Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Kẻ hầu

Đêm ấy trong phủ phú hộ sáng rực đèn lồng, gió thổi mùi hoa mộc len vào hiên. Ta – con trưởng nhà họ Lục, kẻ cả đời sinh ra trong nhung lụa, dân thương gọi là thiếu gia – hôm nay lại không vướng tửu yến hay buổi bàn bạc, chỉ muốn về phòng.
Trên chiếc giường gỗ khảm trai, em – con bé hầu mà ta nhặt về trong chuyến đi săn ở vùng thượng sơn – nằm nép bên góc, ánh mắt ngây ngô, run như chim non. Cái dáng bé bỏng đó, từ ngày được ta đưa về, vẫn một mực ngoan ngoãn, hễ nghe gọi là dạ, việc nặng việc nhẹ chẳng kêu ca. Nhưng điều làm ta không dứt mắt được lại là cái trong veo của em – ngây thơ mà khiến lòng ta rạo rực.
Ta bước tới, đôi giày lụa chạm sàn gỗ kêu khẽ, rồi bế phắt em lên. Em giật mình, tay nhỏ níu lấy vạt áo ta, thở gấp. Ta đặt em xuống lớp chăn bông dày, cúi sát, thì thầm vào tai:
"Ngươi từ nay không chỉ là kẻ hầu. Ngươi là người của ta."
Nói rồi, ta hôn chiếm môi em, tay xé lớp yếm mỏng, lùa xuống thân thể mềm mại. Hơi thở em run, nhưng không hề chống cự. Trái lại, đôi mắt tròn mở to, ướt rượt nhìn ta như cầu xin, như khiếp sợ, lại như chờ đợi.
Ta khàn giọng, vừa cởi áo dài vừa đè xuống:
"Em ngoan... để thiếu gia nắc em, biến em thành vợ ta."
Môi ta áp chặt, chóp chép nuốt lấy từng hơi thở ngây dại của em. Lưỡi ta quấn lấy lưỡi em, mút chặt, mút sâu như muốn hút cạn hơi thở. Em rên khẽ trong cuống họng, âm thanh nhỏ thôi mà khiến ta như phát điên.
Một tay ta giữ gáy em, để em không né đi được, để em phải há miệng ngoan ngoãn cho ta hầu lưỡi. Tay kia ta từ tốn men xuống, miết qua làn ngực nhỏ phập phồng, trượt theo bụng mịn rồi chạm tới nơi kín nhất.
Ta khẽ xoa, cảm nhận hơi run bật lên từ em. Ngón tay ta vạch môi nhỏ, chạm vào nơi ẩm nóng, đầu ngón ấn nhẹ, móc vào rồi khều khều. Nước lồn đã rịn ra, ướt cả tay ta. Em vặn mình, ư ư khe khẽ, mắt nhắm nghiền.
"Ừm... ngoan, đừng sợ." – ta khàn giọng, vừa thì thầm vừa dập dềnh ngón tay ra vào, nhưng vẫn cố ý chừa lại lớp màng mỏng manh. Ta chỉ muốn em nếm mùi, muốn em ướt mềm để khi ta đút vào, em vừa đau vừa sướng, mà không thành thương tổn.
Ngón tay xoáy nhẹ, móc, cào, rồi rút ra chậm rãi, mang theo thứ nước trong suốt tráng bóng dưới ánh đèn lồng. Ta giơ lên trước mắt em, cười gian:
"Thấy không... lồn em đã biết nghe lời ta."
Ta không nhịn được nữa, gạt hết xiêm y vướng víu, để lộ cặc đã nứng đỏ, gân guốc giật nhịp. Một tay ta nắm lấy, vừa sục chậm rãi, vừa dán mắt nhìn lồn em hé ướt.
Ta cúi xuống, đầu lưỡi miết vào mép môi nhỏ, liếm dọc một đường dài từ gốc đến chóp. "Ưm... mặn ngọt thế này... là hương vị chỉ ta mới được hưởng." Ta lẩm bẩm, giọng khàn đục.
Đầu lưỡi ta chọc vào khe, liếm xoáy quanh, mút hột le đến khi em cong cả lưng, rên dồn dập. Nước lồn trào ra, chảy xuống miệng ta. Ta nuốt trọn, rên "ực" một tiếng rồi ngẩng lên cười:
"Em nghe rõ không? Lồn em ướt đến mức làm ta uống no bụng rồi. Nước này là dành để nuôi cặc chồng em cứng thêm."
Tay ta vẫn sục nhịp nhàng, mũi dí sát vào mu em, vừa hít, vừa liếm, vừa rên, mùi ngai ngái quyện với hương thơm da thịt khiến ta càng như thú đói.
"Nhìn kĩ đi... cặc ta to, dài, tím căng... chỉ chờ được đút vào lồn em thôi. Nhưng trước đã, ta muốn liếm cho em nát người, để em nhớ, nhớ cả hình, cả mùi vị của ta."
Ta giữ cặc trong tay, vẫn đều đặn sục lên xuống, lớp nhớt bóng loáng phủ kín. Miệng ta thì dán chặt vào lồn em.
Lưỡi ta thò ra, đá qua đá lại trên môi lớn, rồi lách sâu vào kẽ môi bé, cạ từng thớ một. Chóp chép, chóp chép... tiếng húp vang vọng trong căn phòng tĩnh, như ta đang hút lấy từng giọt mật từ đóa hoa non nớt của em.
Ta hít thật sâu, kéo môi em căng ra, mút chùn chụt, rồi luồn lưỡi vào trong, ngoáy tròn, day day nơi em rùng mình nhất. "Ngon quá... lồn em thơm, ướt, đã miệng hơn cả rượu quý..."
