24
Sau khi đăng Weibo, Kỷ Quân Chương không còn theo dõi dư luận trên mạng nữa, giao toàn quyền cho An Gia Minh. Anh cũng không cho Cảnh Lê xem, lo cậu bị ảnh hưởng đến tâm trạng, đợi cậu đăng Weibo công khai xong, anh liền tịch thu điện thoại của cậu.
Đây là lần đầu tiên Cảnh Lê bị tịch thu điện thoại, không nhịn được nói anh: "Bá đạo."
Kỷ Quân Chương đáp: "Ừ."
Rồi lại đưa tay lên, nhẹ nhàng vỗ trán cậu, dịu dàng nhìn cậu, giọng điệu cũng như làn gió nhẹ trong đêm hè, êm ái vô cùng: "Ngoan, không có gì đáng xem cả."
...
Đối với Cảnh Lê mà nói, quả thực không có gì đáng xem, hot search, trang cá nhân, khu bình luận, chỗ nào cũng không thể xem, đừng nói đến tin nhắn riêng.
Nhưng theo Weibo của Kỷ Quân Chương được đăng tải, Cảnh Lê cũng đăng theo, cộng thêm giờ nghỉ trưa đến, ngày càng có nhiều người tham gia, lời chúc phúc cũng nhiều lên.
Đội quân mạng mà An Gia Minh chuẩn bị lúc này cũng tỏa đi khắp nơi, dẫn dắt dư luận theo hướng "ship" couple và "gặm đường", những "đại lão" trước đây một mình chống đỡ couple Quân Cảnh cũng đồng loạt ra trận, một hơi đăng mấy bài viết và mấy tấm ảnh, cùng các "đồng nghiệp" chúc mừng sự kiện trọng đại này chẳng khác nào Tết.
Sau đó, cô lại tạo một bài Weibo chia sẻ và bốc thăm trúng thưởng về couple Quân Cảnh, một hơi tung ra hai mươi vạn tệ, sức mạnh của đồng tiền rất lớn, cộng thêm sức mạnh của thủy quân, những lời mắng chửi liên tục ở trang đầu quảng trường tạm thời bị các bài chia sẻ và bốc thăm trúng thưởng đè xuống.
An Gia Minh thấy vậy, tán thưởng hứa thưởng cho "đại lão", cũng là một trong những trợ lý của phòng làm việc tên Ôn Miên, tiện thể nhắc cô chuẩn bị hóa đơn thanh toán.
Ôn Miên mặt mày rạng rỡ, vừa được "ship" couple vừa có tiền thưởng, vui vẻ!
Có vài cư dân mạng hôm nay nhận được kẹo cưới đã khoe kẹo, lại miêu tả sinh động cảnh Kỷ Quân Chương và Cảnh Lê nắm tay nhau, ghé tai nói nhỏ ở cục dân chính.
Ngay sau đó, từng đoạn video, hình ảnh được tung lên, dù là động hay tĩnh, bầu không khí thân mật, ngọt ngào, ấm áp giữa hai người đều hiện rõ.
Lần này, khu bình luận của video và ảnh khác hẳn lần đầu, xen lẫn cả người qua đường, fan couple, thủy quân, không còn là nơi mà fan only thống trị nữa, sạch sẽ hơn rất nhiều.
[Có blogger bóc tách kẹo cưới rồi, mỗi viên đều đến từ các thương hiệu lớn khác nhau, còn là hàng đặt riêng, các nhãn hàng đều ra mặt chúc phúc rồi, thầy Kỷ thật có lòng.]
[Đi theo quy trình hay trực tiếp "gặm đường" (ý chỉ "ship" couple)?]
[Vãi, couple của tui real rồi!!! Đã nằm trên giường quằn quại như con giòi.]
[Mẹ tôi hỏi sao tôi lại hét, bà ấy còn tưởng phòng tôi có gián bay vào, cầm dép lao vào định giúp tôi đập.]
[??? Má ơi gián còn bay được á?]
[Gián phương Bắc và gián phương Nam khác nhau, nói ra toàn là nước mắt chua xót.]
[Lầu trên lạc đề đến đâu rồi! Chúng ta quay lại chủ đề chính đi, gửi lời chúc chân thành nhất đến cặp đôi mới này!]
[Tôi là đứa mê trai đẹp tôi thừa nhận, họ thật sự quá hợp quá hợp quá quá hợp!]
