Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Chương 2: Tiêu Thời Khâm mở màn!

Beta: vulinh43

.

Tại hàng ghế đầu của tuyển thủ, một người đàn ông bình tĩnh đứng lên.

Khán giả bỗng nhiên im bặt. Tuy đang ở trên khán đài nên họ không thể trực tiếp nhận ra bóng lưng nọ rốt cuộc là ai, nhưng vẫn có vô số người cố gắng rướn tới trước để phân biệt. Sau một hồi thấy không có kết quả thì mọi người mới đem ánh mắt hướng về phía màn hình lớn. Sau đó, ngay khi thấy rõ tên người và nhân vật hiện lên trên màn hình, tiếng ồn ào trầm thấp như làn sóng nhanh chóng quét qua hàng ghế của khán giả Trung Quốc.

Chẳng mấy chốc, tiếng hô đầy kinh ngạc liền biến thành những tiếng hô tuy ngắn mà đầy vang vọng:

"Tiêu Thời Khâm! Cố lên! Tiêu Thời Khâm! Cố lên!"

Tiêu Thời Khâm, Kỹ sư máy móc, Diệt Sinh Linh.

"Ừm... chọn Tiêu Thời Khâm đúng là rất thích hợp." Sau một hồi kinh ngạc, Lý Nghệ Bác nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, cất lời:

"Như mọi người đã biết, Tiêu Thời Khâm là một tay đấm mang sự chính xác, hiệu quả cao và thao tác rất ổn định. Bản thân Kỹ sư máy móc là chức nghiệp tầm trung mà đã có khả năng khống chế trận đấu mạnh, sức tấn công cũng cao, có thể ứng phó với các loại tình huống phức tạp."

"Đúng vậy, dù Tiêu Thời Khâm được xưng là bậc thầy chiến thuật nhưng khi nói tới khả năng solo của cậu ta, không có đại thần nào là cam đoan tất thắng." Phan Lâm cũng phản ứng lại, làm bộ như không có việc gì tiếp lời:

"Với tư cách là đội trưởng, người đã nhiều lần dẫn dắt Lôi Đình lấy yếu thắng mạnh, tố chất tâm lý của Tiêu Thời Khâm không cần phải bàn cãi. Đội Trung Quốc cử Tiêu Thời Khâm ra sân trong trận đầu tiên, xem ra họ quyết tâm đánh thắng trận này."

Tiêu Thời Khâm không lên sân khấu ngay lập tức. Hắn đứng tại chỗ đẩy kính, ngửa đầu nhìn chằm chằm thông tin tuyển thủ Đức hiện lên trên màn hình lớn — để cho công bằng, thông tin của tuyển thủ sẽ hiện lên trên màn hình lớn bằng các ngôn ngữ khác nhau – quay lại trao đổi với Diệp Tu và Dụ Văn Châu một hai câu rồi mới chậm rãi đi về phía ghế thi đấu.

Tiếng hò hét trên khán đài dần trở nên cao vút và lên tới đỉnh điểm khi hai tuyển thủ ngồi vào ghế thi đấu. Thời gian trên màn hình lớn nhảy từng giây, đúng tám giờ, ánh đèn toàn sân bỗng vụt tắt, sau đó hình ảnh 3D hiện lên, cành lá xanh tươi, làn nước trong vắt, lộ ra một khoảng trời yên tĩnh ở giữa sân.

"Bản đồ nhỏ này rất thú vị." Tô Mộc Tranh nghiêng qua cái khoảng trống để nói chuyện với Diệp Tu: "Chỉ là độ che phủ của bản đồ khá thấp nên không có nhiều không gian để thực hiện chiến thuật tẩu vị*."

*tức là vị trí hành tẩu, hiểu nôm na như hướng đi hoặc cách đi của người chơi.

"Không sao đâu. Nhớ lại trận lôi đài xem." Phương Duệ ở sau lưng cô nghiêng sang một xíu ngắt lời.

Tô Mộc Tranh không nói nữa. Nói chính xác thì lôi đài ở đây là trận tứ kết với Bá Đồ, trận lôi đài mà Phương Duệ đấu với Hàn Văn Thanh, lần đó đúng là thảm họa. Không né tránh, không ẩn nấp, cận chiến, bị đánh bay hoàn toàn. Đối với Phương Duệ mà nói, lần trải nghiệm đó không tốt đẹp gì cho cam.

So với nó thì địa hình của bản đồ này đã được coi là phong phú lắm rồi.

Bản đồ là một hồ nước nhỏ màu xanh biếc. Hồ được các vách núi bao quanh, chúng dốc tới mức không leo lên được, chỉ có thể được xem như là ranh giới bản đồ. Xung quanh hồ có một con đường chỉ vừa đủ cho một người đi, bên hồ cành lá sum suê nhô ra trên mặt nước, từ bờ bên nhìn sang kia chỉ có thể được bóng người lấp ló bên trong.

Bất quá nếu xét theo chiều rộng của đường mòn thì không đáng để cho Đạo tặc hay bất kỳ nghề nghiệp nào trốn trong lùm cây.

Tiêu Thời Khâm điều khiển Diệt Sinh Linh rời khỏi điểm spawn, tiến một bước lên cây cầu nhỏ trên hồ. Cây cầu này không mang hình dáng và cấu tạo bình thường mà được cố ý làm thành hình thân cây, đầu này cong, đầu kia thẳng đặt trên núi đá giữa hồ. Hắn bước lên đỉnh núi dọc theo những bậc thang được đào ra rồi hạ tầm mắt, hắn thấy một phần khác của cây cầu vòm nằm sau con đường bằng phẳng dưới chân.

