Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Chương 9: Tới đấu trường chơi xe điện đụng với tôi đi

"Ê, cậu thật sự định đánh nhau với tôi ở đây đó hả?"

Tin nhắn của Diệp Tu chậm rãi hiện lên trên kênh công cộng.

Cảm ơn công ty Vinh Quang, cảm ơn hệ thống phiên dịch thời gian thực mới nhất mới ra lò làm cho mấy tuyển thủ nước ngoài có khả năng nói rác với nhau.

Diệp Tu vừa gõ chữ, vừa điều khiển Quân Mạc Tiếu xông lên mâm. Tán nhân chạy tới chạy lui giữa những chiếc xe điện đổi hướng không ngừng, thử tới gần nhưng cũng không làm Diệp Tu quên nói chuyện phiếm trên kênh công cộng:

"Tôi nói nghe nè, chỗ này không hợp với Pháp sư triệu hồi đâu. Cậu không thấy mấy cái xe điện chạy qua chạy lại phiền sao — chậc, coi cậu kìa, lại định quẹo tiếp đúng không? Điều khiển tám con Tinh Linh đổi hướng cùng một lúc có mệt không? Ơ kìa, bắt đầu chiêu Đại Tinh Linh luôn, thật sự không nghĩ tới chuyện đổi chỗ đánh hả?"

Hắn lải nhải không ngưng, đối diện Pháp sư triệu hồi không chút xao động mà điều khiển các Tinh Linh từng bước tiến lên. Quân Mạc Tiếu xông tới hai lần nhưng đều bị hai con Tinh Linh Băng phun ra khí lạnh đẩy trở về.

Pháp sư triệu hồi đi dạo giữa những chiếc xe điện đụng một cách thanh lịch, đội quân Tinh Linh bên cạnh dãn ra co lại tùy ý. Tựa như một tấm lưới mềm mại thật to có độ đàn hồi, trông có vẻ vô hại nhưng ẩn sau đó là bộ răng nanh trí mạng.

"Này, di chuyển khá đó" Quân Mạc Tiếu nhẹ nhàng nhảy lên, rụt vào trong cái "tách" màu xanh nhạt, cuộn người lại. Diệp Tu tấm tắc khen trên kênh công cộng:

"Mà một lần quất tới mười hai con có mệt không? Tốc độ tay của cậu bây giờ nhiêu, qua 300 hả? Còn cầm cự được mấy phút vậy? Coi kìa, bé Tinh Linh Băng ở góc trên bên phải tính quẹo kìa..."

"...... Đúng là lời rác rưởi của lão Diệp mà." Trương Giai Lạc ngồi dưới sân sờ mũi.

Nhưng hàng xóm ngồi cạnh là Trương Tân Kiệt thì ngồi quá ngay ngắn, Hoàng Thiếu Thiên ngồi chéo đằng sau lại nói quá nhiều, lấy Dụ Văn Châu làm đối tượng nói chuyện phiếm cũng được, nhưng nói tới nói rác rưởi — hắn sợ sẽ làm Hoàng Thiếu Thiên ngồi sát nút bùng nổ.

Trong cô đơn, Trương Giai Lạc đành phải nghiêng nửa người sang một bên, cảm thán với Đường Hạo:

"Nghe mà tức hà, nhưng một câu để cãi lại lời nói bậy bạ của ổng cũng không có, vậy mới đau chứ!"

Đường Hạo im re.

Cậu ngồi ghế dự bị mùa bảy, giữa mùa tám thì Diệp Tu giải nghệ, số lần hai người gặp nhau trong mùa mười có hạn nữa nên cậu hầu như chưa từng trực tiếp lĩnh giáo lời rác rưởi của Diệp Tu — trái lại Tôn Tường cùng mùa với cậu lại lĩnh giáo rất nhiều.

Nghe lão đội trưởng than phiền, cậu nhất thời không biết nên phản ứng ra sao, chỉ biết ậm ừ một tiếng, tiếp tục tập trung nhìn màn hình lớn.