Hai tay ta không chịu yên: một tay nắm cặc, sục mạnh hơn, bóng nhẫy, đỏ rực; tay kia thì tách hai mép lồn ra, để lưỡi ta dễ bề ra vào, húp ừng ực.
Ta ngẩng lên, mép dính đầy nước em, liếm môi, cười khàn:
"Nghe tiếng chưa? Chọp chẹp, húp chùn chụt... đấy là lồn em hát cho cặc chồng nó vào. Ta vừa sục vừa liếm thế này, lát nữa em khóc xin được đút cho xem."
Ta nhổ bãi bọt đặc, phệt xuống giữa khe lồn em. Bọt trắng chảy loang ra, dính trên môi lớn, bóng nhẫy như dầu.
Cặc ta lúc này căng cứng, gân guốc nổi hằn, dài, dày, đầu đỏ tím sưng to như nắm tay trẻ con. Ta kê sát, để khấc đầu buồi miết ngay mép lồn, chà qua chà lại. Nóng hổi.
Mỗi lần ta dí sát, bìu nặng trĩu đập "cộp" lên mông em, tinh hoàn lắc rung, như thể chỉ chực nổ tung. Ta rên khàn, vừa chà đầu buồi lên khe, vừa lấy tay kéo môi lồn em tách ra, ép cái đầu to thô bạo ấy trượt dọc.
"Nghe này em... cặc chồng giờ to gấp đôi khi nãy, gân xanh nổi cuồn cuộn. Đầu buồi cạ mép lồn em, chà sát hột le, đến nỗi trơn tuột. Chồng nhổ bọt cho em ăn cùng cặc, cho lồn em nhớ vị, nhớ mùi... Ta cứ miết thế này, để em biết cặc chồng nó đang muốn phá màng em lúc nào cũng được."
Ta rít qua kẽ răng, đẩy mạnh một đường, cái đầu tím ngắt ấn phập sát mép mà vẫn chưa chịu vào, chỉ chà nghiền, để nước bọt với nước lồn trộn lẫn.
Ta trượt một nhịp mạnh, "chợt"... cái đầu buồi thô nặng ấn sâu, chạm phải vách mỏng.
Em giật nảy, thốt khe khẽ, "a...!" rồi co siết toàn thân, đôi mắt mở lớn. Lồn em thít chặt, kẹp cứng đầu buồi ta, vừa nóng, vừa run. Ta cảm rõ cái màng trinh căng mỏng chắn lại.
Ta gằn hơi, giữ yên, bàn tay vuốt má em, hỏi nhỏ, giọng khàn đặc:
"Em... có sợ không? Để chồng vào nhé? Ta thương em, chỉ một cú thôi... rồi em sẽ thành của ta mãi."
Không chờ em kịp gật, ta kéo hông em sát, dồn hết lực hông, phập! một nhịp cứng ngắc. Buồi ta xuyên qua, màng rách toạc, ấm nóng siết nghẹn lấy thân cặc. Em rên thét, móng tay cào lưng ta.
Máu tươi hòa với nước lồn, nóng rực bọc quanh, ta nhấp liên hồi, nhịp hông đập sâu. "Ôi... lồn em cắn cặc chồng, chặt quá... phập... phập... nghe không, em? Từ nay lồn này là của ta rồi."
Máu loang đỏ trên ga giường, hòa vào thứ nước nhờn nóng hổi, làm buồi ta trơn nửa, nghẹn nửa. Mỗi cú ta dập xuống lại bị cái lồn non xiết cứng, như vừa nuốt vừa chống, khiến ta gằn rên.
Em nằm dưới, mắt nhòe nước, tay quấn lấy lưng ta, rên rỉ từng tiếng "ư... ư a... đau... mà nóng quá... chặt quá..." Cái lồn mới rách, co bóp loạn, mỗi nhịp hông ta thúc lại quặn thắt như muốn nuốt trọn lấy đầu buồi.
Ta hổn hển, nghiến răng vẫn cố dập, từng nhịp nặng nề phập, phập, bụng dưới va vào mu em chan chát.
"Lồn em... rách rồi, nhưng siết ngon lắm... cặc chồng kẹt luôn trong đây, rút khó nổi... hừ... em nghe không?"
Tay ta vừa ghì hông em, vừa vuốt ngực, vừa hôn ngấu nghiến môi ướt. Hông vẫn nhồi, dù bị siết chặt đến nhức, nhưng càng khó nhích ta lại càng nứng điên, càng dập mạnh hơn.
Ta ôm riết lấy thân em, hông gồng, dồn lực một cú thúc trọn. Đầu buồi nện thẳng xuyên qua cái chỗ mong manh cuối cùng, cảm giác như lách qua một tấm màng mỏng mà lại cứng, rách soạt một cái, bó chặt lấy ta rồi bật tung.
Máu nóng ứa ra, hòa cùng dịch lồn mới tiết, làm cả khúc buồi vừa trơn vừa nóng bỏng. Cái khe non của em siết quanh cặc ta như hàng trăm vòng nhỏ cuộn chặt, co rút điên dại, vừa đau vừa khoái. Ta thở hổn hển, mắt đỏ ngầu, gằn ra từng tiếng:
"Lồn em... mới bị phá... mà đã ôm khít buồi chú thế này... ấm quá... nóng quá... hự..."
Mỗi nhịp dập xuống, cái lồn tươi rát run rẩy, càng kẹp càng rít lấy, như không chịu buông. Đầu buồi ta bị cắn chặt, từng đường gân dọc thân bị bóp mút đến căng tức, cảm giác nhói đau xen lẫn khoái lạc xộc thẳng lên óc.
