chap 17
Nếu lâm vào hoàn cảnh éo le ta nên làm gì? Nở một nụ cười tự tin chứ sao, dù có cười hay khóc đi nữa chắc mẹ tôi cũng chẳng bỏ qua đâu, tôi sắp bị chửi rồi, toang rồi ông Ran à.
- Theo mẹ vào nhà.
Tôi bỏ dép ra rồi vào nhà, thấy người mẹ đầy quyền lực đang ngồi trên ghế sô pha, tôi không biết tôi làm gì sai nhưng mà tôi run vl, run như cầy sấy và đến ngồi trước mặt mẹ tôi chả khác nào phiên toà xét xử, mẹ tôi nhìn mặt hằm hằm xuống.
- Mẹ hỏi lại, thằng bé đi cùng với con là ai?
- Dạ, t-thì là bạn con._ Mặt tôi không dám ngửa mặt lên nhìn mẹ tôi nên cũng chả biết cảm xúc hay biểu hiện trên mặt của mẹ tôi là gì.
- Con rể của mẹ đó hả con?
- Lần sau con không dám nữ-........ Hả? Mẹ bảo gì cơ??_ Mặt tôi ngơ ngác mà nhìn thằng mặt mẹ.
- Nhớ cẩn thận đấy, lúc nào cảm thấy ổn rồi thì mang về ra mắt với mẹ, để mẹ duyệt cho.
Mặt tôi vẫn đần ra, mồm thì há hốc.
- Mẹeeee, người ta là bạn con mà, con rể gì chứ.
- Nhưng mà mẹ thấy mặt thằng bé cũng đẹp đấy. Mẹ chốt thằng bé rồi đấy nhé.
(Tgia: Bà thì chốt Sanzu, mẹ thì chốt Ran┐( ̄ヘ ̄)┌, Katori chốt ai thì đoán xem (╯ರ ~ ರ)╯︵ ┻━┻. )
- Mới quen biết nhau thôi mà mẹ, con rể gì chứ!!!
- Ai mà biết được hả con??
Mẹ tôi nhún vai mà đứng dậy đi vào bếp lấy hoa quả ra.
- Yuri đâu rồi mẹ?
- Em nó đang làm bài tập hè trên phòng.
- Hẻeeee~ chăm ghê.
- Mai đi chợ với mẹ không, mai mẹ được nghỉ nên muốn đi mua thêm thức ăn.
- Có ạ.
- Mua thêm vài bộ váy nữa nhé.
- Con không thích mặc váy đâu.
- Mua để đấy còn đi chơi với người yêu nữa chứ.
Mẹ con tôi vừa ăn vừa nói về đứa con trai mà mẹ thấy lúc cậu chở tôi về, ăn xong mẹ tôi thì đi ngủ sớm vì mẹ tôi đi làm về cũng khá mệt, tôi thì dọn dẹp bát đĩa và bê phần hoa quả của em tôi lên cho nó, vào phòng tôi đặt đĩa hoa quả bên cạnh, em tôi vừa ăn vừa làm bài. Tôi ngồi xuống giường nhìn bài tập của cô em thì từ ngồi thành nằm, nằm xong tôi ngủ ở đấy luôn.
Cô em thấy vậy mà lấy chăn đắp cho tôi, khi làm bài xong thì em nó cũng chui vào chăn mà ôm tôi ngủ. Ngủ mà có cái để ôm thì nó đã lắm, tôi không chỉ ôm mà còn gác chân lên nữa, tướng ngủ của tôi nói chung là " tuyệt đẹp ".
Hôm nay tự nhiên tôi dở chứng dậy sớm, dậy thì mới biết hôm qua ngủ quên ở phòng của em, tôi rón rén dậy khỏi giường mà đi ra ngoài vươn vai, duỗi người các thứ, đi xuống nhà thì chưa có ai dậy, tôi đánh răng rửa mặt các thứ xong thì đứng trên ban công hít thở không khí trong lành, và rồi tôi nghe thấy giọng ai đó.
- Chào buổi sáng, em yêu dậy sớm nhỉ.
Tôi sững người lại vì cái giọng quen quen này, chắc là nhà hàng xóm thôi. Tôi không quan tâm mà tập thể dục một chút rồi nghe cái giọng đó gọi hẳn tên tôi, liếc xuống thì Ran ngồi trên xe và nói là tôi đang bơ anh. Ừm, chỉ là tưởng tượng thôi, mới sáng sớm thôi mà haha, một phát tôi mở cửa đi vào rồi đóng một phát rầm lại, Ran thì hụt hẫng nhìn lên ban công, tôi muốn xác định xem mình có ảo tưởng quá không. Đạp cửa mà hùng hổ đi ra, chống tay lên ban công để nhìn, thì ánh mắt ta chạm nhau, chỉ muốn nói với Ran một câu là anh về mẹ đi, sáng sớm ra đã ám.
Đứng hình mất năm giây, tôi muốn cầm cái chậu hoa mà ném vào đầu Ran cho hả dạ, anh thấy tôi cầm chậu hoa giơ lên thì anh lấy tay đấm vào nhau, như thần giao cách cảm tôi hiểu anh nói gì và bỏ chậu hoa xuống rồi nở một nụ cười công nghiệp mà chạy xuống chỗ anh.
