Chủng điền chi bài loan quốc dân lão công- Tác giả: nguyên tiểu thất
dammei…
"Chúng tôi tạo ra sự sống không phải để cứu rỗi - mà để kiểm soát cái chết."Trong một trung tâm nghiên cứu dưới lòng đất, nơi từng là đỉnh cao của khoa học phục sinh, Dr. Arwen Helios tiếp tục những thí nghiệm bị thế giới ruồng bỏ: hồi sinh ký ức, tái tạo sự sống từ tro tàn, và mở khóa điều gì đó... không nên được gọi là người.Khi tín hiệu từ một nhóm sống sót bên ngoài vô tình đột nhập hệ thống đã ngưng hoạt động hàng năm, Arwen buộc phải đối mặt với một sự thật kinh hoàng hơn bất cứ thứ gì cô từng giải phẫu: chính cô có thể không còn là "người" nữa.Ở giữa nơi mà khoa học và sự điên loạn hòa làm một, nơi ký ức có thể bị cấy ghép và thực tại có thể bị tái lập, kẻ thù thực sự có thể là chính cái bản ngã mà cô từng tin tưởng...…
có thể là ngọtcre ảnh : pinterest…
tình cờcó chắc là tình cờ không?…
Title: you've got the antidote for meAuthor: KandakicksassTranslator: AvocadoNote(s): Bản dịch chưa có per của tác giả (vì tui hông có acc AO3 nên hông ib đượt ;-; ) so please, DO NOT TAKE OUT 🙇T/N: Fic này có 20k words, dài vcl nên tui chia nó thành 4-5 chương gì đấy! Bản dịch này tui hông chau chuốt quá, chẳng qua thấy hay nên lặng lẽ mang về dịch hoy 🙍Nếu bất cứ ai có vấn đề về bản quyền gì thì xin liên lạc với acc Wattpad này của tôi và tôi sẽ gỡ xuống!Summary:Khi Harry Potter vô tình cắt đứt sợi chỉ gắn kết linh hồn của hai người trước cả khi kịp hoàn thiện, Draco Malfoy chấp nhận cam chịu một cái chết chầm chậm với nó và quyết định sẽ chẳng phiền Harry về người bạn đời mà anh đã làm rõ rằng anh chẳng hề mong muốn.Nó chưa bao giờ thực sự vị tha trước đây, nhưng vì Harry, nó có thể thử.…
⚠️ MỌI TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN LÀ HƯ CẤU ⚠️Diệp Lâm Anh x Trang Pháp…
Bạo Phong Châu Vũ Summary: Châu cá tra muốn chối bỏ trách nhiệm ~…
không phải tôi thì ai cũng đừng hòng ôm lấy em…
- Dạo này em thế nào?Vẫn sống tốt chứ?- Em vẫn ổn anh à, em cũng nhận ra rằng hóa ra một mình không đáng sợ đến thế. Em nghĩ mình vượt qua được nỗi mất mát đó rồi, cảm ơn anh.…
Tuổi mười tám của Dương Gia Nguyên đẹp giống một đóa lily, xinh đẹp yêu kiều, tự do tự tại.Tuổi hai mươi tư của Lục Quân có được Dương Gia Nguyên giống như có được cả một bầu trời sao mà hàng ngàn người ao ước.Dương Gia Nguyên từng nằm trên đùi anh, trong lúc anh làm việc mà thắc mắc đủ điều: "Anh ơi, sao anh thích trồng lily vậy?"Lục Quân khi đó cũng không thật sự biết lí do mình trồng nó, đơn giản chỉ là một người bạn đã tặng nó cho anh, vì thế anh tiện tay chăm sóc. Anh xoa đầu cậu rồi bảo: "Chắc là vì nó nở hoa rất đẹp."Mãi tới sau này, anh mới nhận ra, mọi chuyện đều đã được vận mệnh sắp đặt. Cho anh gặp được Dương Gia Nguyên là điều đẹp đẽ nhất anh có được trong đời.Note: Một chút ấm áp ngày chưa phải nhập học :> Toi đã quá mệt mỏi với trường H rồiiii…
"BỌN EM KHÔNG PHẢI NGƯỜI YÊU!!!"Ờ, tao suýt tin.…
Mình là 1 người mới viết truyện 🙏 có gì sai sót mọi người góp ý ạ ❤ Truyện lấy bối cảnh khi Oikawa Tooru đang trong quá trình tập luyện tiến tới giải mùa xuân sắp tới 🌸 Xoay quanh những suy nghĩ của anh trong những ngày tập luyện ✨…
"Thật ra, lúc Hồ Diệp Thao lần đầu nhìn thấy Oscar, cậu muốn lột bỏ vẻ tinh anh nhã nhặn đó, muốn đem anh kéo vào vũng bùn này, muốn trông thấy sắc khí tình dục nhiễm trong đôi mắt anh, muốn lưu lại ấn kí trên làn da trắng muốt."Editor aka lò vi sóng làm bánh mì khó nhai thành nhai được: Ân trong ân nghĩa Giai đoạn trước [Học sinh ba tốt tình yêu trong sáng Hùng x Lưu manh sa đọa Thao ]Giai đoạn sau [Chủ phòng tập Oscar x Thầy dạy nhảy Thao ]HE ❤Warning: OOC, hút thuốc.Truyện chuyển ngữ có sự cho phép của tác giả. Chân thành cảm ơn các công cụ chuyển ngữ như Vietphrase, Deepl Translate, Google dịch.Ảnh bìa: lượm trên siêu thoại =)))…
Tác giả: Hàn Thục 寒菽Thể loại: Tình hữu độc chung, gương vỡ lại lành, trọng sinh điềm văn, chủ công, hiện đạiSố chương: 60 chính văn + 1 phiên ngoại…
deftran,kim 'deft' hyukgyu x choi 'doran' hyeonjoon.họ là thật, và ở đây chỉ mượn hình tượng của họ. vui lòng không đem đi đâu khác, không có nhu cầu lên cfs. nghĩ gì viết tới đó, siêu lười beta và edit.…
"...Thứ gì thuộc về mình thì nên cất giữ, Thứ không thuộc về mình, đơn giản hãy quên đi."…
ước rằng tuổi trẻ của chúng ra sẽ không còn gì hối tiếc.…