Em ở dưới vừa khóc vừa rên, thân run bần bật, lưng ưỡn cong, đôi chân vô thức kẹp ghì ta lại. Nước mắt em rơi, miệng thều thào "đau quá... nóng quá...", nhưng cái lồn thì co bóp liên hồi, như chính thân thể phản bội mà đón nhận ta.
Ta hít qua kẽ răng, điên loạn mà dập sâu hơn, mồ hôi nhỏ giọt lên trán em, miệng ta cắn môi em, tiếng phập phập chan chát vang lên cùng tiếng rên vỡ vụn của cả hai.
"Em ngoan... chịu để chú phá... giờ thì buồi này là của lồn em trọn vẹn rồi... ôm chặt thế này... chú sướng muốn nổ tung..."
Ta ghì sát người em xuống nệm, hông bật từng cú dập nặng nề. Thịt va vào thịt phập... phập... phập..., cái lồn non mới rách càng siết chặt lấy buồi, rít từng vòng mà nuốt sâu. Ta ôm chặt em, bàn tay tì lên lưng nhỏ, giữ em không trốn nổi, miệng nuốt gọn môi em.
Tiếng rên của em vỡ nát ngay trong miệng ta, bị ta mút hết. Lưỡi ta tràn vào, ngoáy, quấn, trộn cùng lưỡi nhỏ của em, nước dãi dính ướt cả hai khóe môi. Ta hôn sâu, hôn dã man, vừa nhịp lưỡi vừa nhịp hông, như thể buồi và lưỡi ta cùng lúc phá em ra.
Mỗi cú dập, máu trinh và nước lồn sền sệt trộn thành âm thanh chóp chép, bạch bạch vang dội. Ta gầm khẽ trong cổ họng, mắt nhắm nghiền, mồ hôi chảy xuống gò má em, hòa cùng nước mắt em nóng hổi.
"Ư... em ngoan... lồn ôm khít quá... buồi chú sướng điên rồi..." – ta thì thào vào tai em, nhưng miệng lại vội vã cắn môi em, nuốt lấy tiếng thở gấp của em, không cho một giọt hơi nào thoát ra.
Hai tay ta không chịu yên: một tay ôm giữ gáy em kéo sát vào miệng ta, tay kia miết dọc eo, bóp mông, ép mông em hứng trọn từng cú dập điên cuồng.
Ta vừa thúc, vừa dạy cho em — để em nhớ rõ từng phần cái lồn ngoan này.
Phập... phập... phập... ta nắc mạnh hơn, tiếng bạch bạch vang ướt sũng, rồi ta ghì miệng sát tai em, thì thầm giọng trầm khàn:
– Nghe này... ngoài cùng chính là mu lồn — cái mu mềm, có lớp mỡ đệm, để khi đàn ông ép vào thì đỡ đau, cũng là chỗ ta hay xoa, hôn cho em rạo rực.
– Ngay dưới mu là môi lớn – hai cánh thịt dày, bảo vệ phần bên trong. Ta cắn, ta tát vào đây thì em giật nẩy, nhưng nó che chắn, giữ ẩm cho lồn.
– Kế tiếp là môi bé – mỏng, mềm, thần kinh dày đặc, chỉ cần ta liếm đá, em đã run lên. Đây là mép cửa, dẫn vào trong, cũng chính là nơi chụm lại nuốt cặc ta chặt nhất khi em dâm.
– Ở phía trên là hột le – hạt ngọc nhỏ bằng hạt đậu, tụ hết dây thần kinh khoái cảm. Ta xoa hay cắn hột le thì em rên vỡ, nước lồn tuôn ào ào, vì đây là cái "cò súng" của em.
– Xuống một chút là cửa lồn – lối vào âm đạo. Đây, chính nơi buồi ta đang đóng mạnh, xuyên sâu. Lúc em còn trinh thì có màng trinh chắn, nay đã rách, máu còn dính, nhưng chính vì rách mới nuốt trọn cặc ta.
– Đi sâu hơn là thành âm đạo – ống thịt mềm, co bóp, tiết dịch. Nó sinh ra để cạ, để siết, để vắt tinh từ buồi đàn ông. Ta nhấp tới đâu, thành lồn em ôm chặt, vắt đến đó.
– Tận cùng là cổ tử cung – cái cửa bên trong. Mỗi lần ta thúc hết cỡ, đầu buồi chạm tới, gõ vào, em đau rát mà lại khoái. Đây là nơi nhận tinh trùng, nơi ta gieo giống vào.
Ta dập mỗi cú là giảng từng phần, em nghe, em nhớ, mà cơ thể em run lên, co giật, rên rỉ. Ta khàn giọng:
"Em biết rồi chứ? Từng phần cái lồn này... đều sinh ra để ta dạy, để ta dùng, để ta đụ em đến tận cùng."
Ta vẫn thúc phập phập, ôm chặt em, miệng hôn, miệng giảng, để em vừa học, vừa cảm được hết.
Phập... bạch bạch... ta rên khẽ:
– Đây này... cái cặc của ta. Người ta còn gọi là buồi, chim, thằng nhỏ... Dài, cứng, nổi gân, đỏ tím khi nứng. Cặc vốn mềm, nhưng máu dồn vào làm nó cứng như thép, đủ sức chọc thủng màng trinh em, đủ sức dập nát lồn.
– Phía trên là đầu buồi – còn gọi là quy đầu. Nhạy cảm nhất. Em thấy chưa, tròn, căng, bóng, có rãnh vòng quanh. Mỗi lần lồn em cắn vào đây, ta rên như thú, vì nó là trung tâm khoái cảm. Đầu buồi tiết ra dịch nhờn, vừa bôi trơn, vừa mở đường cho tinh trùng phóng ra.
