[Lichaeng] tiểu công thỏa mãn chị🔞🔞🔞🔞🔞💢💢💢
Lãng mạng, 🔞🔞🔞🔞…
Lãng mạng, 🔞🔞🔞🔞…
Tình yêu của Kim Ji Soo dành cho Kim Jennie. Cũng như tình yêu của Kim Jennie dành cho Kim Ji Soo. Tình yêu ấy là mãi mãi không gì chia cách được ❤️❤️❤️"Jennie là vợ của em." - Kim Ji Soo 2018"Chị ấy khiến em cười nhiều nên em sẽ chọn chị ấy để hẹn hò." - Kim Jennie 2017"내사랑젠득" - Kim Ji Soo 2018…
Nội Dung Truyện:Câu chuyện tình yêu của tổng giám đốc xã hội đen và sát thủ đứng đầu thế giới. Cô, ở ngoài sáng là cô vợ yêu quý của tài phiệt cực giàu trên thế giới, không có ai biết vị tổng giám đốc đẹp trai trong mắt người ngoài thì lãnh khốc vô tình lại chỉ yêu thương cô vợ của anh, nâng niu trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Trong tối, cô là sát thủ đứng đầu thế giới, thuật thôi miên, thuật ám sát, thuật vật lộn, kỹ thuật xâm nhập máy vi tính và kỹ thuật chế tạo súng lại làm cho người ta khó lòng phòng bị, giết người ở trong vô hình, là một trong những sát thủ mà người đời không muốn chọc vào nhất.Anh, ngoài sáng là tổng giám đốc anh tuấn nhất, giàu có nhất trên thế giới, bị người ngoài đồn là lãnh khốc vô tình, lại chỉ yêu vợ mình, chỉ cần cô muốn, anh không tiếc sinh mạng cũng muốn tặng cho cô.Trong tối, anh lại thống lĩnh băng xã hội đen mạnh nhất thế giới...…
Đam mỹ: Gào thét vô vọngTác giả: Bòn Beta + Vẽ tranh bìa: Cho KyungAh (K.A) + Ying9791 (Na)Thể loại: Huyền huyễnBối cảnh: Ai Cập cổ đại, Kim tự thápNhân vật chính: Kim TaeHyung x Jeon JungKookPhối hợp diễn: Bọ cạp, rắn, dơi và những thứ ma quỷ linh tinh ~(Ngoài chú chó Tannie, Kkanji là một em mèo màu trắng được V nuôi)Clip Trailer: Văn án: Biết trước được tương lai, mọi thứ sẽ vô cùng tốt đẹp? Sống một cuộc đời lương thiện, có chắc được lên thiên đàng? Thần Anubis sẽ quyết định mọi thứ, khi ngài móc lấy trái tim người đã chết, đưa lên bàn cân cùng một chiếc lông đà điểu.Câu chuyện diễn ra hai ngàn năm trước, vì một lời nguyền mà kéo dài đến hai ngàn năm sau. Dưới đáy Kim tự tháp, đã chôn vùi một thứ vô cùng đáng sợĐừng tìm hiểu về nó, đừng đánh thức nó, đừng phá tan sự an nghỉ của các vị thần... Nhưng, ôi không! JungKook đã lỡ bước chân vào Kim tự tháp mất rồi! Từ đó, cậu bắt đầu cuộc trốn chạy khỏi con quái vật đang sống trong chính mình.…
Truyện đã hoàn thành.WARNING: Truyện có yếu tố bạo lực, cưỡng hiếp, lạm dụng tình dục, xin hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đọc.…
Our love is eternal💋…
tất cả ảnh và dj đều chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không mang khỏi đây. ảnh từ nhiều nguồn facebook, tumblr, weibo, pinterest,... haha tui cũng không ngờ là phải làm tới phần 2 nữa nga ???? mong mấy thím tiếp tục ủng hộ nhiệt tình tiếp nhá =))))....Thân ái và quyết thắng!!…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…