"nàng sẽ có hai lựa chọn, một là tiếp tục bên bạn, hai là nói lời biệt ly. nhưng cho dù như thế nào cũng không phải lỗi của bạn, ý jisoo là, đánh kẻ chạy đi chứ ai đánh người chạy lại?"warning: lower case🤜…
Giá mà khi đó là mùa đông, mọi kiểu chia ly hẳn sẽ hợp lý hơn một chút. Nhưng vì mùa hạ vốn luôn tươi mát và đẹp đẽ quá, nên khi em rời đi, trái tim anh đã vụn vỡ biết nhường nào.…
Tên fic: Dressing Room - Phòng thay đồAuthor: mynotrandomshizTrans: hansdevil217*Lưu ý: fic này đã có sự cho phép của au, và mong không bạn nào bê vác nó đi đâu khi chưa hỏi ý kiến của mình. Nếu mình phát hiện ra là mình cào mặt ăn vạ đó nhé. Cảm ơn.…
kisaki muốn ngủ nhưng lại không ngủ được. vì sao ấy nhở ?!Lưu ý : những nghề nghiệp, tính cách, xưng hô, sở thích, sự kiện, quy luật...đều không liên quan đến cốt truyện gốc. Tất cả chỉ là giả tưởng của tác giả.…
Author: A Purple LullabyType: OneshotGenre: FluffDisclaimer: I own nothing but the plot and these wordsPlease don't re-upload without permission.Không mang ra ngoài khi chưa được sự cho phép.…
Khi mùa hạ đến.Khi hoa kia nở.Khi lá kia xanh.Hãy quay về em nhé.---Viết cho SeokSoo, cho mùa hạ có giọt nắng đọng lại nơi tán cây xanh mát rượi. Cho hoa kia nở, cho lá kia xanh, cho gió kia nổi, cho hạ trở về.@darkmoonter…
Seokmin từng một lần đánh mất Jisoo. Trong nỗ lực vùng vẫy để kết thúc cuộc sống không hi vọng, anh tình cờ thực hiện cú nhảy đến vũ trụ khác, nơi Jisoo không hề yêu anh.Truyện được đăng tải duy nhất bởi Cngt79 trên nền tảng Wattpad.…
Con gió lạnh ùa về trong hoàng hôn tối.Một nụ cười nhoẻn lên thật kiêu kì.Khiến tôi cuồng loạn đảo điên.---951230.Mừng sanh thần Hong Jisoo, là vị tiên tử xinh đẹp trời cao cánh trắng. Mong người mãi mãi một đời bình an.@darkmoonter.…
Author: A Purple LullabyType: OneshotRating: PGGenre: Fluff, OOCDisclaimer: I own nothing but the plot and these wordsPlease don't re-upload without permission.Không mang ra ngoài khi chưa được sự cho phép.…
Đâu đó trên đường đời này...Chỉ cần một bờ vai đủ vững chắc để có thể tựa vào mỗi khi chân đã mỏi, vai đã gầy, nước mắt đã rơi thôi cũng đã là quá đủ rồi.---Đã bao giờ bạn ước ao có được một bờ vai ai đó để nghiêng đầu tựa vào chưa ?@darkmoonter…
"Sao lúc đó em lại cắn anh ấy?" Trí Tú vừa nghiêm khắc dứt lời, cậu nhóc ngồi bên đã ngay lập tức ngừng cử động, im lặng không đáp lại câu nào. Trí Tú bóc vỏ kem mà Thạc Mẫn đang cầm ở trên tay, rồi nhẹ nhàng giúp cậu lau vết nước miếng ở trên khóe môi, cũng không đặt thêm câu hỏi nào, chỉ lặng yên chờ đợi câu trả lời của cậu. "Em thấy hắn ta lén lút hôn tỷ..." Thạc Mẫn lúng túng bật môi, khi không lại vô tình chứng kiến người lạ hôn lên gò má của anh, cậu không kiềm được mà nhảy đến giở cho thằng nhóc đó một trận. Trí Tú ngạc nhiên xoay người lại nhìn tên nhóc bối rối khoanh chân ở bên cạnh, vừa nghe thấy câu trả lời của cậu liền không khỏi sửng sốt, sau đó anh bật cười khúc khích, "Hóa ra là vì chuyện này sao?" Thạc Mẫn khe khẽ gật đầu, Trí Tú lại được đà tiến tới hỏi tiếp, "Thằng nhóc đó chỉ là trẻ con, anh đâu có để ý gì tới nó, em xem, ngay cả anh cũng chẳng thèm quan tâm nó, Thạc Mẫn tại sao lại phải để tâm tới nó?" Thạc Mẫn bối rối không trả lời được, cậu không biết nên bày tỏ thế nào với Trí Tú cả, nếu giải thích là vì không thích chuyện nhìn thích Trí Tú bị người khác ôm hôn, không biết anh có cảm thấy mình keo kiệt, rồi nghỉ chơi với mình hay không...?Cậu giơ tay che đi gương mặt đỏ bừng, lắp bắp nói: "Nh-nhưng... nhưng em chưa từng được hôn tỷ..."(thanh mai trúc mã/ hai người từ nhỏ đều cùng nhau lớn lên)…
Khoảng cách tôi và anh. Nửa vòng trái đất.Bên ấy sao đêm khẽ rơi. Bên này nắng gõ cửa nhà.Bên ấy gió nhẹ mây cao. Bên này mưa rơi ảm đạm.---Viết cho những khoảng cách trùng trùng có đôi tim vẫn rực cháy màu đỏ yêu thương. Yêu xa. Đau và những nỗi nhớ.@darkmoonter…
" cứ ở đây thôi, với anh là em hạnh phúc rồi."anh đào trước ngỏ đã trải qua bao nhiêu mùa rồi, sao em vẫn chưa trở về với anh. Liệu anh có chờ được đến ngày em trở lại không?"thân ái, em về rồi.""lần này, sẽ không để nữa."…