Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19: Dạy hư Hibird

Chương 19: Dạy hư Hibird

Tháng 10 giữa tuần thời điểm, Namimori trúng cử được rồi kỳ trung khảo thí.

Ở lão sư tăng ca thêm giờ phê sửa chữa dưới, khảo xong sau không hai ngày, khảo thí các khoa thành tích liền ở bọn học sinh ai thán trong tiếng toàn bộ ra tới.

Vì bảo hộ học sinh lòng tự trọng, Namimori trung học khảo thí thành tích cùng xếp hạng giống nhau không đáng công khai, lý luận đi lên giảng, mỗi cái học sinh chỉ có thể đủ biết được chính mình thành tích, đồng học gian tự do giao lưu ngoại trừ.

Ngoài ra, các niên cấp mỗi lần thi cử niên cấp tiền mười danh, này tên họ cùng các khoa thành tích sẽ bị dán ở lầu một thang lầu bên đường biên mục thông báo thượng, dùng để cổ vũ ngợi khen thành tích ưu dị học sinh.

Từ bắt đầu dậy sớm đi học sau, Toruzen đến lớp thời gian thường xuyên là ở chỉ có ít ỏi mấy người đến lớp thời điểm.

Bởi vậy hắn quen cửa quen nẻo mà cùng cổng trường cơ hồ đã nhận thức hắn phi cơ đầu tác phong uỷ viên chào hỏi, bước vào sáng sớm yên tĩnh không tiếng động vườn trường sau, liền đứng ở trống vắng không người thông cáo bản trước, thấy được chính mình cao cao tại thượng thành tích.

Đệ nhất danh Shimizu Toruzen quốc văn 97 toán học 100 tiếng Anh 100 văn khoa 96 khoa học tự nhiên 98 tổng thành tích 491

Đệ nhị danh XXX quốc văn 89 toán học 98 tiếng Anh 94 văn khoa 93 khoa học tự nhiên 95 tổng thành tích 469

Đệ tam danh XXX quốc văn 95 toán học 93 tiếng Anh 95 văn khoa 93 khoa học tự nhiên 90 tổng thành tích 466

A, đệ nhất danh.

Hơn nữa là tiếp cận mãn phân, tính áp đảo đệ nhất danh.

Toruzen bình tĩnh mà nhìn.

Nga, cái này nằm trong dự đoán.

Dù sao tri thức ở cao trung hắn đều đã học qua toàn bộ, nếu muốn hắn liền có thể đi thi đậu đại học.

Chỉ là, Toruzen nghĩ tới Sawada Tsunayoshi tháng ngày cùng hắn phụ đạo học tập, Toruzen không mong chờ gì Sawada Tsunayoshi có thể hơn năm mươi bốn mươi phân, chỉ cần có thể tiến bộ liền tốt rồi.

Toruzen thăm thẳm thở dài, hắn đối với việc giúp Sawada Tsunayoshi có thể nắm giữ tri thức một chút đều đã tuyệt vọng.

Toruzen có lẽ không thích hợp làm nghề lão sư này, nhìn Sawada Tsunayoshi bị giảng giải nhiều lần một đạo đề vẫn có thể sai lầm phút cuối.....

Toruzen mặt treo lên nụ cười hoà ái, thỏ trắng nhỏ nếu không tiến bộ một chút nào, hắn thề lần này sẽ không để yên cho Sawada Tsunayoshi dễ dàng như vậy!

Này chính là nỗ lực của hắn tháng ngày đều ở giảng bài cho học tra!

Thậm chí còn thức đêm vì hắn tìm cách....

"Hibari~ Hibari~"

Đang trong lúc đắm chìm ở suy nghĩ khu, Toruzen bỗng cảm nhận trên đầu có điểm nặng nề.

Hibird ngồi ở trên đỉnh đầu thiếu niên, dưới chân là đầu tóc mềm mại như tơ lụa, làm cho Hibird không nghĩ rời khỏi ổ.

"Điểu?"

