Cô hướng dẫn viên du lịch nổi tiếng và xuất sắc về các ngôn ngữ như Anh, Hàn, Thái,....và cách nói chuyện lu lót. Nếu trong công ty cô có khách nước ngoài đi du lịch thì công ty sẽ kêu cô ngay,ước mơ lớn nhất là được làm một ca sĩ nhưng đáng tiếc hay việc làm ca sĩ không mỉm cười với cô nên cô phải làm hướng dẫn viên du lịch tên Việt Nam ,cô được hướng dẫn viên du lịch cho một đoàn du lịch Hàn quốc và cô đã yêu một người trong chuyến du lịch này…
Xin chào người bạn trước màn hình dù không quen biết . Nhưng nếu bạn cảm thấy cuộc sống quá tẻ nhạt hoặc cần tìm vài điều khiến bản thân mình tốt hơn thì bạn tìm đúng chỗ rồi đấy !…
Đây là những điều được viết bằng con mắt của tớ khi nhìn thấy những gì không thể nuốt trôi trên wattpad này!! ❌ Thích thì vào, không thì click back 🔙 **** Hãy tin vào những gì mình thấy và suy nghĩ bằng bộ óc của chính mình, đừng nghe theo lời và sự chỉ dẫn của bất kì ai!! ✔😊 Và đừng nghe theo số đông ...... bởi vì số đông đâu phải luôn luôn đúng, mình có lập luận và cách tư duy riêng về tất cả mọi điều mà, phải không? =))) 👍 ***** Điều cuối cùng: . Nếu cậu thấy điều gì bất bình không thể lên tiếng hay mình bị vu oan (war vô cớ) thì hãy ib với tớ. Tớ không hứa nhưng sẽ cố gắng khiến cậu thấy thoải mái hơn •▽• 💞 ****** #Thân…
Giữa ánh sáng cuối ngày và bóng tối đang lên có một khoảng lặng chênh vênh, là nơi quá khứ chưa buông, hiện tại chưa rõ hình và tương lai vẫn còn mù mờ. Ở nơi đó, Suhyeok và Cheongsan, hai con người từng yêu nhau tưởng như không thể rời xa lại lựa chọn tách rời. Những tổn thương, lặng im và lạc mất đã xô họ về hai phía. Nhưng vùng chạng vạng không chỉ là kết thúc mà còn là thời khắc cuối cùng để quay đầu, để lắng nghe trái tim và để tự hỏi: nếu còn yêu, liệu có thể bắt đầu lại?…
Câu chuyện về 1 anh tổng tài cưới vợ để thoả lòng cha ông mà ảnh ảo tưởng ảnh top đó nên sưng bụng , em vợ hợp đồng lên thành chồng hợp pháp Chuyện hơi cợt nhả đó tại tui cợt nhả…
Trích đoạn oneshot 1: Shou ngồi xuống bên cạnh, khẽ vỗ nhẹ vào má Akira. "Dậy uống thuốc đi." Akira mơ màng mở mắt, mất vài giây mới nhận thức được sự hiện diện của Shou. "Shou...?" Giọng cậu khàn đặc. "Uống thuốc rồi ngủ tiếp." Shou đưa ly nước và viên thuốc đến gần. Akira nhăn mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Khi uống xong, cậu thả mình xuống ghế, mắt lim dim. Shou nhìn cậu một lát, rồi đứng dậy đi tìm khăn ấm. Cậu nhẹ nhàng lau trán cho Akira, cử động chậm rãi như sợ làm cậu thức giấc. Ánh sáng từ ngoài cửa sổ hắt vào, phủ lên gương mặt Akira một tầng sáng dịu dàng. Cậu ấy trông mong manh hơn hẳn mọi ngày-không còn vẻ nhanh nhẹn, hoạt bát, mà chỉ là một cậu thiếu niên đang yên bình chìm trong giấc ngủ. Shou nhìn một lúc lâu, rồi thở ra nhẹ nhõm khi thấy sắc mặt Akira dần hồng hào hơn. Cậu không rời đi ngay mà ngồi xuống cạnh Akira, đôi mắt trầm lặng quan sát từng hơi thở đều đặn của cậu ấy. Và rồi, khi chắc chắn Akira đã ngủ say, Shou khẽ cúi xuống. Một nụ hôn nhẹ như gió thoảng đặt lên trán Akira. Chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng tim Shou lại đập nhanh hơn bình thường. Cậu nhìn gương mặt yên tĩnh trước mắt, nhẹ giọng thì thầm. "Lần sau đừng để bản thân ốm như thế này nữa." Akira không nghe thấy. Nhưng ngay cả khi đang ngủ, khóe môi cậu vẫn khẽ cong lên, như thể đã cảm nhận được sự hiện diện của người bên cạnh._______Fanfic otp: ShouAkira - Tokyo Aliens Author: Lucis Helios - là tuiDo not reup, chuyển ver, mang đi linh tinh.…
về những cảm xúc của bản thân...cũng có thể là những phút ảo tưởng làm cho bản thân cảm thấy vui vẻ hơn, mình chỉ viết để đấy thôi hi vọng là sẽ không ai đọc được những dòng ngu ngốc bên trong.…