Chủ Nguyên HiênCó chiến tranh lạnh, ghen tuôngOOC: Mọi tình tiết đều là hư cấu, không gán lên người thật! Nếu không thích, xin nãy click back! Tác giả: 送啥都不宋亚轩Lưu ý: Truyện chưa có sự cho phép của tác giả, yêu cầu không đem đi nơi khác! Bản dịch không đảm bảo 100% sát với bản gốc!Dịch bởi: Brandy Cotton Candy…
Mưa rào ngày hạ, đến nhanh mà đi cũng nhanh nhưng lại để lại sự mát mẻ giữa trời hè nóng nực. Giống như người che ô cho ta, chỉ trong phút chốc nhưng lại khiến cho ta rung động cả một đời ...…
Tác giả: TeadeCouple: Cung Tuấn x Trương Triết HạnThể loại: xuyên không, hài, huyền huyễn, linh dị, quỷ hút máu, ngược nhẹ, 1x1, HEGiới thiệu:Bị cha giục lập gia đình, Cung Tuấn nói dối rằng mình đã có người yêu, người yêu của hắn đang ở đầu bên kia điện thoại. Nhưng hắn không ngờ đối phương lại là người ở thế kỷ mười chín?Chuyên hành nghề trừ tà?Chả phải loài người?Đã vậy hắn còn vô tình thiết lập khế ước với người ta?!Cung Tuấn cúp máy xong, bỏ của chạy lấy người.Chỉ là đời lắt léo tréo ngoe, trong lúc đào hôn, hắn gặp một sự cố, xuyên thẳng về năm 1878."Người yêu": Bất ngờ không? Ghi chú: một chiếc Tuấn hay giật mình khi ngủ, có bệnh cố chấp x một chiếc Hạn công chúa bà nội thiên hạ =)))))))))))))))P/s: công chúa ở đây không phải bệnh công chúa mà là thích được người khác cưng chiều á mn =))…
cp: Hàn Diệp x Cơ Phát (tuấn triết diễn sinh)Thể loại: lòng tham vô đáy công x tâm cơ khó lường thụ, cẩu huyết, có ngược có ngọt (mà chắc ngược nhiều hơn á:)), HE(?), sinh tử văn⚠️Cảnh báo ooc, không thích thì back đừng làm tổn thương nhau:(( ~~•~~Văn án:Thái tử điện hạ đem lòng si mê mẫu hậu của hắn, sai trái quá sai trái quá.…
Những chiếc fic ngăn ngắn đáng yêu về đủ thể loại CP của bạn Jo mà mình lượm lặt được, vì CP nào của bạn ấy cũng ngọt xỉu------Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, mong mọi người không mang đi nơi khác…
Author: HaminThể loại: Ảo Tưởng, Đam Mỹ, Tình Huynh Đệ......Truyện này là trong lúc rảnh rỗi không có gì làm nên viết ra cho vui thôi. Lần đầu viết truyện, có gì sơ xuất hay không vừa lòng mong mọi người bỏ qua…
Chế độ giảm cân hảo ngọtCP: Trương Chân Nguyên x Lưu Diệu Văn(Tất cả CP đều được viết tên theo thứ tự tuổi tác, không phân biệt 0, 1)Warning: Fanfic đều là giả!!! Fanfic đều là giả!!!!! Fanfic đều là giả!!!!!!!📷 耀留住源Vui lòng không đem đi bất cứ đâu ngoài nơi này.…
Tác giả: Bất Lưu Triều ẨnChúng ta của sau này đương nhiên sẽ tốt hơn chúng ta của quá khứ, Cung Tuấn và Trương Triết Hạn đương nhiên cũng sẽ vui vẻ và hạnh phúc hơn hiện tại.…
- Bất Kiến QuânTác giả: 熊猫i栀子花Cp chính: Từ Tư x Cố Trì Quân• Bạch nguyệt quang, thế thân, dây dưa mười mấy năm, truy thê hỏa táng tràng, cẩu huyết.• Đã được sự đồng ý của tác giả.• Trans: Na• Beta: Kann6104Lưu ý: đây chỉ là fanfic, vui lòng đừng áp đặt vào người thật cũng như nhân vật gốc.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…