[Thấy bình luận được like nhiều nhất ở hàng đầu "Kỷ Quân Chương coi trọng Cảnh Lê ở điểm nào", tôi chỉ muốn nói, mấy đứa ngu ơi thử lượn một vòng Weibo của Cảnh Lê đi, thử tìm hiểu xem, người này thật sự là một báu vật đấy.]
Cảnh Lê là người thích chia sẻ cuộc sống của mình, phần lớn trong mấy trăm bài Weibo đều rất đời thường, thỉnh thoảng mới có một hai bài quảng bá, nhưng thực sự rất ít.
Sau khi ký hợp đồng với Khải Thuỵ, cậu vẫn dùng tài khoản cũ của mình, không mở tài khoản mới.
Tài khoản này được đăng ký từ mười năm trước, lúc đó thời gian mỗi ngày của cậu đều kín mít, không có nhiều bạn bè, nên cái gì cũng thích đăng lên, Mục Ca kiểm tra nội dung cậu đăng, chỉ bảo cậu xóa mấy bài dễ lộ thông tin riêng tư, còn lại đều giữ nguyên.
Thế là, mọi người thấy được một Cảnh Lê rất chân thật.
Cậu đăng ảnh tự sướng, ảnh phong cảnh, ảnh đồ ăn ngon, chia sẻ những điều thú vị, đặc sắc trong cuộc sống.
Cậu cũng đăng ảnh chân mình tập nhảy đến chảy máu, sưng tấy; ảnh ngón tay sưng phồng khi mới học đàn cổ cầm; ảnh chiếc cúp vô địch đầu tiên cậu giành được; ảnh tranh vẽ của cậu...
Một Cảnh Lê nỗ lực, kiêu hãnh, thú vị, mỗi một khía cạnh của cậu đều được thể hiện chân thật và sống động trước mắt cư dân mạng.
[Trong như dòng suối luôn á, vậy mà không cài đặt chế độ chỉ hiển thị bài đăng trong vòng nửa năm.]
[Đây là bảo bối gì mà đáng yêu dữ vậy, đau một chút thôi mà đã khóc nhè rồi. Bỗng dưng tôi muốn sinh con mà không đau.]
[Hóa ra người đẹp thật sự là đẹp từ bé, mấy người bảo người ta phẫu thuật thẩm mỹ có thể cút đi được rồi, ảnh tự chụp rõ nét không chỉnh sửa không canh góc gì mà vẫn đẹp thế này, cần gì phải phẫu thuật.]
[Vừa từ khu ẩn danh bên cạnh ra, có người bóc phốt Cảnh Lê, không bóc được một điểm đen nào thì thôi đi, ngược lại còn bóc ra cậu ấy giỏi giang đến mức nào, đang vỡ trận rồi kìa.]
[Tốt nghiệp đại học A, thời đi học năm nào cũng nhận học bổng, làm tình nguyện viên, từng đoạt giải thưởng múa thiếu niên toàn quốc, giải thưởng piano thiếu niên toàn quốc, còn là học trò cưng của đại sư cổ cầm Úc. Giờ tôi chỉ biết thốt lên "wow".]
[Vậy mà tôi xem Weibo của cậu ấy một tiếng đồng hồ, đáng ghét sao mà cuộc sống thường ngày cũng thú vị như vậy chứ.]
[Hoàn toàn hiểu lý do thầy Kỷ động lòng, đổi lại là tôi tôi cũng động lòng, tâm hồn thú vị ngàn dặm khó tìm, huống chi là người vừa đẹp vừa thú vị như thế này.]
Lượng fan cuồng dần bị thay thế bởi người qua đường, fan couple, fan Kỷ lý trí, cơn bão dư luận này tuy chưa lắng xuống nhưng đã không còn dữ dội như trước.
An Gia Minh lại tiếp tục dẫn dắt, tất cả các blogger giải trí lớn bắt đầu tranh nhau "gặm đường", kéo dài dòng thời gian, ai nấy như cầm kính lúp, tìm kiếm những chi tiết ngọt ngào từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Super topic "Quân Cảnh" vốn dĩ chỉ có lèo tèo vài người, đột nhiên tràn vào mấy chục vạn người, lập tức xông lên vị trí số một bảng xếp hạng cp, số lượng người còn đang tăng lên với tốc độ đáng kinh ngạc.
Thở phào nhẹ nhõm, An Gia Minh cầm tách cà phê bên cạnh lên, đứng dậy vận động cơ thể đã ngồi quá lâu đã cứng đờ.
Ngoài cửa có người gõ cửa, anh quay đầu lại, thấy là trợ lý của mình, bảo cô vào.
