Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 113: Bởi vì quan tâm

Xuân Trường gọi vậy khiến anh Ngô nhất thời nghi ngờ.

Cậu Vạn sẽ là "Nam Chủ Nhân" ở đây, nghĩa là sao?!

Anh Ngô vốn định mạo hiểm lên tiếng hỏi Ông Chủ của anh! Thế nhưng anh đã rời khỏi phòng sách.

Anh Ngô suy nghĩ trong phòng sách nửa ngày, đang mơ màng ý thức được gì đó thì Công Phượng bước vào phòng sách!

Công Phượng gõ cửa phòng sách, mỉm cười gọi: "Anh Ngô!"

Công Phượng đúng là có thể giải trừ nghi ngờ của anh Ngô trong nháy mắt, anh Ngô chạy vội tới bên Công Phượng! Lo lắng hỏi: "Cậu Vạn! Vừa rồi Tổng Giám đốc nói rằng, cậu là 'Nam Chủ Nhân', có phải có nghĩa là Cậu và Tổng Giám đốc?!..." Mặc dù trong lòng anh Ngô chờ đợi kết quả như vậy, nhưng không dám suy đoán bừa bãi.

Công Phượng giấu giếm, mỉm cười, bình tĩnh trả lời: "Dạ! Tôi và anh ấy đã đăng kí tại Las Vegas!"

Anh Ngô kinh ngạc trợn trừng hai mắt, không dám tin: "Có thật không?!"

Công Phượng khẽ cười, gật đầu: "Dạ!"

Anh Ngô ôm lấy Công Phượng, như thể một đứa nhỏ kích động, bắt đầu hưng phấn đến nói năng lộn xộn: "Cậu Vạn! Chúc mừng cậu và Tổng Giám đốc! Cuối cùng đã tới với nhau... Không! Không! Bây giờ tôi nên gọi cậu là 'Tổng Giám đốc phu nhân' rồi!..."

Công Phượng nhìn anh Ngô cười chân thành, nói lời cảm kích: "Anh Ngô! Cám ơn anh đã luôn giúp đỡ tôi!"

Anh Ngô vui mừng nói: "Tôi nào có giúp Cậu được gì đâu! Cậu và Tổng Giám đốc! Có thể tới với nhau là bởi vì hai người vốn là có tình... Nhưng tôi thật sự không ngờ rằng, Tổng Giám đốc lại có thể trực tiếp như thế!..."

Hai ngày này, anh luôn mừng thầm trong lòng, vì việc Tổng Giám đốc đã ở bên cậu Vạn cả đêm, cũng mong mỏi quan hệ giữa họ có thể xoay chuyển bởi vì đêm đó. Không ngờ rằng đối với chuyện kết hôn! Tổng Giám đốc lại tiến công chớp nhoáng như vậy, đúng là tác phong của Tổng Giám đốc! —— Không thể lường trước được.

Hưng phấn đi qua, anh Ngô đột nhiên ý thức được thân phận hôm nay của Công Phượng! Anh Ngô thu hồi thái độ hóng chuyện, cung kính hỏi Công Phượng!: "Đúng rồi! Tổng Giám đốc phu nhân! Cậu đến tìm Tổng Giám đốc sao?!"

Anh Ngô xưng hô như vậy làm Công Phượng hơi không quen, nhưng kết hôn đã là sự thật, Công Phượng không muốn kiểu cách, Cậu chấp nhận cách xưng hô này vô cùng tự nhiên! Cũng thuận miệng hỏi: "Dạ! Anh ấy đâu?!"

Anh Ngô trả lời: "Chắc Tổng Giám đốc đến công ty rồi!..."

Đôi mắt Công Phượng trầm hẳn xuống, khẽ lên tiếng: "A!"

Anh Ngô chú ý tới gương mặt, thoáng ảm đạm của Công Phượng! Không nhịn được trêu đùa: "He he! Vừa mới tách ra đã nhớ Tổng Giám đốc rồi?"

Công Phượng xấu hổ đỏ mặt: "Nào có!" Trên thực tế là cậu muốn hỏi Xuân Trường vài chuyện về Tử Văn!

