[Song Vũ Điện Đài] kỉ niệm của chúng ta.
series shot, ngược, OOC, SE/BE.…
series shot, ngược, OOC, SE/BE.…
Author: Panda CowRating: K+Pairing: KiHaeDisclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi.Length:short fic (tầm 5 chap)Category:nhoi,hường phấn,phúc hắc công,cường thụP/s: đăng trước một chap khi nào hết lười sẽ đăng chap các chap kế tiếp =))Các readers com cho mình đi mà,không thấy com góp ý mình BUỒN:((…
Một nhóm người cổ đại trong lúc đánh nhau bị xuyên không về hiện đại? Hoàng thượng mở công ty làm phim, ép tướng quân phải xuất đạo? Tướng quân thích thái tử, lại là nữ cải nam trang. Là vị tướng quân gây cười nhất trong lịch sử...Nguồn: Miêu Truyện…
"nếu ngay từ đầu đã biết rõ rằng tự tay em sẽ kết liễu cuộc đời ta, vậy liệu có nên bắt đầu tình yêu này hay không?"…
Một câu truyện về một nhóm bạn khi song kiếm hợp bích với một nhóm khác chiến đấu trên mọi mặt trên về độ nhây và lầy. Và từ khi 2 bên chơi với nhau, hàng tỉ câu chuyện tình cảm ngọt ngào xảy ra.WARING: CẨN THẬN BỊ SÂU RĂNG VÀ TIỂU ĐƯỜNG!!!!Hàng vạn câu thính từ đó ra đời...-----------------------------"Anh không phải là chàng trai giỏi văn, đến bảng chữ cái Tiếng Việt còn không thược thứ tự nhưng từ khi gặp em, anh đã biết vị trí của chữ A và chữ N ở đâu. Nó không chỉ nằm trong bảng chữ cái mà nó còn nằm trong trái tim anh<3"**-" Em thích gì ?"-" Em thích kẹo, thích phim Hàn, thích ăn và quan trọng là.... em thích cả anh nữa!"**-" Anh thích con gái thế nào???"-" Chỉ cần biết tôi thích cô là được rồi-_-"**-" Con nhỏ kia thích anh :((("-" Nhưng anh thích em <3"------------------------------Sự kết hợp của -MEE :@dieumy2510-SAM :@vanhang206WE LOVE YOU❤️…
●chỉ viết He nha mọi người●couple: TaeKook●bối cảnh hiên đại▪1×1▪dễ thương…
khoobg xo…
Sủng phi có bộ dáng như thế nào? Xinh đẹp động lòng người lại ngang ngược. Bề ngoài là nữ nhân hoàng thượng sủng ái nhất, nhưng thực tế lại chỉ là tấm gỗ cho chân ái mà thôi. No no no, hãy để cho Ôn thị A Uyển ta tiến công trên con đường của sủng phi đến nói cho ngươi biết thế nào mới gọi là sủng phi.…
"Nếu em không thể mạnh mẽ thì hãy khóc đi"- Là anh nói vậy nhưng anh không hề biết ... giọng nói của anh làm em khóc. Là anh không biết nên không thể trách anh... à không là không có tư cách.Thanh xuân luôn là đẹp nhất trong đời người nhưng không phải lúc nào nó cũng đẹp! Nó lấy đi rất nhiều, cả mạng sống của người ta cũng nên. Nhiều thứ đã qua và để lại hối tiếc. Người ta không biết, rồi đến lúc nhận ra thì không thể quay đầu được nữa, chìm trong tuyệt vọng. Còn anh, chính là biết trước nhưng vẫn cố chấp yêu em để rồi cho em đạp đổ hết, nhưng là không đau được nữa...…
Đây là fic đầu tiên của mình vì nick cũ của mình bị mất nên giờ mình viết lại Ai ko thíck BOYS LOVE, là SONE thì click back há Đọc nhớ vote cho mình là đc rồi , iu mấy bn .........Thể loại vườn trường , hài hước á nha , hường dữ lắm lun , cũng có ngược chút xíu…
Đây là một câu chuyện không theo nguyên tác và là lần đầu mình viết truyện nên có lỗi mong Mn bỏ qua nhe hehe. Cũng mong Mn ủng hộ truyện nếu không hay hoặc cảm thấy khó hiểu cứ bình luận hỏi thoải mái nhoa ♥♥♥. Truyên mang nhiều tính chất tự bịa của Ad để mang thêm phần gây cắng có thể bạn sẽ thấy nó xàm ngôn T_T…
