Đây là một câu chuyện hư cấu được tớ viết lấy cảm hứng từ tựa game "World of Horror" trò chơi được tạo ra bởi nhà phát triển người Ba Lan Paweł Koźmiński và được Ysbryd Games phát hành. Câu truyện xoay quanh cô nữ sinh cấp 3 Nhật Bản Momo và cậu bạn thân từ nhỏ Kai, cả hai cùng nhau giải quyết những hiện tượng bí ẩn xung quanh cuộc sống của họ, từ những bí ẩn về mặt tâm linh có thể hoặt không bao giờ lý giải được qua đó cả hai nhận ra những mặt tối của thế giới mà họ đang sống. Câu truyện sẽ giống gần như 75% tình tiết của game và một vài tình tiết khác được tớ thêm vào cho phù hợp với thế giới quan của truyện. Mọi tình tiết và tư duy trong truyện đều không có thật mong mọi người đừng nghiêm túc quá:,) làm ơn…
Tên truyện: Êy, dao tôi đâu?Tác giả: Chanh Tử VũSố chương: 97 chương + 15 phiên ngoại.Tình trạng: Đang chill chill trên tàu.Editor: RieNội dung:Phiên ngoại hoàn toàn mới 'Anh dân công bá đạo và ngài chủ tịch xinh đẹp": "Bởi vì tiểu tam chen chân nên tôi ly hôn rồi.""Sau đó....tôi kết hôn với bạn trai cũ của tiểu tam."Lượng tin tức thật lớn.Nghe gì chưa, công cặn bã kết hôn N năm ngoại tình!Kỳ Khải: Êy, dao tôi đâu rồi?Nghe gì chưa, đối tượng ngoại tình của cặn bã là ánh trăng sáng, chém!!Nghe gì chưa, ai đó đi bắt gian gặp phải trung khuyển bệnh kiều nhà ánh trăng.Trung khuyển bệnh thần kinh cũng hơi dễ thương ó. Không, phải là dễ yêu! ...Thế nên, ánh trăng này, cậu mù à?Chú ý:1. Đàn ông chuẩn MAN đẹp trai cao to thụ x một lời khó nói hết thiếu nữ công( nôm na là đẹp trai nhưng bị khùng công)2. Trước khi ly hôn đều năng lượng cao(*), sau khi ly hôn mới bắt đầu hành trình thông đồng, hỗ sủng, cưng chiều ngược chó ngược cặn bã, về sau càng ngày càng ngọt.(*) Năng lượng cao: ngôn ngữ mạng Trung Quốc, bắt nguồn từ Nhật Bản, đại khái là chỉ có cái gì đó gây sốc, mình đoán đại ý là trước khi ly hôn thì máu chó đầy trời.3. Ngày nào đó, đao trong tay, diệt hết đám chó phụ bạc.4.(Lưu ý của editor): Kỷ Khải là thụ, mỹ cường, niên hạ. Bạn nào đạp lôi vui lòng lặng lẽ đi ra, mình không cần biết ý kiến 'đáng lẽ ra Kỷ Khải là công', 'thụ giống công hơn',...này nọ của bạn. 5. Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả. Mình không biết tiếng Trung, bản edit dựa vào QT, GG và người quen nên bản edit chỉ chắc chắn tầm 60-70%.…
Galen Maris là một nhà văn trẻ từng ôm ấp biết bao hoài bão và khát vọng với ngòi bút của mình. Tuy nhiên, cuộc sống đã không mỉm cười với anh khi con đường sự nghiệp cứ mãi bế tắc. Trong những tháng ngày thất nghiệp, chật vật tìm kiếm một chỗ đứng giữa đời, Galen bất ngờ nhận tin mình mắc bệnh lao - căn bệnh đe dọa cả sức khỏe lẫn tinh thần. Bệnh tật bào mòn không chỉ cơ thể mà cả hy vọng của anh, đẩy anh vào vực sâu của tuyệt vọng. Anh cảm thấy mình lạc lối, không còn ánh sáng dẫn lối giữa cuộc đời. Thế nhưng, chính những ngày dài dằng dặc trên giường bệnh lại mở ra cho Galen một hành trình khác. Trong khoảng lặng của bệnh viện, giữa sự tĩnh mịch và chậm rãi, anh bắt đầu đối diện với những nỗi sợ sâu kín, với cả những mơ ước từng lãng quên. Từng trang viết, từng ý tưởng dần dần quay trở lại, như ngọn lửa nhỏ lóe lên giữa đêm đen. Galen nhận ra rằng chính trong những giây phút ngỡ như tăm tối nhất, anh mới thực sự chạm đến con người thật của mình và ngòi bút của anh, giờ đây, tìm lại được sức sống từ chính nỗi đau và sự phục sinh ấy.…