Anh Ngô tiếp tục cười tán gẫu: "Đừng xấu hổ, bây giờ Cậu là vợ của Tổng Giám đốc rồi! Nhớ Tổng Giám đốc là rất bình thường..."

"A!..." Cậu không ngờ rằng anh Ngô nghiêm túc trong ngày thường, lại cũng biết trêu chọc người khác như vậy.

Cuối cùng anh Ngô cũng bình thường trở lại: "Được rồi! Tổng Giám đốc phu nhân! Tôi không trêu Cậu nữa! Có lẽ Tổng Giám đốc sẽ tìm tôi! Tôi phải về công ty đây!..."

"Được!"

Lúc đi anh Ngô không quên xoay người nhìn Công Phượng! Giảo hoạt bổ sung thêm một câu: "Tổng Giám đốc phu nhân! Cậu yên tâm, buổi tối tôi sẽ nghĩ cách để Tổng Giám đốc trở về sớm chút để ở bên cậu!"

Công Phượng không biết nói gì! Nhưng lời nói của anh Ngô, thật sự làm cậu cười.

Công Phượng xoay người đang muốn rời đi, nụ cười trên khuôn mặt mỹ nam của cậu chưa kịp thu hồi, đã liếc thấy Tử Văn đứng ở ngoài cửa phòng sách.

Thấy khuôn mặt tái mét của Tử Văn, nụ cười trên khuôn mặt Công Phượng lập tức cứng đờ. Cậu chú ý thấy hốc mắt Tử Văn sưng đỏ, đôi mắt xinh đẹp lúc này đang rưng rưng.

Tử Văn nhìn nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt Công Phượng! Cậu mím môi thật chặt dường như đang đè nén tâm trạng mình!

Công Phượng đứng im tại chỗ đối mặt với sự bi thương của Tử Văn lúc này, Công Phượng không hiểu sao lại hơi khó chịu?

"Cậu tới Los Angeles khi nào?!" Tử Văn rốt cuộc lên tiếng, giọng nói không châm chọc và lạnh lùng như trong tưởng tượng.

Công Phượng trả lời thành thật: "Một tuần trước."

"Một tuần..." Tử Văn như thể bị đả kích, lẩm bẩm nhắc lại thời gian này. Bỗng dưng, cậu cười thê lương nói: "A! Thì ra trong một tuần lễ ngắn ngủi, cậu lại có thể cướp Xuân Trường từ tay tôi dễ dàng như vậy..."

Công Phượng đã từng thiệt thòi rất nhiều vì hai chữ "Tin tưởng", cho nên thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của Tử Văn, Công Phượng tuy có phần không đành lòng, nhưng không tỏ vẻ yếu đuối, cậu bình tĩnh nói: "Xin lỗi! Chuyện tình cảm tôi cũng không thể đoán trước được!"

Kết quả hiện tại, đích thực là ngay cả Công Phượng, cũng không lường trước...

"Đúng vậy! Chuyện tình cảm ai có thể đoán trước được!" Tử Văn cười lạnh lùng, tự giễu: "Thì ra là người thì không thể ngây thơ, tôi cho rằng chỉ cần tôi có thể cho Xuân Trường thời gian và không gian, để cân nhắc lại chuyện giữa tôi và anh ấy! Xuân Trường sẽ tha thứ cho tôi! Nhưng rõ ràng, tôi sai rồi!... Đúng là tôi quá ngây thơ, dù tôi có thay đổi thế nào! Thì tôi và Xuân Trường cũng không có khả năng, bởi vì trong mắt Xuân Trường! Tôi không còn như xưa nữa!..."

Công Phượng không hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Tử Văn! Nhưng sự bi thương trong lời nói đó không thể nào là giả vờ.

Vào lúc này! Lời duy nhất Công Phượng có thể nói với Tử Văn chính là...

"Xin lỗi!" Công Phượng áy náy.

Tử Văn vẫn cười lạnh, Tử Văn chợt xoay người từ từ bước đi.

 Công Phượng đi theo Tử Văn ra khỏi phòng sách, nhìn thấy Tử Văn đóng cửa xe rời khỏi biệt thự.

