Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31: Chat sex cùng cô Tú

Chiều muộn ở Đà Nẵng trôi qua chậm rãi như một bản giao hưởng nhẹ nhàng của biển cả, khi những tia nắng cuối cùng nhuộm đỏ chân trời nơi biển Đông gặp sông Hàn, vẽ nên những vệt cam rực rỡ phản chiếu trên mặt nước lấp lánh dưới ánh hoàng hôn. Furama Resort, với khuôn viên rộng lớn lát đá hoa cương bóng loáng và những hàng dừa xanh mướt rợp bóng ven biển, trở nên yên bình hơn bao giờ hết khi du khách dần trở về phòng nghỉ ngơi sau một ngày dài tắm biển Mỹ Khê. Gia đình Nam cũng vậy – ông Hải, sau khi mua về túi xoài cát Hòa Lộc vàng ươm và dừa xiêm ngọt lịm từ sạp ven đường, đã ngồi trên ghế mây ban công phòng khách sạn, giọng trầm ấm kể chuyện vui với vợ con về ông bạn kỹ sư Đà Nẵng: "Ông Tâm bảo cầu Rồng phun lửa cuối tuần hay lắm, mai ta đi xem nhé. Xây cầu khó khăn bỏ mẹ, gió biển mạnh, vật liệu bay tứ tung." Bà Hà, vẫn còn vương vấn chút mệt mỏi từ buổi tắm biển và những rung động thầm lặng dưới dòng nước ngọt xối xả trong phòng tắm, cười hiền hậu với đôi mắt một mí ánh lên dưới ánh đèn ban công vàng vọt: "Ừ anh, vui quá. Em cắt xoài cho con ăn đây, chín ngọt lắm." Nam ngồi bên, balo trên đùi, thân hình gầy guộc cao ráo của cậu bé mười lăm tuổi vẫn còn run nhẹ dư âm từ khoảnh khắc vừa xảy ra trong phòng tắm – khi chim cậu đút sâu vào lồn mẹ dưới dòng nước ngọt mát lạnh, nhịp dập mạnh mẽ khiến bà Hà rên rỉ khàn khàn "Nam... con... đụ mẹ... mạnh lên... mẹ ra...", tinh trùng phun ra ngập đầy thành âm đạo co thắt của bà theo nhịp giật của thân dương vật gân guốc, và bà tiếp tục nói chuyện bình thản với ông Hải ngoài ban công trong lúc lồn bà vẫn giật giật quanh chim cậu ngâm sâu. Cậu liếc mẹ một cái nhanh, bà Hà mỉm cười dịu dàng như không có gì xảy ra, bàn tay chai sạn cắt xoài vàng ươm với nụ cười hiền hậu, nhưng đôi má ngăm đen của bà ửng hồng nhẹ dưới nắng chiều, một sự im lặng thầm lặng giữa mẹ con cậu sau những khoái lạc tội lỗi ấy.

Ông Hải đứng dậy, vỗ tay hào hứng: "Ăn xoài xong ta đi ăn tối nhé. Nhà hàng ven biển khách sạn có buffet hải sản tươi rói, tôm hùm nướng bơ tỏi, cua ghẹ hấp sả ớt, mực một nắng nướng sa tế – ăn no nê rồi về phòng nghỉ sớm, mai khám phá Bà Nà Hills." Giọng ông trầm ấm, đầy yêu thương, bàn tay chai sạn vuốt nhẹ lưng vợ trước khi ông quay vào phòng thay đồ: "Anh thay áo sơ mi sạch, em con thay váy cho đẹp." Bà Hà gật đầu, quay sang con trai với nụ cười ấm áp: "Con ăn xoài đi, mẹ cắt cho. Ăn tối mặc đồ thoải mái nhé, buffet hải sản no nê." Nam gật đầu, cầm miếng xoài vàng ươm đưa lên miệng, vị chua ngọt lan tỏa trên đầu lưỡi, nhưng đầu óc cậu cứ quay cuồng với những hình ảnh từ phòng tắm – lồn mẹ co thắt mạnh mẽ quanh chim cậu khi cậu dập sâu đến tận gốc dưới dòng nước ngọt xối xả, dịch tiết phun ra nóng bỏng ngập đầy theo mỗi nhịp hông cậu nhấc cao, và tiếng rên khẽ của bà bị át đi bởi tiếng ông Hải kể chuyện từ ban công: "Anh ơi... xoài ngon không? Em... em tắm xong ra ăn với anh..." Bà Hà tiếp tục cắt xoài, giọng bình thản nhưng run run theo nhịp cực khoái dâng trào khi lồn bà giật giật quanh chim cậu ngâm sâu. Nam nuốt nước bọt, mặt đỏ bừng: "Dạ ngon mẹ ạ. Con... con ăn no rồi."

