65
Sau khi đem Taiju trùm bao bố đập một trận cho đã cái nư xong thì Takemichi 001 mới nở nụ cười khả ố lôi cái điện thoại trong túi quần ra chụp lại thành quả hơn 1 tiếng 30 phút nỗ lực chăm chỉ làm việc không ngừng nghỉ của mình, vẫy tay mấy cái chào tạm biệt rồi Takemichi 001 cũng quay lưng đi mất để lại Takemichi 011 đang ngồi đó bất lực dùng một cái que củi chọt chọt Taiju đang nằm bất tỉnh dưới đất.
Quay về thời điểm hiện tại, Takemichi 001 và Takemichi 012 tuy đang ngồi kế bên nhau nhưng lại bị một cái vách ngăn ở giữa.
Takemichi 001: 012 thân yêu này, tao có một điều muốn hỏi.
Takemichi 012: cho phép mày hỏi đó, có gì hỏi lẹ đi.
Takemichi 001: mắc cái giống ôn gì mà tao dới mày phải chui dô cái nhà cầu nói chuyện dậy hả? Mày bị con ma nó lây hay gì! Mẹ con ma thì thích dô cái hẻm tối còn mày là nhà cầu à???!!!!!!
Nghe Takemichi 001 nói vậy thì Takemichi 012 cũng bất ngờ mà hạ tay xuống không chống cầm làm mặt ngầu nữa, hít thở đều đưa tay đập mạnh lên vách ngăn rồi Takemichi 012 mới nói lại.
Takemichi 012: tao tưởng mày thích ở trong này chứ! Yên tâm đi đây là nhà tao.
Takemichi 001: con quễ điên nào đồn dậy?
Takemichi 012: 010 kể mà, lúc mày say rượu có nói mớ gì mà "i love WC, ma ơi iu iu" gì đó mà.
Hoảng hồn đứng bật đậy, Takemichi 001 lật đật chạy qua bên Takemichi 012 đá tung cửa đi vào tra hỏi.
Takemichi 001: đu ma! Nó còn nói gì nữa hông?!!!! Rốt cuộc trong lúc mất não tao đã nói cái quần què gì dậy chời!!!!
Takemichi 012: tao làm sao biết được, 010 nó kể là khúc sau mày có nói cái gì nữa nhưng nó không nghe rõ, à mà nó kể mày nói chữ WC rõ lắm nha.
Lấy hai tay ôm đầu tuyệt vọng rồi Takemichi 001 ngồi thụp xuống cuộn tròn thành một cục từ chối hiểu những gì Takemichi 012 vừa nói, thấy Takemichi 001 tuyệt vọng như vậy mà Takemichi 012 cũng cảm thấy tội (hả) nghiệp (hê) nên ngồi xuống vỗ vai Takemichi 001 an ủi.
Takemichi 012: thôi có gì đâu mà mày sốc, cùng lắm thì đợi 000 về cái tao đi nhiều chuyện cho nó biết rồi nó kỳ thị mày thôi chứ có gì đâu mà buồn nà.
Takemichi 001: thiệt ra thì mày chỉ muốn nhìn thấy cảnh tao bị con ma kỳ thị thôi chứ gì!
Takemichi 012: a ha ha...làm gì có đâu nào, mày đứng có mà suy bụng ta ra bụng người nha. Làm người ai lại làm thế.
Cười mỉm chi chối đây chối điếng rồi Takemichi 012 mới nhân cơ hội lúc Takemichi 001 không để ý tới mà chạy thẳng ra ngoài, chạy được nữa đường thì trong đầu của Takemichi 012 lại xuất hiện cảnh Takemichi 001 rượt theo đập mình mà sợ hãi chạy ngược về đứng đợi sẵn ngoài nhà vệ sinh. Sau 15 phút đợi chờ ròng rã thì cuối cùng Takemichi 001 cũng phờ phạc lết xác đi ra tới, híp mắt nguy hiểm nhìn người đang cười cười muốn giảng hòa kế bên, ánh mắt của Takemichi 001 làm Takemichi 012 cảm thấy tuy trời không nóng nhưng lưng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh rồi.
Takemichi 001: 012 à, mày là người à? Làm người từ bao giờ thế? Sao tao không thấy mày giống người chỗ nào vậy ta?
Cười khinh nhìn Takemichi 012 một cái rồi Takemichi 001 cũng không ngại ngần gì mà buôn lời châm chọc.
Takemichi 012: bố đách phải người chứ bố là cái lùm gì hả?!!!!!
Takemichi 001: ùm...để suy nghĩ cái coi.....chắc mày là con sinh vật ngoài hành tinh nào đó chăng.
Bùng nổ trước câu trả lời của Takemichi 001, ngay lập tức Takemichi 012 mặc kệ việc mình có thể bị con khốn lạn đối diện đè ra quánh bầm giập mà xông vào đánh Takemichi 001 tới tấp. Thấy Takemichi 012 giận rồi nên Takemichi 001 cũng không phản kháng lại gì mà chỉ nhẹ nhàng né tránh hết tất cả mấy cú đấm đá, trong khi đó cũng không quên ỷ vài lợi thế chiều cao mà làm mặt hách dịch bẹo gan nhìn xuống Takemichi 012.
Sau một hồi đấm đá điên cuồng thì Takemichi 012 đã bị Takemichi 001 đùa giỡn, chọc ghẹo, xoay mòng mòng như chông chống cho mệt muốn đứt hơi ngồi yên một chỗ liếc mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn theo từng hành động của Takemichi 001.