– Chung quanh thân buồi nổi lên gân xanh – máu dồn, gân căng, tạo cảm giác ma sát. Mỗi lần ra vào, gân cặc cọ sát vào thành lồn, làm em rít lên.
– Dưới buồi là dái hay bìu dái – cũng gọi là hòn bi, ngọc hành. Bên trong chứa hai tinh hoàn, sản sinh tinh trùng. Lúc ta nắc mạnh, dái vỗ bạch bạch vào mông em, như hai cái trống nhỏ, gõ nhịp cho ta dập.
– Màu dái thường sẫm hơn da, mềm nhưng chắc. Mùi của nó... ngai ngái, đậm mùi đàn ông. Khi em hôn, em ngậm dái, mùi vị ấy hòa cùng tinh dịch, làm em nghiện.
– Tác dụng của cả cặc và dái... là sinh ra tinh trùng, đưa vào lồn em. Buồi làm nhiệm vụ thọc, khuấy, đánh tan phòng tuyến, còn dái thì rút máu, ép, để phun trào tinh.
Ta dập mạnh thêm vài cú, rên khàn vào tai em:
"Cho nên... mỗi lần ta dùng cặc và dái với em... là ta vừa thỏa dục, vừa gieo giống. Buồi để đụ, dái để rót. Cả thân thể em sinh ra là để đón nhận trọn vẹn cặc và dái của ta, hiểu chưa con hầu nhỏ?"
Ta rút phắt cặc ra, rồi dồn sức thúc mạnh ngập trọn, đến tận tử cung. Mỗi nhịp kéo – đẩy đều nghe phọt phọt... bẹt bẹt, dịch trắng cùng máu trinh và nước lồn sủi bọt kêu lép bép.
Ngực em run rẩy, ta cúi xuống há miệng ngậm trọn đầu vú, mút chóp chép, kéo căng, răng cắn nhẹ. Tay kia bóp bầu ngực đầy đặn, nắn, miết, xoay, để nhũ hoa cứng ngắc trong lòng bàn tay.
– "Ư... ngực em thơm... ngon... vừa bú vừa đụ em thế này mới đã..." – ta rên, hơi thở gấp, miệng ngậm đầu ti mà gằn cổ.
Mỗi cú dập, thân ta đập vào mông em bạch bạch, dái cũng vỗ vào đùi em bộp bộp, như trống trận. Ta vừa dập, vừa bú, vừa bóp, để em nghẹt thở trong khoái lạc.
Ta đổi nhịp, không rút ra ngoài nữa, mà dí chặt hẳn vào tận cùng, rồi ở trong mà nắc liên hồi, dập liên hồi. Thân buồi căng phồng cắm chặt trong lồn em, chỉ còn nhúc nhích được mấy phân nhưng mỗi cú nắc lại đè ép thành thịt, cạ sát tử cung.
Lồn em lúc này co giật, nhíp nhíp, siết chặt như miệng hút, cứ mỗi lần ta dập là thành lồn lại bóp, mút, cắn nhẹ đầu khấc, làm ta rùng mình, sướng quặn bụng dưới. Nước lồn chảy ra sền sệt, hòa cùng máu hồng, bọc lấy buồi ta, nghe lép nhép, phập phập.
– "Ôi... lồn em nhíp nhíp ngon quá... cứ ăn chặt lấy cặc chồng như thế..." – ta gằn giọng, trán tì sát vào trán em, mồ hôi nhỏ tong tong.
Em rên rỉ, hai chân kẹp chặt hông ta, như muốn giữ, không cho ta rút ra ngoài nữa.
Ta dí sát môi vào tai em, vừa thúc vừa thì thầm xen lẫn tiếng rên:
– "Nghe này... ohhh... lồn em đang nhíp nhíp... từng vòng thịt trong, nó cứ bóp... bóp... ư ư... như miệng em mút cặc vậy. Ngon quá... ohhh... nghe tiếng chưa, phạch... phạch... bẹt... bẹt... lép nhép nhóp nhép, nghe rõ không?"
Mỗi cú dập, bìu dái ta quất đét đét vào mông em, tạo thêm tiếng "bạch bạch", hoà với tiếng nước lồn sủi bọt, chọp chẹp.
– "Em nghe không? Lồn em đang nuốt buồi chồng, ohhh... nó thít chặt, rút cả gân buồi ta... ôi, nóng quá, dính quá..." – ta gằn giọng, cắn nhẹ vành tai em.
Em thở hổn hển, rên run:
– "Ư ư... á á... chú ơi... lồn em siết... nó tự co lại... ăn cặc chú mất rồi..."
Ta cười khàn, hông vẫn thúc liên hồi, không rút ra, chỉ dập trong, dập trọn, để âm thanh vang dội:
– "Nghe đi, phập... phập... phập... bẹt... bẹt... ohhh, tử cung em đang bị đầu buồi chọc, cộc... cộc... rùng cả người chưa hả con?"
Em bấu vai ta, rên bật thành tiếng cao vút:
– "Aaa... nó chạm sâu... tim em đập thình thịch... lồn em bóp lấy buồi chú... không thả được..."
Ta lại rên gằn:
– "Ừ... ngoan... để cho lồn nhíp nhíp nuốt sạch tinh của chồng... nghe tiếng cặc chọc thẳng này... phạch! phạch! lép nhép nhóp nhép... ohhh..."
Ta giữ chặt eo em, vẫn dập đều đều trong lồn, miệng kề môi em, hơi thở nóng rực:
– "Ngoan nào... nghe chú dạy... muốn chồng nứng, buồi căng nở to thì em phải biết nói bậy, nói bẩn. Không chỉ rên rỉ đâu, phải gọi tên lồn, cặc rõ ràng... phải chửi như đĩ ngoan của riêng chồng. Nói đi, thử gọi: 'Chồng ơi, cặc chồng to quá, lồn em thèm cặc chồng'."