Bà Hà thay chiếc váy maxi cotton dài qua gối màu xanh dương nhạt – vải thoáng mát ôm sát vóc dáng đầy đặn của bà, tôn lên vòng eo hơi đầy đặn dẫn đến hông rộng và bờ mông tròn trịa cong vút, mái tóc buộc cao đuôi gà gọn gàng với vài sợi lòa xòa bên tai lấp lánh mồ hôi nắng chiều còn sót lại sau buổi tắm biển. Ông Hải thay chiếc áo sơ mi kẻ caro sạch sẽ, quần tây đen thoải mái, thân hình lực lưỡng của ông toát lên sự mạnh mẽ quen thuộc từ năm tháng lao động công trường. Nam giữ nguyên chiếc áo phông xám rộng thùng thình và quần short đen, thân hình gầy guộc cao ráo của cậu bước đi với đôi chân hơi run dư âm từ phòng tắm – chim cậu xẹp xuống dần nhưng vẫn nhạy cảm theo hình ảnh lồn mẹ ngập tinh trùng cậu phun ra đầy thành âm đạo co thắt. Họ đi bộ ra nhà hàng ven biển Furama Resort, chỉ cách phòng vài phút chân qua khuôn viên rộng lớn với những hàng dừa xanh mướt rợp bóng và tiếng sóng biển vỗ rì rào từ xa dưới ánh hoàng hôn đỏ rực. Nhà hàng ngoài trời với bàn gỗ dài trải khăn trắng muốt dưới tán dù che nắng, menu buffet hải sản tươi rói trải dài từ tôm hùm sống nướng bơ tỏi đến cua ghẹ hấp sả ớt cay nồng, mực một nắng nướng sa tế thơm lừng và salad rong biển giòn tan với nước mắm chua ngọt, tiếng nhạc acoustic nhẹ nhàng vang vọng từ dàn nhạc sống bên bờ biển.

Cả nhà ngồi bên bàn sát mép biển, với gió mặn mòi thổi nhẹ qua mái tóc, ông Hải gọi một chai rượu vang trắng Đà Lạt mát lạnh: "Uống chút rượu vang cho vui em con ơi, hải sản tươi ngon phải có rượu mới hợp." Bà Hà cười hiền hậu, gắp miếng tôm hùm nướng bỏ vào chén chồng: "Anh uống vừa thôi, mai dậy sớm đi Bà Nà Hills. Nam ăn mực nướng đi con, sa tế cay cay ngon miệng." Nam gật đầu, cầm đũa gắp miếng mực một nắng nướng sa tế vàng ruộm, vị cay nồng mặn ngọt lan tỏa trên đầu lưỡi, nhưng ánh mắt cậu lướt qua mẹ – váy maxi xanh dương nhạt ôm sát vóc dáng đầy đặn dưới ánh nến lung linh trên bàn, bầu ngực trĩu nặng nhấp nhô theo nhịp thở khiến núm vú lớn lớn hồng hào in hằn mờ ảo qua lớp vải mỏng, và cậu nhớ về phòng tắm, khi miệng cậu bú mút núm vú ấy khiến bà rên rỉ khàn khàn "Nam... con... mẹ sướng...". Nỗi rạo rực dâng trào từ bụng dưới, nóng bỏng giữa không khí nhà hàng ven biển rộn ràng với tiếng cười nói du khách và tiếng sóng vỗ rì rào từ xa, khiến chim cậu nửa cương cứng dưới lớp quần short đen, đầu khấc hồng hào giật nhẹ theo hình ảnh lồn mẹ co thắt quanh ngón tay cậu dưới dòng nước ngọt xối xả. "Dạ ngon mẹ ạ. Biển Đà Nẵng đẹp quá, mai con dậy sớm bơi với mẹ nhé." Nam đáp, giọng hơi run, và bà Hà cười, tay vô thức chạm nhẹ tay cậu trên bàn gỗ: "Ừ con, mẹ bơi với con. Nhưng đừng nghịch quá, sóng lớn kẻo mệt."

