Chương 10 Bắn Tinh Vào Trong Tiểu Huyệt
Thật là nóng cái thứ của anh rể làm cho chỗ đó của cô sưng tấy lên, cái lỗ nhỏ mềm nhũn tê dại, dâm thủy lần lượt chảy ra.
“Hân Hân ngoan, anh rể không chèn vào, sẽ không sao cả.” Tần Viễn Ninh nghe tiếng thở hổn hển của em vợ, trong lòng mất mát vì không được đường hoàng mà thao cô. Tiểu huyệt chảy nước, cùng với tác động của hàng loạt nụ hôn ướt át rơi xuống cằm, sau má và tai cô gái. "Hân Hân ra nước nhiều quá, côn thịt của anh rể ướt đẫm muốn chết mất."
Tống Hân đỏ mặt, bị anh rể đẩy vào, cào cấu mềm mại âm hạch cùng thô ráp nóng bỏng, Tống Hân cả người ngứa ngáy không chịu nổi, không nhịn được rên rỉ: "Ưm." ... anh rể... Chậm một chút ... Khụ khụ... "
Tần Viễn Ninh dùng ngón tay gãi gãi khuôn mặt thanh tú của em vợ, biết nàng đã tràn ngập tình cảm, rất thoải mái.
Anh cố tình rút côn thịt ra, chỉ chừa lại phần đầu dương vật đút vào lỗ nhỏ cho đến khi lỗ nhỏ chảy ra mật dịch, "Chậm lại? Vậy sao?"
Quy đầu áp vào hoa huyệt, nhưng không chịu cắm vào, âm vật cùng vách trong âm đạo bị thân cây đè ép kích thích vô cùng đơn độc, Tống Hân cau mày ngâm nga, "Không, anh rể ... anh rể, anh... "
Cô xấu hổ quá nhưng cũng không nói ra được điều mình muốn nói nên chỉ có thể nhấc mông nhỏ lên, chủ động phục vụ cho sự co giật mạnh mẽ của người đàn ông.
Tần Viễn Ninh thấp giọng cười một tiếng, cầm bàn tay nhỏ bé của cô hôn lên, nhấn eo anh đưa dương vật vào trong âm hộ non nớt, để cho khoang kín hút bọc lấy côn thịt của anh.
Cô gái trong nhiệt có đôi má ướt,nóng bỏng , đôi mắt ẩm ướt, má đỏ, dễ thương và rất xinh đẹp.
Hai cái vú to xinh đẹp đang đung đưa dưới lớp đồ ngủ, bộ ngực gợn sóng, Tần Viễn Ninh nhìn tham lam, lại vén váy ngủ của Tống Hâb lên, nhéo nhéo cặp vú mềm mại hồng hào đang đập: "Vú nhỏ của Hân Hân thật là xinh..."
Tống Hân cắn môi, bộ ngực mẫn cảm bị người đàn ông véo véo đùa giỡn, lắc đầu rên rỉ, "A ... anh rể, đừng..."
"Cho anh rể nếm thử, Hân Hân vú nhỏ hẳn là rất ngọt..."
Lời từ chối của cô gái giống như đang tán tỉnh vậy, Tần Viễn Ninh cũng không coi trọng chút nào, cúi đầu ngậm lấy núm vú thơm ngon hồng nhuận giữa hai hàm răng cắn mút, Tống Hân thở hổn hển, anh rể sao có thể mút được. Núm vú của cô, nhưng tại sao, núm vú được mút rất ngứa lại còn sưng lên, một dòng điện chạy ra ngoài.
"Ừm ... anh rể, anh rể..."
Tống Hân sững sờ gọi một tiếng, thân thể cô bất giác ôm lấy người đàn ông trỗi dậy ngã ở trên người mình, "Anh rể, từ từ..."
Trong phòng khách mờ mịt, phảng phất mùi khiêu dâm, cô gái tội nghiệp không nơi nương tựa nằm trong bộ quần áo xộc xệch dưới người đàn ông, cặp vú và âm hộ bị người đàn ông xâm nhập, chơi đùa.