Trợ lý đặt một tập tài liệu lên bàn làm việc, "Đây là số liệu fan thoát và fan mới của thầy Kỷ và Cảnh Lê."
An Gia Minh gật đầu, "Để đó đi."
Sau khi trợ lý đi, An Gia Minh trở lại chỗ ngồi, ngồi xuống lật mở tập tài liệu.
Những năm gần đây, các vụ "sụp phòng" xảy ra như cơm bữa, chuyện fan thoát bị đẩy lên hot search không phải là lần đầu, nhưng đây là lần đầu tiên trong bầu không khí như thế này, số lượng fan mới lại vượt quá số lượng fan thoát.
Ngoài tính chất khác nhau của các vụ "sụp phòng", Kỷ Quân Chương là một diễn viên, hơn nữa còn là diễn viên có khả năng "gánh" doanh thu phòng vé và rating, cơ cấu fan của anh khác với những nghệ sĩ chủ yếu dựa vào lượng fan để tạo tiếng tăm.
Anh cũng có một bộ phận fan cuồng nhiệt, bộ phận fan này trực tiếp áp dụng cách thức hoạt động của thần tượng 'lưu lượng' lên anh, nhưng đây chỉ là một phần nhỏ, phần lớn fan của anh là những người ôn hòa, 'phật hệ'."
Đối với họ, chỉ cần năng lực chuyên môn vẫn còn, chỉ cần không thất đức, không vi phạm giới hạn cuối cùng là pháp luật, thì thường sẽ không thoát fan.
Kỷ Quân Chương chỉ là kết hôn thôi, tính là "sụp phòng" gì chứ? Sự nghiệp thành công, lại chu toàn cả hôn nhân, họ cảm thấy chẳng có vấn đề gì cả.
Vì vậy, hôm nay tuy nhìn bề ngoài ồn ào náo nhiệt, nhưng số người thực sự thoát fan không nhiều, cộng thêm việc thu hút được vô số fan couple, số lượng fan trên các tài khoản mạng xã hội lại còn tăng lên.
Cảnh Lê thì khỏi nói, cậu vốn dĩ không có mấy fan, lấy đâu ra chuyện thoát fan, ngược lại số fan tăng lên là điều hoàn toàn có thật, không chỉ vì "đường" với Kỷ Quân Chương, mà còn vì mọi người biết đến cậu qua sự kiện này, thực sự bị sự xuất sắc của cậu thu hút.
Vàng thật thì trước sau gì cũng sẽ sáng, chỉ cần phủi đi lớp bụi bặm.
Buổi chiều khi dư luận trên mạng bắt đầu đổi chiều, Kỷ Quân Chương và Cảnh Lê vừa đi siêu thị mua đồ ăn về nhà. Trước đó anh đã hứa sẽ cho Cảnh Lê nếm thử tay nghề của mình, tối nay chuẩn bị thực hiện lời hứa.
Cảnh Lê cũng giống như Kỷ Quân Chương lần trước, giúp chuẩn bị đồ ăn, nhưng khi nấu nướng, cậu cũng chỉ làm những việc như đưa chén đĩa, hoặc gia vị.
Bốn món một canh làm xong, Cảnh Lê giúp bưng lên bàn, sau đó lấy ra một chai rượu sâm panh. Rượu là Giang Mộng San gửi đến hôm qua, bảo là chúc mừng việc họ nhận giấy chứng nhận kết hôn, trở thành người một nhà.
"Uống không?" Cảnh Lê hỏi.
Kỷ Quân Chương bày chén đũa xong, lấy ra một cặp ly cao, "Có thể uống một chút."
Một tiếng "phốc", nút chai rượu sâm panh được mở ra, chất rượu trong suốt từ từ rót vào ly pha lê, màu sắc rất đẹp.
Cảnh Lê cầm ly rượu, chạm ly với Kỷ Vân Chương.
Họ không phải là một cặp đôi thật, hôn nhân là giả, không cần phải chúc mừng, nên nghĩ một lát, Cảnh Lê nói: "Chúc ông nội mạnh khỏe."
Đây là lý do họ kết hôn giả, lời chúc này, thực sự hy vọng có thể truyền đến người già, để bệnh của ông phát tác chậm hơn một chút, chậm hơn nữa.
Ánh mắt Kỷ Quân Chương dịu dàng, "Ừ, ông nội khỏe mạnh."
