bởi vì anh sinh ra không thuộc về ai, là linh hồn lạc lỏng giữa nhân gian xô bồ. Còn tôi là lá bồ đề nở rộ, như táng lá bay mãi trong gió mùa thu. Tôi và anh yêu nhau, không cần ai ủng hộ, chỉ cần trong ta hoà cùng nhịp đập của trái tim, thế là đủ.| nguồn bìa truyện: Pinterest…
Tag: Oikawa x readerWarning: OOC (?)Truyện sẽ drama 1 xí, nhưng xin cam đoan rằng kết sẽ là HE.Fic của mình sẽ khác khoảng timeskip trong bản gốc. Oikawa sẽ không sang Argentina, mà là ở Nhật.Duy nhất đăng trên Wattpad.…
"Ta không thích giết người. Nhưng đôi khi, cái chết là ngôn ngữ duy nhất để một linh hồn biết lắng nghe."Không ai nhớ rõ cô ta xuất hiện ở Port Mafia từ khi nào. Chỉ biết rằng, trong những cuộc họp đẫm máu dưới ánh đèn vàng úa, luôn có một chiếc ô trắng dựng sau lưng Mori Ogai - lặng lẽ, trang nhã, nhưng lạnh hơn cả khẩu súng đã lên nòng.Người ta nói về cô như một huyền thoại không tên. Một quản lý hậu trường từng vạch ra đường đi nước bước cho cả Port Mafia, một kẻ không cầm súng, không ra lệnh, cũng chưa từng xuất hiện trên chiến trường. Thế mà... mọi xác chết đều rơi đúng vị trí cô muốn. Không ai thấy cô ra tay. Nhưng ai cũng biết: nếu cô đã mỉm cười, sẽ có kẻ khóc.…
(...) Rồi anh hôn tôi. Ấm nồng và nhiệt thành, cứ như thể đủ nóng và đủ lâu, nghét đắng cũng có thể hoá thành mật ngọt.----------TAGs: Hurt and comfort, miễn chịu mọi buộc tội liên quan đến sự hợp lý của plot, timeline hay kiến thức vũ trụ (dẫu đã cố gắng tìm hiểu và viết lôgic nhất có thể)Kính cẩn nghiêng mình trước Nữ Hoàng Bệ Hạ, vì em chỉ là một cô gái bị ép phải trưởng thành, giấu nhẹm lòng mình và hoài mãi chờ đợi, cho đến khi hơi thở hoá thinh không.…
Một nơi để các bạn hưởng thụ niềm hạnh phúc với Heizou, hãy đọc fic này với tâm trạng thật vui vẻ và thoải mái nhé.Note: OOC là không thể tránh khỏi. Tôi sẽ viết theo hình tượng của Heizou đối với tôi. Nếu không hợp thì mong bạn thông cảm._ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Tác giả: @Yusaki_0902Bookcover by @beverlianes…
Ảnh bìa gốc: Cắt từ manga Tokyo Revengers, color by me (Cerise Layanal) Trong giấc mộng dài đằng đẵng không hồi kết, chỉ có bóng tối bủa vây và tiếng tôi gào thét đến khản cổ họng. Thứ ánh sáng duy nhất khiến tôi cứ điên cuồng lao về phía trước, mặc cho phía trước có là hố sâu vạn trượng đi nữa, chính là em - người tôi thương.…
Fic này lấy bối cảnh hiện đại ở cuối truyện, khi Gui Fa đi làm giáo viên. Mình có thay đổi thành giảng viên đại học và y/n sẽ là sinh viên của Gui Fa-sensei nhé.Như mọi fic khác về Gui của mình, ooc cũng nặng lắm, nhất là chương 3. Với lại, có cảm giác nv y/n mà mình viết ko còn được đại trà cho lắm mà đã trở thành một nv có cá tính riêng rồi. Nếu ai ko thích thì đừng đọc fic nhé…
Bé nhỏ của tớ.Bachira Meguru nhìn về phía mặt trời lặn, khóe miệng gã cong lên một đường cong tuyệt hảo. Phía đằng xa, ngưởi con gái gã thương với mái tóc đen dài ngang vai, nụ cười của em khiến tim gã loạn nhịp. Bachira vươn tay ra nhưng chẳng thể nào với tới, gã mơ hồ cố với thêm mấy lần nữa nhưng càng với lại càng thấy mặt trời nhỏ của gã xa dần."Y/n..làm ơn đừng bỏ tớ lại.."=====𝑊𝑟𝑖𝑡𝑖𝑛𝑔 𝑏𝑦: 𝐽𝑒𝑠_𝐼𝑛𝑔 (@𝑎𝑟.𝑛𝑎)𝑊𝑎𝑟𝑛𝑖𝑛𝑔: 𝑂𝑂𝐶!…
nhìn tên mn cũng đã hiểu nội dung của bộ này rồi chứ. bộ này khác với nguyên tác. chủ yếu xoay quanh cuộc sống của Denji , Power và Reze. mong mn ủng hộ tui :3…