Nhớ lại hình ảnh cậu và Tử Văn thân thiết hồi bé, Công Phượng không khỏi thương cảm mà đứng im tại chỗ.

--- ------

Lương thị!

Xuân Trường mới vừa trở lại phòng làm việc, thư kí Minh Duyên liền vội vã đi vào phòng làm việc của Xuân Trường!

"Tổng Giám đốc!"

Xuân Trường ngồi sau bàn làm việc, lật xem văn kiện đặt trên mặt bàn theo thói quen, không ngẩng đầu, khẽ đáp:" Ừ!"

Thư ký nói: "Ông Tuấn Anh tới, đã đợi Ngài một ngày rồi!..."

Lúc này Xuân Trường mới ngước mắt lên, khẽ gật đầu: "Cô để cho anh ta vào đi!"

"Vâng." Thư ký ngay lui ra.

Lát sau, một chàng trai có ngoại hình chuẩn soái ca, xuất hiện trước mặt của Xuân Trường!

Xuân Trường chưa mở miệng, người đàn ông được gọi là"Tuấn Anh" đã cong môi cười nói: "Tổng Giám đốc Lương! Cậu để tôi đợi lâu quá!..."

Thân thể cao ngất của Xuân Trường! Dựa vào thành ghế! Khóe miệng vẫn mang ý cười như thường lệ: "Xin lỗi! Có lí do cá nhân làm trễ nải."

Tuấn Anh chẳng hề hiểu ý thốt lên: "Lí do cá nhân gì?! Mà có thể làm cho người cuồng công việc, không để tâm tới kế hoạch đã bố trí tỉ mỉ?"

Xuân Trường điều chỉnh lại tư thế, khóe miệng cong lên: "Kết hôn có tính không?!"

Tuấn Anh thật sự như thể nghe thấy một tin tức khiến trời đất rung chuyển, quỷ thần khóc thét, vội vàng gỡ kính trên sống mũi, khiếp sợ nói: "Kết hôn?!"

Sau khi đeo lại kính lại, Tuấn Anh mặc dù không tính là anh tuấn tiêu sái, nhưng khuôn mặt vô cùng quyến rũ, cùng với với tư thế sánh ngang người mẫu, đúng là sát thủ chí mạng của phụ nữ trẻ tuổi.

Xuân Trường chỉ cười không nói.

Quan sát tình hình, Tuấn Anh không chớp mắt hồi lâu, hai chữ "kết hôn" mà Xuân Trường nói, đúng là một tin chấn động đối với Tuấn Anh!: "Xuân Trường! Cậu không đùa tôi đấy chứ?!" Tuấn Anh thậm chí còn thốt lên tiếng Saudi, lớ lớ với Xuân Trường – điều mà anh rất ít khi làm.

Ý cười nơi khóe miệng Xuân Trường vẫn tự nhiên: "Tôi giống đang nói đùa sao?!" Xuân Trường không hề giấu giếm cậu bạn thời đại học này.

"Vậy... Cô dâu của cậu là?... Cậu đừng nói, để tôi đoán đã." Tuấn Anh làm bộ trầm tư, sau đó giảo hoạt thốt lên: "Nguyễn Công Phượng?!"

Xuân Trường nhếch miệng cười: " Cậu sẽ được gặp cậu ấy!"

Tuấn Anh vỗ tay phát ra tiếng, đắc ý nói: "Tôi biết ngay! Tôi biết ngay!... Ba năm đại học có bao nhiêu cô gái mơ ước muốn leo lên giường cậu! Vậy mà cậu chẳng đụng tới ai cả. Tôi tưởng rằng cậu đã có đối tượng, nhưng sau khi cậu tìm được ân nhân cứu mạng - cậu Đường! Thì cậu vẫn giữ gìn nguyên vẹn cho cậu Tử Văn đó! Thì ra là, người mà cậu thật sự cảm thấy hứng thú, là cậu 'Công Phượng' của chúng ta! Chỉ có cậu ấy mới có thể làm cho cậu! Trở thành mặt người dạ thú..."

Bốn chữ "Mặt người dạ thú" này, khiến Xuân Trường không vui, nhíu mày: "Cậu nói tiếp, tôi liền sẽ tính nợ chuyện cậu phụ lòng Văn Toàn!"

