Toi hau nhat ca luu manh (Q1:C1-C15)
…
Nhân Vật Chính: Đào Linh…
Tác giả: zianNhân vật: cập nhật theo chapThể loại: giã tưởng.…
Bài đăng chỉ để phục vụ nhu cầu đọc…
Tác phẩm (tạm dịch): Cánh Cổng Ánh TrăngTên gốc: Under the Gate by Moonlight Tác giả: Lordpikachu2003Minh họa bìa: #ShooNgười dịch: #RieeBETA: #Pỏn, #BossCouple: Hatake Kakashi×Uchiha Obito SUMMARY:LỜI GIỚI THIỆU CỦA TÁC GIẢ ❤[R18] Đây là một câu chuyện đầy tính cổ tích và lãng mạn mang đậm nét dân gian Nhật Bản (Yokai Kakashi x phàm nhân Obito).Vào một buổi đêm nọ, khi vô tình tiến lại gần một chiếc hồ bí ẩn, Obito không ngờ bản thân mình lại vô tình được thưởng thức một bản sáo trên cả tuyệt vời như thế, âm thanh dịu nhẹ ấy đã thực sự chạm đến trái tim cậu. Cậu biết rõ nếu đi tiếp mình có thể sẽ mãi mãi không thể quay về vì bấy lâu nay trong thị trấn có một truyền thuyết được lưu truyền hết sức rộng rãi, nó kể về sự nguy hiểm tối mật của cánh cổng Torii đang hiện diện nơi mặt hồ kia. Thế nhưng...cái hồ kỳ lạ ấy vẫn thành công quyến rũ và thu hút mọi sự chú ý của Obito. Và cậu càng không tưởng tượng nổi, ẩn sâu trong bản sáo làm rung động trái tim đang thổn thức ấy lại là một con ác quỷ...--------------------------------------------------------------------------LƯU Ý:- Tác phẩm đã được sự cho phép của tác giả trước khi dịch lại.- Bản dịch thuộc về Hỏa Chí Của Tôi Là Deadline- Tất cả nhân vật đều thuộc quyền sở hữu của Masashi Kisimoto.- Chỉ đăng duy nhất tại wattpad.-Link truyện gốc, ủng hộ tác giả tại đây: https://www.wattpad.com/user/Lordpikachu2003- Ủng hộ chúng mình tại: https://www.wattpad.com/myworks- Vui lòng không đục thuyền/switch dưới mọi hình thức.- NSFW-R18 (Chưa đủ tuổi vui lòng cân nhắc đọc)…
khỉ má bay acc nữa ae tui đã làm gì đâu đã chạm vào đâu Hổ kêu meo meo…
ND chủ yếu xoay quanh Obito và Kakashi, truyện ko logic, cx ko đi theo mạch truyện gốc…
textfic…
Tôi từng nghĩ... có ánh sáng là có sự sống.Nhưng hóa ra, có những con người vẫn tồn tại dù chưa từng được chạm vào ánh nắng.Tôi là một trong số đó. Một "công chúa" bị giấu kín trong toà lâu đài vỡ nát, nơi người ta dùng tình yêu làm xiềng xích và dịu dàng để cắt máu.Anh ta đến - như một đốm lửa trong màn đêm. Ấm áp. Rực rỡ. Nhưng cũng cháy rụi mọi thứ tôi còn giữ được.Tôi yêu anh.Tôi tưởng mình đang được cứu.Cho đến khi tôi nhận ra...Thứ duy nhất anh ta muốn, không phải trái tim tôi. Mà là nỗi đau tôi cất giấu.…