Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 17: chết

"Hãy cứu Sano Ema"

Y/n: /tỉnh dậy/

Y/n: lại nữa rồi. Mình đã mơ về người cần mình cứu Ema. /Gãi đầu/

Hình ảnh Ema chết giữa đường đầu chảy máu rất nhiều. Mình cần biết cứu lúc nào chứ..

________________________

Tại nhà Ema

Ema: không biết cậu ấy đến chưa.
/Nhìn ra cửa/

Mikey: anh dậy rồi đây /ngáp/

Shinichiro: vẫn giữ cái chăn cũ đó nhỉ, Manjiro /nhìn/

Mikey: em thích chăn này hơn /ngồi vào bàn/

Mikey: chín hai mặt giúp anh nha, Ema~~ /ngáp/

Ema: đây!

Mikey: gì chứ, anh kêu hai mặt mà

Ema: em làm theo ý em thích, anh không ăn cũng được.

#Draken, Takemichi đến

Draken: oi Mikey /gọi/

Mikey: vào nhà chờ tao đi /nói vọng ra/

Draken: ờ

Ema: có Draken-kun sao anh?

Mikey: ừ, anh rủ nó đến chơi

Shinichiro: Ema thích Draken đúng không nhỉ /cười/

Ema: anh hai!!!

_______________________

Y/n: nhà nào nhỉ? /Liếc ngang liếc dọc/

Y/n: địa chỉ ở đây mà ta /nhìn nhà/

Đứng trước ngôi nhà gỗ, tôi chỉ biết nhà mà không dám kêu réo Ema.

Ema rủ tôi đi đến nhà chơi với cô ấy rồi hẳn đi ăn. Mà giờ lạc đường rồi...

Y/n: cho hỏi có ai ở nhà không? /gọi/

Ema: a tới rồi.. /rời bàn ăn/

Shinichiro: con bé đi đâu vậy /nhìn/

Mikey: em không biết.

Ông Masaku: hai đứa ăn nhanh đi. /gắt/

Mikey: vâng, cháu còn đi chơi với Kenchin rồi ông~~~

Shinichiro: con còn một số chiếc xe chưa sửa chắc giờ đi thôi. /Rời bàn/

Ema: cậu vào đi.

Y/n: xin lỗi làm phiền cả nhà. /Cúi chào/

Mikey: /phụt cơm/ Y-Y/n!!!!!

Y/n: Chào anh, Mikey /cười/

Ông Masaku: cháu là..?

Ema: bạn cùng lớp với cháu đó ông.

Shinichiro: em cứ tự nhiên, anh đi đến chỗ làm rồi không nói chuyện với mấy em được.

Y/n: a không sao đâu ạ.

Mikey: em...em đến đây chi vậy?? /Sốc/

Y/n: em đến chơi với Ema-chan.

Ema: Y/n có muốn đi vào nhà Mikey chơi không? /Nhìn sang Y/n/

Y/n: được sao?

Ema: ưm. Đi thôi /kéo tay/

______________________

Y/n: chào Draken-kun

Draken: chào em, em cũng đến chơi sao

Y/n: vâng ạ.

Takemichi: Y/n đến đây bao giờ chưa?

Y/n: chưa đến bao giờ.

Takemichi: chúng ta y chang rồi /cười/

Y/n: phư phư /cười/

Mikey: cột tóc cho tao đi, Kenchin

Draken đi ra đằng sau cột tóc cho Mikey. Chắc là thói quen rồi nhỉ

Takemichi: Mikey-kun có nghe qua cái tên Izana Kurokawa chưa?

Mikey: ai nhỉ ? /Suy nghĩ/

Ema từ ngoài cầm mâm đựng ly nước vào và đặt xuống chia ly ra cho mọi người.

Ema: là anh của em

Y/n, Mikey, Draken, Takemichi: /bất ngờ/

Ema: ai bất ngờ cũng được nhưng sao anh bất ngờ??? /Nhìn Mikey/

Mikey: không..không phải anh/chỉ/

Ema: em từng nói em có một người anh mà? /Cáu/

Mikey: anh quên rồi /gãi đầu/

Y/n: cậu thật sự có một người anh sao?

Ema: ừm, à, chờ tớ chút

Ema đi lại gần cái tủ, mở tủ ra là lấy chiếc hộp cũ trong tủ ra.

Mở hộp ra thì bên trong rất nhiều lá thư.

Ema: Izana và Shinichiro hay viết thư cho nhau lúc anh ấy còn ở trại cải tạo ấy.

Y/n: nhiều ghê/bất ngờ/

Ema: nhưng dạo gần đây không còn viết nữa. Em cũng không biết tại sao luôn

Mikey: vậy Izana là người từ trại ra nhỉ.

Draken: bất ngờ ghê

Ema: anh ấy làm gì sao ạ?

Takemichi: cậu ấy là Tổng Trưởng bang Thiên Trúc nổi tiếng ở Yokohama.

Y/n, Ema: /bất ngờ/

Mikey: dù gì thì chúng ta vẫn đánh với bang đó. /Đứng dậy/

Mikey: mình đi chơi đi. /Cười/

Draken, Takemichi, Ema, Y/n: ???
___________________

Ema: xin lỗi cậu, Y/n-chan /có lỗi/

Y/n: không sao đâu, đi đông vậy mới vui chứ.

Izana: Touman đây sao?

Mikey: Takemichi. Dẫn Ema và Y/n ra chỗ khác đi.

Takemichi: ừ. Đi thôi.

Bọn tôi đi ra để lại 3 người đó đứng nói chuyện với nhau.

Trông họ rất gắt nhỉ.

Ema: anh ấy khác quá...

Y/n: /nhìn Izana/ người áo đỏ đó sao?

Ema: ưm, là anh ấy

Takemichi: *Inui từng nói Izana rất ác mà nhỉ*

Ema: từ nhỏ anh ấy phải đi nơi khác. Còn hứa với tớ sẽ quay lại đón tớ...

Ema: anh ấy nói dối.../khóc/

Y/n: thôi đừng buồn mà, còn nhiều người bên cạnh an ủi tinh thần cậu mà /ôm/

Ema: ưm.

Ema: tớ hơi khát nước /nhìn/ a bên kia có máy bán nước tự động kìa. Để tớ đi qua đó mua.

Y/n: để tớ đi chung

Ema: tớ muốn đi một mình

Bản thân lo cho Ema mà. Tôi vứt bỏ liêm sỉ để đeo bám Ema luôn.

Ema: được..được /phục/

Tôi nhớ ra bộ đô cô ấy đang mặc y như trong giấc mơ của tôi. Nhưng. Kẻ làm cô ấy bị thương đi từ hướng nào chứ.

#Lộc cộc

Ema: đây. Của cậu /đưa Y/n /

Y/n: cảm ơn cậu, Ema- chan.

#ụn ụnnn

Tiếng. Tiếng pô xe đây mà. Nó đang dần lại gần mình hơn .

Đó. Đó là...Kisaki!!!

#Bốp








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com