Dạo gần đây, nạn trẻ trâu bùng phát khắp đất nước Wattpad, những kẻ đó làm tao chỉ muốn thồn tủ lạnh vào lờn nó :v và thì giờ tao đang dư tủ lạnh, dép lào, máu lồn hảo hạng, ai muốn đặt hàng qua chỗ con Kio mua :vvvvv…
"ta đặt tâm vào những cánh chim trời,trời xám ôm hận một đời chẳng vơi.ta nào có dám mở lời,gửi tình gửi hận khéo đùa chơi."---oOo---ta ôm trọn lòng những mảnh đời vội vã, tim ta chẳng hóa mưa ngâu; nhưng dù có đặt bao nhiêu tấm chân tình vào sóng, biển chẳng bao giờ lặng yên qua ngày.…
Chào! tôi là Suzuki Irume, anh trai song sinh của Ruma-chan, hay tên đầy đủ là Suzuki Iruma. ở kiếp trước, tôi từng là một thằng siêu mê bộ truyện "Mairimashita! Iruma-kun", đến nỗi phòng tôi như là bảo tàng chưng bày Iruma nữa. nhưng vào một ngày, tôi vô tình bị dao đâm, thế là bay màu... nhưng ông trời không phụ lòng người, cho tôi được sinh ra ở cái gia đình "nhucaicuccut" của Ruma-chan. vào năm tôi một tuổi, "bố mẹ"(caithuhamloz) bán tôi cho một ác ma tên là Sullivan. khi bị bắt thì tôi vui lắm, tôi biết là làm thế thì Ruma-chan sẽ phải chịu khổ trong 14 năm lận. nhưng rồi tôi ra một đề nghị với Sullivan: -jii-san, khi nào cháu đủ mười bốn ông đi bắt Ruma-chan về cho cháu nha? ông ấy hí hửng đồng ý, dù sao có hai thằng cháu chơi cùng thì chẳng phải là tốt hơn sao? lúc mới đặt chân xuống, tôi xin ông cho tôi đi học, và ông ấy đồng ý. mười hai năm học tập, rồi tôi tốt nghiệp khi mới mười hai tuổi. sau đó tôi lại tiếp tục xin ông để được làm giáo viên ở trường của ông. chà, nghe lạ nhỉ?may thay là ông tôi đã đồng ý, hôm sau tôi vô trường để bắt đầu hành nghề, tôi được Dali-sensei hướng dẫn đủ kiểu, thi thoảng thầy cứ hỏi vài câu khá lăng nhăng, cuối cùng Dali-sensei kết thúc buổi hướng dẫn đấy bằng câu hỏi: -sao trông em trẻ vậy? em bao nhiêu tuổi rồi? tôi cười tươi, đáp lại: -dạ tuổi của em bằng năm nhất trường Babyls trừ một ạ! _____________________ Lưu ý: +có hint Char x OC nên nhớ để ý nha +truyện bám sát vào manga nên dunglo +cp có sẵn trong tag gòi đó, notp thì nhớ né ra nhă…
Truyện dịch, tuy nhiên tôi đã hỏi ý kiến của tác giả và sẽ thay tên nhân vật thành các vị tướng trong Liên Quân. Đồng thời, tôi sẽ sửa lại một số chi tiết cho phù hợp với thị hiếu của người Việt.Nội dung: Nakroth, một học sinh năm cuối đang gặp khó khăn trong vấn đề tìm việc. Cậu ta hỏi ý kiến các thành viên trong câu lạc bộ ( Bao gồm Butterfly là hội trưởng, Krixi, Airi, cô Veera, ... ). Dù họ đã cố gắng cho cậu lời khuyên nhưng dường như không giúp được Nakroth nhiều. Sau một buổi phỏng vấn thất bại nữa, cậu ta đi về một cách chán chường và vô tình vướng vào một vụ vận chuyển ma túy. May mắn thay, cậu được những người lính Mỹ cứu và từ đó, một suy nghĩ điên rồ chợt lóe lên trong đầu Nakroth. Và cậu biết rằng, ý tưởng quái dị đó sẽ thay đổi cuộc đời cậu một cách khủng khiếp, theo chiều hướng mà chẳng ai có thể đoán được.Link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/247082983-career-choice-hachiman-x-yukino-completedLink Wattpad của tác giả: https://www.wattpad.com/user/ShitsAndOrGiggles…