"A! Tôi đầu hàng..." Tuấn Anh lập tức giơ hai tay lên, gương mặt không đứng đắn, nhanh chóng bình thường trở lại, anh nghiêm mặt nói: "Tổng Giám đốc Lương! Thật ra thì lần này tôi tới Los Angeles tìm cậu! Bởi vì chuyện Nguyễn Nhật Nguyên!... Cậu cũng đã biết chuyện kế hoạch thất bại. Không sai, chúng ta để cho lão hồ li, Nguyễn Nhật Nguyên kia trốn thoát rồi!"

Đúng vậy! Kể từ khi Nguyễn Nhật Nguyên, bắt cóc Nguyễn Linh Linh! Xuân Trường đã âm thầm triển khai kế hoạch đối phó với ông ta.

Có lẽ Nguyễn Nhật Nguyên không biết, không có ai có thể uy hiếp Xuân Trường! Trừ phi người kia tự đào hố chôn mình!

Nguyễn Nhật Nguyên muốn uy hiếp Xuân Trường nhằm lấy được cục diện song toàn, trên thực tế, Nguyễn Nhật Nguyên đã thất bại thảm hại từ lâu...

Xuân Trường không chỉ cứu được Nguyễn Linh Linh! Lại còn hoàn toàn không mất hạng mục dầu mỏ ở Saudi!

Tuấn Anh chính là công tử của một chính phủ dầu mỏ - Saudi! Muốn hợp tác với Xuân Trường hạng mục dầu mỏ kia. Hợp tác giữa Xuân Trường và Saudi! Sẽ không xảy ra vấn đề gì! Dù có chuyện bất ngờ nào! Đó là lí do mà Xuân Trường cho dù biết Linh Linh bị bắt cóc, nhưng vẫn vội vàng trở lại Los Angeles! Sự hợp tác giữa Lương thị và chính phủ Saudi! Sẽ không bị ảnh hưởng chút nào!

Sở dĩ Xuân Trường tuyên bố toàn thế giới rằng, hợp tác giữa Lương thị! Và chính phủ Saudi đã thất bại, thật ra là để dụ Nguyễn Nhật Nguyên mắc câu.

Có lẽ người ta có thể sẽ nghi ngờ, sao Kim Nhật Nguyên lại không điều tra được quan hệ giữa Xuân Trường và Tuấn Anh! Thật ra đáp án là vì Tuấn Anh vẫn luôn căm ghét thân phận quý tộc ở Saudi của anh! Cho nên Tuấn Anh luôn giữ bí mật thân phận của mình, Nguyễn Nhật Nguyên cũng không thể nào biết được quan hệ của Tuấn Anh và Xuân Trường!

Sau khi nhìn thấy tin hạng mục hợp tác giữa Lương thị và Saudi thất bại trên báo, Nguyễn Nhật Nguyên rất đắc ý, sau đó ông lập tức phái Văn Lâm đi Saudi!

Mục đích của Nguyễn Nhật Nguyên! Là muốn Văn Lâm đi Saudi, đoạt lấy hạng mục này, như vậy 'Nguyên Lâm', liền có thể vươn lên dẫn trước Lương thị! Nhưng mà Nguyễn Nhật Nguyên không hề biết, ông đã bắt đầu nhảy vào bẫy của Xuân Trường!...

Chỉ cần Văn Lâm đến Saudi! Ký hợp đồng với Saudi! Như vậy sau khi Nguyên Lâm! Dồn hết tiền vào hạng mục này! Chính phủ Saudi sẽ lấy danh nghĩa chính phủ, thu hồi vốn hợp tác mỏ dầu, như vậy Nguyên Lâm không thu hồi được số tiền bỏ vào mỏ dầu, mà chính phủ Saudi cùng lắm chỉ cần bồi thường Nguyên Lâm! Một món tiền vi phạm hợp đồng...

Kế hoạch này vốn đang tiến triển thuận lợi, mấy ngày trước Văn Lâm thậm chí đã đến Saudi! Bàn chuyện hợp tác với chính phủ Saudi! Ai ngờ...

