Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 6 : Anh xin lỗi

Sáng hôm sau hắn lại đến đón tôi đi học,lại vẻ mặt tươi cười,lại vẫy tay chào buổi sáng,lại đi phía sau tôi.

Vào tới lớp vẫn chỉ có hai đứa,vẫn ngồi cạnh nhau. Tôi thì ăn,hắn thì im lặng nghe nhạc.

Tôi lấy hộp sữa từ trong cặp và đặt vào hộc bàn của hắn,hắn lập tức nở nụ cười chụp lấy hộp sữa mà nâng niu.

Bin : uống đi,đừng để dành.
Bob : anh không đói,không uống đâu.
Bin : không uống thì trả lại đây.

Tôi xoay qua định lấy lại hộp sữa,hắn thì né cánh tay tôi đưa hộp sữa lên cao.

Bob : nó là của anh mà,em đã cho anh rồi,không được lấy lại.
Bin : tôi cho anh uống,anh không uống thì trả lại cho tôi.
Bob : uống mà,anh uống mà.
Bin : uống đi.
Bob : về nhà anh sẽ uống sau nhé ?
Bin : trả đây.
Bob : biết rồi,anh uống ngay đây.

Nhìn hắn tiếc rẻ hộp sữa thật đáng yêu,thật như một gã khờ. Hắn uống xong không vứt mà dùng khăn tay gói lại bỏ vào balo.

Bin : sao không vứt ?
Bob : anh sưu tầm hộp sữa,được chưa.
Bin : hả ? Hộp sữa mà cũng sưu tầm sao ?
Bob : được sao không, ở nhà anh là làm 1 bức tranh bằng vỏ hộp sữa rồi đó.
Bin : thật ?
Bob : lừa em đấy,anh đâu phải thiên tài trong lĩnh vực đó.

Bin : vậy giữ hộp sữa đó làm gì ?
Bob : vì đây là hộp sữa đầu tiên em tặng anh sau khi anh biết thân phận thật sự của em. Anh muốn giữ nó làm kỉ niệm,sau này có cái để hồi tưởng.

Bin : vứt đi,mai tôi tặng anh lon sữa ông thọ bảo quản cho nó bền.
Bob : không cần đâu,anh thích hộp này thôi,loại sữa mà em tặng anh suốt 2 năm trung học.

Bin : không vứt thật à ?
Bob : không vứt.
Bin : không vứt thì thôi.

Tôi chậm rãi đưa tay vào balo định lấy cái vỏ hộp sữa đó để trêu hắn,ai ngờ hắn phản ứng nhanh mà kéo cái balo qua một bên khiến tôi mất đà mà lao tới té lên người hắn.

Tôi ngã lên người hắn.
Tôi ngước mặt lên nhìn hắn.

Hắn đột nhiên tiến sát và hôn tôi.

Mặc cho tôi phản kháng đánh đấm lên người,hắn vẫn không rời môi,hắn còn giữ chặt khớp hàm tôi mà đưa lưỡi vào càng quấy nữa.

Chuông điện thoại hắn reo lên,hắn vẫn không quan tâm mà tiếp tục hôn môi tôi.
Tôi mất dần dưỡng khí mà nắm chặt cào cấu khắp lưng hắn, tôi cố sức cắn mạnh lên môi hắn,cuối cùng hắn cũng chịu rời môi tôi.

Tôi đẩy mạnh hắn ra.

Bob : Hanbin.
Bin : đừng có chạm vào tôi.
Bob : anh xin lỗi Hanbin,anh xin lỗi.
Bin : tránh xa tôi ra.
Hắn lập tức nắm lấy tay tôi.

Bob : đừng mà,em đừng như vậy mà.Anh xin lỗi,anh xin lỗi Hanbin à.

Tôi hất tay hắn ra rồi ngồi nép vào vách,đặt cái balo ở ghế để ngăn hắn lại gần.

Tôi im lặng không nói chuyện với hắn,hắn nói gì tôi cũng không trả lời,hắn làm gì tôi cũng không nhìn tới.

Trông hắn rất tội nghiệp,cứ trưng ra cái mặt đáng thương bị bỏ rơi suốt 2 tiết học đầu.

-----------

Giờ giải lao.

Hắn mua bánh cho tôi ăn nhưng tôi không lấy, tôi bỏ mặc hắn mà xuống căn tin ăn với Jinny.

Hắn cũng đi theo nhưng ngồi ở một bàn khác quan sát chúng tôi.

Jinny : ê, ông đang chiến tranh lạnh với anh Jiwon đó hả ?
Bin : không.
Jinny : thôi đi đừng có sạo, nếu không chiến tranh thì sao mặt anh ấy lại như thế chứ. Cái mặt không tí sức sống kia kìa.
Bin : không biết,ăn đi, nói nhiều.

Jinny : ông đừng làm giá nữa,yêu thầm 2 năm giờ người ta đáp lại thì tỏ vẻ bất cần. Chờ đi,mai mốt anh ấy chán nãn sẽ bỏ ông mà tìm đối tượng khác.

Bin : ăn đi má,nói nhiều quá.
Jinny : má biết rồi con,má ăn đây.
Bin : xí.

------------

Mấy tiết học sau cũng vậy, hắn cứ tỏ ra đáng thương như thế,tôi thật sự rất đau lòng. Nhưng tôi phải nghiêm khắc mới được,tránh sau này hắn làm càn trị không được.

