Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 55


Momo cẩn thận sửa lại cái chăn đang đắp trên người cho Sana, cô ấy vừa mới thiếp đi được một lúc, khi nãy cô có đề nghị Sana để Mina đưa về nhà nhưng cô ấy lại từ chối và chọn ở lại đây chờ Ji Won tỉnh lại. Còn Tzuyu từ khi ra khỏi đây tới giờ vẫn chưa hề quay lại, không biết cậu ấy đã đi đâu và làm gì rồi.

Tới gần giữa trưa thì Mina đến lần nữa và mang theo tin tức là cậu ấy đã điều tra được rằng người đi cùng Ji Won tối hôm qua xác nhận là Park Jihoon. Lúc đó Momo cảm nhận được ánh mắt của Mina và Sana đều lóe lên một tia nhìn giống nhau, đó chính là thái độ nghề nghiệp của một luật sư khi đứng trước bằng chứng phạm tội.

-Cậu đang ở đâu vậy ? – Momo nhận được cuộc gọi của Tzuyu và hỏi ngay.

-Ji Won tỉnh lại chưa ? – đầu dây bên kia là giọng nói của Chou Tzuyu vang lên vô cùng trầm tĩnh.

-Vẫn chưa. Cậu đang ở đâu ?

-Công ty. Chừng nào em ấy tỉnh lại nhớ gọi điện cho tớ - Chou Tzuyu trả lời rất ngắn gọn rồi cúp máy ngay.

Momo nhíu mày khó hiểu, vốn biết Chou Tzuyu trước giờ làm việc đều có thâm ý, suy nghĩ trước sau kĩ lưỡng nhưng chưa bao giờ thái độ của cậu ta lại khiến Momo khó hiểu như lúc này. Cô lắc đầu định quay qua hỏi Sana có muốn ăn gì không thì đột nhiên cô gái nằm trên giường bệnh nhúc nhích, cô ấy nức nở vài tiếng rồi mở mắt tỉnh dậy.

Sana đến bên cạnh Kim Ji Won, nắm lấy tay cô ấy rồi nhẹ nhàng nói: "Em tỉnh rồi à, có muốn ăn gì không ? "

Kim Ji Won mở to đôi mắt của mình nhìn quanh căn phòng, đôi mắt ngày nào luôn tràn ngập niềm vui nay lại chỉ hiện đầy sự sợ hãi và đau đớn cùng cực. Nước mắt chảy dài trên gò má, Ji Won cắn chặt môi mình để không phát ra thành tiếng rồi ôm lấy cơ thể đang run rẩy không ngừng của cô như một phương thức tự bảo vệ.

-Đừng khóc, đừng khóc nữa Ji Won. Có mọi người ở đây rồi, đừng khóc nữa. – Sana vẫn dịu dàng an ủi, cô đã từng gặp một trường hợp bị xâm hại như thế này, cô gái đó đã rơi vào tình trạng trầm cảm xuống nhiều tháng trời cho đến một ngày không chịu đựng nổi nên phải tìm đến cái chết. Sana không muốn nhìn thấy Ji Won rơi vào trường hợp tương tự như thế, bởi vì cô ấy là một cô gái tốt rất đáng yêu và có cả một tương lai dài ở phía trước, không thể để những kí ức khủng khiếp đó đeo bám ám ảnh cô ấy suốt đời được.

Nhìn thấy cảnh tượng cô gái trẻ như con thú nhỏ bị thương đầy kích động như vậy, Momo sợ sẽ xảy ra chuyện gì nên liền gọi bác sĩ đến kiểm tra, đồng thời gọi điện báo cho Chou Tzuyu biết.

------------------------------------

Song Jin Ae đẩy cửa bước vào một căn phòng VIP trong quán bar, so với những căn phòng khác thì căn phòng này đặc biệt yên tĩnh, không có tiếng cười đùa lả lơi cũng không có mùi vị rượu bia hỗn tạp. Cô nhìn thấy Chou Tzuyu đang ngồi ở đó một mình, trên bàn là một chai rượu ngoại, 1 ly đã đầy rượu và 2 ly rỗng. Chou Tzuyu biết có người đã vào nhưng vẫn giữ nguyên tư thế tựa như đang ngủ trên ghế, hàng lông mày nhíu chặt vào nhau đầy phiền muộn. Song Jin Ae đánh bạo đặt tay lên hai thái dương của Chou Tzuyu và nhẹ nhàng xoa bóp, cô cất giọng nói với thanh âm vô cùng dịu dàng:

-Tzuyu có chuyện gì không vừa lòng sao ? Có thể nói cho em biết được không ?

