Chap 77: Từ Chối Lời Cầu Hôn (III)
Author: KHBN2015
---------------
Tiệc tốt nghiệp của Diệu Linh trôi qua trong không khí rất vui vẻ, cô nhận được rất nhiều bao lì xì và quà tặng từ chú thím và anh chị em chú bác của Kỳ Ngôn, cuối cùng bữa tiệc cũng kết thúc.
Diệu Linh và Kỳ Ngôn cùng tiễn mọi người ra về. Khi cô và anh tiễn ông bà Diệp ra ngoài xe, bỗng dưng ông Diệp quay lại nhìn Kỳ Ngôn và Diệu Linh:
"Kỳ Ngôn, hôm nay Diệu Linh tốt nghiệp đại học rồi, con nghỉ một vài ngày đưa con bé đi chơi đi, chuyện của công ty đã có ta và anh hai con rồi."
Bà Diệp nhìn ông Diệp mừng thầm, như vậy là ông đã chấp nhận cho Diệu Linh làm con dâu nhà họ Diệp rồi, bà liền lên tiếng tiếp lời chồng.
"Kỳ Ngôn, cha con nói rất đúng, thời gian qua con bé ngoài việc đi học và đi làm, thì còn giúp cho chị dâu con trông bé Y Nhi, giờ lại còn thêm thằng bé Phương Hùng lúc nào cũng theo sau con bé. Lâu lâu con bé lại giúp chị dâu con dẫn đoàn du lịch nữa, chẳng có thời gian nghỉ ngơi, con hãy đưa con bé đi chơi vài ngày cho thoái mái đi."
Kỳ Ngôn nghe cha mẹ nói như vậy cũng đã hiểu ý cha mẹ mình, trong lòng vô cùng vui mừng, anh biết họ đã đồng ý cho anh hẹn hò với cô rồi.
"Vâng, con cũng đang định hôm nay đưa cô ấy đi dạo phố đấy ạ."
Diệu Linh nhìn hai vợ chồng bà Diệp, cô hiểu tại sao bọn họ lại muốn Kỳ Ngôn đưa cô đi dạo phố. Cô đang định lên tiếng từ chối, bỗng dưng Khả Như từ phía sau đi đến, vỗ vào vai Diệu Linh và Kỳ Ngôn;
"Hai đứa đi dạo phố vui vẻ nha."
"Vâng ạ."
Diệu Linh và Kỳ Ngôn đồng thanh trả lời, thật ra Diệu Linh rất muốn từ chối, nhưng cô lại không muốn làm cho Khả Như buồn nên mới đồng ý với đề nghị của ông bà Diệp.
Kỳ Ngôn và Diệu Linh cùng nhau lên xe chạy thẳng đến vườn Jardin du Luxembourg, nơi này được xây dựng vào năm 1612, trong vườn có trồng rất nhiều loại hoa khác nhau, phần lớn là hoa hồng đủ màu.
Chỉ tiếc rằng Diệu Linh chẳng có hứng thứ chút nào, vì nơi này cô thường giúp cho Kỳ Dung hướng dẫn đoàn du lịch đến từ Trung Quốc và những nơi khác đến Paris.
Đây là một trong những địa điểm tham quan, mà cô thường xuyên đưa du khách dạo chơi, ngắm cảnh, chụp hình lưu niệm. Cho nên đối với cô nơi này cũng giống như bao vườn hoa khác mà thôi, chẳng có gì gọi là lãng mạn hay thu hút cả. Chỉ là cô không muốn khiến cho Kỳ Ngôn không vui và lãng phí tâm huyết, nên cô mới miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ và hứng thú với nơi này.
Hai người đi vòng quanh vườn và đi khắp nơi gần đó, trời cũng bắt đầu về chiều, Kỳ Ngôn đưa cô đến một nhà hàng gần tháp Eiffel. Nhà hàng rất sang trọng và lãng mạn nằm trên lầu năm, anh chọn bàn ở phía ngoài, nơi đây rất yên tĩnh, ngồi ở đây có thể nhìn công viên bên dưới tháp Eiffel và có thể ngắm mặt trời lặn. Khung cảnh thật sự rất đẹp.