Tiếng thở hổn hển và tiếng rên rỉ của nam và nữ đan xen, Tần Viễn Ninh cầm hai bầu vú nhanh chóng đưa đầu lưỡi ngoáy ngoáy đầu vú, mùi sữa sộc vào mũi, sướng hơn hôm qua cô nằm xuống mà bị chơi với bởi anh ấy.
"Anh rể làm em sướng lắm đúng không, từ nay về sau mỗi ngày ăn côn thịt to của anh rể có được không?"
Tần Viễn Ninh biết em vợ xấu hổ nên thích trêu chọc cô bằng mấy câu bậy bạ.
Tống Hân vừa khóc vừa thở hổn hển, môi đỏ bừng khi bị hôn, "Anh rể tốt hay xấu ... Anh rể, đừng nói nữa, ừm ..."
Tần Viễn Ninh đẩy mạnh cô ra, cô gái chưa kịp nói hết lời đã chảy nước miếng, rên rỉ không ngừng, Tống Hân nhéo nhéo eo người đàn ông, đôi mắt ướt át, đứa nhỏ đáng thương bị bắt nạt chỉ có thể nức nở: "A ... anh rể- luật ... đau quá, vào trong không được ... "
Tần Viễn Ninh nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ nhắn mê hoặc của cô, cúi người ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của em vợ, ôm lấy thân thể mềm mại của cô mà đút vào hàng trăm lần, cuối cùng không kìm được anh đã xuất tinh, tất cả đều đi vào trong âm hộ nhỏ.
Tống Hân mồ hôi cả người, âm hộ ướt đẫm nước.
Tần Viễn Ninh rút côn thịt ra, tinh dịch trắng đục chảy ra từ trong lỗ nhỏ chảy ra ngoài, Tống Hân run lên, tiểu âm hộ co rút lại, một dòng nước chảy ra.
"anh rể..."
Nhận ra mình đang bị anh rể đè ép và thao, Tống Hân khóc nhè, vừa mệt vừa sợ, lấy tay lau nước mắt: "Anh rể, anh làm thế này sao được ..."
Nàng bây giờ phía dưới nóng bỏng, âm hộ cùng âm hạch bị nam nhân thô ráp cạo quá thân thể thô ráp, hai cái hồng hồng núm vú cũng không khỏi sưng lên, đứng thẳng trên không trung, Tống Hân nhìn xuống bộ ngực nguyên bản mềm mại trắng nõn đầy những thương tích bầm đỏ và vết cắn.
"Được rồi, đừng khóc nữa, anh rể nói sẽ không thao em vào hết sao? Anh mới cắm ở bên ngoài..."
Em vợ mắt đỏ hoe, khóc rất nhiều khiến Tần Viễn Ninh cảm thấy đau khổ, khi đau khổ lại cảm thấy vẻ ngoài tàn tạ của cô gái quá hấp dẫn nên đã an ủi cô ấy, anh không nói một lời, ôm cô ấy một cách dịu dàng sau đó hôn lên môi cô.
"Anh rể ... ừm..."
Tống Hân cả người đều ngốc, đầu lưỡi của anh rể xông vào trong miệng cô quấn lấy cái lưỡi nhỏ nhắn của cô mà mút, Tống Hân thân thể vốn đã mềm nhũn lại càng thêm yếu ớt, chỉ có thể ậm ừ vài tiếng trong cổ họng.
Đầu lưỡi cô tê dại không có sức lực phản kháng chỉ có thể thuận theo anh.
Tần Viễn Ninh ôm chặt em vợ yêu thương, hôn từ mặt đến bắp chân, Tống Hân được hôn cô chỉ biết kêu trời, thậm chí quên cả phản kháng.
Sau khi sờ soạng cô gái từ đầu đến chân, Tần Viễn Ninh đem Tống Hân người đã mệt lả đi tắm rửa sạch sẽ.
Khi anh từ phòng tắm đi ra, Tống Hàn đã mệt rồi ngủ thiếp đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com