Suzuki Seiko:Tao chịu đựng đủ rồi. Trả lời tin nhắn chậm một chút là mày lại tự suy diễn ra mấy cái chuyện xàm đ*o chịu được, chia sẻ tâm sự thì mày lại gạt đi rồi tỏ ra tiêu cực thái quá, khuyên nhủ động viên thì được vài ngày rồi lại đâu vào đấy.Cố gắng kéo mày ra khỏi mớ hỗn độn ấy nhưng mày vẫn quyết tâm lao đầu vào để làm cái lz gì vậy. Mày là đang coi thường công sức của tao đấy.Mày không thấy mệt à? Tao mệt lắm.Đôi khi tao cũng đ*o hiểu kiểu gì, mởi tí mở mồm ra là kêu áp lực áp lực, mày nghĩ một mình mày áp lực á? Ở với mày tao thấy rất ngột ngạt, cái tính tiêu cực của mày ép cho tao không thở nổi. Tao cũng có cuộc sống riêng của mình chứ, có phải lúc nào cũng rảnh để 24/7 kè kè bên cạnh dỗ dành mày được đâu. Là bạn chứ không phải bảo mẫu OK. Lớn rồi tự hiểu đi chứ, nói thì lại dỗi.Suốt ngày cứ khóc lóc, lầm lì. Bỏ ngay cái kiểu khó ở đấy đi nhá, ai chiều được mãi. Đừng trách số mình bất hạnh hay người ta đối xử tệ bạc với mình nữa, chính mày mới là người đang tự tay bóp nát tất cả các mối quan hệ xã hội của mày thôi.Kobayashi Yuka:Cảm ơn, và xin lỗi vì thời gian qua. Đã vất vả rồi....…
-Tác giả: Vân Yên.-Beta/ Upload: Tử Yên.-Thể loại: truyện dài, buồn, xã hội, hận thù, trả ngù, (có thể gọi là) ngược, kết thúc mở.-Độ tuổi: khuyện là 12+ hãy nên vào đọc, vì nội dung khá u tối đó nhen!-Tình trạng: On-going/ có thể 1-2 chap/1 tuần (này tuỳ việc học hành bọn ta nữa...).-Nội Dung: Ồ, cứ đọc giới thiệu đi là được rồi =)))Nếu truyện có bất kì sự trùng hợp nào với cá nhân, đoàn thể thì đó chỉ là ngẫu nhiên. Truyện viết hoàn toàn hư cấu từ tác giả.=======================Truyện và bìa sách thuộc về bọn ta, chỉ đăng ở wattpad. Nếu mọi người muốn lấy đi thì báo bọn ta một tiếng để bàn luận thêm hen =))); cảm ơn =))…
Có một ngày bình minh sẽ buồn hơn hoàng hôn, có một ngày khi nhìn hoa tàn lòng sẽ bình yên hơn khi thấy hoa nở, có một ngày nghe tiếng mưa rơi sẽ an vui hơn khi đón nắng ấm, có một ngày, trong đời của ai cũng thế sẽ có một ngày như vậy... Nhưng đừng lo, ngày mai đời ta sẽ lại bình yên thôi[Thiện Nhân]…
(30/1/2018. cmt góp ý đấm bỏ mẹ)Để thồn zô cái loz bạn nekĐây là một cái ổ siu siu bịn :)) cân nhắc trước khi vàoT là cục shit trôi sông nên trình vẫn còn cùi vl D: ừ t biết là nó xấu, chê thì chê nhưng đừng làm gì lố quá iem pùk iem khóc :(((…