- Làm gì mà đến nhà người ta sớm thế??
- Tối qua anh có gửi tin nhắn là sáng nay đến sớm mà.
- Tối qua tôi vứt điện thoại ở phòng rồi qua phòng em tôi ngủ.
- Thích nhỉ, anh qua ngủ với Rinrin toàn bị đá xuống giường thôi.
- Ôi trời, người yêu của Tori nhà cô đây à?_Một thế lực đi ra từ nhà tôi và lên tiếng.
- Cháu chào bác gái!
- Ơ kìa mẹ! Con bảo không phải người yêu con-
- À vâng cháu là người yêu của Tori ạ.
- Nhìn gần càng thấy cháu đẹp trai phết chứ nhỉ.
Không hiểu sao tôi bị ra rìa, Ran với mẹ tôi như kiểu mấy bà tám lâu ngày không gặp, mẹ tôi mời Ran vào nhà rồi nói đủ thứ chuyện về tôi mà cái gì gả hay nhớ giữ người yêu và nhiều thứ khác tôi không tải nổi vào đầu, nhét không hết vào được. Hai người đang rôm rả một hồi thì tôi mới kết luận ra được "À, mẹ mình đang gửi gắm mình vào Ran...ừm có gì sai sai....???!!!??"
- Khoan! Hai người vừa nói gì thế???
- Mẹ em chấm anh-
- Không! Tôi không hỏi anh, miễn bình luận, con với anh này chưa quen được bao lâu mà mẹ?? Sao anh không từ chối???_Tôi vừa nhìn mặt mẹ nói rồi quay sang anh với khuôn mặt nhăn nhó.
- Sao phải từ chối người mà mình thích nhỉ~
- Mẹ nói trước vậy thôi nếu con không thích thì không còn biện pháp nào khác, thôi thì mẹ cứ gọi Ran này là con rể trước vậy.
Waoo! Sao trên trời đẹp ghê, đẹp đến nỗi tôi muốn trôi nổi ra ngoài vũ trụ, đây là ai? Tôi là đâu???? Theo thói quen khi nào tôi ảo não tôi sẽ vuốt sống mũi của mình dù cho có là mũi tẹt đi nữa tôi vẫn vuốt. Mẹ tôi khi gặp bạn tôi dù là ai hay lần đầu đi nữa thì mẹ tôi cũng hành động và nói những câu như người quen lâu lắm chưa gặp, người thân thiện là vậy đấy. Nhưng tính tôi giống bà ngoại tôi, không chạm không nóng, chạm vào thì máu chó nổi như cồn. Nói chuyện được một lúc thì mẹ tôi nhờ Ran là để tôi dựa dẫm vào chứ mẹ tôi cũng không hay ở nhà, Ran không ngần ngại mà đồng ý luôn và ngay.
Nhìn tôi thế thôi nhưng tôi nhỏ mà có võ đấy nhé. Cuối cùng Ran cũng tiếc nuối đi về vì mục đích hôm nay của anh là bê tôi đi chơi, tôi từ chối vì hôm nay sẽ giành thời gian với mẹ mình, hôm nay tôi sẽ tu tâm dưỡng tính không đánh nhau một hôm. Tôi vào nấu cơm cùng mẹ và nói chuyện trên trời dưới đất, và nói với mẹ chiếc xe tôi thích. Tôi nói với mẹ tôi là tôi muốn mua moto, sau vài lần khuyên tôi mua xe nhỏ gọn nhẹ để đi thì mẹ tôi cũng đã bỏ cuộc trước sự kiên quyết của tôi.
Ăn bữa trưa rồi nghỉ ngơi, chiều tối cả ba người tôi, mẹ tôi và em gái cùng nhau đi mua đồ. Chúng tôi quyết định đi mua quần áo trước, có vài cái hoodie ở đây mà chỗ tôi không có, tôi nhanh tay lụm lấy để thanh toán, mẹ tôi thì kéo tôi đi thử váy, con em thì đẩy ở phía sau lưng, thật sự là mua váy phí tiền vcl vì tôi không muốn mặc. Thay hết bộ này đến bộ kia, con mệt lắm, con mệt mỏi lắm mẹ à, rồi cái gì mà xung quanh toàn là người lạ ấy không nhớ, mua xong rồi thì bắt đầu đi mua thức ăn và về nhà. Vì tôi tập kiếm nên cũng khoẻ, tôi giành gần hết túi để cầm, nói chung là túi thì khá nhiều, váy của tôi có khi gần chục cái, hoodie thì tôi lụm những cái ưng mắt.
Về nhà thì cả ba người lấy hộp sushi mới mua lúc nãy ra mỗi người một hộp, ăn xong rồi tắm rửa đi ngủ. Tôi thì lăn lộn không ngủ được vì ăn khá no, cầm máy lên thì tưởng tượng xem, tôi chẳng khác nào idol được fan hâm mộ nhắn ầm ầm vào máy. Đa số là của Sanzu với Ran, còn lại thì vài cái tin nhắn của Touman đang gọi hồn tôi.
Tôi nhắn lại hết tất cả những người nhắn tin với tôi là ngủ ngon, không thêm cái gì nữa hết. Tắt nguồn đi ngủ!
---------đôi lời của tác giả-------------
Vừa bật nhạc vừa viết lú cái đầu quá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com