Khi hai người ngồi xuống không bao lâu người phục vụ mang đến hai ly nước lạnh và thực đơn đến cho họ. Nhân viên phục vụ mỉm cười lễ phép chào hỏi.
"Xin chào hai vị" (Bonsoir Monsieur/Mademoiselle)
"Xin chào" (Bonsoir)
"Hai vị có khỏe không?" (comment ça va)
Cả hai đồng thanh trả lời;
"Vâng, chúng tôi rất khỏe, cám ơn" (Très bien).
"Tôi tên là Ellen; tối nay tôi là người phục vụ của hai vị" (Je m'appelle Ellen, Je suis votre service ce soir.)
Ellen nhìn hai người vẫn nhìn vào thức đơn liền nói tiếp;
"Hay là chúng ta bắt đầu chọn thức uống nhé." (Est-ce que vous voulez quelque chose à boire pour commencer?)
Kỳ Ngôn nhìn Ellen nói;
"Làm ơn cho tôi muốn một ly cà phê sữa, cho cô ấy một ly sinh tố hỗn hợp dâu tây và xoài." (Je voudrais de café au lait pour elle smoothie fraises et mangue, S'il vous plaît!)
"Vâng ạ, vậy hai vị có muốn gọi món khai vị hay không ạ?" (Oui, Est-ce que vous voulez chose un aperitif?)
"Vâng, cho chúng tôi một phần Súp hải sản với bánh mì nướng tỏi và một phần Salad trộn" (Oui, on voudrait Soupe de fruits de mer avec baguette à l'ail rôti et Salade composée)
"Dạ được, vậy xin hỏi món chính thì sao?" (Très bien et en plat principal?)
"Làm ơn cho tôi một phần cá hồi và rau cải nướng." (Je voudrais un pavé de saumon avec de légumes grilles, s'il vous plaît.) Diệu Linh mỉm cười nói.
"Làm ơn cho tôi một phần bít tết và khoai tây chiên" (Pour moi, un steak-frites, s'il vous plaît.) Kỳ Ngôn lên tiếng.
"Xin hỏi thịt bò muốn chín cỡ nào ạ?"(Quelle cuisson pour la viande?)
"Vừa chín thôi." (Bien cuite)
"Vậy xin hỏi hai vị muốn dùng gì khác cùng món ăn của mình hay không ạ?" (Voulez-vous un peu de vin pour accompagner le repas?)
"Cho tôi nửa chai rượu champagne" (D'accord, alors je vais prendre une demi-bouteille de champagne.) Kỳ Ngôn nhìn Ellen nói.
"Hai vị muốn dùng tráng miệng hay không ạ?" (Avez-vous choisi votre dessert?)
Diệu Linh nhìn thấy đĩa trái cây của bàn bên cạnh hấp dẫn quá, cô liền gọi cho mình một đĩa:
"Cho tôi một phần sa lát trái cây nha." (Oui, je vais prendre une salade de fruits)
Ellen quay sang nhìn Kỳ Ngôn hỏi;
"Còn ngài ạ?" (Pour Monsieur?)
Kỳ Ngôn thấy bánh cherry rất ngon, anh biết Diệu Linh rất thích, anh liền gọi bánh này cho cô.
"Cho tôi một phần bánh cherry, cảm ơn." (Et moi, une tartelette au Cerise, s'il vous plaît)
"Vâng ạ, xin hai vị đợi một chút."
Sau khi Ellen rời đi, Diệu Linh nhìn về phía tháp Eiffel, lúc này hoàng hôn bắt đầu lặn xuống trông rất đẹp, cả bầu trời từ màu xanh bắt đầu trở thành màu tím nhạt, một góc chân trời cũng bắt đầu bằng màu vàng từ từ trở thành màu cam, cô mải mê ngắm cảnh bỗng dưng Kỳ Ngôn gọi tên cô.
"Diệu Linh."
"Uh huh? Anh kêu có chuyện gì sao?"
"Em đang nhìn gì mà say sưa thế?"
Cô đưa tay chỉ ánh mặt trời đang lặn xuống;
"Anh xem mặt trời có giống như lòng đỏ trứng gà hay không? Trông rất đẹp đúng không?"
"Đúng vậy, trông rất đẹp."
"Nhìn cảnh mặt trời lặn bỗng dưng khiến cho em nhớ đến bài thơ khi xưa còn học trung học từng làm qua."
