Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15

Tôi và hắn, hôm nay chính thức đã là vợ chồng hợp pháp chẳng có một rào cản nào. Có lẽ anh đau buồn nhiều lắm. Và chắc hẳn trong tâm trí anh vẫn không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, anh không muốn phá vỡ chuyện hôn nhân suôn sẻ của người con gái anh yêu. Nhưng Jungkook à, anh nên suy nghĩ thấu đáo hơn, chuyện hôn nhân này chẳng có chữ "Hạnh phúc" nào cả.

- Em đi đâu đấy? _ "chồng tôi" hỏi.

- Tôi ra ngoài. Anh thích đi bar với mấy em xinh tươi thì cũng đi đi. Tôi không cấm gì đâu, đừng làm bộ nữa.

- Anh không đi. Em về sớm em nhé.

Không thèm trả lời hắn, tôi đi thẳng ra ngoài. Hôm nay tôi xin nghỉ làm khiến Jungkook nhắn tin hỏi thăm mãi. Tối muộn rồi, tôi vẫn tìm cách ra ngoài, là để gặp anh người yêu chứ còn làm gì nữa. Anh ấy giờ này cũng đã tan làm rồi.

Hẹn tôi ở công viên, anh đã có mặt sớm ở đấy rồi. Mừng rỡ chạy ào đến, tôi cố chấp ôm chặt lấy anh. Bản thân đã là gái có chồng, tôi vẫn mặt dày hẹn hò với người đàn ông khác thế này thì quả thật là đáng trừng phạt.

- Em vất vả rồi Heunie... Đáng lẽ ra anh nên bảo vệ em, giữ em chặt bên mình hơn mới phải.

- Không đâu, đừng dằn vặt nữa Jungkook. Mới chỉ một ngày trôi qua thôi, chúng ta còn phải nỗ lực, cố gắng hơn nhiều trong thời gian tới mà. Anh nhỉ?

Tôi gượng cười rồi đáp trả cái hôn ngọt ngào, đắm say từ anh. Bao lâu qua, dù là có chuyện gì, nụ hôn của anh vẫn sẽ chẳng có gì đổi thay. Hương vị thương nhớ, nồng nàn của anh, nó sẽ mãi quyến rũ, mê hoặc tôi thôi. Tôi nhận ra rằng, có lẽ tôi sẽ mãi chìm đắm trong nụ hôn đầy dư vị này, sẽ không thể dứt ra được.

Ngồi ở  hàng ghế đá cũ kỹ dưới bóng cây to giữa tiết trời mát lạnh, chúng tôi ôn lại chuyện tình yêu. Kỷ niệm của mối tình này thật đáng để khắc ghi mãi.

- Cái nhà vệ sinh nam ý, em mà không vô tình chui vào đó thì anh đã không biết phải làm quen với em thế nào rồi.

Anh ngồi chu chu cánh môi đỏ hồng đáng yêu, hai ngón tay trỏ chọt chọt vào nhau. Bạn gái anh có chồng rồi, sao anh vẫn còn trẻ con vậy anh?

- Thì anh cứ làm quen như bình thường thôi. _ tôi nói.

- Không phải. Tại vì... anh ngại quá, không biết phải làm sao hết.

- Điêu chưa kìa? Eo ôi, nhìn cái bản mặt kìa.

- Làm sao nào? _ anh lêu lêu tôi.

- Chính anh ý chứ ai. Tự nhiên vồ vập đè em ra hôn lại còn bảo ngại.

- Anh nào dám đâuuuu.

- Lại còn thế cơ. Sau đấy thì anh chả bao lần tấn công em đấy còn gì. Toàn là anh chủ động.

- Thế à? Sao anh không nhớ gì hết vậy?

Ngồi tán phét với anh lâu thật lâu để giải toả hết căng thẳng, đến giờ tôi phải đứng lên chào anh rồi. Suốt khoảng thời gian bên anh buổi tối hôm nay, tôi hạnh phúc lắm. Dù tất cả chỉ là cố gượng thôi, nhưng vẫn xứng đáng để vui khi tôi vẫn có thể dành thời gian cho anh dù đã có chồng thế này. Đúng mà nhỉ?

Một khoảnh khắc nhất thời nào đó khi bên anh, tôi lại cảm thấy lạnh lẽo đến đáng sợ. Ngoài ra còn là cảm giác não nề và tội lỗi đầy mình. Chính là hậu quả của việc ngoại tình, tôi là đang lừa dối "người chồng" của mình. Có lẽ sẽ chỉ được hôm nay thôi. Một việc động trời xấu xa như thế này, sẽ chẳng bao giờ có khả năng diễn ra tiếp tục nữa đâu.

- Anh đưa em về nhé.

- Em đã bảo bao lần rồi. Em tự đi được mà. Sẽ bị phát hiện đó.

- Vậy là em sẽ ở căn nhà đó mãi mãi sao?

- Chắc chắn là không rồi Jeon. Chỉ là khoảng thời gian hiện tại thôi, dù sao thì em cũng đã trả căn gác mái kia rồi.

- Anh sẽ không còn được nắm tay em đi dưới bầu trời đen tối đầy sao đó nữa.

- Nhưng anh có thể nắm tay em vượt qua mọi chông gai, thử thách để đi đến cuối con đường đấy. _ tôi chắc nịch thay cho anh.

- Anh chắc chắn. Em về cẩn thận nhé, ngủ ngon em yêu. _ Jungkook thơm vào trán tôi lần cuối cùng trong ngày.