Ngay ngày hôm qua, Văn Lâm lại từ bỏ hạng mục này.

Tuấn Anh vẫn luôn tin tưởng vào năng lực của Xuân Trường! Lần này kế hoạch của Xuân Trường thất bại bất ngờ, Tuấn Anh chỉ sợ có chuyện nên liên bay tới Los Angeles!

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt, dáng vẻ ung dung của của Xuân Trường! Tuấn Anh không kiềm chế được thốt lên: "Này! Tổng Giám đốc Lương! Lần đầu tiên cậu tính sai, tại sao có thể biểu hiện thản nhiên như vậy? Tôi luôn cảm thấy rằng, Nguyễn Nhật Nguyên lâm trận lùi bước, có thể là nhận được tin tức gì đó! Nhưng mà lần này tôi làm việc rất cẩn thận, làm sao có thể để lộ tin tức được?!"

Đôi mắt thâm trầm của Xuân Trường! Che đậy khôn khéo khác hẳn người thường, anh hờ hững lên tiếng: "Chuyện này tôi sẽ tự xử lý! Cậu không phải lo lắng!"

Tuấn Anh bĩu môi: "Ai lo lắng cho cậu chứ! Ai chẳng biết cái đầu của cậu khôn khéo nổi tiếng. Tôi thấy cá sắp mắc câu đã trốn thoát, nên cảm thấy không dễ chơi... Nhưng tới đây lại tìm được niềm vui thú mới, đó chính là đi gặp vợ yêu sắp cưới của cậu! Đúng rồi! Cô dâu của cậu! Có dáng dấp thế nào?! Có phải vóc người có lồi có lõm không?!..."

Tin tức Xuân Trường và Công Phượng kết hôn! Làn truyền nhanh chóng khắp trong biệt thự...

Công Phượng hoàn toàn không kịp phản ứng, mọi người trong biệt thự đều lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, đem tất cả vật phẩm riêng tư của cậu đến bên phòng Xuân Trường, mà người giúp việc ban đầu xưng hô "cậu Vạn" với cậu! Bây giờ cũng đổi thành "Cậu Chủ"!

Cách gọi "Cậu Chủ" này rất kỳ quái, một người giúp việc giải thích cho Công Phượng1 Bởi vì Bố Mẹ của Xuân Trường! Có lúc sẽ đến biệt thự này ở, mà bình thường họ đều gọi Mẹ của Xuân Trường là "Bà Chủ"! Cho nên liền gọi cậu là "Cậu Chủ" rất tự nhiên!

Bữa tối.

Công Phượng dắt Linh Linh tới phòng ăn, sau khi người giúp việc thấy Công Phượng! Lập tức cung kính hỏi: "Cậu Chủ! Người muốn đợi ông Lương trở về! Cùng dùng cơm không ạ?!"

Công Phượng nhất thời không kịp phản ứng, vài giây sau mới xua tay: "Không! Anh ấy cũng không về dùng bữa tối."

Người giúp việc quan tâm nói: "Vậy có cần gọi điện thoại hỏi anh Ngô! Khi nào thì ông Lương trở về không ạ?!"

Công Phượng hơi lúng túng: "A! Không cần! Có thể anh ấy đang bận."

Người giúp việc lùi ra.

Sau khi người giúp việc rời đi, Công Phượng mới thở phào nhẹ nhõm. Cậu ở biệt thự nhiều ngày như vậy, mọi người ít khi nhắc tới Xuân Trường trước mặt cậu! Nhưng sau khi thân phận của cậu thay đổi, hôm nay đề tài nói chuyện đều xoay quanh Xuân Trường!

Thì ra là kết hôn và không kết hôn! Lại có chênh lệch lớn như vậy, mà cậu hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý, để đối mặt với quan hệ vợ chồng trong tương của cậu và Xuân Trường!

......

Dùng xong bữa tối, Công Phượng chơi với Linh Linh ở trong sảnh một lát, mới ôm Linh Linh về phòng!

Tối nay Linh Linh nằm trên giường rất ngoan ngoãn, Công Phượng ngồi ở mép giường, kéo chăn đắp cho Linh Linh!

