'Jiminie, yêu xa không?''Anh tính đi đâu sao?''Không''Vậy sao lại nói là yêu xa?''Khoảng cách từ tầng 2 của khoa đương đại đến tầng 3 của khoa thanh nhạc là xa rồi đó'Lần đầu tớ thử viết, mong ủng hộ Kamsa…
Chết như thế nào...Lạnh lẽo ra sao...Nhớ và yêu nhiều như thế nào.....Tất cả những điều đó, đâu phải ai cũng biết........( Nếu bạn chưa biết rõ về Batfam hay Damian, hãy tìm hiểu qua trước khi đọc để tránh bị "bối rối") Truyện chỉ đăng trên Wattpad…
Tác phẩm của @hanshi651 được dịch bởi @_miminie, thuộc project Choker - Meowracle on 3375th Street.Giáng sinh là phải hôn người mình thích dưới cây tầm gửi chứ.Năm nay không có cây tầm gửi thì sao? Không sao cả.Dù sao thì còn rất nhiều ngày đêm, nên họ có thể hôn nhau vô số lần mỗi ngày.…
Couple : Vkook,Jikook , Jinkook , Namkook , Hopekook , SukookFic đầu tiên mong các bác , các anh ,các chị em ném đá , gạch , bomb nhẹ tay (^-^) Còn về món chính là thịt em sẽ vắt hết chất xám mà viết…
Là một câu chuyện tình ngang trái giữa Kim Dong Hyun và Park Jae Won, 2 người là bạn thân từ năm 8 tuổi vì Dong Hyun thường bị trêu ghẹo bắt nạt còn Jae Won là người luôn đứng ra giúp đỡ cậu giải quyết những tên đó. khi 16 tuổi họ đã bị tách ra vì Jae Won phải đi du học và sau 2 năm cậu ấy đã trở về bên cạnh Dong Hyun, rồi cậu bắt đầu thể hiện tình cảm của mình nhiều hơn với Dong Hyun. rốt cuộc chuyện tình của học sẽ đi về đâu và họ sẽ gặp phải những rắc rối gì, cùng đón xem nhé.…
-Em làm tôi muốn phát điên lên được!Trong không gian tĩnh mịch, anh hét lên đầy phẫn nộ.-Làm ơn, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt chán ghét đó, cũng đừng dùng thứ giọng điệu hờ hững đó để nói với tôi. Là tôi đã sai sao?-Có phải ngay từ đầu, tôi không nên đi theo tiếng đàn đó?-Có phải ngay từ đầu, tôi không nên bị cuốn hút bởi thứ âm thanh mê hoặc đó?-Có phải ngay từ đầu,... tôi không nên yêu em?Càng nói, đôi bàn tay to lớn càng ghì chặt lấy bờ vai mảnh mai, mạnh đến mức như muốn bóp nát nó trong tay. Chỉ thấy gương mặt của người con gái vẫn không thể hiện cảm xúc gì, chậm rãi thốt lên một câu khiến toàn bộ mong chờ trong anh hoàn toàn sụp đổ:-Phải.Nghe được câu trả lời, khoé miệng anh khẽ giương lên nụ cười chua xót, lời nói có phần tự giễu:-Sao lại không thể? Chúng ta không phải đều giống nhau sao? Đều là kẻ điên trong thế giới này, cái thế giới mà những người tự nhận là bình thường kia mới có quyền lên tiếng, mới có quyền đặt ra quy tắc. Và chúng ta, kẻ phá vỡ vô vàn thứ luật lệ tẻ nhạt hay những triết lí cứng nhắc của cuộc đời lại bị phán xét là khác biệt. Giữa thiên tài và kẻ điên có gì khác nhau? Chẳng qua chỉ có một sợi chỉ mỏng manh vắt ngang qua tạo thành ranh giới. Dẫu vậy, thay vì làm thiên tài để được người người ca tụng, chúng ta vẫn lựa chọn trở thành kẻ điên để vùng vẫy giữa thế giới này.…