5 : Drama Mà Không Hít Là Đời Nó Không Nể
Đã tựu trường cấp 2 rồi. Khá may mắn cho Y/N là bạn khỏi phải "tập làm quen" với bạn cũ của Ume. Cơ mà bạn không hiểu vì sao mình có thể ở cùng lớp với biết bao người, nhưng cớ gì lại học cùng lớp với cha boss phản diện thế kia? Ớ....
Được rồi, cái số bị cái xui nó đeo như thế này nên đành gác nước mắt mà chấp nhận thôi...
Nhưng ít nhất là bạn được học chung lớp với idol, kiêm luôn vị trí bạn thân (Hinata) nên đây cũng tạm gọi là "nguyên tắc bù trừ" nhỉ?
Bạn thở dài sườn sượt, chân thì xiêu vẹo rảo bước trên đường. Bây giờ cũng còn sớm để về nhà nên bạn quyết định tìm đường mới để thăm thú, cho dù đã từng suýt bị ngủm củ tỏi sau cái lần đi "thăm thú" như vậy nhưng bạn vẫn chưa biết tởn.
Trên đường đi, bạn đi ngang qua một khúc cua nào đó, đột nhiên có rất nhiều tiếng xe phân khối lớn vọng lại từ đằng xa, xen lẫn cả tiếng nẹt pô xe. Cái tính thích hóng hớt của bạn lại nổi lên, thế là bạn mặc kệ sống chết mà mò lại đó xem.
"Hôm nay tao sẽ dạy mày cách sử dụng kính ngữ và chào hỏi." Tiếng ai đó nghe là biết thành phần đầu đường xó chợ.
Sau một tràng dài đấu tranh tâm lý có nên hoặc không nên nán lại để xem drama, và cuối cùng là bạn quyết định đứng lại xem một chút, có một chút thôi mà.
Bạn núp đằng sau cái tường rồi hóng drama. Cảnh tượng trước mắt là một đám thanh niên trai tráng đang vây quanh một cậu bạn trông có vẻ bằng tuổi thân chủ này, họ nói gì đó với nhau rồi đột nhiên cậu kia thiết đầu công một trong số tên đó, và sau đó đám người kia nhào vô hội đồng cậu kia!
Dù không hiểu cái mô tê gì đang diễn ra nhưng dẫu vậy bạn vẫn thấy cảnh này quen lắm mà không biết quen chỗ nào. Bạn quay lưng đi, định cất bước về nhà để không nhìn cảnh này nữa thì đột nhiên bạn nhận ra là anh đầu cắt moi kia đang cầm cái cây lau nhà lên, nhìn là biết ngay ổng đang định phang thẳng vào đầu cậu kia.
Lần này thì bạn lại không thể làm ngơ được nữa rồi, một thiếu niên đầy hứa hẹn với nhan sắc thuộc hàng cực phẩm kia không thể tạch dưới tay một bọn hèn hạ như thế được!! Bạn sẽ...
...chạy đi báo cảnh sát.
Chứ còn mong chờ gì ở mỹ nữ e thẹn nữa hả!?
Khi mới vừa bước được nửa bước thì một cậu trai nào đấy từ đâu ra xuất hiện với cặp kính dày cộm như cái đít chai và quả đầu vuốt gel sành điệu.
"Nhiều đánh một , hơn nữa lại còn không mang vũ khí sao?" Vị khách không mời ấy lên tiếng .
"Hả!? mày là thằng nào?" Anh đầu cắt moi tức giận khi có thằng chen chân vào chuyện của mình, còn cậu tóc vàng thì trông rất ngạc nhiên khi thấy cậu mọt sách.
"A! lá thư của tao ổn thỏa rồi." Cậu kia dù bị xách cổ áo lên mà vẫn vô tư nói chuyện, còn anh cắt moi thì bất lực khi bị coi như không khí.
Cậu ta cười khì khì. "Tao sẽ cảm tạ mày đàng hoàng...."
Khi cậu tóc vàng vừa lầm bầm gì đó xong thì người kia đã one hit knockout anh đầu cắt moi trước con mắt ngạc nhiên của mọi người.
"Đội trưởng nhất phiên đội Tokyo Manji - Baji Keisuke." Vừa xõa tóc, vừa tháo kính, anh ta biến hình ngay tại chỗ, tay huơ, chân đá, cả thần thái bốc cháy như vừa được buff max chỉ số từ hệ thống.
Mà có khi Baji chơi hack thật ấy chứ, chứ một mình mà cân sạch đám đua xe đang vây đánh Chifuyu thì chẳng lẽ là do tập thể dục thường xuyên? Nhìn kìa! Ngay cả Chifuyu đằng đó cũng cùng một suy nghĩ với mỹ nữ e thẹn nữa là.
