Get Acquainted
- Đã đau thì anh đừng có mà cố giấu đi chúng. Lúc nãy, có chị y tá tới kiểm tra sức khỏe. Sao anh không kêu để người ta biết mà còn kịp thời xử lý. Anh có biết rằng, nếu một người đam mê tennis từ nhỏ thì việc đầu tiên họ phải làm phải giữ cho sức khỏe thật tốt và điều quan trọng thứ hai là phải cẩn thận với đôi tay của chính mình.
Trivia ngồi bên mép giường, một tay cầm lấy bàn tay của anh ta. Rồi lấy hộp cứu thương, ngước mặt lên chờ câu trả lời của anh thì thấy anh ấy lúng túng giọng lại không được lưu loát trầm ngâm :
- Anh...
- Nếu anh không muốn nói thì thôi. Em cũng không ép, dù gì đó cũng là quyền quyết định của anh.
Thấy biểu cảm cùng với giọng như vậy, cô cũng hiểu là anh ấy cũng chẳng muốn nói rồi. Tiếp tục lấy khăn bông đổ nước sát trùng rồi cầm lấy bàn tay của anh ta.
Đôi bàn tay thon dài với các khớp ngón tay tinh xảo, mềm mại trắng trẻo của Trivia tác động lên tay của người kia, một cảm giác, xúc tác mềm mại, nhẹ nhàng mà uyển chuyển. Nên khi lau vết thương, anh chẳng không mang cảm giác đau đớn nào. Đôi mắt của anh cứ chăm chú nhìn vào cô, lần đầu tiên trong cuộc đời của anh, lần đầu tiên anh nhìn thấy một người xinh đẹp như vậy.
Lần đầu tiên anh thấy một người lại có tới hai màu mắt tinh xảo, như những viên pha lê lấp lánh, nhưng những viên pha lê ngoài kia chỉ là làm nền cho đôi mắt này thôi. Nó là sự hài hòa giữa hai màu lạnh và một màu trung hòa giao nhau với cái nóng gắt và cái lạnh lẽo. Tím xanh dương trên bầu trời đêm đầy xinh đẹp, ánh trăng soi sáng vào cả một vùng trời đêm đầy lạnh lẽo, u tối thâm sâu mà nó cũng chứa sự bí ẩn huyền bí cùng ma mị. Đối lập với ánh trăng đêm tối, tím xanh lá như ánh mặt trời dịu nhẹ của mùa xuân thiên nhiên tươi mới và mùa khai sinh sự sống của con người.
Đúng là một đôi mắt dị sắc xinh đẹp giữa những màu sắc lạnh nhưng lại hài hòa về ánh sáng và bóng tối, một sự kết hợp đẹp đẽ đến lạ thường. Cô còn đeo theo thêm kiếng tròng với hai màu sắc y hệt. Chưa kể còn có một mái tóc dị sắc được uốn ở đuôi tóc. Làn da trắng nõn, trên người còn có một mùi hương trà nhài dịu nhẹ thoang thoảng ở trên cánh mũi của anh, làm anh không thể nào ngừng mê mẫn được, làm anh đây chỉ muốn được ở bên cô gái ấy mãi thôi.
Đang say sưa băng bó bàn tay của anh thì đột nhiên cảm thấy có một vật nặng đè trên vai phải của cô. Giật mình ngẩng đầu lên thì thấy anh ta đã ngủ rồi. Chỉ thở dài một hơi, đỡ anh ấy trở lại giường thì lại bị anh ấy ôm chặt cánh tay. Cô mặc dù rất muốn gỡ ra nhưng mà tính cô không muốn làm phiền người khác, đặc biệt nhất là trong lúc ngủ và trong lúc người khác đang nói chuyện như vậy là rất khiếm nhã, bất lịch sự.
Trivia đỡ anh ta nằm xuống, bản thân ngồi ở mép giường, mặc kệ việc nắm tay như vậy. Lấy quyển sách trong cặp ra đọc. Không ngẩng đầu lên nhìn ba người kia vẫn nói chuyện :
- Chị làm thủ tục xuất viện rồi, về nhà lấy đồ ăn mang lên quán rồi coi cửa hàng.