...

Tuy Chou Tzuyu không trả lời nhưng lại để yên mặc cho sự dễ chịu từ đôi bàn tay của cô gái kia chi phối lấy thần trí đang căng như dây đàn của mình. Và chỉ cần điều đó thôi cũng đã đủ khiến Song Jin Ae cảm thấy vô cùng mãn nguyện rồi, từ sau lần gặp gỡ chính thức đầu tiên của họ, Tzuyu thường đến đây để bàn bạc công việc làm ăn và tất cả những lần như vậy cô ấy đều để cô ngồi bên cạnh mình. Nhiều người ở quán bar này thường trêu chọc rằng cô đã vớ được một con cá vàng. Nhưng tất cả bọn họ đều không biết, cho đến tận bây giờ mối quan hệ của họ chưa từng vượt qua một cái ôm thông thường. Nếu có, thì chỉ là do cô chủ động mà thôi. Chou Tzuyu không như những kẻ khác, ngược lại còn giúp đỡ cho cô rất nhiều, không những cho cô ở một căn nhà khá đầy đủ tiện nghi gần với trường học của mình mà còn dặndò với chủ quán bar không để cô ngồi bàn rượu với những kẻ khác ngoài cô ấy ra. Sở dĩ Jin Ae buổi tối vẫn đến đây làm việc là vì cô muốn tự mình trả khoản nợ của gia đình, để không mắc nợ Tzuyu quá nhiều.

-Jin Ae – Chou Tzuyu cuối cùng cũng lên tiếng.

-Vâng ạ.

-Em có em gái không ?

Jin Ae gật đầu, nhà cô có khá đông anh em, dưới cô còn có 2 người em gái và 1 người em trai nữa.

-Nếu em gái em gặp chuyện em sẽ bảo vệ em ấy chứ ?

Song Jin Ae mặc dù không hiểu lòng Chou Tzuyu đang vướng mắc phải điều gì nhưng cô vẫn thành thật trả lời: "Em sẽ bảo vệ những người thân của mình bằng mọi giá." – nhìn thấy Chou Tzuyu lại rơi vào im lặng, cô liền hỏi: "Tzuyu không sao chứ ? Nếu mệt mỏi thì nên về nhà nghỉ ngơi đi, đừng chỉ uống rượu như vậy."

Nhìn thấy nét mặt lo lắng của cô gái bên cạnh dành cho mình, Chou Tzuyu hiểu nhưng chỉ là trong tình huống hiện giờ cô không thể nghỉ ngơi được bởi vì trước mắt cô có rất nhiều chuyện cần phải làm. Lúc này thì cánh cửa căn phòng lại mở ra lần nữa, một kẻ áo vest chỉnh tề, cùng vẻ lịch thiệp trên gương mặt bước vào. Park Jihoon liếc nhìn Song Jin Ae đang ngồi bên cạnh Chou Tzuyu rồi cười nói: "Tzuyu à, cậu đúng là không bao giờ thiếu người đẹp bên cạnh để bầu bạn đó."

-Làm sao bằng cậu được, Jihoon. – Tzuyu nhếch môi cười.

Park Jihoon cười ha hả vài tiếng rồi ngạo nghễ dựa người vào ghế, nhìn Chou Tzuyu đầy thách thức: "Hôm nay cậu tìm đến tôi là có mục đích gì đây Tzuyu. Không phải muốn hỏi tội tôi vì đã chạm vào người của cậu chứ."

Chou Tzuyu cầm ly rượu lên, nhàn nhã uống một ngụm rồi lạnh lùng nói: "Cậu vốn biết là người của tôi vậy mà vẫn đụng vào, phải chăng cậu khinh thường tôi quá."

-Ây, Tzuyu. Chẳng qua chỉ là một cô trợ lý thôi mà, cậu cần gì phải làm căng thẳng quan hệ của chúng ta chứ.

-Đương nhiên tôi biết chuyện đó là chuyện nhỏ, nhưng cậu cố tình giở trò sau lưng tôi như vậy chẳng khác nào cậu khinh thường tôi. Jihoon, chẳng lẽ cậu còn không hiểu tính của tôi hay sao ?