Đối diện với cầu vòm là con đường chia thành hai ngã. Đi thẳng về phía trước là con đường mòn rợp bóng cây, dẫn thẳng đến vách núi đối diện — nếu như điểm spawn đối xứng thì đó là chỗ spawn của đối thủ. Tiêu Thời Khâm lặng lẽ ghi nhớ. Tuy nhiên, hiện tại chỗ đó không có ai cả, không biết là do spawn không đối xứng hay là nhân vật vừa đăng nhập thì đối phương liền biến mất nữa.

Gần núi đá nơi Diệt Sinh Linh đứng mới là phần đa dạng nhất của bản đồ này. Bên phải là một tảng đá lớn nhô ra giữa hồ, cao hơn mặt đường nửa người, bề mặt bằng phẳng có lan can vây quanh, tạo thành một quảng trường với phạm vi mười bước, ở trung tâm có một cái đình nhỏ hình vuông theo dạng đầu đao lá mái*, trông rất lạ mắt. Bên trái cầu vòm có mấy tảng đá chìm trong nước, một số thì bự như lưng trâu, một số chỉ to bằng lòng bàn chân, hình dạng lớn bé khác nhau. 

*ảnh tham khảo đầu đao lá mái:

Tiêu Thời Khâm ước tính khoảng cách giữa tảng đá và cầu vòm, kết luận nhân vật hệ xạ thủ chỉ cần Phi Súng, còn nhân vật Thích khách chỉ cần nhảy một cái là sẽ tới chỗ núi đá hắn đang đứng.

Mặt hồ cũng không phẳng lặng hoàn toàn. Bên phải cầu vòm, làn nước trong vắt thấy đáy, bên trái, những lá sen mọc cao vút dập dềnh giữa làn sóng dập dềnh che đi một nửa diện tích. Ngoài ra còn có một chiếc thuyền nhỏ vô chủ nằm ngang giữa lòng sóng, một cơn gió thoảng qua khiến chiếc thuyền đung đưa.

Mấy chỗ gập ghềnh mặt cầu, tảng đá, hồ nước, vọng lâu có thể làm lợi thế trên cao, cây cối có thể làm nơi trú ẩn. Trong cái bản đồ nhỏ này thật sự có thể dùng khá nhiều cách chơi đa dạng.

Nhưng...

Hắn đã tới trung tâm rồi bản đồ rồi mà đối phương còn chưa hiện thân.

Hắn sẽ ở đâu?

Hắn sẽ tấn công từ hướng nào?

Tiêu Thời Khâm thầm nhớ lại tư liệu của đối thủ.

Friedrich, Đạo tặc, nhân vật Rhinegold.

Hắn năm nay 22 tuổi, đã tiến vào giải đấu chuyên nghiệp được bốn năm, là đội á quân của Đức mùa trước, đại thần kiêm đội trưởng của chiến đội Free Hanseatic.

Khuynh hướng phong cách kỹ thuật là Đạo tặc hệ chiến.

Thao tác tinh vi, kỹ thuật cứng rắn, ra đòn khá mạnh.

Là dạng chưa từng thấy qua ở trong nước.

Đạo tặc số một của Trung Quốc từng là Phương Duệ, bậc thầy chơi zâm, chuyên đi bẫy người. Sau khi Phương Duệ rời khỏi Hô Khiếu, Lâm Phong đã tiếp nhận thẻ tài khoản của hắn. Tuy là Đạo tặc hệ chiến nhưng cậu ta không thể phát huy hết được sức chiến đấu thật sự của trường phái này, từng bị Phương Duệ nhận xét trực tiếp: "Quỷ Mê Thần Nghi bị cậu biến thành như vậy, khó coi thật sự."

Diệt Sinh Linh tiến tới trước. Tốc độ di chuyển khá chậm, vừa đi vừa thay đổi góc nhìn liên tục để quan sát chung quanh, nhất là cúi xuống nhìn mặt hồ. Đúng một phút trôi qua, sân đấu vẫn yên tĩnh y như rằng Đạo tặc của đội Đức chưa từng đăng nhập vậy.

Đạo tặc, cho dù là Đạo tặc hệ chiến nếu có thể tấn công từ sau lưng thì nhất định sẽ không xông lên từ chính diện... Vậy thì phải cho hắn một lỗ hỏng phòng ngự như thể hắn có cơ hội xông vào!

Diệt Sinh Linh chợt xoay người, Thiểm Ảnh bắn liên tục, dùng Phi Súng nhảy lên mái vọng lâu, đứng chắc ngay đó. Tiếp đó tay giơ lên, Máy Móc Theo Dõi, Thợ Săn, mấy con người máy lớn nhỏ trải thành hàng dọc theo con đường, chặn mất lối đi có thể tiếp cận của Đạo tặc.

"Hay lắm. Vị trí chặn rất tuyệt." Diệp Tu khen ngợi. Phương Duệ gần đó hừ một tiếng: "Chặn một đầu thì có ích gì chứ? Nếu là tui, tui sẽ xuống nước."

Chưa dứt lời, Đạo tặc đã lao khỏi mặt nước, nhảy lên vọng lâu, từ phía sau lao thẳng tới Diệt Sinh Linh! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com