Bữa tối kéo dài trong không khí ấm cúng của nhà hàng ven biển, với ông Hải nâng ly rượu vang trắng Đà Lạt mát lạnh cụng ly với vợ con: "Chúc gia đình ta năm mới học hành suôn sẻ, sức khỏe dồi dào. Nam lớp 11 cố lên con nhé." Giọng ông trầm ấm, đầy yêu thương, bàn tay chai sạn chạm ly kính leng keng, và bà Hà cười hiền hậu, nhấp một ngụm rượu vang chua ngọt: "Chúc anh công việc thuận lợi, dự án cầu mới thành công. Nam nhà mình giỏi Văn, mẹ tự hào lắm." Nam nâng ly, nuốt miếng cua ghẹ hấp sả ớt cay nồng, vị mặn ngọt lan tỏa trên đầu lưỡi, nhưng đầu óc cậu cứ lạc lối về những hình ảnh từ phòng tắm – lồn mẹ co thắt mạnh mẽ quanh chim cậu khi cậu dập sâu đến tận gốc dưới dòng nước ngọt xối xả, dịch tiết phun ra nóng bỏng ngập đầy theo mỗi nhịp hông cậu nhấc cao, và tiếng rên khẽ của bà bị át đi bởi tiếng ông Hải kể chuyện từ ban công: "Anh ơi... xoài ngon không? Em... em tắm xong ra ăn với anh...". Nỗi rạo rực dâng trào khiến cậu phải siết chặt đũa dưới bàn gỗ, chim cậu cương cứng đau đớn dưới lớp quần short đen, đầu khấc hồng hào giật nhẹ theo hình ảnh ấy, và cậu lấy điện thoại Nokia cùi bắp từ túi, giả vờ xem tin nhắn nhưng thực ra mở Zalo chat với cô Tú – người phụ nữ đã trở thành một phần không thể thiếu trong những giấc mơ cấm kỵ của cậu.

Cô Tú online ngay lập tức, với icon cười ấm áp bên cạnh tên bà: "Chào cháu Nam! Du lịch Đà Nẵng vui không? Cô đang dạy học sinh nhỏ, nhớ cháu học vẽ quá." Nam mỉm cười, ngón tay gõ nhanh dưới bàn gỗ, giả vờ lướt màn hình nhưng thực ra gửi tin nhắn đầu tiên: "Dạ vui lắm cô ạ. Biển Mỹ Khê đẹp, nước mát lạnh. Con nhớ cô dạy vẽ, nhớ... nhớ cô lắm." Lời nhắn ấy mang theo nỗi khao khát thầm lặng, và cô Tú reply nhanh chóng: "Cô cũng nhớ cháu. Hè nóng, cháu bơi biển cẩn thận kẻo cảm. Kể cô nghe biển Đà Nẵng thế nào?" Nam gõ tiếp, ánh mắt lén lút liếc mẹ đang cười nói với bố, tay ông Hải gắp tôm hùm nướng bỏ vào chén bà: "Biển xanh cát trắng, sóng vỗ êm ru. Con bơi với mẹ, mẹ mặc đồ bơi đẹp lắm cô ạ. Con... con nhớ cô mặc bikini xanh ngọc ở Đầm Sen, đẹp mê ly." Tin nhắn ấy mang theo hình ảnh từ khoảnh khắc dưới hồ bơi, khi tay cậu ôm sát bầu ngực bà dưới nước, núm vú hồng hào nhỏ nhắn cứng ngắc dưới lòng bàn tay khi cậu xoa nắn, và tinh dịch phun ra bắn lên mông bà với những vệt trắng đục loang lổ trên da thịt trắng mịn lấp lánh nước hồ. Cô Tú reply với icon đỏ mặt: "Cháu nghịch quá, cô xấu hổ. Bikini xanh ngọc mát mẻ, nhưng đông người cô ngại. Cháu mặc quần bơi gì, chắc đẹp trai lắm." Nam mỉm cười, gõ nhanh dưới bàn gỗ, tay kia cầm đũa gắp miếng mực một nắng nướng sa tế: "Con mặc quần bơi short xanh dương, rộng thùng thình. Nhưng con nhớ cô trong bikini, ngực cô... đẹp quá, con muốn ôm cô mãi." Lời nhắn ấy ngày càng táo bạo, dục vọng dâng trào khiến chim cậu cương cứng đau đớn dưới lớp quần short đen, đầu khấc hồng hào giật nhẹ theo từng tin nhắn, và cậu liếc mẹ đang cười nói với bố về kế hoạch mai đi Bà Nà Hills: "Anh ơi, Bà Nà có cáp treo dài nhất thế giới, vui quá."

