Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần I: Ngày Tận Thế Chương 2: Khởi Đầu Dị Năng

Ánh bình minh chưa kịp ló dạng thì Hồ Bá Nam đã chuẩn bị xong. Căn hộ trống, vũ khí sơ khai trong tay, anh thở đều, mắt quan sát từng cử động ngoài đường. Những sinh vật biến đổi còn sót lại vẫn lởn vởn quanh các góc phố, đôi khi lao vào những người bất hạnh mà họ bắt gặp.

Anh nhảy xuống từ ban công, dùng xà đơn và cơ bắp của mình để tiếp đất một cách êm ái. Đường phố vắng lặng, chỉ còn mùi tanh của máu và mùi khét của lửa cháy. Hồ Bá Nam rút chiếc balo, đặt con dao vào dây đeo hông, chuẩn bị cho cuộc đi săn... không, phải nói là cuộc đi tìm sự sống.

Trong lúc dò xét, anh nghe thấy tiếng rên rỉ yếu ớt từ một con hẻm nhỏ. Một cô gái khoảng 18 tuổi, mặt đầy máu, quần áo rách nát, run rẩy vì sợ hãi, đang cố gắng kéo một người đàn ông lớn tuổi ra khỏi tầm tấn công của sinh vật. Anh lặng lẽ quan sát, rồi quyết định can thiệp.

Chỉ với một bước vọt, anh lao tới, dùng dao hạ gục một sinh vật đang lao vào họ. Con sinh vật gầm rú, văng ra máu đỏ sậm, nhưng không thể chống lại tốc độ và sức mạnh của Hồ Bá Nam. Anh giúp người đàn ông đứng dậy, cô gái lùi lại, mắt mở to kinh ngạc.

"Cậu... cậu không sợ sao?" cô gái hỏi, giọng run run.

"Sợ thì không sống được," Hồ Bá Nam đáp, giọng lạnh lùng nhưng dứt khoát.

Người đàn ông, giọng khàn khàn, nói: "Chúng tôi... cảm ơn. Tôi tên là Lâm Phong, cô gái này là Tống Diệp. Chúng tôi đang tìm nơi an toàn..."

Đó là khoảnh khắc Hồ Bá Nam nhận ra một điều: trong mạt thế, sự hợp tác là một vũ khí quan trọng. Anh không chỉ mạnh mẽ, mà còn cần đồng minh.

Trong vài ngày tiếp theo, họ cùng nhau di chuyển qua các khu phố hoang tàn, tránh những sinh vật hung dữ, tìm kiếm thức ăn và nước uống. Trên đường đi, Hồ Bá Nam phát hiện bản thân mình có một khả năng kỳ lạ: thể lực của anh tăng lên phi thường dưới áp lực mạt thế, phản xạ nhanh hơn, thị giác sắc bén hơn, sức chịu đựng cơ thể vượt ngưỡng bình thường.

Lâm Phong và Tống Diệp nhìn thấy điều đó, không khỏi kinh ngạc. Họ bắt đầu tin tưởng anh không chỉ vì sức mạnh, mà còn vì khả năng đưa ra quyết định chính xác và giữ bình tĩnh trong tình huống căng thẳng.

Một buổi chiều, khi họ tạm dừng ở một siêu thị hoang tàn, Hồ Bá Nam nhìn ra bầu trời xám xịt, nơi những cơn mưa máu tạm thời ngừng rơi. Anh biết rằng: mạt thế không chỉ thử thách sức mạnh cơ bắp mà còn thử thách trí lực và tinh thần.

Trong khoảnh khắc yên tĩnh ấy, anh đứng giữa lối đi chứa đầy hàng hóa đổ nát, mường tượng về con đường sống sót và phát triển dị năng. Mỗi sinh vật hạ gục, mỗi thử thách vượt qua, đều khiến năng lực của anh tiệm cận cực hạn, và mầm mống của sự thống trị tinh cầu bắt đầu hình thành trong tâm trí.

Tối đến, nhóm họ tìm được một căn chung cư bỏ trống để làm nơi trú ẩn tạm thời. Hồ Bá Nam dựng một hệ thống cảnh báo sơ khai, kết hợp dây, thanh sắt và những vật dụng xung quanh để tránh bị bất ngờ. Anh không chỉ bảo vệ bản thân mà còn bảo vệ Lâm Phong và Tống Diệp-hai đồng minh đầu tiên trong hành trình dài phía trước.

"Cậu... sẽ sống sót chứ?" Tống Diệp hỏi, ánh mắt chất chứa nỗi sợ hãi.

"Sống sót không chỉ là may mắn," Hồ Bá Nam trả lời, đôi mắt lạnh lùng hướng ra cửa sổ, nơi màn đêm đang dần bao phủ thành phố. "Sống sót là kỷ luật, sức mạnh và sự tỉnh táo. Và tôi sẽ không dừng lại ở việc sống sót."

Đêm đó, trong căn phòng tạm bợ, Hồ Bá Nam rèn luyện cơ bắp và trí óc, lập kế hoạch cho ngày mai. Anh biết, ngoài kia, mạt thế không khoan nhượng, và những sinh vật mạnh hơn, những con người dị năng nguy hiểm hơn, đang chờ để kiểm tra giới hạn của anh. Nhưng anh không còn là người bình thường. Anh đang bắt đầu con đường sống sót, chiến đấu và thống trị-và không ai có thể cản bước nếu anh đã quyết tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #hoaiphung