Đôi mắt đen nhánh tinh ranh của Linh Linh xoay chuyển, bỗng mở miệng: "Bố!..."

Công Phượng đáp nhẹ: "Hử?"

Linh Linh nói lời ngây thơ: "Tối nay Linh Linh muốn ngủ một mình!"

Công Phượng nghi ngờ: "Tại sao vậy?"

Linh Linh trả lời Công Phượng rất nghiêm túc: "Các dì nói bố đã kết hôn rồi! Về sau buổi tối Bố đều phải ngủ với Daddy!" Các dì" mà Linh Linh nói chính là những người giúp việc trong biệt thự.

"A!..." Công Phượng kinh ngạc. Nói thật, nếu không phải lúc này Linh Linh nhắc tới, cậu thậm chí không nghĩ tới chuyện này!

Đôi mắt Linh Linh phát sáng, nói giọng trẻ con cam đoan: "Bố! Con ngủ một mình không sợ đâu!..."

Công Phượng đang do dự, lúc này một người giúp việc gõ nhẹ cửa phòng: "Cậu Chủ!..."

"Vào đi!"

Người giúp việc đi tới trước mặt Công Phượng! Cung kính cúi đầu nói: "Cậu chủ! Mấy ngày nay, Cô Linh Linh cũng quấn tôi! Nếu Cô Linh Linh không có thói quen, vậy mấy đêm nay để cho tôi ngủ chung vậy!"

Linh Linh vội vàng gật đầu: "Dạ! Bố ơi! Dì kể chuyện rất êm tai..."

"Vậy cũng được!..." Không muốn mọi người suy nghĩ nhiều về quan hệ giữa cậu và Xuân Trường! Công Phượng không thể từ chối.

Linh Linh thúc giục: "Bố! Bố mau đi ngủ đi!

Công Phượng hôn lên trán Linh Linh! Không quên dặn dò: "Ừ! Linh Linh! Bố ở phòng bên cạnh, con có chuyện gì thì gọi Bố ngay nhé! Biết không?!"

Linh Linh vui vẻ gật đầu: "Dạ!"

--- ------

Đứng trong phòng của Xuân Trường! Công Phượng vẫn không thấy quen.

Nhìn phong cách trang trí thuộc về Xuân Trường! Công Phượng thầm thở dài một hơi.

Tương lai, cậu thực sự có thể ở bên anh sớm chiều sao?! Nhưng sao mọi chuyện lại biến thành như vậy?...

Cậu nghĩ tới đủ cách thức cần dùng để có thể ở lại bên Xuân Trường! Nhưng không hề nghĩ đến cuối cùng lại dùng cuộc hôn nhân này...

Chuyện này dĩ nhiên không phải kết quả mà cậu muốn, khi ở Las Vegas! Cậu hoàn toàn không có sự lựa chọn nào! Muốn ở lại bên anh, cậu chỉ có thể lựa chọn con đường này...

Suy nghĩ một hồi lâu, Công Phượng vẫn cảm thấy hỗn loạn không thôi.

Cuối cùng, Công Phượng dứt khoát đứng dậy đi vào phòng tắm!

Để nước lạnh như băng đổ xuống người, như vậy cậu mới cảm thấy tỉnh táo trở lại...

......

Mấy phút sau, Công Phượng lau tóc ướt đi ra khỏi phòng tắm.

Vừa mới ra khỏi phòng tắm, cậu liền chú ý tới trong phòng có thêm một chiếc áo khoác của Xuân Trường và chìa khóa xe. Khi cậu đang nghi ngờ không thấy bóng dáng Xuân Trường đâu, thì thân thể của cậu đột nhiên bị người ôm lấy từ phía sau.

"Đừng!..." Mùi hương dễ chịu của anh! Sực trong mũi khiến thân thể Công Phượng run lên.

Xuân Trường vùi đầu vào cổ Công Phượng! Hơi thở nóng rực lướt nhẹ qua tai Công Phượng!: "Em thơm quá!..."

Cảm giác được thân thể của Xuân Trường nóng bừng lên, Công Phượng bắt đầu giãy giụa theo bản năng.

