Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

"Dahyun, Chaeyoung, giúp chị đi tìm thầy hiệu trưởng đến đây.Chị Nayeon, Jeongyeon, em cần hai người giúp em đưa mọi người ra khỏi đây. Mina và Sana, làm ơn giúp mình lấy hộp y tế đến đây," Jihyo ra lệnh cho bạn bè của mình để đảm bảo tình hình hiện tại được kiểm soát.  "Và Tzuyu, em ở lại đây với chị."

                      

Khi mọi người đã ra ngoài hết , Tzuyu ngồi xổm xuống với Jihyo, kiểm tra cô gái.  "Em biết chúng ta cần phải làm gì, phải không?"  Jihyo hỏi.

                      

Tzuyu gật đầu, "Ừ, hãy làm đi."

                      

Cả hai đưa cổ tay của cô gái ra, tạo một vết cắt nhỏ bằng răng nanh và nhỏ vài giọt máu lên vết thương của cô gái.  Để làm cho vết thương không giống vết cắn của ma cà rồng, cách duy nhất là kết hợp máu của hai ma cà rồng và hai vết thương bị ghim chặt sau đó sẽ trở thành vết thương do dao cắt.

                      

Sau đó cô gái ngay lập tức được cầm máu, và sau vài giây, cô trở lại ý thức.  "Chuyện gì xảy ra với tôi vậy?"  Cô hốt hoảng nói.

                      

"Không có gì, cậu chỉ bị cướp trong trường. Cậu đã bỏ đi trước khi dùng dao để làm hại cậu, sẽ ổn thôi", Jihyo và Tzuyu nói.  Một điều khác phải làm với những người bị cắn, là sử dụng giọng nói của hai ma cà rồng để thuyết phục họ rằng họ không bị ma cà rồng cắn.  Có một hiệu ứng đặc biệt của giọng nói của ma cà rồng trong việc thuyết phục ai đó, đặc biệt là con người, nhưng nó chỉ hoạt động với hai ma cà rồng nói chuyện cùng một lúc.

                      

"Chúng tôi đã cầm máu, và bọn mình sẽ đưa cậu đến phòng y tế" Jihyo nói trong khi nhìn vào mắt cô gái một cách trấn an.

                      

"Dù sao đi nữa, bọn em đã lấy lại đồ của chị rồi. Điện thoại, ví. Còn gì nữa không?"  Tzuyu hỏi khi trả lại những món đồ

                      

Cô gái lắc đầu.

                      

"Đến ngay đây!"  Sana nói trong khi mang thuốc vào trong nhà vệ sinh với Mina.

                      

Sau đó, hiệu trưởng bước vào. "Chuyện gì đã xảy ra ở đây?"  Thầy nhìn các bác sĩ đang cố gắng bế cô gái ra khỏi nhà vệ sinh.

                      

Tzuyu nhìn Jihyo.  Sau đó, Jihyo nói, "Chúng em sẽ nói với thầy khi chúng ta ở trong văn phòng ."

                      

Mọi người đã trở lại lớp học sau giờ nghỉ, nhưng Jihyo và Tzuyu đi theo hiệu trưởng của họ.  Khi họ ở trong văn phòng của ông, hiệu trưởng hỏi: "Hai em không làm gì cả, phải không?"

                      

"Vâng" cả hai trả lời.  "Bọn em có đủ máu trong phích, vì vậy chúng em sẽ không cần phải tấn công cô gái đó," Jihyo nói.

                      

Tzuyu thực sự ngạc nhiên về việc Jihyo đã nói với thầy hiệu trưởng về việc cả hai đều là ma cà rồng trước khi đăng ký vào trường này.

                      

"Đó có thể là ma cà rồng bên ngoài trường săn bắn ở đây. Chúng em không thể biết ai đã làm điều đó", Tzuyu nói.

                      

"Từ nay, tôi có yêu cầu ," ông hiệu trưởng nói, nhìn họ rất nghiêm túc.  "Tôi cần hai em theo dõi bất cứ ai nghi ngờ là ma cà rồng săn lùng trong ngôi trường này. Bất cứ ai nghi ngờ,vui lòng mang chúng đến cho tôi. Và giúp tôi bảo vệ các học sinh trong trường này."

                      

"Dù đó là gì, chúng em sẽ giúp thầy," Jihyo nói.

                      

"Tốt, bây giờ hai em có thể trở lại lớp học của mình và đừng nói cho ai biết về trường hợp này là do ma cà rồng gây ra."