Cô Tú reply với icon cười e thẹn: "Cháu... nói gì vậy, cô là mẹ Minh mà. Nhưng... cô cũng nhớ cháu ôm cô dưới hồ bơi, tay cháu ấm áp lắm. Cháu nghịch ngợm, cô xấu hổ nhưng... thích." Tin nhắn ấy khơi dậy hình ảnh từ Đầm Sen, khi bà nấp dưới gầm bàn quán phở bú mút chim cậu đến xuất tinh đầy miệng bà, bà nuốt hết với vị mặn tanh lan tỏa trên lưỡi và khẽ kéo khóa quần cậu lên với nụ cười gượng gạo. Nam gõ nhanh, tay run run dưới bàn gỗ, ông Hải đang gắp cua ghẹ hấp cho vợ: "Cô... con nhớ miệng cô ấm áp, bú con sướng quá. Con muốn cô bú nữa, nuốt tinh con nữa." Lời nhắn ấy đầy dục vọng, và cô Tú reply chậm hơn, với icon mặt đỏ: "Nam... cháu... đừng nói vậy... cô đang dạy học... nhưng... cô nhớ vị mặn của cháu... nghịch quá." Nam mỉm cười, chim cậu giật mạnh dưới bàn, dịch tiền xuất rỉ ra thấm ướt quần short đen, và cậu gõ tiếp: "Cô... con đang ăn tối với ba mẹ ở Đà Nẵng, nhưng con nứng quá. Cô kể con nghe cô mặc gì đi dạy học sinh, váy ôm sát ngực cô chắc đẹp mê ly." Cô Tú reply nhanh: "Cô mặc váy maxi trắng hôm nay, ôm sát eo, ngực hơi lộ... học sinh nhỏ khen cô trẻ. Cháu tưởng tượng đi, cô đang ngồi sửa bài vẽ, váy trễ nhẹ lộ khe ngực..." Tin nhắn ấy khiến Nam run lên, hình dung cô Tú ngồi sửa bài vẽ với váy maxi trắng ôm sát, khe ngực sâu hun hút lộ ra khi bà cúi xuống, núm vú hồng hào nhỏ nhắn in hằn qua lớp vải mỏng, và cậu gõ: "Cô... con muốn hôn khe ngực cô, bú núm vú cô cứng ngắc... con nứng cặc quá cô ơi."

Bữa ăn tiếp tục trong không khí ấm cúng, ông Hải nâng ly rượu vang trắng Đà Lạt cụng ly với vợ: "Chúc em con năm mới công việc thuận lợi, chợ Bình Thạnh buôn may bán đắt." Bà Hà cười, nhấp ngụm rượu chua ngọt: "Chúc anh dự án cầu mới thành công, sức khỏe dồi dào." Nam nâng ly theo, nhưng tay kia gõ tin nhắn dưới bàn gỗ: "Cô... con đang ăn hải sản với ba mẹ, nhưng con muốn liếm lồn cô, nuốt dịch cô rỉ ra..." Cô Tú reply với icon mặt đỏ bừng: "Nam... cháu... cô đang dạy... học sinh hỏi bài... nhưng cô ướt rồi... nhớ chim cháu nóng bỏng trong miệng cô..." Nam run rẩy, chim cậu giật mạnh dưới bàn, dịch tiền xuất rỉ ra nhiều hơn thấm ướt quần short đen, và cậu gõ: "Cô... bú con đi... nuốt tinh con đầy miệng..." Cô Tú reply: "Cô... cô muốn... nuốt tinh cháu... mặn ngọt... cô đang ngồi sửa bài, tay luồn váy vuốt lồn... ướt quá..." Nam đạt đến đỉnh điểm, hông cậu nhấc nhẹ dưới bàn gỗ theo nhịp gõ tin nhắn, tinh trùng phun ra nóng bỏng thấm ướt quần short đen với những vệt trắng đục loang lổ dưới lớp vải mỏng, cậu siết chặt đũa để không rên lên, và ông Hải cười lớn: "Nam sao mặt đỏ thế con? Hải sản cay hả?" Nam cười gượng, giọng khàn: "Dạ cay bố ạ... ngon quá." Cô Tú reply cuối: "Cháu... cô... cô ra rồi... nhớ cháu... hẹn học vẽ nhé." Nam mỉm cười, lòng đầy khoái lạc tội lỗi giữa bữa ăn gia đình ấm cúng dưới ánh nến lung linh nhà hàng ven biển.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com