Toruzen cố ngẩng đầu lên, từ dư quang nhìn cửa sổ phòng học liền thấy được trên đỉnh đầu có một con chim nhỏ!

Toruzen: "!"

"Là Hibird a."

Toruzen híp lại mắt mèo đánh giá màu vàng nhạt chim nhỏ trên đỉnh đầu của mình, theo những ngày tháng cùng Hibari Kyoya giao lưu, Toruzen cũng biết Hibari Kyoya có nuôi một con chim nhỏ.

Toruzen vài lần nhìn thấy nó đều đang bay theo Hibari Kyoya đi thu hộ phí, còn không chính là nghỉ trưa đánh xong một trận nghỉ ngơi liền sẽ thấy Hibird nhào tới Hibari Kyoya vui sướng đòi cắn sát hắn.

Toruzen nhìn chim nhỏ an vị trên đầu mình, mày hơi nhướng lên: "Hibird, ngươi lại trốn Hibari đi chơi sao?"

"Cắn sát! Hibari cắn sát!"

Hibird vẫy vẫy đôi cánh, dùng cặp kia đậu đậu đôi mắt nhìn thiếu niên.

Toruzen bất đắc dĩ: "Không phải cắn sát, là Toruzen nha."

Hibird khó hiểu nghiêng đầu, nhìn nhìn bản thân rồi lại nhìn nhìn Toruzen, dùng ngữ khí nghi hoặc: "Hibari cắn sát?"

Toruzen hơi lấy tay chọc chọc thân mình Hibird, ánh mắt mềm mại: "Mặc dù chủ nhân của ngươi thường xuyên đòi cắn sát ta, nhưng ta tên cũng không phải là cắn sát nha."

"Hibari, Hibari!"

Hibird vỗ vỗ cánh, lấy đầu vui sướng cọ cọ đầu ngón tay thiếu niên.

Toruzen nhìn nó, nhẹ nhàng nói: "Ta tên là Shimizu Toruzen nha, ngươi cũng có thể gọi ta là Tou chan."

Toruzen chỉ là nói vậy thôi, dù sao hắn cũng đã từng lặp đi lặp lại nhiều lần về cái tên của mình cho Hibird gọi, nhưng mỗi lần gặp mặt đều muốn cắn sát hắn :)

Mặc dù bộ dạng của Hibird khi muốn cắn sát hắn rất đáng yêu, làm hắn muốn trêu đùa Hibird thì liền đã bị Hibari Kyoya dùng ánh mắt tử vong chăm chú làm cho diệt luôn tâm tư này....

Chỉ là...

Hibird: "Tou chan! Tou chan!"

Toruzen không kịp phòng ngừa: "!!!"

Toruzen kinh hỉ ngẩng đầu nhìn Hibird, vui sướng nói: "Ngươi rốt cuộc cũng học được gọi tên ta a!"

Hibird mặc dù không rõ ràng lắm, nhưng thấy Toruzen như vậy vui vẻ, nó đồng dạng vui vẻ cùng: "Tou chan! Tou chan!"

Toruzen hơi lấy tay ôm Hibird trên đỉnh đầu xuống, nhìn Hibird không kháng cự mà còn vui sướng cọ cọ ngón tay hắn, hắn hơi mỉm cười tìm một chỗ ngồi xuống.

Giờ này có lẽ Hibari Kyoya đang tiếp tục giữ gìn tác phong, cho nên Hibird là tới tìm Toruzen chơi đi.

Toruzen từ trong cặp sách lấy ra một bao bánh mì, hắn xé từng vụn bánh mì đút cho Hibird.

Hibird vẫy vẫy cánh nhảy xuống bên cạnh ghế, ngoan ngoãn há miệng ra ăn.

Toruzen nhìn Hibird một lúc, hắn không nhịn được thở dài: "Này cũng đã kéo dài tới học kỳ rồi... Mà Hibari vẫn chưa chịu buông tha ta, thật làm người sầu não đâu."