                      

"Chà? Chuyện gì đã xảy ra vậy?"  Jeongyeon hỏi.

                      

Họ đang ở trong quán ăn ONCE sau giờ học.  Hiện tại,cô đang uống một cốc cà phê suy nghĩ.

                      

"Không có gì. Chỉ là cướp giật trong trường. Hiệu trưởng đã báo cáo vụ việc với cảnh sát, và trong thời gian đó, chúng tớ phải giữ an toàn cho học sinh. Bọn tớ cần phải tuần tra nhiều hơn trong trường."  Jihyo nói.

                                      

                            

"Tớ thấy trường hợp này hơi lạ. Ai lại đi cướp giật trong trường cơ chứ? Vì học sinh không thường xuyên mang đồ có giá trị đến trường", Mina tỏ ra nghi ngờ.

   Tzuyu nhấp một ngụm nữa từ caffe latte của mình, "Chà, điện thoại thông minh rất có giá trị. Một khi có đủ số lượng điện thoại, hắn có thể kiếm được hàng triệu, phải không?"

Cả Tzuyu và Jihyo đều cảm thấy có chút tội lỗi khi không nói sự thật với bạn bè của họ.  Điều này giống như để họ đối mặt với một mối nguy hiểm mà họ không biết - mối nguy hiểm của ma cà rồng.

"Dù sao đi nữa, hiệu trưởng muốn tớ và Tzuyu giải quyết vụ này, và bọn mình sẽ tìm ra thủ phạm càng sớm càng tốt," Jihyo nói.

"Bọn tớ có thể giúp chứ?"  Sana hỏi.  "Chúng mình thực sự muốn."

"Không," Jihyo và Tzuyu nói đồng thời.  "Điều đó quá nguy hiểm. Chỉ cần để mắt đến ai đó khả nghi và cho chúng tôi biết nếu có bất cứ điều gì xảy ra."

Sana gật đầu.

"Momo đâu rồi?"  Dahyun đột nhiên đứng dậy và nói. -Momo chính cô gái bị ma cà rồng cắn.  Cô rất may mắn, cô sẽ không biến thành ma cà rồng chỉ vì ma cà rồng săn lùn, hắn chỉ muốn máu chứ không phải chính cô.

  "Cô ấy vẫn còn trong phòng y tế. Các em có muốn đến thăm cô ấy không?" Nayeon trả lời.

"Ừ, đi thôi," Chaeyoung nói.  "Em tự hỏi liệu cô ấy có đủ khả năng cho buổi biểu diễn khiêu vũ vào tuần tới ..."

"Cô ấy sẽ hồi phục nhanh thôi," Tzuyu an ủi mọi người.

Khi họ đến phòng y tế, Momo đã thức và đang ăn jokbal.

"Có vẻ như chị vẫn ổn. Chị vẫn đủ sức để ăn jokbal như không có gì xảy ra", Dahyun nói.

"Này, tôi đang trong trạng thái sốc! Em  mong tôi làm gì thay vì ăn?"  Momo nói một cách trốn tránh.

Mọi người cười thầm vì sự ngốc nghếch của Momo khi ăn.

"Dù sao đi nữa, vết thương đã lành rất nhanh. Nó thật kì lạ ?"  Momo hỏi.

Tzuyu và Jihyo trao đổi ánh mắt nhau.  "À, có lẽ đó là vì jokbal giúp chị chữa lành vết thương nhanh đó", Tzuyu nói.

Mọi người cười khúc khích.

" jokbal là số 1!"  Momo hờn dỗi.  "Em có phải là cô gái mới chuyển tới trường vào sáng nay phải không? Tôi có nghe về em từ những người bạn."

Sana cảm thấy không được thoả mái khi mọi người cứ chú ý đến tzuyu.  Nghiêm túc mà nói, mình có thích Tzuyu không?  Nàng nghĩ.

Tzuyu nhíu mày.  "Em không thích sự chú ý, nó gây mất tập trung."

" cậu ổn chứ?"  Jihyo hỏi.

"Bác sĩ nói rằng tớ có thể về nhà vào hôm nay. Họ nói rằng nó không nghiêm trọng lắm ", Momo trả lời.  "Các cậu định về nhà bây giờ à ?"

"Mmhmm," mọi người gật đầu.

Momo nói trong khi đang rửa tay.  "Tớ sẽ đi về cùng các cậu,đợi một chút,"

Sau đó, các cả nhóm đi ra khỏi trường và hầu hết họ tạm biệt nhau và về nhà.