Nhấp một ngụm rượu, Cảnh Lê đã vội vàng cầm đũa nếm thử món ăn. Vừa nãy Kỷ Quân Chương nấu, cả phòng đã thơm nức, con sâu háu ăn trong bụng cậu đã bị đánh thức từ lâu.
Gắp một viên thịt viên sư tử, cậu cắn một miếng, vị giác lập tức bị kinh ngạc, ngon quá!
Cậu giơ ngón tay cái về phía Kỷ Quân Chương.
Kỷ Quân Chương mỉm cười, dùng muỗng múc cho cậu một muỗng tôm nõn xào trà Long Tỉnh*, "Em thử món này xem."
Cảnh Lê ừ một tiếng, gắp một con tôm nõn bỏ vào miệng, đôi mắt sáng long lanh lập tức nhìn về phía anh, cảm thấy thật khó tin, "Thầy Kỷ, sao tay nghề của anh lại giỏi như vậy?"
Cậu vốn tưởng rằng, Kỷ Quân Chương chỉ biết nấu ăn thôi, không ngờ lại là trình độ bậc thầy.
Kỷ Quân Chương nói với cậu: "Vài năm trước anh đến tỉnh X để thu thập văn hóa dân gian, ở lại một ngôi làng nửa năm. Đồ ăn ở đó anh ăn không quen, mà từ làng đến huyện đi đi về về mất ba tiếng đồng hồ, quá phiền phức, nên đã mời một đầu bếp đến dạy."
Tỉnh X. Nghe đến địa danh này, trong đầu Cảnh Lê đã tự động hiện ra tên bộ phim mà Kỷ Quân Chương tham gia, "Là chuẩn bị cho 'Hoa hướng dương nở' sao?"
"Em xem rồi à?"
"Xem rồi ạ." Cảnh Lê chống cằm, cười híp mắt, "Thầy Kỷ, tất cả các bộ phim của anh em đều xem rồi, còn sưu tầm cả đĩa Blu-ray nữa."
Biểu cảm của Kỷ Quân Chương hơi thay đổi, anh nhìn cậu chăm chú, rồi cười, "Hóa ra em thật sự là fan của anh."
Cảnh Lê cong cong khóe mắt, gật đầu liên tục, "Vâng vâng vâng."
"Có cần anh chiều fan không? Ví dụ như ôm một cái." Kỷ Quân Chương cong môi, ý cười lan tỏa trong đáy mắt nhạt màu, giọng điệu trêu đùa rõ ràng.
Cảnh Lê nghe ra, cậu đổi tư thế, hai tay nắm chặt cổ tay nhau, đè nhịp tim đang đập nhanh hơn bình thường xuống, liếc nhìn Kỷ Quân Chương, vẻ mặt rất kiêu kỳ, "Thầy Kỷ, em là fan tác phẩm của anh, chỉ theo dõi các tác phẩm điện ảnh và truyền hình thôi."
Kỷ Quân Chương nhìn cậu, rất dịu dàng, "Ừ, anh biết rồi."
Nồng độ cồn của rượu sâm panh không cao, nhưng tửu lượng của Cảnh Lê thực sự không tốt, cậu uống xong hai ly đã hơi choáng, chén đũa là Kỷ Quân Chương dọn dẹp bỏ vào máy rửa chén.
Cảnh Lê uống rượu rất dễ đỏ mặt, gò má cậu ửng hồng, ôm gối ngoan ngoãn ngồi trên sofa, mặt tựa vào gối, mắt dõi theo bóng dáng Kỷ Quân Chương.
Đến khi Kỷ Quân Chương ngồi xuống, mắt cậu mới được nghỉ ngơi.
Kỷ Quân Chương đặt ly nước mật ong vào tay cậu, buồn cười nói: "Tửu lượng một chai rượu vang đỏ à?"
Cảnh Lê ngẩng mặt lên, cũng ngồi thẳng dậy, ôm ly nước mật ong uống, "Vốn dĩ đã thế rồi, em có say đâu."
"Thật sự không say?" Kỷ Quân Chương hỏi.
"Không có." Rất kiên quyết. Cũng là sự thật.
Kỷ Quân Chương cũng không tranh cãi với cậu nữa, hỏi: "Em ở một mình được không?"
Cảnh Lê chớp mắt, "Anh muốn đi sao? Nhưng anh không được lái xe đâu nhé."
Kỷ Quân Chương vốn định nói có người đến đón, lại nghe cậu nói: "Ở lại đi."
Cậu hơi ngửa mặt lên, cười, "Cứ coi như là trải nghiệm trước cảm giác sống chung đi."
____________________________________
龍井蝦仁
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com