Em ngượng, mắt mơ màng, nhưng ta thúc mạnh thêm mấy cú, tiếng phạch phạch vang dội:
– "A... a... chồng ơi... cặc chồng... to quá... lồn em thèm... thèm cặc chồng..."
Ta cười khàn, hôn nuốt lấy môi em, vừa nhấp sâu vừa dạy tiếp:
– "Giỏi... phải thế chứ. Giờ thêm bẩn hơn, gọi đúng tên cái lồn của em. Nói: 'Lồn em hư, lồn em dâm, lồn em nghiện cặc chồng'."
Em run, vừa bị ta dập, vừa rên bật:
– "Ư ư... lồn em hư... lồn em dâm... lồn em... nghiện cặc chồng... aaaa..."
Đầu buồi ta nở căng, gân xanh nổi cuồn cuộn, chọc sâu hơn, va cộc vào cổ tử cung cộc cộc:
– "Đấy... nghe chưa, càng nói bẩn, lồn em càng khít, buồi chồng càng to, càng nở. Tiếp đi... gọi nữa. Gọi chồng là dã thú, là thằng nắc thủng lồn em."
Em bật khóc rên vì vừa thốn vừa sướng, bấu vai ta:
– "Chồng ơi... chú là dã thú... chú nắc thủng lồn em... ôi, lồn em rách, lồn em hư... nhưng... em mê cặc chú quá... aaaa..."
Ta gầm gừ, nhịp thúc dồn dập, nước lồn bắn ra nhóp nhép, chọp chẹp:
– "Ngoan! Chính thế! Cứ thế mà học... em càng nói bẩn, ta càng nứng... buồi càng nở to, nhét căng kín lồn đĩ ngoan của ta... phạch! phạch! bẹt bẹt!"
Em vừa rên vừa học, mồm loạn xạ gọi hết:
– "Ôi... cặc chồng... to... nóng... buồi chồng nở... lồn em ăn hết... lồn em nghiện cặc... em là con đĩ của chú... aaa..."
Ta rên khàn, cắn cổ em, hông vẫn giã tới tấp:
– "Ừ, đĩ nhỏ ngoan... học giỏi lắm... cứ rên bẩn thế này, chồng sẽ nắc cho thủng tử cung luôn..."
Ta ôm riết lấy thân em, mồ hôi dầm dề, môi cắn môi, hông giã đều đều phạch phạch phạch vang rền cả giường. Giọng ta trầm, khàn khàn:
– "Ngoan... giờ chú dạy từng câu. Em lặp lại đúng thì chú vuốt ve... em mà sai... chú thúc mạnh cho thốn lòi, nghe rõ chưa?"
Em thở gấp, mặt đỏ bừng, khẽ gật. Ta cười khà khà, hôn mút lấy môi em, rồi chậm rãi nhấn từng chữ:
– "Nói: 'Lồn em là của riêng cặc chú.'"
Em rên, mắt ướt nước, ngập ngừng:
– "Lồn em... của chú..."
Ngay lập tức rầm! ta thúc sâu một cú, đầu buồi chọc sát cửa tử cung, em hét thốn, bấu chặt lưng ta:
– "Aaaa! Đau... em... em nói sai..."
Ta nghiến răng, giọng gằn như thú:
– "Phải gọi đủ: lồn em là của riêng cặc chú. Nói lại!"
Em run, nước mắt chảy ra, vừa nấc vừa rên:
– "Lồn em... là của riêng cặc chú... ư ư..."
Ta gừ hài lòng, liếm nước mắt, xoa má:
– "Giỏi. Ngoan lắm. Lặp đúng thì chồng thương."
Nhưng nhịp hông vẫn giã đều phập phập, nước lồn nhóp nhép.
Ta tiếp tục dạy:
– "Giờ nói: Em là con đĩ ngoan, đĩ chỉ biết há lồn cho cặc chồng."
Em rên ngượng, không dám mở miệng. Ta dập mạnh thêm mấy cú phập! phập! khiến em thét:
– "Aaaa... ôi... em là... là con đĩ ngoan... đĩ chỉ... há lồn... cho cặc chồng... ư ư ư..."
Ta cười khàn, gầm vào tai em:
– "Ngoan! Hư thế mới đáng yêu... Lồn em thít chặt quá, nghe lời là chồng nứng căng muốn nổ buồi."
Tiếng phạch phạch bẹt bẹt vang dồn, mỗi cú thúc lại làm em cong lưng, rên loạn. Ta dạy tiếp, giọng nặng hơn:
– "Giờ nói: Lồn em hư, nghiện cặc chú, không có chú thì em chết."
Em run bắn, cố đọc nhưng sót chữ:
– "Lồn em hư... nghiện cặc chú... không có chú... thì... em... chết..."
Ta thở hổn hển, nhấn mạnh vài cú rầm rầm làm em lạc giọng hét:
– "Aaa! Ôi... em sai gì ạ?"
Ta gằn rít, dập không ngừng:
– "Thiếu chữ 'cặc'! Phải nói rõ: không có cặc chú thì em chết. Nói lại đi!"
Em khóc nấc, nhưng vẫn lặp lại trong cơn rên gào:
– "Lồn em hư... nghiện cặc chú... không có cặc chú thì em chết... ôi chồng ơi..."
Ta gầm rú, ôm chặt lấy thân thể bé nhỏ, hông vẫn giã phập phập phập liên hồi, hơi thở nóng phà vào tai em:
– "Ngoan quá... cứ thế, càng nói bẩn càng siết khít. Lồn đĩ nhỏ của ta, dạy thế nào cũng học, càng học càng nứng..."