“Touman sẽ dốc toàn lực nếu một anh em bị đánh. Hãy nhớ lấy. Cậu ta là anh em của tao. Từ giờ đứa nào còn động đến, tụi tao sẽ tiễn tất cả lên chầu ông bà!”
"V...vâng!!!" cái đám đua xe gì đấy răm rắp nghe theo
Lúc này bạn đã hoàn toàn nhận ra cảnh này nó quen chỗ nào rồi, đó đích thị là phân cảnh mà Chifuyu bắt đầu u mê không lối thoát Baji!
Vậy mà bạn, một con xuyên không lạc loài, lại vô duyên vô cớ hóng đúng cái cảnh này!? Không được! Phải chuồn ngay! Không thể dính vào ai trong bang Touman được, đặc biệt là nhân vật chính tuyến!
Bạn xoay người, chuẩn bị lặng lẽ rút lui…
“Hắt xì!”
Tổ cha cái mũi phản chủ! Tổ con virus vớ vẩn nào đang giỡn mặt Y/N này! Thế là bạn đã thành công trong việc đổ công sức mình chạy trốn mệt chetme ra sông ra biển.
"Ai đấy?"
…Xong phim.
Bạn nhìn trời. Bạn nhìn đất. Bạn nhìn hai người đang từ từ bước lại gần. Và bạn thở dài.
Thôi thì… diễn luôn cho tròn vai. Giờ chạy cũng vô ích, chi bằng chui ra, giơ tay đầu hàng và tự xin lỗi trước cho đỡ bị đấm.
Mà bạn cũng nhớ mang máng là Touman không đánh con gái… chắc vậy?
“À thì… chào.” Bạn bước ra từ sau bức tường. Lời nói thì run rẩy như thể sắp khóc, nhưng gương mặt thì giả trân cấp độ quốc tế. “Tớ... tớ thấy hết rồi. Xin lỗi vì... chỉ đứng nhìn. Tớ không đủ khả năng để can thiệp...”
“Vậy à...” Baji gãi đầu, thoáng lúng túng. “Tôi cứ tưởng có thằng nào đang chực nhảy ra... Không ngờ là...”
Baji ngập ngừng nhìn bạn, rồi cau mày, như đang cố lục lại trí nhớ. “Cơ mà… cảm giác chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi thì phải?”
“Gặp… gì cơ?” Bạn cứng họng không biết nói thế nào, ngẫm nghĩ một hồi, bạn liền nhắm mắt nói bừa, “Ha ha… Một người bình thường, nhạt nhòa và mờ nhạt như tớ thì làm sao mà gặp được người như cậu chứ? Phải không? Ha ha...”
Baji nhíu mày, có vẻ vẫn còn nghi ngờ. “Ừm… có lẽ là tôi nhớ nhầm rồi.”
“Đúng! Đúng rồi đó!” Bạn gật như gà mổ thóc, nhấn mạnh, sợ người ta đổi ý. “Chúng ta chưa từng gặp nhau. Chưa bao giờ. Không hề. Không có. Không biết nhau. Vũ trụ song song cũng không!”
…Yên lặng.
Đến cả Chifuyu bên cạnh còn phải liếc sang bạn như thể đang xem một tiết mục hài kịch.
Baji ho nhẹ một tiếng. “Ờ… vậy thôi. Cảm ơn vì... đã không la lên hay gọi cảnh sát gì đó.”
“Ơ… ờ không có gì.” Bạn lí nhí.
"...."
“Vậy... gặp sau nhé,” Anh khẽ gật đầu, rồi quay người đi, tóc bay bay như quảng cáo dầu gội đầu.
Sau cái lần gặp nhau với Baji và Chifuyu kia, cứ nghĩ đó là lần gặp duy nhất, nhưng mà vì cái lí do củ chuối nào đấy mà số lần cả ba đụng nhau nhiều đến mức không thể nào gọi là trùng hợp nữa. Tỷ như mỗi lần bạn đi đâu đó "thăm thú" thì cứ y như rằng sẽ đụng mặt cả hai hoặc một trong hai người kia, tỷ như lúc đi mua đồ là kiểu gì cũng sẽ gặp bọn họ, và rất nhiều chuyện "tỷ như" khác nhau nữa.
Ây dà, đừng nói đó là duyên phận đấy nhé......
----------------------
Hey hey hey, phô lô mình chưaლ(◉❥◉ ლ)?
Chưa shao? Chả phải bạn nói bạn thương mình mà, không phô lô là ghét mình rồi :(((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com