Kenneth vẫy tay chào chị một cái, cũng chạy đi nhanh. Dù sao đối với cậu ta, chị ta chính là nhất giống như người ta thường có câu nói : " Kính vợ đắc thọ, sợ vợ sống lâu! Để vợ bớt ưu sầu, đội vợ lên đầu là trường sinh bất tử ", còn đằng này chính là :" Đội chị lên đầu, mới là trường sinh bất tử, là phong hoa phú quý, là đại an đại lành." Chưa kể còn được bảo kê, bảo vệ, quậy banh cũng chẳng sao có chị siêu xinh đẹp, thông minh, chỉ cần não không cần đẹp, chỉ cần tự tin, chỉ cần mạnh mẽ, chỉ cần mình muốn là làm được hết. Không cần phải tự ti, lo sợ, nhút nhát làm chi, có người chị đầy quyền lực đây rồi. Ở kiếp trước chị ấy được những người thầy tài năng, giỏi giang chỉ dạy, chăm sóc, và đặc biệt rất quan tâm. Đó, nên chỉ cần nghe lời chị sẽ được hưởng tất cả.
- Thằng này chỉ được cái là chạy nhanh để trốn trách nhiệm.
Jesse lầm bầm vài câu khó chịu, cũng quay sang phía cửa phòng chào tạm biệt Trivia. Rồi cùng Serena chậm rãi bước đi về nhà chuẩn bị đồ ăn mang đến quán.
Trivia tiếp tục đọc sách, lại thấy trống rỗng đầu óc , đưa tay gãi mái tóc dị sắc của mình rồi lấy tai nghe, bật bản nhạc yêu thích nào đó. Một tay được ngược kia nắm chặt không biết làm gì, cô vẫn không khó chịu khi bị mất đi một tay thuận, đắm chìm trong một không gian yên tĩnh chỉ có tiếng nhạc du dương, một cảm giác thăng hoa cảm xúc của piano vang vảnh bên tai, một cảm giác thật nhẹ nhàng và an lành biết bao.
Trivia rất thích âm nhạc của những nhạc cụ mang dáng vẻ tinh tế, thanh lịch, sang trọng mà kiêu sa của nó. Một trong số đó là tiếng nhạc của piano, hơn ba trăm năm qua, được coi là kẻ thống trị vương quốc khí nhạc mệnh danh " vua của các nhạc cụ ". Âm thanh đàn piano thường có một lớp bằng gỗ bảo vệ xung quanh soundboard và kim loại dây. Có tổng cộng tám mươi tám phím trong đó năm mươi hai phím trắng và ba mươi sáu phím đen. Điều ngoài mà cô mà thích piano ở đây là nó khiến con người xích lại gần nhau hơn, kiếp trước Trivia có biết một chuyện tại Anh - một điều kỳ diệu đó là một nghệ sĩ mang đến ý tưởng đặt một cây đàn piano tại các khu dân cư với một mong muốn nó sẽ trở thành chất xúc tác cho những cuộc trò chuyện và làm thay đổi tính thụ động của con người. Ý tưởng mang tên : " Hãy đàn đi, tôi là của bạn " và từ đó nó đã trở thành một hiện tượng nổi trên khắp thế giới.
Đó là đối với mọi người khi có những suy nghĩ như vậy, đối với Trivia điều mà cô cảm thấy thích ở đây chính là cách người ta thể hiện nó, đặt trái tim lẫn tâm hồn vào trong việc đánh đàn. Bởi vì sao, khi chúng ta đánh đàn, piano và người sẽ hòa nhập, kết giao mang mọi tâm tư, ý nghĩa đều biết lẫn nhau.
Bởi vậy dương cầm trên thế gian này không biết rằng đã nghe bao nhiêu câu chuyện thầm kín và bao nhiêu cảm xúc của con người được bộc lộ qua từng tiếng đàn. Tất cả những cảm xúc yêu thương, giận hờn đã vỡ òa dưới mỗi bàn tay lướt trên từng phím đàn, một bản nhạc tất cả đều thể hiện ra ngoài khi con người hòa nhập với nó, một bản nhạc trên giấy có thể là bản nhạc chết, nhưng nó sẽ có giai điệu khác nhau được ngân lên dưới bàn tay của nghệ sĩ.
Dương cầm cũng chính là những giây phút thăng hoa của cảm xúc làm cho con người có thể tìm ra câu trả lời băn khoăn bấy lâu của mình rằng vì sao cuộc sống còn nhiều khó khăn, chông gai thử thách nhưng âm nhạc luôn song hành cùng cuộc sống này. Chúng ta không cần diễn tả bằng lời hay bằng ngôn ngữ nào đó mà chúng ta hãy trở lên im lặng mà truyền tải những lời lẽ có ích đấy qua sự cảm nhận độc đáo, tinh túy, tâm sự của mình qua dương cầm. Nó sẽ là người thay thế cho con người, nó sẽ trở thành một chiếc đàn piano biết kể chuyện, dẫn dắt , mời gọi người ta vào ngôi nhà nghệ thuật mà nhìn, mà ngắm, mà lắng nghe, mà bay bổng. Do đó, piano chính là sự bùng nổ độc đáo của nghệ thuật!