Park Jihoon biết Chou Tzuyu chắc chắn sẽ không dám làm căng vụ này nên chẳng bận tâm mà lo sợ. Nhưng anh ta cũng hiểu Chou Tzuyu trước giờ không phải là người hay rộng lượng với những người khác, chuyện này chắc chắn cô ta sẽ ghim để trong lòng và điều đó chẳng có lợi gì cho anh ta cả. Ngẫm nghĩ dù sao cũng là mình đã làm sai trước nên Park Jihoon liền bày ra thái độ nhún nhường để cho qua mọi chuyện.

-Tzuyu, coi như nể mặt tôi đã giúp cậu dự án cao ốc mới lần này mà bỏ qua đi. Cậu biết là dự án đó không thể dễ dàng tìm được vốn mà, rất may là có tôi đấy. – Park Jihoon cố tình nhấn mạnh vấn đề làm ăn của họ, con bài tẩy của anh ta, khi đó anh ta thấy Chou Tzuyu cũng miễn cưỡng cởi bỏ vẻ mặt u ám của mình thì thầm đắc ý cười trong bụng.

-Tôi tất nhiên là nhớ rồi. Nhưng cậu làm ơn đừng có lần sau nữa có được không, tôi phải dỗ dành cô ấy thật sự rất mệt mỏi đấy – ngữ điệu của Tzuyu đã dễ chịu và hòa hoãn hơn rất nhiều, khiến người bên ngoài nhìn vào thì đoán chừng như bản thân cô chưa từng tồn tại sự giận dữ nào vậy.

-Haha, tôi hứa với cậu sẽ không có lần sau nữa đâu. Cậu hôm nay gọi tôi đến đây giáo huấn là đúng lắm, chỉ vì tôi không kiềm chế được mình nên mới gây ra tội, đây xem như tôi tạ lỗi với cậu – Nói rồi Park Jihoon rót đầy một ly rượu và uống cạn. Sau đó cả hai người bọn họ đều như chưa từng xảy ra bất kì căng thẳng nào, cùng trò chuyện và tiếp tục bàn bạc những vụ làm ăn tiếp theo.

Song Jin Ae suốt cả buổi tối đều có cảm giác Chou Tzuyu ngày hôm nay giống như có hai con người hoàn toàn khác nhau cùng lúc hiện diện vậy, đôi lúc toàn thân người đó biểu lộ sự giận dữ rất chân thật, nhưng đôi lúc lại cười cười thản nhiên. Nụ cười nhàn nhạt, rất thăng trầm và khó đoán, tựa như bên trong có muôn vàn suy nghĩ mà không ai có thể chạm vào được bởi vì người đó đã khéo léo che giấu nó dưới một vẻ ngoài vô cùng hoàn hảo của mình.

Song Jin Ae có lúc cảm nhận được rõ ràng cơ thể Chou Tzuyu vô cùng cứng nhắc, còn những ngón tay siết chặt lấy vai cô gần như khiến cô phát đau. Đó là khi Park Jihoon kể lại việc phục thuốc một cô gái nào đó tên Kim Ji Won, Jin Ae đoán rằng cô gái này dường như có ý nghĩa rất quan trọng với Tzuyu và có lẽ phiền muộn ban nãy cũng vì cô gái này mà ra. Nghĩ đến thế thì trái tim Ji Ae chợt đau nhói, cô mong giá như có một ngày trong lòng Chou Tzuyu cô cũng chiếm được một vị trí quan trọng như thế, chứ không phải là loại quan hệ qua đường đầy bấp bênh như thế này.

-Tzuyu vào nhà ngồi chơi một lát có được không ? – Song Jin Ae cúi đầu ấp úng nói khi Chou Tzuyu đưa cô về nhà.

-Bây giờ tôi có việc bận, không vào được. Vài ngày nữa sẽ gặp lại – Chou Tzuyu nói rồi liền phóng xe đi thẳng.

"Vài ngày"

Song Jin Ae buồn bã bước vào nhà, cô không muốn mình chỉ có thể nhìn theo bóng Chou Tzuyu đi khuất xa như vậy. Cô muốn được ở bên cạnh Chou Tzuyu, trở thành một người quan trọng đối với người đó và được người đó yêu thương, chiều chuộng. Cô biết mình nghĩ như vậy là vô cùng tham lam nhưng cô thật sự không thể kiềm chế được ước vọng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com