Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XXCTY (12)

🌙Đêm trước sinh – táo bạo đến tận cùng

Đêm cuối tháng chín, chỉ còn một ngày nữa là tới dự sinh, bụng cậu căng tròn, đầu ti căng tức, sữa tự trào ra thành vệt trắng đục.

Dư Ngôn nằm ngửa trên giường, hai chân run run vòng qua eo anh, váy bầu đã bị kéo cao, âm đạo sưng ướt, đỏ ửng.

"Anh... hôm nay... nhẹ thôi..." – Cậu thở dốc, mắt long lanh.

"Không, hôm nay... anh muốn để em nhớ cả đời." – Lục Tề khàn giọng, tay siết chặt hông cậu.

Anh cúi người, ngậm lấy ngực cậu, sữa ngọt trào ra, chảy xuống cổ.
Phần dưới vừa đâm sâu, vừa rút mạnh, phát ra tiếng phập phập dâm loạn.

"Ư... a... sướng... sữa ra...!" – Cậu cong người, dịch nhờn nhỏ giọt thành vệt ướt dưới mông.

Anh kéo cậu ngồi lên, để bụng bầu nhô cao rung nhẹ, để cậu tự nhún.

"Tự... tự chơi cho anh xem..." – Anh ra lệnh, giọng khàn.

Cậu xấu hổ, tay chống bụng, tự nhún chầm chậm, dịch nhờn trào ra ướt đẫm gốc dương vật của anh.
Ngực phập phồng, sữa bắn ra từng tia, rơi lên ngực anh.

"A... anh... nhìn đi...!" – Cậu khàn giọng, mắt ngấn lệ.

Cuối cùng, một đêm táo bạo nhất: vừa bị đè trên giường, vừa bị ôm lên ghế, đến phòng tắm, cả hai đều ướt đẫm mồ hôi và dịch nhờn.

Cậu kiệt sức, ngã vào ngực anh, ngực vẫn rịn sữa, môi run run:

"Mai... là em sinh rồi..."

"Anh biết... nên hôm nay, anh muốn yêu em điên cuồng." – Anh thì thầm, hôn lên trán.

🌙  4 giờ sáng – vỡ ối

Trời chưa sáng hẳn.

Dư Ngôn mơ màng tỉnh dậy, thấy phần dưới hơi ướt ấm.
Ban đầu cậu còn nghĩ: "Chắc tinh dịch đêm qua chưa ra hết..."

Nhưng một lúc sau, cơn đau âm ỉ quặn lên, dòng nước ấm chảy xuống đùi.

Mắt cậu mở to, hoảng sợ:

"Lục Tề... Lục Tề...!"

Anh còn mơ màng:

"Ừ... còn chưa đủ sao? Em lại muốn...?"

"Vỡ... vỡ ối rồi... a... đau quá..." – Cậu bật khóc, nắm chặt tay anh.

Lục Tề lập tức tỉnh táo, bật dậy, ôm cậu lên.

"Ngoan, đừng sợ! Anh ở đây!"

Anh vác cậu lên tay, chạy ra xe, tiện tay vác luôn con trai nhỏ đang ngủ say.

Con trai bị bế dậy, dụi mắt:

"Cha nhỏ làm sao thế...?"

"Cha nhỏ sắp sinh em bé." – Anh khàn giọng, cố giữ bình tĩnh.

🚗  Trên xe – tay nắm tay

Trong xe, cậu ngồi ghế sau, đau đến mồ hôi túa ra, bụng căng như muốn nổ.
Con trai nhỏ vẫn còn ngái ngủ, nhưng đưa bàn tay bé xíu nắm tay cha nhỏ:

"Cha nhỏ đừng khóc... con ở đây..."

Dư Ngôn run rẩy, nắm tay con trai, một tay bé để cho cha nắm, một tay vuốt khẽ lưng cha động viên:

"Ừ... đừng sợ... sắp gặp em bé rồi..."

"Anh lái nhanh... nhưng em đừng ráng, thở đều..." – Lục Tề nói, giọng căng thẳng.

🏥  Trong phòng sinh – tiếng khóc đầu tiên

Vài tiếng sau, phòng chờ vang lên tiếng khóc the thé.

Dư Ngôn kiệt sức, mồ hôi ướt đẫm tóc, mắt nhòe lệ, nhưng khi nghe tiếng khóc con, cậu nở nụ cười yếu ớt.

"Con... của chúng ta..."

Y tá đưa đứa bé ra, mọi người túm tụm lại xem.

Đứa bé vừa sinh ra mặt đã cau có, mày nhíu lại như đang khó chịu, mắt hơi mở, nhìn Lục Tề.
Miệng nó lầm bầm những âm thanh bé xíu, như đang "chửi thầm" ông bố to xác kia.

Lục Tề khựng người, rồi bật cười khàn:

"Tính tình này... giống em y như đúc."

"A... đừng trêu con... con còn đỏ hỏn..." – Dư Ngôn yếu ớt trách.

🌼  Kết – bình yên

Cậu nằm trên giường bệnh, tay ôm đứa bé vừa chào đời, ánh mắt mệt mỏi nhưng dịu dàng.
Bên cạnh, con trai nhỏ rúc vào cạnh cậu, bàn tay bé xíu chạm vào má em trai.

Lục Tề cúi xuống, hôn lên trán cậu, mắt hoe đỏ:

"Cảm ơn em... Dư Ngôn."

Một đêm táo bạo nhất, kết thúc bằng tiếng khóc non nớt và một gia đình thêm trọn vẹn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com