Còn 3 người đi chung Jihyo, Tzuyu và Sana, người mà ngôi nhà của họ ở cùng hướng.

"Tzuyu? Chúng ta có thể đi bộ đến trường mỗi sáng không?"  Sana hỏi trong khi nghịch nghịch ngón tay.

Tzuyu nhướng mày.  Jihyo cười thầm.

"Uhh, chắc chắn, tại sao không?"  Tzuyu bối rối với khuôn mặt đỏ bừng của Sana và vẻ mặt thích thú của Jihyo.

Ôi trời, cô ấy thực sự không biết gì về phản ứng của Sana đối với cô ấy, phải không?  Jihyo nghĩ trong khi cười thầm trong chính mình.

"Tuyệt! Vậy chị sẽ gặp em vào sáng mai lúc bảy giờ. Có được không?"  Sana ré lên sung sướng trong lòng như một cô bé năm tuổi nhận được một ít sôcôla và kẹo miễn phí.

Tzuyu gật đầu với vẻ mặt trống rỗng.  "Chắc chắn rồi."

Sana chào tạm biệt Tzuyu, Jihyo và bước nhanh hơn bao giờ hết trong cuộc đời về nhà nàng.

"Chị jihyo giải thích hộ em tại sao chị ấy lại cười kể từ khi yêu cầu đi bộ đến trường của em và chị ấy?"  Tzuyu hỏi.

"Không," Jihyo lại cười.  "Chị sẽ ở trong phòng của em trong một vài giờ. Chúng ta sẽ sắp xếp thảo luận để lên kế hoạch bắt con ma cà rồng này"

Tzuyu gật đầu trong khi mở cửa để Jihyo vào nhà.  "Mẹ ơi, con ở nhà với Jihyo!"

"Ồ, các con có muốn chút máu?"  Mẹ của Tzuyu hỏi khi đi ra khỏi phòng của mình.

"Vâng, còn cảm ơn cô," Jihyo trả lời.

Tzuyu và jihyo đến phòng ngủ và bắt đầu thảo luận.

"Theo như chị biết, không có bất kỳ ma cà rồng nào khác trong trường của chúng ta, ngoại trừ chị và và em," Jihyo nói.  "Ma cà rồng đó có thể là một con mới, bị ma cà rồng khác cắn."

"Hoặc, nhân viên mới nào đó trong trường không? Em nghi ngờ có một con ma cà rồng bên ngoài săn bắn trong trường của chúng ta " Tzuyu đề nghị.

"Ừ, chị cũng nghĩ về điều đó. Nhưng chúng ta sẽ phải đợi đến tuần sau cho đến buổi họp sáng để biết ai mới là ma cà rồng," Jihyo cau mày.

"Hắn thuộc 10 gia đình ma cà rồng mạnh nhất ," Tzuyu nói.  "Mùi hương ... vết cắn..."

"Em nói đúng. May mắn không có gì xảy ra với Momo nếu không cậu ấy đã..."

Mẹ của tzuyu mở cửa.  "Ở đây, có chút máu. Hai con trông kiệt sức quá."

"Mẹ? Mẹ có biết gia đình ma cà rồng mạnh nhất nào ở Hàn Quốc không?"  Tzuyu hỏi.

"Chà, đó sẽ là gia đình Park, gia đình Song và gia đình Do", mẹ của Tzuyu nói.

"Còn nên hỏi Jihyo thay vì mẹ," mẹ của Tzuyu cười khúc khích, "mẹ cho rằng có chuyện gì đó đã xảy ra ở trường?"

"Bạn của con đã bị ma cà rồng cắn. Nhưng giờ cô ấy vẫn ổn. Hiệu trưởng muốn con và Tzuyu bảo vệ trường khỏi các cuộc tấn công của ma cà rồng, vì vậy bọn con sẽ tìm ra thủ phạm", Jihyo nói.

Mẹ của Tzuyu suy nghĩ một lúc.  "Có lẽ bố của Tzuyu có thể điều tra bí mật điều này. Mẹ sẽ nói với hai con khi ông ấy có kết quả."

"Cảm ơn mẹ," Tzuyu ôm mẹ.

Jihyo gật đầu.  "Bọn con thực sự biết ơn."

"Không thành vẫn đề."  Mẹ của Tzuyu nháy mắt và rời khỏi phòng.

"Chị đoán đó là những gì chúng ta có thể làm bây giờ  .  "Và oh, hãy nhớ làm bài tập về nhà của mình."

Tzuyu rên rỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com