Đọc sách gần tới giữa trưa thì cuối cùng anh ta cũng chịu dậy. Mở đôi đồng tử mắt, ngẩn ngơ một hồi sau đó mới bất giác đỏ mặt khi nhìn thấy bản thân mình thật là thất thố. Đứng bật dậy, lại bỏ bàn tay nắm lấy của Trivia ra, cúi đầu thành khẩn :
- Cho anh xin lỗi, hành động của anh thật vô phép tắt.
Thì đúng là có chút vô phép tắt thật sự, nhưng Trivia cũng chỉ gật đầu cho có lệ. Sau cùng cũng không làm gì quá đáng ngoài nằm tay nhau khi ngủ mà thôi. Trivia hiểu lẽ sự tình vẫn rất điềm nhiêm nói chuyện :
- Không sao cả. Chuyện bình thường.
Người con trai trước mặt nghe em dễ dàng tha thứ, cũng thở phào một chút nhẹ nhõm trong lòng, nhưng cuối cùng vẫn phải nói câu cuối chuộc lỗi :
- Xin lỗi đã làm phiền em rồi.
Trivia xoa xoa lấy cái tay bị nắm, có chút mỏi khi bị nắm như vậy. Nhưng bề ngoài vẫn lắc đầu không càm ràm trách cứ :
- Em đã bảo là không sao mà.
Không gian lại trở nên im lặng, không một tiếng động, không một lời nói. Nhìn anh ta muốn nói lại thôi, muốn nói gì đó rồi lại tiếp tục thôi. Bèn mở lời kiếm chủ đề khác nói chuyện, gấp cuốn sách lại, nhìn anh ta :
- Giới thiệu chút nhỉ? Em tên là Hecatia Trivia, hân hạnh được gặp anh.
Đây có lẽ là người đầu tiên cô tự động giới thiệu, những người kia chỉ là do họ chủ động như quân Pháp tiến vào Việt Bắc, cô đơn giản phản công như quân đầu não cách mạng mà thôi.
- Vậy chào em, anh cũng xin giới thiệu anh tên là Yukimura Seiichi.
Người đã giới thiệu, ánh mắt lại trở nên nhu hòa hơn bao giờ hết, một ánh hào quang lan tỏa ra mọi thứ xung quanh.
Yukimura Seiichi - Đứa con của thần " Thần chi tử. "
Hecatia Trivia - Đứa con của tử thần " Tử thần của cái chết "
Giữa " thần chi tử " và " tử thần của cái chết" ai sẽ đi về đâu ?
Nền trời sáng ánh dương
Khung cảnh thật ngặt nghẽo
Đứa con của vị thần
Lần đầu tiên khi biết
Trên khắp thế gian này
Không ai anh chưa gặp
Nhưng lần đầu cuộc đời
Một cô gái xuất hiện
Mái tóc bầu trời đêm
Đôi mắt lạnh dị sắt
Rực rở và nổi bật
Tâm can đã thay đổi
Trái tim cũng vì thế
Mà nguyện kiếp yêu em
Nhưng còn đối với em
Đứa con của tử thần
Đứa con sự cô độc
Đứa con sự nguyền rủa
Đứa con sự vô cảm
Đứa con sự lạnh nhạt
Lần đầu tiên cũng thế
Lần đầu tiên thoát khỏi
Cô đơn và vô cảm
Nguyền rủa mà lạnh nhạt
Thoát khỏi sự sa ngã
Thoát khỏi bóng tối ấy
Được thoát khỏi tất cả
Tâm can cũng vì thế
Trái tim cũng vì yêu
Đã cố gắng đổi thay
Nhưng cuộc đời đâu dễ
Sẽ có những biến cố
Sẽ có những đau thương
Rồi lại có mất mát
Nên em không biết rằng
Có nên nguyện đổi không
Nếu có nguyện đổi thay
Cũng là vì mấy anh.
.
.
.
28122023 - 17345
----Thân ái----
- Moon -
- Cinn -
- Zun -
- Elain -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com