Vẫn như trước hắn đưa tôi về nhà rồi mới bỏ đi.

--------------

Tôi đang tìm chìa khóa tủ nên lục tung khắp nơi,rồi lại tìm trong cái balo hôm ấy hắn trả.

Ngoài mấy món đồ của tôi còn có thêm một cuốn nhật ký của hắn.
Trên bìa có ghi là " dành cho Milk, thật sự cũng định xem rồi nhưng chưa kịp xem đã có tin nhắn đến.

Jiwon :
Anh xin lỗi em,Hanbin à.
Anh sai rồi,anh thật sự biết mình sai rồi.
Làm ơn tha lỗi cho anh đi,em đừng bỏ mặc anh mà.

Tôi không trả lời hắn.

Jiwon :
Anh xin lỗi,là do anh mất tự chủ,là do anh không tốt.
Em cứ đánh hay trách phạt gì anh cũng được hết,chỉ xin em đừng lạnh nhạt với anh.
Anh thật sự không chịu được,không thể chịu được việc này em à.

Tôi vẫn không trả lời.

Jiwon :
Anh phải làm gì em mới tha lỗi cho anh đây ?
Anh làm gì mới tốt đây ?
Anh phải làm gì đây Hanbin ? Em muốn anh làm gì đây ?

Tôi chỉnh chế độ im lặng và đặt điện thoại xuống.

Tôi sơ ý làm rơi quyển nhật ký xuống sàn,từ trong quyển nhật ký lòi ra 1 góc của tấm hình được kẹp ở bìa phía sau.

Tôi nhặt lên.

Đó là hình tôi lúc diễn văn nghệ ở trường, trong hình tôi đang đứng trên ở một góc sân khấu chờ tới lượt mình với nụ cười ngâu si.

Mặt sau hình 1 viết 1 câu nữa.
" [an't 3^07 ".

Tôi suy nghĩ mãi vẫn không hiểu hắn ghi cái gì,mà cũng có thể là vô nghĩa,có thể hắn viết bừa vậy thôi.

Nhưng có điều sao hắn lại để ảnh của tôi trong đây ? Lại là ảnh hắn chụp nữa chứ.

Hổng lẽ giờ gọi hắn hỏi,như vậy chả khác gì thừa nhận định xem trộm chứ,không được.

Nhưng mà hắn viết rỏ ràng là dành cho Milk,mà Milk là ai nào ? Là tôi chứ ai nữa chứ.
Tôi có quyền xem,dù sao hắn cũng đã xem của tôi rồi. Coi như hòa đi,đúng hông ?

Tôi liếc nhìn sang cái điện thoại đang sáng đèn liên tục.

1 loạt tin nhắn xin lỗi kèm mấy chục cuộc gọi nhỡ của hắn ào ạt xuất hiện.
Lần đầu bị khủng bố kiểu này,thật shock đó.

Tin nhắn cuối cùng hắn gởi đến là bảo đang đứng trước cửa nhà tôi,đùa sao ?
Tin nhắn lúc 7h, đã gần 40 phút rồi,tên đó không ngốc đến mức chờ tới giờ chứ ?

Tôi chạy ra,quả nhiên hắn đang đứng trước cửa. Hắn nhìn thấy tôi liền nở nụ cười ngay.

Bob : Hanbin♡.
Bin : vào nhà đi.
Bob : ừm.

Tôi dắt hắn vào nhà, vì đang là mùa thu nên ngoài trời có hơi lạnh. Môi hắn đã khô luôn rồi, chắc lạnh lắm.

Như lần trước hắn vào phòng tôi và mẹ mang thức ăn lên,hai đứa ngồi cạnh nhau trong im lặng 1 lúc lâu.

Hắn ngồi đối diện tôi.

Bob : thật may vì em đã ra.
Bin : xin lỗi,tôi chỉ mới đọc được tin nhắn thôi.
Bob : đừng xin lỗi,là do anh thôi.
Bin : tìm tôi có việc gì sao ?
Bob : anh muốn xin lỗi em,anh sai rồi,anh không nên cưỡng hôn em như vậy. Đừng giận anh nữa được không ? Anh thật sự không cố ý làm vậy với em đâu,chỉ là lúc đó anh không thể kìm lòng được,anh không thể ngăn nỗi ham muốn của mình.

Bin : tôi tha lỗi cho anh đó, lần sau đừng vậy nữa.
Bob : anh nhớ rồi, sẽ không vậy nữa.cảm ơn em, cảm ơn em .

Bin : uống tí cacao nóng đi.
Bob : ừm.

Hai chúng tôi im lặng và tập trung vào việc nạp năng lượng, hắn uống xong nguyên vành môi trên toàn là cacao thôi, nhìn rất ngốc.

Bob : sao thế ? Sao em lại cười ?
Bin : anh có phải con nít đâu mà uống dính đầy môi thế kia, mau lau đi.

Tôi đưa hộp khăn giấy cho hắn lau, tên đó quẹt qua quẹt lại coi như xong, trên môi còn dính mấy miếng giấy vụn thật ngứa mắt.

Bob : Hanbin, em....
Bin : ngồi im đi.

Tôi tiến lại gần lấy ra cho hắn, tôi để ý hắn nắm bàn tay rất chặt, chắc đang kìm nén ham muốn đây mà, thật ngốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com