Trong khoảng thời gian tiếp xúc, Toruzen cũng vài phần nào sờ soạng được tính tình của Hibari Kyoya, một cái tác phong kỷ luật viên trưởng cực kỳ nghiêm khắc.

Chỉ cần làm sai tác phong liền sẽ bị cắn sát, bảo sao ở Namimori đắc tội với ai chứ không nghĩ đắc tội với Hibari Kyoya.

Mà Toruzen hơi chút làm điểm cái gì, nếu đối phương ở đây, liền sẽ không dấu vết liếc nhìn hắn một cái, như là ở quan sát một loại không giống người thường tân sinh vật, ngay cả hắn đi tan học sẽ cố ý xem một cái, nhưng là ở phát hiện hắn chỉ như bình thường lúc sau, tiếp theo liền sẽ không lại cố ý chú ý.

Mịt mờ mà lại trắng trợn táo bạo, cực kỳ giống đại hình ngạo kiều mãnh thú, vừa nói không thèm để ý ăn thịt động vật, một bên lại ở đối phương xuất hiện thời điểm yên lặng quan sát, bị phát hiện cũng là một bộ đương nhiên kiên cường bộ dáng.

Có chút quá mức đáng yêu.

Trong lòng như vậy nghĩ, ngồi ở trên ghế phơi thái dương Toruzen nghiêng đầu đối chính mình tân bằng hữu mở miệng.

“Hibird ngươi nói có phải hay không? Hibari quả nhiên thực đáng yêu đi?”

“Hibari, Hibari.”

Như là phụ họa giống nhau, màu vàng nhạt chim nhỏ mở to đen nhánh đậu đậu mắt, nói chính mình quen thuộc nhất nói, sau một lúc lâu, lại gian nan lặp lại.

“Rộng rãi, rộng ái, đáng yêu.”

Gần là vài câu liền nhanh chóng quen thuộc lên, Hibird vỗ vỗ cánh, cao hứng lặp lại.

“Hibari, đáng yêu, Hibari, đáng yêu.”

“Không sai không sai.”

Đưa cho Hibird một cái bánh mì, Toruzen vui vẻ cong lên đôi mắt, không hề có dạy hư manh vật tự giác.

“Lần sau Hibird có thể thử xem ở Hibari trước mặt nói như vậy nga, thật muốn nhìn Hibari phản ứng đâu.”

Bị chính mình dưỡng đáng yêu manh vật nói đáng yêu, có thể hay không kinh ngạc đến đồng tử động đất đâu~

Quả nhiên thực chờ mong.

.

Ngồi cùng Hibird một chốc lát, nghe Hibird ca xướng Namimori giáo ca sau, sắp tiến vào thời gian vào học, cho nên Toruzen vừa muốn chào tạm biệt Hibird sau liền đi.

"Tou chan! Cắn sát!"

Hibird nhìn thấy Toruzen muốn đi liền luống cuống vẫy cánh bay về phía Toruzen.

Toruzen theo bản năng lấy tay ôm lấy Hibird bay tới, nhìn nó súc mình vào trong lòng bàn tay, không chịu bước ra.

Toruzen bất đắc dĩ: "Nếu không ta đem ngươi đi tìm Hibari?"

"Hibari! Hibari!"

Hibird vỗ vỗ cánh, xem như đáp lại.

Toruzen liền nhận mệnh ôm Hibird đi tìm Hibari Kyoya.

Toruzen theo chỉ dẫn đường của bạn học, đi vào đặc thù phòng học đại lâu, một đường sờ đến tác phong chỗ phòng học.

Cửa đóng lại, nhưng kẹt cửa hơi hơi rộng mở. Bên ngoài không có người chờ đợi.

Toruzen nghiêng đầu nhìn nhìn, bên cạnh trên vách tường cửa sổ cũng bị thật dày màu xám nhung tơ bức màn che đậy ở, vô pháp nhìn trộm đến bên trong cảnh tượng.

…… Ứng nên không gõ cửa đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com