Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XXCTY (8)

Tháng 8, bụng Dư Ngôn đã nhô lớn hơn, thai nhi cử động thường xuyên.

Sáng sớm, Lục Tề đột ngột sốt nhẹ, người mệt mỏi, môi tái.
Dư Ngôn lo lắng, kéo chăn đắp, lấy khăn ấm lau mặt, nấu cháo rồi ngồi cạnh cả buổi.

Suốt một ngày, cậu đút từng thìa cháo, lau mồ hôi trên trán anh, tay nhẹ vỗ lưng.

"Anh uống thêm chút nước nhé..." – giọng cậu dịu dàng, dù đôi mắt vẫn đỏ hoe vì lo.

Lục Tề mệt, nhưng vẫn cười, tay run run nắm lấy tay cậu:

"Anh ổn... Đừng lo."

Cả ngày, cậu gần như không rời khỏi giường.
Ngực cậu phập phồng, đầu ngực sưng nhức, sữa rỉ ra, nhưng vẫn nhẫn nhịn, chỉ tập trung chăm sóc anh.

🌙 2. Buổi tối – y tá nhỏ sexy

Tối, sau khi chắc chắn anh hạ sốt, Dư Ngôn rón rén vào phòng thay đồ.

Bộ y tá nhỏ màu trắng, váy ngắn chỉ vừa che mông, hai dây mảnh, vạt ngực khoét sâu để lộ bầu ngực tròn căng.
Trên đầu cài thêm mũ y tá nhỏ, giữa ngực in hình thánh giá đỏ.

Quần lót ren trắng, mỏng đến mức nhìn rõ khe ướt.
Phía sau còn buộc thêm nơ đỏ nhỏ.

Cậu đứng trước gương, mặt đỏ như lửa:

"Dư Ngôn... gan to thật..."

💦 3. Đút thuốc – cậu tự chủ

Dư Ngôn cầm ly nước, bước tới bên giường, mặt đỏ đến mang tai:

"Anh uống thuốc nhé..."

Lục Tề choáng váng, nhìn thấy vợ mặc như vậy, con ngươi tối sầm.

"Ngôn... em..."

"Anh phải uống..." – cậu cúi người, ngực chạm sát mặt anh.

Đầu ngực hồng cứng lên, sữa rịn ra, nhỏ giọt xuống cằm anh.

Anh run lên, ngửi thấy mùi sữa ngọt ngào.

"Em... quyến rũ anh?"

"Ai... bảo anh không chịu uống..." – Cậu chống tay, ngồi hẳn lên đùi anh.

Dư Ngôn ngậm viên thuốc, cúi xuống hôn môi anh, đẩy viên thuốc bằng đầu lưỡi.

"Ưm..."

Nước bọt ngọt lịm, sữa từ ngực cậu chảy ra, thấm ướt áo bệnh.

🌙 4. Cậu tự chủ động

Cậu đỏ mặt, kéo váy lên cao, ngồi dạng chân, tự tìm vị trí âm đạo chạm vào cự vật của anh.

"Anh... không được cử động, em làm..."

"Ngôn...!" – Giọng anh khàn run.

Dư Ngôn tự ngồi xuống, âm đạo mang thai bảy tháng càng mềm, dịch nhờn sẵn, nuốt trọn.

"A...!" – Cậu rên khẽ, tay ôm vai anh.

Ngực căng sữa rung mạnh, sữa phun ra, ướt ngực và cổ anh.

Cậu tự nhún chậm, bụng nhô nhẹ rung lên.

"Nhìn em... chỉ được nhìn em..."

"Anh chỉ nhìn em..." – Lục Tề khàn giọng, mồ hôi lấm tấm.

💧 5. Sữa, dịch nhờn và câu dỗ dành

Cậu càng nhún, dịch nhờn trào ra, nhỏ giọt xuống đùi anh, mùi ngọt ngậy của sữa và dịch hòa lẫn.

"A... sắp...!"

"Ngoan, ra đi..." – Anh đưa tay xoa nhẹ bụng bầu.

Dư Ngôn run lên, dịch nhờn bắn ra, ngực lại phun sữa, dính lên ngực anh.

Cuối cùng, cậu mềm nhũn, mặt đỏ bừng, ngồi tựa vào vai anh thở gấp.

6. Kết – ngọt mà vẫn ngượng

Lục Tề cười, tay lau giọt sữa trên ngực cậu, cúi liếm khẽ:

"Thuốc ngọt thật."

"Anh... đồ xấu xa...!" – Cậu đánh nhẹ vai anh, nhưng mặt vẫn đỏ ửng.

Thai nhi trong bụng cử động nhẹ, như đồng ý với cha nhỏ.

Ánh đèn dịu vàng chiếu lên chiếc váy y tá ngắn ngủn, dịch nhờn và sữa vẫn loang trên ga trải, chỉ còn tiếng thở gấp và nhịp tim rộn ràng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com