"Nếu không tính đây lời rác rưởi thì Diệp Tu nói thật sự rất có lý." Phan Lâm cũng bình luận:

"Việc điều khiển mười hai Tiểu Tinh Linh cùng một lúc và di chuyển giữa một đống chướng ngại vật biết chuyển động là gánh nặng rất lớn đối với tốc độ tay và sự tập trung của tuyển thủ. Nhất là khi Quân Mạc Tiếu vẫn đang thăm dò nên Pháp sư triệu hồi nước Đức phải luôn sẵn sàng cho cuộc tấn công bất kỳ. Có lẽ đây chính là nguyên do Liên minh Vinh Quang trong nước chưa từng có Pháp sư triệu hồi cấp thần nào xuất hiện? — A, Quân Mạc Tiếu xông vào rồi!"

Xe điện đụng chở tán nhân theo đường cong mềm mại. Quân Mạc Tiếu nhảy khỏi "tách trà" một cách nhẹ tênh, chui vô khe hở của hai Tinh Linh Lửa ngay chóc, nhanh tay tung ra Áo Choàng Bóng Đêm. Hắn vừa tóm lấy Đại Tinh Linh Hệ Lửa liền Quân Mạc Tiếu nhanh chân lùi lại!

"Trời!"

Có người kêu lên, có người thở dài. Khoảnh khắc Quân Mạc Tiếu lùi lại, có một Ma Giới Chi Hoa mọc lên từ mặt đất, yên lặng bung nở dưới chân Pháp sư triệu hồi.

"Ây, vẫn phòng thủ nghiêm ghê." Quân Mạc Tiếu Phi Súng vừa lùi vừa cắm từng viên đạn lên Ma Giới Chi Hoa một cách chính xác, bắn tới mức cánh hoa run rẩy trên không trung:

"Nhưng cậu còn bao nhiêu lam đấy? Triệu hồi kiểu này cậu trụ được bao lâu? 10 phút? 15 phút? "

Một bên nói một bên thoát khỏi vòng chiến đấu, đáp đất một cách ổn định. Quân Mạc Tiếu chạy quanh mâm nửa vòng thì chợt nhảy lên một chiếc xe hoa Mickey vừa chạy qua. Hắn ngửa người ra sau, lăn ngay tại chỗ rồi khuất khỏi tầm mắt của Pháp sư triệu hồi.

Kênh công cộng được yên một hồi, một lời phản bác hàng ung dung xuất hiện dưới danh nghĩa của Peastalk Ascension:

"Người đánh cho hết mana, tôi có thể giết ba người."

Miễn là tỷ lệ sử dụng cao.

Miễn là không lãng phí kỹ năng nào.

Một chọi ba, bất kể là vòng loại hay vòng chung kết thì đều có tuyển thủ thành công hoàn thành.

Tám Tiểu Tinh Linh xoay tròn tản ra nhiều hướng khác nhau. Pháp sư triệu hồi đã khai mở vòng tìm kiếm tạo từ Tinh Linh, nửa là uy hiếp, nửa là dụ dỗ. Tôi ở đây này, tôi cho anh một sơ hở, anh tới không? Anh có dám không?

"Ha ha."

Quân Mạc Tiếu chạy như bay ra. Hắn chạy, nhảy, lăn, bám theo vỏ ngoài của xe điện đụng đang di chuyển, bóng dáng cứ lấp la lấp ló.

Khác với thú triệu hồi dạng động vật, con Tinh Linh nào tròn vo, gần như không thể nào phân biệt được con mắt nằm ở đâu. Tuy ngay lúc này tất cả Tinh Linh đều bật chế độ tự động tấn công nhưng không hề bắt được tán nhân gần trong gang tấc, chỉ biết lơ ngơ đi tới đi lui tại chỗ.

"Tránh né kiểu Sách giáo khoa có khác." Trên khán đài, các tuyển thủ chuyên nghiệp khen tấm tắc.

Trong tám Tiểu Tinh Linh ngoài cùng tự dưng có một con hệ lửa rẽ đổi hướng, vụt cái vèo tới phía trước. Pháp sư triệu hồ liền khống chế hai Tiểu Tinh Linh kế bên nó đi theo sau,  có tiếng nổ nhỏ phát ra từ trên người Tinh Linh Ánh Sáng, cứng đờ ngay tại chỗ.

"Cái này là Người Máy Theo Dõi!" Phan Lâm hét lên: "Không biết thả ra hồi nào ta?"

Lý Nghệ Bác lặng lẽ lau mồ hôi lạnh. May là tình thế thay đổi không cho phép hắn trả lời — một con Tinh Linh Bóng Tối khác lảo đà lảo đảo rời khỏi vị trí của mình, đuổi theo chiếc xe điện đụng di chuyển không mục đích tiến về phía trước.

Thứ nó truy đuổi được xác minh là một con Goblin chẳng lâu sau nhưng Quân Mạc Tiếu đã đi vòng một phần tư cái mâm, thông qua kẽ hở bị rạch ra giữa Tinh Linh Băng và Tinh Linh Bóng Tối, cấp tốc cắt vào!

Hai Đại Tinh Linh đổi hướng trong nháy mắt.

Hệ Bóng Tối Đại Tinh Linh đang giơ trường kiếm tới gần thì tự dưng dưới chân bụp một tiếng, một cái Cạm Bẫy lật lên giữ chặc nó ngay tại chỗ.

Nhưng Hệ Băng Đại Tinh Linh tấn công từ xa, Băng Rơi rơi xuống từng khối, Quân Mạc Tiếu lấy cái khiên hình dù che lên đầu, chạy trốn tỉnh bơ.

"Quân Mạc Tiếu sắp cận chiến rồi. Trước mặt cậu ta còn hai rào cản, một là Tinh Linh Vương, một người khác là Ma Giới Chi Hoa... Ma Giới Chi Hoa đã tấn công! Gai Nhọn, Quân Mạc Tiếu nhảy lên, dây leo bò ra!"

Bằng bằng bằng bằng!

Tiếng súng xé toạc sự im lặng trên sân. Dây leo vội rụt về.

"Ồ, Súng Máy Gatlin, Quân Mạc Tiếu dùng Áp Súng đánh lui dây leo, một động thái thật đáng kinh ngạc! Tinh Linh Vương kích hoạt Nguyên Tố Cắt Chém, Quân Mạc Tiếu tạm lùi, bốn Tiểu Tinh Linh dùng Đại Tinh Linh Hệ Bóng Tối là trung tâm tụ tập lại, Pháp sư triệu hồi nước Đức muốn dùng... Tinh Linh Hiến Tế!!"

Ầm ầm ầm ầm!

Tiếng rắc rắc từ cơ thể vỡ nát của Tinh Linh vang lên không ngừng. Ánh sáng màu nước xanh nhạt và ánh sáng màu đen sâu thẳm nguyện vào nhau rồi bộc phá. Ngay cả Quân Mạc Tiếu cũng không thể chịu được uy lực của vụ nổ này, thân thể của hắn phốc một cái rồi vỡ vụn ra tựa như làn khói nhẹ.

Vỡ vụn ra...

Vỡ vụn ra?!

"Là ảnh phân thân!"

Khi Quân Mạc Tiếu lần nữa xuất hiện, anh đã ở bên ngoài mâm tròn. Kiếm Ninja còn trong vỏ, ô dạng khiên mở ra,... anh tự dùng Thuật Hồi Máu Mini hồi cho mình trông nhàn nhã cực kỳ.

"Há há há há há, lão Diệp kỳ này 666*!"

*tiếng lóng biểu thị ý nghĩa: "giỏi", "tốt" với mục đích khen ngợi

"Chơi đòn tâm lý không chê vào đâu được!"

"Người ta cực khổ bày ra cái trận vậy mà ổng cứ ra vô", khó lắm mới cào được tí xíu máu mà ổng còn hồi phục nữa chứ."

"Coi kià, Tiểu Tinh Linh của bên bển cử động lệch hết rồi kìa. Cậu ta chắc là giận tới run tay rồi quá?"

Tuyển thủ chuyên nghiệp ai cũng cười xỉu. Trong kênh công cộng,  Diệp Tu nói rác tiếp:

"Sợ chưa? Tôi khuyên cậu nên đổi chỗ khác, chỗ này rộng quá nên tôi được di chuyển thoải mái, như vầy thì cậu không giữ tôi nổi đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com