Dân gian lưu truyền rằng, mạc phủ Toman là nơi chỉ mở cửa một lần duy nhất. Bắt nguồn cho lời đồn thổi này, hiển nhiên phải có căn cứ. Và nó, xuất phát từ vị lãnh chúa hùng mạnh nhất Edo thời bấy giờ - Sano Manjiro - còn được gọi là Mikey Vô Địch.Người ta bảo, lãnh chúa Mikey chỉ mở cửa mạc phủ để đón khách vào đêm trăng tròn nhất. Và những vị dạ khách trong đêm ấy, một khi đã dấn thân vào, tuyệt nhiên sẽ chẳng hề thấy bóng dáng ở sáng hôm sau.Chẳng sao cả, Takemichi không quan tâm về nó lắm. Nhiệm vụ duy nhất của cậu, chỉ có một mà thôi. Giết chết Sano Manjiro - hay Mikey Vô Địch - lãnh chúa hùng mạnh nhất Edo. Vì hắn, chính là mối đe doạ cho công cuộc củng cố lòng tin của Hội đồng xét xử.Nhưng có điều... kẻ mà Takemichi muốn lấy đầu, lại chẳng phải là người hữu danh vô thực."Chào mừng đến với mạc phủ Toman, dạ khách trẻ tuổi. Bọn ta sẽ tiếp đón ngươi, bằng cách nồng-nhiệt-nhất có thể. Cứ từ từ tận hưởng nhé~!"Nhân vật chính: Hanagaki TakemichiPhối hợp: Bất lương chúngThể loại: BL, BG, NP, OOCCre bìa: https://twitter.com/kaohom503/status/1447094327285485569?t=jeivLlErEOAhsJhHBvVtUw&s=09&zdlink=Uo9XRcHoRsba8ZeYOszjBdHtQNHqPN8kOMvaSczfP28i8cblSo8wUo9pOsXbRMLVTN9i8ZeYUc5iRoqpCpCvC3CoDp4wN2zSBo8i8c5mS6ba8ZeYCpCpEJ0pCZSn8drz25.3.2022KHÔNG XIN IDEA, KHÔNG MƯỢN Ý TƯỞNG, KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!…
Tên khác: 친구끼리 이러는 거 아니야Tác giả: 쟈화Truyện được dịch từ sau manhwa ss1 là từ c59 novel, những chương trước đó sẽ được dịch sau khi truyện hoàn thành hoặc khi t đuổi kịp bản anh.Tên nhân vật được đồng bộ với bản dịch manhwa của Nova's Zone Team để dễ theo dõi.Tôi đã quyến rũ người thừa kế của công tước Lissianthus. Anh ta âm thầm nắm lấy tay tôi. Tôi thở dài rồi nhẹ nhàng giật tay ra."Bạn bè không làm thế với nhau đâu""Lien à, mới nắm tay tí đã xấu hổ rồi sao?"Dù suy nghĩ thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng không thể tin được lời nói ấy được thốt ra từ Carcion, người với khuôn mặt đỏ bừng để 'nắm lấy ta tôi'."Lien, tớ có thể làm nhiều hơn như này nữa"Lời nói thật trôi chảy, thế mà đôi mắt màu xanh lơ kia lại chẳng dám đối diện với tôi. Vậy nên, dù tôi có nói lời nào với khuôn mặt ngượng ngùng này cũng vô dụng. Cái thằng này!***Nữ công tước lấy một cái túi từ trong lồng ngực ra."Cô có tiền không? Cô cứ nhận số tiền này và chia tay Carcion đi. Ta đã bỏ vào đây để cô không cảm thấy buồn"Tôi nhìn chằm chằm vào cái túi dày mà nữ công tước đưa ra mà chẳng đáp lại lời nào. Sau đó, tôi tựa cằm vào hai bàn tay đang siết chặt với ánh mắt nghiêm túc."Chúng con không hề hẹn hò mà chỉ là bạn bè thôi. Vậy từ hôm nay, con sẽ cắt đứt quan hệ với Carcion nhé?"Nữ công tước run rẩy đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Liệu bà ấy có định tát tôi không ta? Hoặc tạt nước?"Thông qua!""Vâng?"Khuôn mặt tôi hiện lên sự bối rối. Gì vậy chứ? Phản ứng này tôi chưa nghĩ đến.…