Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Học Tiếng Việt ( Phần 2)

 - Vâng! Mời mọi người vào nhà đi ạ_ bác Lan đưa tay xách túi hành lí của từng người một về phòng - Oa! Thế là không phải ngủ chung với cái tên đáng ghét ấy nữa rồi_ nó về phòng, thả mình xuống chiếc giường màu trắng thoải mái lăn qua lăn lại trên giườngCơn gió của buổi tối Nha Trang man mát dễ chịu lùa vào mái tóc làm tung bay phấp phới hòa quyện vào cùng mùi hoa hồng trong vườn quả nhiên khiến con người ta dễ chịu. Hiền sau khi cất dọn đồ đạc rồi lặng lẽ đi ra vườn hoa hồng ngồi xuống chiếc xích đu trong vườn đung đưa cất giọng hát nhẹ nhàng. Cùng lúc ấy, Nguyên đang lục đục chạy xuống bếp tìm bánh ngọt tình cờ nghe được giọng hát ngọt ngào êm tai. Tò mò nên anh đã theo giọng hát ấy ra đến vườn hồng, nhìn thấy 1 cô gái đang đung đưa chiếc xích đu và hát, gió thổi mái tóc cô bay để lộ ra khuôn mặt trắng hồng xinh đẹp, bất giác Nguyên đi đến bên cạnh và ngồi xuống bên cạnh cô làm cô giật mình thôi không hát nữa - Anh Nguyên! Anh ra đây làm gì?_ Hiền nhỏ giọng nói - Tôi xuống chơi thôi, đi hít thở không khí trong lành tí ấy mà_ Nguyên cười cười rồi nói tiếp, quay người sang phía nhỏ _ À đúng rồi! Vừa nãy em hát hay lắm đấy - Ơ thật ạ_ nhỏ đỏ bừng mặt - Chẳng nhẽ tôi lại nói dối em - Hihi cảm ơn anh - Này! Ăn không?_ Nguyên vừa nói vừa chìa ra 1 chiếc bánh kem cỡ nhỏ, điểm thêm 1 quả dâu đỏ bên trên - Ớ! Anh lấy đâu ra thế?_ nhỏ tròn xoe mắt - Trong tủ lạnh ý, nhiều lắm - Thế thì để em vào lấy, anh ăn cái này đi_ nhỏ đứng dậy chuẩn bị bước vào nhà thì Nguyên nắm chặt lấy tay nhỏ khiến nhỏ đứng không vững ngã nhào vào lòng Nguyên - Ơ.........anh.......anh Nguyên_ nhỏ ấp a ấp úng Ngay đến anh cũng không hiểu tại sao anh lại kéo Hiền ngồi xuống, chẳng qua chỉ là anh không muốn rời xa cô, chỉ muốn cô ngồi mãi như thế này, thật sự anh cảm thấy rất yên bình khi ở cạnh cô - Ngồi đây ăn luôn đi, ăn chung cùng tôi, không cần lấy_ vẫn giữ Hiền khư khư trong lòng, Nguyên nóiTrong cái khung cảnh lãng mạn như thế, đang vui như thế thì tự nhiên Quỳnh và Thiên ở đâu " bay" ra - E hèm! Cậu kia muốn làm trò gì thế hả?_ Thiên đưa tay lên miệng " e hèm" 1 tiếng nghiêm nghị chạy tới chỗ Nguyên và Hiền, còn Quỳnh thì cũng chạy theo sau lấy tay bịt miệng để tránh bị phát ra tiếng cười.Nghe thấy thế, Nguyên giật nảy mình bỏ tay Hiền ra và cả 2 cùng đứng dậy mặt đỏ như cà chua chín - Ơ....à....ừm không.....không có..gì hết_ Nguyên luống cuống giải thích rồi quay ra chỗ Hiền_ Chúng ta vào nhà thôiLơ đẹp câu hỏi của Thiên, Nguyên kéo tay Hiền vào nhà để lại hai con người ngẩn ngơ đứng đó không hiểu chuyện gì đang xảy ra - Bọn họ làm sao thế nhỉ?_Quỳnh ngơ ngác như con nai vàng hỏi Thiên - Tôi biết là chết liền á! Thôi vào nhà điSau khi tập chung đông đủ ở phòng khách, uống hết cốc nước cam mà chị Liên( người phụ trách nấu ăn) vừa pha cho, Khải trịnh trọng tuyên bố - Anh gọi các em xuống đây có 1 chuyện muốn nhờ các em giúp_ chỉ tay về phía Hiền, Quỳnh và Phương, Khải uy quyền nói tiếp_ theo như anh và Thiên Tỉ nghiên cứu thì ngôn ngữ Việt Nam rất phong phú và rất hay nên anh có ý định nhờ các em giúp bọn anh học Tiếng Việt - Hả? Học Tiếng Việt? Anh và Thiên Tỉ nghiên cứu? Thế mà không thèm nói cho em 1 câu_ Nguyên ngạc nhiên nhìn Khải và Thiên - Ế! Được đấy, bọn em sẵn sàng giúp đỡ hehe_ Hiền bắt đầu giỡn - Thế ai dạy cho ai đây?_ nó nãy giờ ngồi khoanh tay trước ngực bắt đầu lên tiếng - Thế này đi Hiền sẽ dạy cho anh. OK_ Nguyên tiếp lời của Phương - Ơ thế để em dạy Thiên đi nha_ nó hứng lên cười cười đề nghị- Ế! Được đấy, bọn em sẵn sàng giúp đỡ _ Hiền bắt đầu giỡn - Thế ai dạy cho ai đây?