Ta ghì sát em xuống giường, mồ hôi ướt nhẹp, thân thịt nóng rực, hông giã rầm rầm rầm như dã thú. Giọng ta gằn, khàn đặc:
– "Nghe cho rõ... lồn em sinh ra là để hầu cặc chồng. Há ra, thít lại, nuốt lấy từng giọt. Lặp lại cho chú, nào."
Em nấc, mặt đỏ, nước mắt lẫn nước dâm chảy ra, run rẩy:
– "Lồn em... sinh ra để hầu cặc chồng..."
Bạch! ta tát yêu vào mu lồn, rồi thúc mạnh sâu, tiếng phọt phọt nhóp nhép vang dội:
– "Thiếu! Nói thêm: Lồn em là bồn chứa tinh của chú."
Em hét thốn, nhưng vẫn ngoan ngoãn rên lên:
– "Lồn em... là bồn chứa tinh... của chú..."
Ta cười gằn, cúi mút lấy môi em, rồi trượt xuống cắn nhè nhẹ bầu vú mềm, tay bóp bóp, môi rít qua hàm răng:
– "Ngoan... giờ thêm nữa: Em thích bị mút, bị cắn, bị dùng như con đĩ nhỏ của chồng. Nói!"
Em lắc đầu, nức nở:
– "Ư ư... ngượng lắm... em..."
Ta lập tức thúc rầm rầm ba cú nặng, tiếng bẹp bẹp vang như roi quất, em cong lưng hét:
– "Aaaa! Ôi! Em... em thích... bị mút, bị cắn... bị dùng... như... con đĩ nhỏ của chồng... ôi!"
Ta gầm, hôn ngấu nghiến, lưỡi quấn xoắn lấy em:
– "Đúng rồi, giỏi lắm... Lồn em hầu cặc chú, mút chú, cắn chú, ngoạm lấy chú, nuốt hết tinh như chó con háu đói. Lặp lại hết, không được sót."
Em rên gào, giọng run rẩy nhưng vẫn đọc, từng chữ đẫm nước mắt và dâm tình:
– "Lồn em... hầu cặc chú... mút chú... cắn chú... ngoạm lấy chú... nuốt hết tinh... như chó con háu đói... ôi chồng ơi..."
Ta rú gằn, ôm ghì lấy em, hông thúc dập dữ dội phập phập phập phạch phạch, tiếng thịt va chan chát, mùi nồng nặc, nước dâm sủi bọt. Ta vừa dập vừa bắt em học thuộc thêm:
– "Giờ phải nói dài hơn: Em là bồn chứa, em há lồn ra cho cặc chồng đâm, nuốt, nhả tinh. Em là đĩ ngoan, chỉ biết rên, biết dập mông cho cặc chú sướng. Nói nguyên văn!"
Em gào, giọng đứt quãng theo từng cú thúc:
– "Em... là bồn chứa... em há lồn... cho cặc chồng... đâm, nuốt, nhả tinh... em là đĩ ngoan... chỉ biết rên... biết dập mông... cho cặc chú sướng..."
Ta gừ, mút mạnh núm vú, tay bóp mông kéo sát, hông giã như điên:
– "Tốt... ngoan thế này... lồn siết khít thế này... chú đổ hết vào, bồn chứa nhỏ của chú chuẩn bị đi..."
Ta gầm gừ sát tai em, hông vẫn thọc rầm rầm, tiếng bẹp bẹp phọt phọt vang lên dâm loạn. Bàn tay bóp chặt hông em, ta khen trong hơi thở nóng rát:
– "Ôi... lồn em... khít quá... chặt quá... ướt nhẹp mà vẫn nhíp nhíp ôm lấy cặc chú... nuốt từng tấc... từng phân..."
Em cong lưng, mắt dại đi, nước lồn tràn ra loang ướt cả bẹn, nhưng bên trong vẫn thít chặt, như cái miệng nhỏ háu đói nuốt riết lấy.
Ta rít qua kẽ răng, vừa nắc vừa hôn vừa cắn ngấu nghiến:
– "Nước em tuôn ào ào... mà cái khe vẫn riết... nhóp nhép... từng vòng thịt trong lồn co giật, xiết quanh như cái bẫy... Ôi, em ngoan... chú đút sâu cỡ nào, em cũng nhíp nhíp siết lại như muốn giữ chú mãi..."
Phập! Phập! Phập! – tiếng dập thô bạo vang cùng tiếng rên rỉ của em.
Ta ghì chặt đầu em, bắt em nhìn thẳng vào mắt ta:
– "Nói cho chú nghe đi... cái lồn nhỏ này chặt đến thế, có phải sinh ra để hầu cặc chồng không? Có phải sinh ra để giữ tinh chú không?"
Em run rẩy, nức nở, giọng ngắt quãng trong từng nhịp thúc:
– "V... vâng... lồn em... sinh ra... để hầu cặc chồng... để giữ tinh... của chú..."
Ta rú gằn, dập càng mạnh, bàn tay siết eo, bàn tay kia xoa nhồi bầu ngực:
– "Đúng rồi! Chú đút bao nhiêu, em cũng phải khít, phải nhíp, phải riết lấy... để không cho một giọt nào rơi ra ngoài... Lồn em ngoan lắm, ướt mà vẫn chặt như kìm sắt... ôi, chú nghiện rồi..."
Ta nghiến răng, hông vẫn dập bạch bạch bạch, tiếng nước lồn phọt phọt nhóp nhép vang rền. Mồ hôi nhỏ giọt xuống ngực em, ta cúi sát mặt, rít gằn:
– "Ôi... cái lồn này... giỏi lắm... siết riết thế này thì chú chết mất... ôh... oh... sướng... buồi chú bị cắn chặt rồi... đầu buồi mắc kẹt trong khe thịt nóng rực..."