Takemichi 012: bộ..bộ mày để cho...tao đánh trúng một..một cái thì chết hả....001!
Takemichi 001: không chết nhưng tao cũng đéo thích, mặc dù mày yếu xìu như cộng bún thiu nhưng tao vẫn méo thích.
Giơ ngón giữa lên với Takemichi 001 rồi Takemichi 012 mới gắng sức đứng dậy đi về sofa nằm xuống cho bớt mệt, khi Takemichi 012 đã yên ổn nằm trên sofa nhắm mắt dưỡng sức thì Takemichi 001 mới có cơ hội quan sát kỹ vẻ ngoài của đứa bạn. Takemichi 012 có lẽ là đứa có vẻ ngoài giống với Takemichi 000 nhất, mà đương nhiên rồi là phải giống rồi. Bởi thế giới Takemichi 000 với thế giới Takemichi 012 vốn dĩ là cùng một điểm xuất phát, là hai thế giới song sinh, chỉ khác là một bên đau thương một bên hạnh phúc thôi.
Takemichi 012: tao chán quá à! Đi làm thì không được, đi chơi xa thì không cho. Giờ tao phải làm sao đây 001?
Takemichi 001: không đi xa được thì đi gần.
Takemichi 012: tao đi hết rồi.
Nghe vậy thì Takemichi 001 mới xoa xoa cầm suy nghĩ, búng tay một cái tách rồi Takemichi 001 mới nói.
Takemichi 001: có hứng thú đùa giỡn đám chồng của mày hông?
Takemichi 012: nói thử tao nghe coi mại!
Nghe Takemichi 001 nói vậy thì Takemichi 012 liền bật dậy, đưa ánh mắt lấp la lấp lánh lung linh ánh sáng chíu chíu nhìn Takemichi 001.
Takemichi 001: coi lại cái bản mặt của mày đi con giai, gian chết mẹ luôn ấy!
Takemichi 012: kệ tao! Nói thử coi mày có kế hoạch gì?
Cười khẩy mấy cái rồi Takemichi 001 mới bắt đầu nói ra suy nghĩ của mình.
Takemichi 001: cái này chỉ là giỡn thôi nên cũng không cần rắc rối gì, mày chỉ cần bở đẹp tụi nó là ầu cệ tất. Gọi thì vẫn nghe những không trả lời, lúc nào cũng lước qua tụi nó coi thử coi tụi nó sẽ làm gì ha.
Takemichi 012: nghe...cũng được.
Takemichi-chuyên gia xúi bậy-001 nghe Takemichi 012 đã đồng ý thì ngay tức khắc trưng cái nụ cười thương mại hết sức giả dối ra, nói chuyện với Takemichi 012 một hồi nữa thì Takemichi 001 cũng chim cút đi mất.
------------/ group chat /------------
Takemichi 012: tao xin chân thành nhắc nhở bọn bây một điều. 001 là cái đồ khốn kiếp có đam mê với nhà vệ sinh và thích xúi bậy, cách ly rồi triệt sản nó đi để khỏi gây tai họa cho mai sau!!!!
Takemichi 006: chuyện quần què gì vại?
Takemichi 008: 001 xúi 012 bơ đẹp đám kia, ai ngờ ban đầu đám kia còn ngoan ngoãn đi dỗ dành các thứ nhưng tới tối là đè 012 ra thịt không còn khúc xương nào luôn á.
Takemichi 012: mẹ nó! Giờ tao còn đéo xuống giường được nè!!!!
Takemichi 004: chia buồn cho em! Ai biểu mày ngu nghe lời nó làm gì!!!!!
Takemichi 017: 004 à, bớt tạo nghiệp đê em!
Takemichi 011: 001 đập Taiju ở chỗ tao nằm bệnh viện băng kín mít như cái xác ướp luôn rồi, bây giờ phải làm sao để giải thích với Hakkai đây?
Takemichi 021: kệ mẹ nó, thằng Taiju thấy mặt mày không 011?
Takemichi 011: không có thấy, 001 trùm bao bố nó mà.
Takemichi 009: thì mày cứ lươn mà qua thôi.
Takemichi 018: không xót tí xíu nào luôn hả 009 san?
Takemichi 009: không! Có phải Taiju của tao đâu xót làm méo gì.
Takemichi 020: tao tưởng mày sẽ xót lắm chứ.
Takemichi 009: tao đủ tỉnh táo để phân biệt đâu là đâu đó mấy đứa.
Takemichi 001: thiệt là tuyệt vời, vỗ tay vỗ tay ヽ(・∀・)ノ.
Takemichi 012: mày đi chết đi 001 (╬◣д◢)!!
Takemichi 001: hông! Tao phải sống để còn chờ giây phút con ma tự lăn vào vòng tay yêu thương của tao nữa ୧( ⁼̴̶̤̀ω⁼̴̶̤́ )૭.
Takemichi 004: mày chết đi cho bớt chật đất, chết đi để 000 nó còn bình yên!
Takemichi 001: đéo! Tao sẽ sống, sống để vặn cổ mấy đứa muốn giật hàng của tao!!!!!!!!!
Takemichi 002: hơi nhột.
=======•••••••••••••••=======
Thế giới song sinh là hai thế giới giống nhau về mọi mặt, điểm khác nhau duy nhất là một thế giới sẽ được hạnh phúc và một thế giới sẽ phải đau thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com