Ti vi và tiểu thuyết đều nói rằng, từ thuở ấu thơ đã chơi thân với nhau, nhà ở gần nhau gọi là thanh mai trúc mã, hơn nữa còn chia thành hai loại phổ biến. Một là thân thiết như hình với bóng, hai người coi nhau như là anh chị em ruột thịt, cùng nhau đào tổ ong vò vẽ, cùng nhau bị ong đốt, cùng nhau trộm khoai lang rồi cùng nhau bị phạt đánh, rồi bỗng nhiên ngoảnh đầu nhìn lại mới phát hiện thứ tình cảm này đã dần dần hóa thành tình yêu. Hai là cực kỳ ghét nhau, gặp nhau là cãi nhau, nhìn thấy nhau từ xa thôi cũng muốn xông lên cắn đối phương, lúc nào cũng chờ cơ hội để thả xì lốp xe đối phương, sau khi lớn lên mới đột nhiên phát hiện: "Ồ! Hóa ra đây là tình yêu!"Đáng tiếc tôi và Giang Thần không nằm trong hai trường hợp trên. Trong một khoảng thời gian dài, tôi và anh chỉ là hàng xóm sống đối diện. Ngày ngày anh đánh đàn piano của anh, còn tôi vui vẻ xem Maruko của tôi, thỉnh thoảng quên bài tập về nhà tôi sẽ chạy qua gõ cửa nhà anh, anh luôn tỏ ra khó chịu, lúc nào cũng nhăn nhó hỏi tôi sao không nhớ. Có lẽ vì mình đang nhờ người ta, cho nên tôi không muốn so đo với anh, đương nhiên cũng có thể là do từ nhỏ đến lớn tôi đã quen không so đo với anh rồi, bởi tôi là người hiểu chuyện, hiểu lý lẽ mà.Tóm tắt nội dung:Đây là một câu chuyện xưa rất đẹp với các tình tiết hài hước, ấm áp. Câu chuyện miêu tả sống động về một tình yêu của một cặp thanh mai trúc mã. Bố của Trần Tiểu Hi bị bệnh, tình cờ điều trị đúng bệnh viện Giang Thần đang làm việc, người mà cô đã chia tay cách đây ba năm, thế là bây giờ, bạn trai cũ cá…
Chúng ta chỉ là những sinh vật Không hơn không kémNhưng lại sở hữu năng lực mạnh mẽTrí não siêu phàmChúng ta hơn bọn hạ đẳngChúng ta hơn con người ngu ngốc kiaTác Giả: LiênNếu các bạn thấy hay thì hãy vote cho mình và cmt để mình có thêm động lực nhé. Cảm ơn mọi người đã ghé fic…
🍦Tên truyện: [Zhihu] Mẹ Ảnh Đế Là Fan CP Của Tôi🍦Tác giả: 芒果酸奶🍦Editer: Ling2🍦Nguồn : Bánh bao nhân đậu của Ling2🍦Thể loại : ngôn tình, showbiz, đoản văn , ...🍦Độ dài: 04 phần 🍦Tình trạng bản gốc : đã hoàn Tình trạng bản chuyển ver : đã hoàn…
Xuyên tới một hành tinh rác rưởi trong thời đại tinh tế, Quý Dữu nghèo đến nỗi suýt đào đất để ăn, nhưng... đất ở đây có độc, không thể ăn được... Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể cúi mình xuống nhặt rác, bán những đồ bỏ đi......Chẳng hạn như những hạt thảo quả xinh đẹp như này nhưng lại không ai muốn, cô nhặt lên rồi chế thành hạt ngọc và đem bán chúng trên mạng.Nhưng ngay khi đăng lên mạng, liền có người để lại đánh giá tiêu cực: "Đến cả hạt thảo quả cũng bán, thèm tiền đến điên rồi à?"Vài ngày sau, người đó lại hối hận đến mức đấm thẳng vào tường: "Cầu xin ngài, hãy bán cho tôi một viên hạt thảo quả, chỉ một viên thôi! Một viên là đủ rồi."Quý Dữu lạnh lùng nói: "Không bán!"Hay như những viên đá hỏng đầy đường, sáng bóng, mà cũng không ai muốn. Cô nhặt lên, mài giũa thành vòng tay rồi bán trên mạng.Mọi người đều chê bai: "Mang đá vụn ra bán. Chắc chưa bao giờ thấy tiền à?"Vài ngày sau, mọi người khóc lóc thảm thiết nói: "Là tôi có mắt như mù, là tôi không biết nhìn, những viên đá đẹp đẽ như này. Xin hãy bán cho tôi một viên đi."Quý Dữu xòe tay ra: "Hết rồi."…