- Anh cũng vậy. Em yêu anh.

Đơn giản là chào tạm biệt buổi tối để ai về nhà nấy, ai đi đường của người nấy như mọi hôm thôi. Nhưng đêm nay lại như là lời từ biệt hẹn gặp sau hàng tá thế kỷ vậy. Lời hẹn gặp lại bây giờ tôi mới biết nó xa xỉ đến mức nào.

Luyến tiếc quay gót bước đi trong bóng tối, tôi chẳng sợ đâu. Nỗi sợ lớn nhất bây giờ của tôi chỉ một, chỉ duy nhất.

" Jungkook à, em lấy chồng rồi, liệu anh có còn yêu em? "

Nhưng tôi vẫn biết rõ rằng anh vẫn đang theo sau bước tôi. Anh muốn thấy tôi bước vào ngưỡng cửa nhà an toàn. Chẳng muốn quay lại can ngăn anh, bởi tôi hiểu rõ tôi hơn bao giờ hết. Nếu tôi quay lại khuyên anh mau về đi thì tôi sẽ sớm sà vào lòng anh, sẽ sớm ngã nhào vào anh mà không muốn rời dù chỉ là nửa bước mất.

Cánh cửa phòng ngủ mở ra, tôi có chút hoảng vì căn phòng tối đen như mực không có lấy một ánh đèn nào. Nó còn tối hơn cả bên ngoài cầu thang nữa. Đêm nay sẽ là đêm đầu tiên tôi ngủ ở nơi xa lạ, cũng là đêm đầu tiên tôi ngủ cùng "chồng của mình".

- Á!

Một cánh tay săn chắc vòng qua eo ôm chặt lấy tôi. Nhìn được bóng hình mờ mờ, tôi đã biết chắc là hắn ta và còn đằng đằng sát khí đến đáng sợ.

- Vợ yêu, em đi đâu giờ này mới về? _ hắn nhẹ giọng.

- Tôi đi đâu mặc xác tôi. Anh còn chưa ngủ sao?

- Tôi đợi em đó, vợ yêu của tôi.

Hắn vuốt mái tóc mềm mượt sạch sẽ của tôi, hành động biểu lộ sự mỉa mai hết sức.

- Dơ bẩn! Anh đừng tùy tiện sử dụng cái từ đó.

- Tại sao tôi lại không được dùng trong khi em là vợ tôi hả?

- Huh! Nực cười, đến bây giờ tôi còn chẳng hiểu tại sao tôi phải cưới một người rác rưởi như anh nữa!

- Câm mồm!

" Chát! "

Hắn tát tôi. Có hợp lý không khi tôi bị chính chồng của mình tát trong đêm khuya khi mới đăng ký kết hôn một ngày. Mọi chuyện vẫn diễn ra mặc kệ căn phòng về đêm tối vẫn hoàn tối. Hắn đẩy người tôi thật mạnh vào tường. Trước khi lưng tôi chạm được bức tường lạnh lẽo thì chân tôi đã giẫm trúng cái máy hút bụi tự động ngay đằng sau rồi vấp ngã. Những chi tiết bằng nhựa cứng đâm vào cổ chân khi tôi ngã hẳn lên nó mà làm vỡ tan đi phần nào. Đôi chân nhất thời đau đớn không thể đứng dậy ngay mà phản kháng, nhất là còn trong bóng tối thế này.

Chẳng biết hắn ta có mắt mèo hay gì mà có thể tinh anh đến mức tìm đúng được vị trí của tôi mà "đỡ dậy".

- Đỡ làm gì? Anh đẩy tôi mà, buông ra đi tên khốn!

- Xem ra tôi nhân nhượng với em nhiều quá rồi nhỉ?

Ji Sung đỡ tôi dậy rồi đè chặt vào tường chiếm đoạt đôi môi tôi đến rỉ máu. Dày vò nhiêu đó không phải là đủ. Hắn còn hạ thấp người xuống làm đủ trò với vùng cổ của tôi. Hai tay hắn giữ thật đôi tay đang cố chống cự của tôi.

- Đau! Biến mau! Arghh!

- Đêm nay dài lắm vợ yêu ạ.

Hắn khoá cửa phòng, bế tôi lên giường rồi bật đèn ngủ. Mân mê, cắn nát thân trên của tôi khiến làn da trắng này phải rớm máu đầy khắp các chỗ quả thật là thú vui của hắn. Tôi có la hét, thét gào đến mức nào thì tên chồng khốn khiếp, đáng chết đó cũng không hề có ý định buông tha. Hắn xem ra còn phấn khích hơn.

Trần truồng - chính là cơ thể tôi khi này. Tôi không ngờ cuộc đời vốn đã đen đủi của tôi lại có một ngày nhục nhã, dơ bẩn đến thế này. Hắn điên cuồng xâm chiếm, nuốt trọn cơ thể tôi như một con thú bị thần kinh.

- Arghhh!... Cứu... cứu tôi... với...!

Lần đầu của tôi, hoàn toàn bị hắn cướp mất rồi. Cái trong trắng của đời con gái mà tôi đã luôn giữ bao lâu nay, hắn cướp mất rồi, bởi chính tên "chồng của tôi". Won Ji Sung, anh là tên khốn!





" Jungkook... Jungkook à...! Em bị người ta lấy mất lần đầu rồi, liệu anh có còn trân trọng em...? "




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com