.Tác giả: Hàn Minh.…
truyện được sao chép…
Chỉ chứa những bức tranh..lặt vặt và linh ting:)))…
Mùa nắng ấy, cái mùa mà cả người rạo rực những tuổi 17 còn ngây, còn thẩn và thơ trên cánh ruộng ươm vị của trời.…
Author: Munz Disclainmer: Fic được viết với mục đích hoàn toàn phi lợi nhuận.Nhân vật không thuộc về tôi nhưng số phận của họ do tôi định đoạt.Category: Sad Rating: TLength: Đoản Status: HoànThanks for care!!!…
giáng sinh an lành, thân mến...warning: lowercasenhân vật không thuộc về mình, họ thuộc về nhau…
Tôi yêu em, em hãy yêu và thông cảm nếu ngày nào đó tôi bảo vệ em, bảo vệ tổ quốc Việt Nam hùng vĩ ta bằng cách khác.…
paq gọi một bát phở không hành, và tđd dị nghị màu nước lèo nhạt toẹt của anh.warning: ooc, lowercase. KHÔNG CÓ NHU CẦU ĐEM LÊN TRƯỚC MẶT CHÍNH CHỦ.…
Gọi em là lá mùa thu,Gọi nàng là thơ mùa thu,Gọi anh là thu cuối cùng,Gọi nhau là giấc mơ tháng mười sâu thẳm.…
bảy chị em siêu nhân xin chào toàn thể các thuyền viên Hi Kỳ!cover.rawpixel…
-Này, ta đừng làm bạn nữa được không?- Tao thích mày. - Liệu sau tất cả ta có thể đến được với nhau?Cho dù diện mạo phong cách của em như nào thì anh vẫn một lòng với em.- Hẹn anh kiếp sau, kiếp này đôi ta mất nhau.Chúng ta vốn sinh ra là dành cho nhau, chỉ tiếc rằng không phải kiếp này. Cho dù trải qua bao nhiêu tiền kiếp đi chăng nữa, anh vẫn sẽ yêu em.Nhìn cô khóc hắn cũng nhói lòng, chẳng cần biết đó có phải lỗi của mình hay không thì hắn cũng thấy đau vì cô rơi lệ. Nhìn giọt nước mắt mà không thể ngăn lại được, anh cảm thấy bản thân mình thật tệ nhưng làm sao phá vỡ luật âm dương?…
truyên này là đến khi các sans đến trường nhưng yên tâm đi mik chỉ lấy vài sans mà m.n yêu thích thui đừng lo…
tổ hợp của sự đáng eo và những quả thính siêu bự của Hi Kỳ.cover.rawpixel…
Ws cuối cùng cũng chết. Cậu tưởng mình được sống một cuộc sống lười biếng sao? Căn bệnh đang dày vò cậu đau lắm đúng không? Người chỉ huy ngày nào đang nằm trên vũng máu đỏ tươi như hoa hồng. Cậu vô cảm nhìn cậu bé ngày trước mình cứu giờ đang ở trước mặt cậu nở nụ cười của kẻ chiến thắng. Nó đau lắm!- Chúc ngủ ngon, Cale henituse_______________________Sửa lại truyệnCảnh báo:-Au, ngược Cale, xàm, thiếu muốiLần đầu viết mong ủng hộ ạ…
một tiệm thuốc ở một con hẻm nhỏ nằm bên ngoài rìa của thành phố tập nập, nơi những vị khách "đặc biệt" thường xuyên lui tới để khám bệnh...…
"Anh có thể cho em biết tên của anh được không?" "Tên của anh khá là...lạ, vì thế em phải nghe cho rõ đấy nhé.""Tên của anh là...Ong Seongwoo. Không phải Hong mà là Ong. Không phải Gong mà là Ong. Không phải Oong mà là Ong. Ong Seongwoo."Daniel bật cười. " Thật là sự trùng hợp hài hước, em cũng nuôi một con mèo tên là Seongwoo!"Thể loại: Freeform!OngNiel; Supernatural; College student!Daniel; Cat shifter!Ong; Fluff ; some angst; HE Tình trạng bản gốc: Đã hoànTình trạng bản trans: On-going, 2-3 chap/tuầnTrans: Lìu & PiuEditors & Beta: Chuối & Lìu & PiuCover: Mad.Eagle 40Link to original story: https://archiveofourown.org/works/12821157.Credit to @heartykeykekeTruyện dịch và chỉnh sửa đã được sự đồng ý của tác giả bản gốc. We got full permission from @heartykeykeke to translate this story into Vietnamese and amend several parts when needed. Pls looking forward to her coming up stories.…
Các tác phẩm của Faulkner là nơi hợp lưu, là điểm hội tụ giữa cái lịch sử và cái vĩnh hằng. Cái lịch sử thì bám sâu vào vùng đất quê hương ông, nơi ông hư cấu thành quận Yoknapatawpha trong các tác phẩm. Cái vĩnh hằng thì gắn chặt với thân phận con người sống trong một bối cảnh xã hội và lịch sử được phân định rõ ràng đó, với cái khổ, cái đau, cái ác vừa song hành, vừa giằng co túi bụi với cái vui, cái sướng, cái thiện. Và từ chỗ hợp lưu này, người ta thấy được con người vẫn thắng thế, vẫn vượt qua những nghịch cảnh đau buồn đầy rẫy trong cõi nhân sinh."Nắng tháng 8" của Faulkner viết ra không phải để cho người khác đọc một cách ơ hờ, thoải mái. Nó là một cuộc thử thách, muốn độc giả trải nghiệm một cái gì đó rất riêng tư, rất thầm kín như tiếng thì thầm nức nở của nhân vật. Là phần tăm tối nhất của con người. Họ bị giằng xéo trong một thế giới mà việc tồn tại nghĩa là nhận lãnh trách nhiệm và không thể thoát ra khỏi nó. Chỉ khi họ dám đương đầu, họ mới được tự do.…
Ahihi…