Xuân Trường bá đạo ôm lấy Công Phượng! Cũng không cho phép cậu giãy giụa, môi mỏng nói lời dịu dàng hiếm có: "Vẫn chưa quen sao?!"

Thân thể của Công Phượng bị siết chặt, cậu gấp gáp giải thích: "Không phải! Em!..." Trên thực tế, cậu thực sự vẫn chưa thích ứng được sự thân mật như vợ chồng bình thường giữa hai người.

Xuân Trường chợt buông cậu ra...

Công Phượng tưởng rằng Xuân Trường tức giận, khi cậu đang định giải thích với anh thì anh đột nhiên! Đưa tay ôm cậu ngồi lên đùi mình!

Động tác sủng nịnh như thế của Xuân Trường làm Công Phượng bất ngờ, toàn thân cậu lại căng thẳng thậm chí không dám thở mạnh.

Xuân Trường kéo lớp vải trên vai Công Phượng xuống, nhẹ nhàng hôn lên làn da trắng như tuyết lộ ra theo áo ngủ tơ tằm.

Nụ hôn lướt nhẹ như lông vũ của anh làm Công Phượng hơi nhột, cậu nhăn nhó cố gắng rời sự chú ý của Xuân Trường! Cuống quýt kiếm một cái cớ: "A! Sao anh về muộn thế?!"

Công Phượng vốn tưởng rằng Xuân Trường không trả lời cậu! Không ngờ rằng Xuân Trường lại trả lời rất nghiêm túc: "Vốn định về nhà sớm với em! Nhưng có một người bạn cứ lằng nhằng làm anh về muộn!"

Bạn?!

Công Phượng ít khi nghe Xuân Trường nói tới hai chữ này, dù sao Xuân Trường luôn cho người đời cảm giác cao ngạo tự phụ, cô độc một mình!

Nụ hôn khẽ khàng của Xuân Trường bắt đầu chuyển thành thành gặm cắn tinh tế, mặc dù sức lực không mạnh, nhưng lại khiến cho không khí lúc này tràn ngập mùi vị tình dục.

Hơi thở của Công Phượng dồn dập hơn, dần dần cảm thấy bàn tay đang ôm eo cậu của Xuân Trường! Bắt đầu không an phận.

Xuân Trường bỗng phủ lên ngực của Công Phượng qua lớp áo ngủ.

Công Phượng nhất thời căng thẳng.

Miệng Xuân Trường trêu chọc, đồng thời nói không rõ ràng: "Ngày mai dẫn em đi gặp người này!"

Công Phượng đã không thể trả lời Xuân Trường! Bằng giọng bình thường: "...Được!"

Sau khi tắm xong, toàn thân Công Phượng có mùi hương làm Xuân Trường mê muội, Xuân Trường đè Công Phượng xuống chiếc giường sau lưng.

Đôi mắt trong suốt của Công Phượng! Tràn đầy bất an nhìn Xuân Trường! Mà đáy mắt Xuân Trường đã nhiễm mùi tình dục nồng đậm.

Nhưng khi Xuân Trường vùi đầu vào ngực của Công Phượng! Cậu đột nhiên đưa tay đẩy Xuân Trường ra: "Đừng như vậy..."

Động tác của Xuân Trường bỗng dừng lại, đôi mắt đen của anh mơ màng nhìn cậu! Rõ ràng đang đè nén xao động của cơ thể.

Công Phượng kéo áo ngủ tơ tằm trượt khỏi bả vai lên, cậu chậm rãi ngồi dậy.

Xuân Trường không có cậy mạnh, bá đạo tiến bước kế tiếp nữa, chỉ nhẫn nại nguôi dần từng chút một!

Công Phượng nghiêm túc nhìn Xuân Trường!: "Xuân Trường! Em biết rõ, anh nhất định đã đoán được mục đích em muốn ở lại bên anh! Em muốn hỏi anh tại sao anh vẫn kết hôn với em?!"

Xuân Trường lại đè Công Phượng xuống dưới, anh từ tốn thong thả, cởi chiếc cúc áo ngủ của Công Phượng! Môi mỏng hờ hững thốt lên: "Bởi vì tôi đã đánh giá thấp sự quan tâm của tôi dành cho em!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com