"Bài thơ gì nói cho anh nghe được hay không?"
Diệu Linh nhìn anh nói;
"Hoàng hôn tím cả trời chiều, em ngồi đợi mãi người yêu chưa về. Người đi quên cả lối về, người đi quên cả lời thề ngày xưa."
"Wow, nghe hay lắm, vậy em đã từng có người yêu rồi sao?"
Khi anh hỏi cô câu đó, anh đã vô tình khiến cho cô nhớ lại người ấy. Đúng vậy, cô ngồi đây ngắm cảnh hoàng hôn, nhưng nó đang khơi lại ký ức của những buổi chiều cô ở nhà đợi người đó đi làm về.
Cô thở dài rồi gật đầu;
"Vâng, lúc trước em từng yêu một người, nhưng là chuyện đó đã là chuyện trong quá khứ rồi, bây giờ người đó cũng đã có vợ con rồi."
"Vậy tốt lắm cũng đến lúc em cũng phải làm lại từ đầu rồi."
Vào lúc này Ellen đã mang nước uống và món khai vị đến cho hai người:
"Chúc hai vị ngon miệng." (bon appétit)
Kỳ Ngôn liền lên tiếng;
"Cám ơn," (Merci)
Kỳ Ngôn chu đáo gắp thức ăn để vào đĩa của Diệu Linh;
"Em mau dùng đi,"
"Cám ơn anh."
Anh đưa ly rượu lên,
"Chúc mừng em tốt nghiệp đại học và chính thức trở thành nhà thiết kế trang sức của Diệp thị."
"Cám ơn anh."
Cứ như vậy hai người vừa ăn tối vừa trò chuyện rất vui vẻ, thời gian lặng lẽ trôi qua, buổi ăn tối cũng kết khúc. Bỗng dưng Ellen mang đến một bông hoa hồng đỏ rất đẹp tặng cho Diệu Linh.
"Cảm ơn." (Merci)
Ellen cười gật đầu lễ phép,
"Tôi xin phép ạ."(Excusez-moi)
Sau khi Ellen vừa rời khỏi, Diệu Linh chưa kịp phản ứng gì thì Kỳ Ngôn đứng dậy đi đến trước mặt cô quỳ một chân xuống, đưa chiếc hộp nhỏ màu đỏ lên, bên trong chiếc hộp là một chiếc nhẫn kim cương màu bạc cực kỳ xinh đẹp.
Kỳ Ngôn nhìn cô dịu dàng nói;
"Diệu Linh, em gả cho anh được không?"
Diệu Linh vô cùng bất ngờ với hành động của Kỳ Ngôn. Cô biết bấy lâu nay anh đã nhiều lần tỏ tình với cô, nhưng đều bị cô từ chối. Đột nhiên tối nay anh lại cầu hôn với cô, khiến cho cô vô cùng lúng túng, cô không biết phải làm sao mới đúng, đành thở dài nói.
"Kỳ Ngôn, anh mau đứng dậy đi rồi chúng ta nói chuyện được không?"
Kỳ Ngôn không muốn làm cho cô sợ liền đứng dậy ngồi lại ghế của mình. Diệu Linh nhìn thẳng vào mắt anh, dịu dàng nói;
"Kỳ Ngôn, cảm ơn thời gian qua anh đã dành tình cảm cho em và giúp đỡ em rất nhiều. Nhưng thật xin lỗi, em chỉ xem anh như một người bạn thân thôi."
Cô ngừng một chút rồi nói tiếp;
"Kỳ Ngôn, em không xứng với anh đâu, ở ngoài kia có rất nhiều thiên kim tiểu thư xứng với anh và Diệp gia."
"Diệu Linh, anh mặc kệ quá khứ của em là gì, anh mong em hãy cho anh cơ hội để chăm sóc cho em có được không?"
"Kỳ Ngôn, về chuyện này chúng ta tạm thời đừng nhắc đến nữa được không?"
Kỳ Ngôn nhìn cô một lúc rồi gật đầu, anh biết chỉ cần anh kiên trì, sớm muộn sẽ có một ngày cô cảm động với tấm lòng chân thành của anh.
---------------------------------
Have a nice weekend....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com