Em rên nghẹn, hai tay bấu lấy vai chú, cả người run bần bật:
– "Chú ơi... lồn em... không lỏng được... nó cứ siết lại... cứ cắn lấy cặc chú..."
Phập! Phập! Phập! – ta thọc sâu, lún trọn cán, rồi giữ yên, nghiến môi hôn dập vào miệng em. Khi rời ra, ta nói giọng khàn đặc:
– "Nghe rõ chưa? Cái lồn này sinh ra là để ôm cặc chú... không lỏng nổi... chỉ biết cắn, biết hút, biết giữ... Ôi... nó nhíp nhíp liên hồi... như con miệng nhỏ đói khát..."
Em nấc lên, nước mắt ứa ra vì khoái lạc, giọng đứt quãng:
– "Nó... nó siết quá... cắn chặt quá... ôi chú ơi... sướng chết mất..."
Ta bật cười khàn, vừa nắc vừa tát nhẹ vào mông em cái chát!:
– "Ngoan... lồn em càng khít... chú càng sướng... càng bị nó nuốt chặt, cắn riết, chú càng nghiện... nhớ nhé, không bao giờ được lỏng đâu, hiểu chưa?"
Em nghẹn giọng đáp lại trong tiếng rên dài:
– "V... vâng... lồn em... không bao giờ lỏng... chỉ cắn... chỉ siết cặc chú thôi..."
Ta ghì em nằm ngửa, miệng tham lam ngậm trọn bầu vú mềm, lưỡi quét quanh đầu ti chóp chép, răng cắn khẽ để nghe em thét lên khe khẽ. Tay kia bóp nắn bên vú còn lại, ngón cái miết tròn đầu nhũ hoa làm nó dựng cứng.
Một bàn tay trượt xuống hạ thể, chát! — ta tát mạnh lên mu, rồi liền đó day nghiến hột le, ép em giật thót bụng dưới, tiếng rên bật ra đứt quãng.
– "Ngoan nào... nghe chú dạy... cái lồn này không chỉ để khít cặc chú đâu... mà còn phải biết co bóp, siết nhả theo nhịp... để vắt nước, để hầu chồng. Hiểu chưa?"
Em run rẩy, mồ hôi nhỏ giọt, hai chân tự động co lên ôm lấy hông chú, giọng nghẹn ngào:
– "V... vâng... chú dạy... em nghe..."
Ta day hột le mạnh hơn, nhịp nhịp bàn tay, giọng khàn gằn vào tai:
– "Khi cặc chú thọc vào, em không được buông thõng... phải siết lại, nuốt trọn lấy, rồi từ từ nhả ra... cho nước lồn trào ra bao quanh buồi chú. Nào, thử làm đi."
Em cắn môi, mặt đỏ bừng, rên nấc. Ta thúc vào một cú sâu phập! rồi dừng, nghiến răng:
– "Siết lại!... Đúng... như thế!... Nhíp nhíp... ừ... giỏi lắm... Giờ nhả... để nước tuôn ra... Nói to cho chú nghe, em đang nhả nước hầu chồng đi!"
Em bật khóc rên, vừa siết vừa run:
– "Lồn em... nhả nước... hầu cặc chồng... ôi... nước em chảy hết rồi..."
Ta bật cười khàn, lại cúi bú mút vú em chụt chụt, tay dưới vẫn tát nhẹ vào mu xen lẫn day nghiến hột le:
– "Ngoan... cứ thế mà tập... để mỗi lần chú nhấp, em biết cách co bóp, biết cách nhả nước, nuôi buồi chồng căng cứng mãi..."
Chú nấc nghẹn từng hơi, bụng dưới giật liên hồi khi em rùng mình xả nước. Cái lồn nhỏ nhắn siết chặt một hồi rồi nở bung, xịt xịt tung tóe, nước ấm tràn ra thành dòng. Ta bật hoảng hốt vì quá sướng, vội rút phắt buồi khỏi khe khít đang ngấu nghiến, quỳ sụp xuống há miệng hứng trọn.
– "Ôh... ohhh... giỏi lắm... cái lồn này... vắt ra từng đợt cho chồng uống... ừmmm... ngọt... ngọt lịm..."
Nước em táp thẳng vào môi ta, bắn thành tia xè xè, ta ngửa mặt nuốt ừng ực, hai tay vẫn không rời mà còn xoa nắn háng em, giữ cho mu lồn tiếp tục co giật.
– "Ráng nữa đi... vắt thêm cho chú... để buồi chú nở căng... ôh... sướng cặc... nghe rõ chưa, vợ?"
Em vừa khóc vừa rên, mắt mờ lệ, bàn tay bấu chặt lưng chú:
– "Dạ... dạ... lồn em giỏi... xịt hết cho chồng uống... hầu cặc chồng căng thêm..."
Ta bật cười khàn, môi ngập mùi lồn, vừa húp chọp chẹp vừa thở gấp:
– "Ngoan... cái lồn này sinh ra để dâng nước, nuôi chồng, làm chồng nghiện... ohhh..."
Ta rút buồi ra, cả thân thịt nóng hổi run lên từng hồi, gân xanh nổi cộm. Đầu khấc đỏ lựng giật giật khẩn cầu, chú phải nắm lấy mà sục liên hồi, phạch phạch ướt át. Tay kia lại thọc mạnh vào lồn em, móc sâu, day mạnh cho em vặn vẹo, nước xịt xè xè ra tràn đẫm.
Miệng chú không rời khe hồng, vừa bú, vừa húp, vừa rên nắc nghẹn:
– "Ohhh... ngon... ngon... cái lồn này... chảy cho chú uống... ohhh... buồi chú đói lồn... đói muốn chết đây... nhưng chú thèm nhất là cái khí em xịt... cái nước em vắt cho chồng... ohhhh..."