_ nó nãy giờ ngồi khoanh tay trước ngực bắt đầu lên tiếng - Thế này đi Hiền sẽ dạy cho anh. OK_ Nguyên tiếp lời của Phương - Ơ thế để em dạy Thiên đi nha_ nó hứng lên cười cười đề nghịNói được hết câu nó đã bị Quỳnh cầm tay lôi nó vào trong bếp khiến mọi người không thể hiểu nổi hành động của Quỳnh. Vào đến trong bếp, Quỳnh mặt nhăn nhó nhìn Phương - Cậu dám "cướp" Thiên Tỉ của mình? - Ơ......ơ "cướp" là sao?_ nó ngây ngô đáp, nhìn mặt nó bây giờ ngu ngơ không chịu nổi - Cậu dám giành quyền dạy Tiếng Việt cho anh Thiên của tớ?_ Quỳnh phụng phịu - À! Nói vậy cậu muốn dạy anh ý chứ gì?_ nó tỏ ra vẻ hiểu hiểuQuỳnh không đáp lại nó, chỉ khoanh tay đứng dựa người vào tường - Vậy thì tớ nhường, tớ dạy cho Khải là được chứ gì? Được chưa? Đừng giận nữa mà nha nha_ nó cầm tay Quỳnh lay lay nũng nịu, nó không muốn chỉ do 1 việc cỏn con thế mà tình bạn giữa 2 người phải chuyển sang giai đoạn mới - Ui! Tớ thương cậu lắm cơ hihi, chỉ có cậu mới hiểu tớ_ Quỳnh thơm "chụt" vào má Phương và hớn hở chạy ra ngoài. Tới phòng khách nhỏ Quỳnh trịnh trọng tuyên bố - E hèm, theo như em và Phương bàn bạc với nhau thì em sẽ là người đảm nhận vai trò dạy anh Thiên còn Phương là anh Khải. Có ai có ý kiến gì không? - Ừ! Cứ theo như ý của em đi_ tất cả mọi người đồng thanh - Vậy thì bây giờ học luôn được không?_ Nguyên nóng vội - Ý các em thế nào_ Khải và Thiên - Ờ......thì họcSau khi bàn bạc xong, chúng nó lôi nhau lên phòng, lấy sách vở xong Hiền qua phòng Nguyên bắt đầu cho buổi học đầu tiên. Căn phòng đã được người giúp việc dọn sẵn, 1 chiếc bàn học, hai cái ghế cùng với tông màu chủ đạo của căn phòng: màu xanh lá cây rất mát mẻ - Nào nào! Bây giờ chúng ta bắt đầu học_ Hiền nghiêm nghị như 1 cô giáo_ chúng ta bắt đầu từ bảng chữ cái và đánh vần, cái chủ yếu đầu tiên là anh phải học thuộc bảng chữ cái thì mới đánh vần được. Rõ chưa? - Rõ, thưa cô giáo_ Nguyên cũng nghiêm túc hợp tác theo, câu nói này không khỏi làm cho Hiền bật cười thành tiếng - Nào nghiêm túc thôi, anh nhìn và đọc theo em nhé, bắt đầu nè: A, Ă Â, B, C.......v.....v ( để cho đôi này học bài, chúng ta qua phòng Thiên- Quỳnh xem sao nhá) Căn phòng của Thiên thì lại khác, tông màu chủ đạo là màu đỏ nhạt, không có bàn ghế, chỉ có 1 chiếc giường to, đối diện với chiếc giường là 1 chiếc tivi lớn, sang bên phải vài bước chân là có 1 chiếc cửa sổ lớn làm bằng kính trong suốt, chỉ cần kéo dèm cửa là có thể quan sát con đường nhộn nhịp phía dưới kia - Phòng này, bàn học không có vậy học ở đâu?_ Quỳnh sau khi ngó quanh, quan sát phòng 1 lần rồi lên tiếng - Phòng em có bàn học không?_ Thiên Tỉ - Phòng em không có_Quỳnh - Vậy chỉ còn cách " bò" lên giường mà học thôi_ vừa nói Thiên Tỉ vừa đi tới giường nhảy lên và nằm soài ra giường theo kiểu nằm úp người đầu ngẩng lên - Ờ vậy cũng được_ Quỳnh lật đật bê chồng sách lên giường để trước mặt Thiên và nằm xuống như thế. Tiết học bắt đầu, nằm trên giường Quỳnh chú tâm chỉ chỉ, bảo cho Thiên học, Thiên cũng chăm chú nghe " cô giáo" giảng bài 1 cách say mê. Thật sự rất chăm chỉ( còn phòng của đôi còn lại thì sao ta?????? Chắc lại đánh nhau ầm ĩ lên cho xem) - Anh có học nghiêm túc cho tôi không hả?_ nó hét lên, đạp bàn ( biết ngay mà) - Thì tôi vẫn nghiêm túc đây còn gì?_ Khải mặt tỉnh bơ trả lời, cái thái độ này càng làm nó thêm tức điên - Anh nghiêm túc thế đấy hả? Tôi giảng bài thì anh ngồi nghịch điện thoại cười khúc khích như thằng hâm ý_ tiếp tục hét, nó giựt lấy cái điện thoại của Khải nhét vào trong túi quần_ Đưa cái này đây, học nghiêm túc giùm tôi - Ê ê trả lại đây, rõ ràng đoạn ấy tôi học tốt rồi cô lại giảng lại, chán nên tôi nghịch điện thoại_ Khải đưa người với lấy cái điện thoại - Học lại không thừa đâu, anh ngồi xuống đánh vần lại coi_nó cũng không phải của vừa, nhất quyết không trả điện thoạiXô đi xô lại 1 hồi bỗng Khải đưa người cao hơn để lấy lại cái " dế yêu" của mình thì tự nhiên mất đà ngã nhào xuống ôm lấy con người đang đứng trước mặt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: