C4.
- N..nếu ngài chịu về thì...tôi sẽ mặc đồ hầu gái ngồi lên người ngài rồi nhìn ngài một cách khinh bỉ...
Câu nói khiến cả căn phòng rơi và im lặng. Izuku và Ochako lặng người, rồi ngay sau đó hết hoảng hốt nhìn anh lại quay sang dò xét biểu cảm của ngài đại công tước. Nhưng thật khác xa với tưởng tượng.
- V...Vậy cũng..t..tạm được. - Lời mời về nhà sớm thật hấp dẫn khiến Shouto có phần lúng túng, nhưng liêm sỉ là liêm sỉ, còn thì vẫn phải cố giữ - Dù ta..E hèm...Ta không có hứng thú lắm nhưng nếu Bakugou muốn vậy thì đành vậy.
Hắn tỏ vẻ bình tĩnh rồi bỏ ra ngoài trước, để lại hai gương mặt ngơ ngác của Izuku và Ochako vẫn chưa bắt kịp tần số. Tên đại công tước mà hai người họ nghe đồn đến chán tai vừa trưng ra cái biểu cảm gì vậy? Tầm 10 đến 15 giây sau khi đã hoàn hồn trở lại, Ochako mới dám hít thở sâu rồi lên tiếng.
- A...anh tóc vàng ơi...Cảm ơn anh! - Cô nở nụ cười, tâm trạng nhẹ nhõm. - Có vẻ ngài ấy đã nghe lời thuyết phục của anh nên bỏ qua cho chúng tôi.
- À..Phải! Cảm ơn anh - Izuku nhẹ cúi người.
" Bọn này..."
- Chậc...Câm mồm đi! - Bakugou nhìn bọn họ với ánh mắt chẳng mấy thiện cảm - Tao cực ghét mấy đứa nhìn đời bằng nửa con mắt như chúng mày. Thật biết cách khiến người khác khó chịu.
Xỉa xói cả hai bằng chính câu nói của Shouto, anh hậm hực bước ra ngoài. Tất nhiên anh biết, nam nữ chính đều là những con người chất phác, tốt bụng, nhưng lối suy nghĩ khô khan của họ đã vô tình dẫn đến hành động khiến cho Shouto tổn thương. Là một đại công tước, dĩ nhiên hắn không được để lộ nỗi buồn hay điểm yếu của bản thân, nên đã che giấu nó bằng sự tức giận.
Với tư cách là bạn đọc, anh cũng chưa một lần thương xót cho đại công tước, có lẽ cái hội lập nhóm anti Todoroki Shouto kia cũng thế. Nhìn lại cuộc sống đầy rẫy những bất công ngày xưa, đôi khi xã hội sẽ đứng về phe kẻ yếu, thấu hiểu cho phận đời bạc bẽo của họ. Nhưng đại công tước là "kẻ mạnh", sẽ chẳng ai đồng cảm cho một người như hắn - một nhân vật phản diện tàn ác, đôi bàn tay lúc nào cũng nhuốm máu.
- Bakugou! Em sao thế?
Giọng nói trầm ấm vang lên khiến anh bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ, ngẩng lên mới thấy gương mặt lo lắng của ngài ấy sát rạt anh, có lẽ đang cúi người xuống cho bằng với chiều cao của anh đây mà.
- Này! Đứng gần quá đấy! - Anh giật mình lùi lại.
- À ta xin lỗi, sắc mặt em không ổn lắm, nếu mệt thì có cần ta bế lên xe kh...
- Không.
- Tiếc thật...
"Có lẽ chỉ một phần nào đấy thôi, tôi đã có cảm tình hơn với tên đại công tước này "
- Mà em đừng quên vụ hầu gái.
" Hoặc không..."
Buổi chiều chẳng mấy yên bình đã kết thúc như thế. Thật sự xuyên vào tiểu thuyết vẫn là một điều khó tin. Anh lén liếc sang nhìn hắn, sống cùng đại công tước phản diện cũng không phải ý tồi ( Ờm...hoặc có? ). Nhưng thôi kệ đi vậy, dù sao đây cũng chỉ là tiểu thuyết thôi mà.
...
..
.
- Ngài lúc nào cũng ăn như thế này à?
- Hả? Ừ!
Cuối cùng thì giờ ăn tối cũng đến. Chiếc bàn tiệc trải khăn sang trọng, đủ cho 20 người ngồi ăn, mà chắc tên đại công tước này cũng toàn phải ăn một mình, kể ra cũng cô đơn phết. Nói thật thì anh có chút tò mò về bữa ăn của quý tộc thời xưa, nhưng kì vọng bao nhiêu thì nhận lại bấy nhiêu sự thất vọng. Bữa ăn hoàng gia mà anh hình dung khác xa thế này.
- Chẳng có tí rau nào...Chế độ ăn uống của ngài kiểu mẹ gì thế? - Anh nhìn đống thịt nằm la liệt trên bàn, ngao ngán.
- Có sao đâu, ta luôn ăn thế này từ năm 11 tuổi.
" Cái kiểu phi logic này đúng là chỉ có trong tiểu thuyết "
- Chậc...Chẳng mấy chốc ngài sẽ thành 1 thằng già bụng phệ cho xem.
- Vậy từ mai em nấu ăn cho ta theo chế độ dinh dưỡng đi.
- Được.
- Tiếc thật...Ta biết nga..Ơ...Em vừa đồng ý à. - Shoto nhìn anh, sốc đến rơi thìa.
- Ăn nhiều thịt quá nên lãng tai à? - Anh quạo - Đừng bắt người khác phải nhắc lại.
- Bakugou à... ta muốn kết hôn với em quá, làm sao giờ...
- Chỉ có mấy đứa sida mới kết hôn với cái loại biến thái như ngài.
- Em nói thế ta buồn đấy.
" Nói thế chắc hơi quá à? "
- Nhưng ta mong em đừng quên vụ hầu gái.
" Đm, nói biến thái còn nhẹ "
...
..
.
Anh đẩy cửa phòng hắn bước vào, mặc trang phục của hầu gái đã mượn tạm được trong kho đồ, nói thật thì dù đây là cỡ rộng nhất, anh vẫn cảm thấy hơi chật.
Cả căn phòng không thắp bất cứ một ngọn nến nào, chỉ được soi sáng bởi ánh trăng huyền ảo phía cửa sổ to lớn kia, đủ để anh thấy rõ gương mặt thanh tú của hắn. Hắn ta ngồi cuối giường, ánh mắt đang mải hướng về những ánh đèn nơi phố xá kia.
" Bây giờ mới để ý, tên đại công tước này cũng có nhan sắc thuộc dang khiến con gái gào thét ầm ầm "
- Bakugou? - Nghe tiếng lạch cạch, hắn mới quay đầu lại.
- Nóng gần chết...- Bakugou nhăn mặt, gầm gừ - Thế ngài thấy bộ đồ thế nào, đại công tước biến thái?
Dù có đẹp đến đâu thì liêm sỉ vẫn là liêm sỉ, còn thì vẫn phải cố giữ, hắn ta nhìn chằm chằm rồi ra vẻ không quan tâm.
- Cũng tàm tạm...
- Máu mũi chảy đầy ra kìa. - Bakugou cười khịa.
END C4.
Góc buôn chuyện part 2:
* Tôi không thích mấy bộ truyện nhiều drama, nước mắt, nên bộ này chẳng có tí drama nào đâu và tầm C7 sẽ end.
* Hảulo lại là tôi đây! Lí do tôi đăng C4 chậm là bởi tôi ngu phần văn miêu tả, tôi đã định tả bộ đồ hầu gái của Bakugo nhưng nó không dễ như tôi nghĩ, con bạn tôi bảo thấy sao tả thế nhưng tôi vẫn muốn nó mượt nhất có thể. Cuối cùng con em họ tôi ( một đứa ngu văn khác ) đưa ra cái ý tưởng là lấy ảnh minh họa, thì lúc đấy tôi đã được cứu...Và C4 được đăng. ( Dù tôi vẫn muốn miêu tả bằng lời văn hơn )
* Tôi bỗng nhận ra bản thân quên miêu tả ngoại hình nv ở C1,2...
* Nếu văn Kim Lân giản dị nhưng gợi cảm, hấp dẫn, thì văn tôi sơ sài và lặp từ nhiều...( Tôi shyn lỗi..Tôi sẽ cải thiện phần văn của mình )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com