Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

35. Vài ngày sau

Ông bà Hòa về quê.
Chỉ hai hôm sau, Hùng nhận được tin nhắn từ mẹ:

"Ba mẹ đã tìm được người phù hợp. Con về đi, nhà gái đồng ý gặp mặt."

Hùng trầm ngâm thật lâu.
Buổi tối hôm ấy, anh ngồi bên Lan, nói nhỏ:

– Họ đã tìm người cho anh. Mẹ nhắn... nếu anh không về, họ sẽ từ con.

Lan nhìn anh, ánh mắt bình lặng, không bất ngờ, chỉ nhẹ hỏi:

– Anh định thế nào?

– Anh sẽ về. – Hùng đáp. – Không phải để đồng ý, mà để nói chuyện cho rõ.
– Anh không muốn để họ nghĩ rằng anh trốn tránh.

Lan im lặng vài giây, rồi gật đầu.

– Ừ, anh nên về. Dù thế nào, cũng phải dứt khoát.
– Đừng lo cho em, Hùng. Em không yếu đuối như anh nghĩ đâu.

Hùng khẽ mỉm cười.
Anh biết — người phụ nữ trước mặt anh không cần lời hứa hẹn.
Cô chỉ cần anh đứng vững, như chính cách cô vẫn luôn đứng vững trong suốt bao năm qua.

Sáng hôm sau, Hùng xách vali ra bến xe.
Trời Hà Nội đổ mưa nhẹ.
Lan đứng ở cửa sổ nhìn theo dáng anh khuất dần giữa làn mưa mờ.
Không nước mắt, không níu kéo — chỉ là một thoáng gió lạnh thoảng qua tim.

Bởi cả hai đều hiểu —
Cuộc chiến thật sự... mới chỉ bắt đầu.

Về lại quê nhà

Chiều hôm đó, chuyến xe đưa Hùng trở về quê trong tiết trời âm u.
Cánh đồng bên đường đã ngả vàng, hương lúa chín lẫn trong gió nhẹ, nhưng lòng anh lại nặng trĩu.

Vừa bước qua cổng, Hùng thấy mẹ đang ngồi ngoài hiên, tay đan len, dáng vẻ chờ đợi.
Ông Hòa ngồi ở bàn đá bên cạnh, điếu thuốc cháy dở.

– Con về rồi à? – Giọng mẹ vang lên, không hẳn vui, cũng chẳng lạnh.

– Dạ, con về rồi.

Không khí trong sân yên ắng, chỉ nghe tiếng gió lùa qua giàn mướp trên mái.

Sau bữa cơm chiều, bà Mai đặt chén xuống, nói thẳng:

– Mai ba mẹ đã hẹn với gia đình bên kia. Con gái họ ngoan ngoãn, làm giáo viên. Gia cảnh đàng hoàng. Ba mẹ đã nói rõ, chỉ cần con đồng ý, mọi việc sẽ sắp xếp.

Hùng im lặng.
Một lát sau, anh nói chậm rãi, từng chữ như nặng trĩu:

– Con biết ba mẹ muốn tốt cho con.
– Nhưng con không thể cưới người mà con không yêu.

Ông Hòa đập mạnh điếu thuốc xuống bàn:

– Cưới vợ đâu phải chỉ vì yêu! Con thử nhìn xem, đời người có mấy ai được trọn vẹn vì tình cảm?
– Cái con cần là một mái ấm đúng nghĩa, chứ không phải chạy theo cảm xúc nhất thời với một người đàn bà từng có chồng, từng có con riêng!

– Ba... – Hùng khẽ gọi, giọng trầm. – Lan chưa từng có chồng. Và cô ấy chưa từng làm gì đáng xấu hổ.
– Con biết người ta nói gì về cô ta. Nhưng với con, cô ấy là người tốt, là mẹ của con trai con.

Căn phòng chìm trong im lặng.
Ánh đèn tuýp trắng nhợt rọi lên gương mặt ông Hòa – già hơn hẳn sau những ngày mệt mỏi.
Bà Mai đưa mắt nhìn con trai, giọng nghẹn:

– Vậy con chọn cô ta, chứ không chọn ba mẹ?

– Không, mẹ. – Hùng đáp, mắt chạm vào ánh nhìn của bà. – Con chọn cách sống thật với mình.
– Con không bỏ ba mẹ, nhưng cũng không thể bỏ người con yêu.

Câu nói khiến bà Mai bật khóc.
Ông Hòa lặng người.
Một lúc sau, ông đứng dậy, giọng khàn khàn:

– Được rồi. Nếu con đã quyết vậy...
– Từ hôm nay, con cứ sống theo ý con đi. Đừng gọi ta là ba nữa.

Tiếng ghế đổ vang lên, rồi ông bỏ vào phòng, sập cửa mạnh.

Bà Mai ngồi sụp xuống ghế, run rẩy:

– Sao con dại thế, Hùng... Ba con là người nóng tính, nhưng lòng ông ấy đau lắm, con biết không?

Hùng cúi đầu, giọng lạc đi:

– Con biết. Nhưng con không thể sống giả dối chỉ để làm mọi người vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #3langmang