Lưỡi chú đá lia lịa, môi ngấu nghiến mút chóp chép, mỗi lần em co bóp giật bắn thêm, chú lại nghẹn giọng, sục buồi nhanh hơn, tiếng da thịt đập vào tay vang bẹp bẹp.
– "Ừhh... ngoan... xịt nữa đi... cho chú nuốt... ohhh... lồn em hầu chồng đúng giỏi... làm buồi chú nở to thêm, khớp khít thêm... oh ohhhh..."
Em khóc rên thảm thiết, tay run run kéo đầu chú dí chặt vào mu:
– "Chú... ực... em... em xịt cho chú... em hầu... buồi chú đói lồn thì em nhả hết... cho chú ăn..."
Chú bật cười khàn đục, miệng dính đầy nước lồn, mắt long lên, giọng nghẹn ngào:
– "Đúng... đúng rồi... đĩ nhỏ của chú... cho chú ăn hết đi... ohhhh..."
Chú thấy em còn run run sau cơn xịt, cả người mềm nhũn mà lồn vẫn co bóp nhíp nhíp như mời gọi. Buồi chú nóng rực, còn giật từng hồi nên chẳng nhịn nữa, nắm chặt hông em mà dí thẳng một cú, phập! sâu toạc.
Em thét khẽ, cả thân bật cong, hai chân quặp riết lấy cái eo chó đực rắn chắc của chú, dồn sức hẩy lồn lên nuốt trọn.
– "Á... thốn... nhưng sướng... lồn em ôm chặt... không nhả nổi..." – chú rít lên, mồ hôi rơi xuống ngực em.
Tiếng thịt va chạm bẹt bẹt vang dồn dập khi chú dập liên hồi, vừa thở hổn hển vừa gầm gừ:
– "Ohhh... đĩ nhỏ... quặp chặt eo chồng thế... hử...? Lồn nhíp nhíp hút buồi muốn nổ tung đây... ohhh..."
Em ôm lấy cổ chú, môi run run rên:
– "Em... hầu chồng... lồn em giữ buồi... cho chú dập... cho chú phọt..."
Chú càng nghe càng thú tính, hai tay chộp mông em, nhấc hẳn lên dập mạnh xuống buồi, vừa nắc vừa rên khàn:
– "Ngoan... ôm eo chú... nhíp nữa đi... để chú nắc cho tử cung em nở, chặt khít luôn... ohhh..."
Chú giữ chặt hông em, gầm gừ, buồi vẫn còn ướt rượt mà nóng rát, dí thẳng một cú "phậpppp".
Âm thanh vang dội khắp phòng:
"bẹt! bẹt! phạch! phạch! nhớp nháp, lép nhép" — nước lồn và tinh trùng hòa nhau, bắn tung tóe mỗi nhịp nắc.
Chú nghiến răng, lồng ngực phập phồng:
– "Ohhh... ohhh... ta nắc đây... nghe không? Ta nắc lủng lồn em đây, đĩ nhỏ... ohhh, ôi sướng buồi quá..."
Mỗi tiếng "phập!" lại kèm theo tiếng em rên đứt quãng, môi hé run run:
– "Ahh... a... ohhh... sâu... chồng ơi... lồn em rát... nhưng khít... ôm chặt buồi... ahhh..."
Chú vừa dập vừa kề sát tai em, giọng khàn khàn dạy dỗ:
– "Rên to nữa... gọi buồi chồng đi... nói bẩn vào... rên cho chồng nứng, để buồi ta nở trong lồn em... nói đi, nào..."
Chú thúc mạnh thêm vài nhát "phạch! phạch! phạch!" đến tận tử cung, tiếng nước bắn tung tóe, chú gầm:
– "Ohhh, ta nắc đây, ohhh, lồn em cắn buồi ta rồi... ohhh... rên đi, con hầu ngoan, rên như đĩ của chồng đi..."
Em bật khóc rên, tiếng lẫn trong nhịp bẹt! bẹt!:
– "Buồi chú... ohhh... buồi to quá... nắc lủng lồn em mất... ohhh... em là đĩ hầu của chồng... ahh, em hầu buồi... em ngoan... em nứng chồng..."
Chú càng nghe càng thú tính, ép sát em xuống, hôn ngấu nghiến, rồi gầm trong cổ họng:
– "Ngoan... đúng thế... hầu buồi cho chồng... lồn em phải kêu, phải mút, phải nhíp nhíp giữ lấy... để ta nắc nát ra... ohhh, ohhh..."
Tiếng giường kẽo kẹt, tiếng da thịt phạch phạch, tiếng rên rỉ hòa nhau thành một chuỗi nhịp dâm loạn không dứt.
Chú giữ chặt hông em, buồi vẫn còn cứng giật giật, đầu căng đỏ rực chọc sâu. Vừa nhấp "phạch phạch, bẹt bẹt" chú vừa ghì sát miệng em, hơi thở nóng hổi, giọng khàn lệnh lạc:
– "Nghe chồng dạy này. Muốn buồi ta nở to trong lồn em, phải nói bẩn, phải hầu. Không được rên ngoan hiền nữa. Nào, gọi đi."
Chú thúc một cú "phậppp!" thật mạnh. Em bật khóc rên:
– "Ahhh... buồi... buồi chồng..."
Chú tát nhẹ lên mu, giọng gằn:
– "Không đủ. Phải gọi là cặc. Nói lại!"
Chú rút ra gần hết rồi đóng ập vào, bẹt! bẹt! đau thốn mà sướng. Em nấc nghẹn:
– "Cặc chồng... ahhh... to quá... lồn em khít quá..."
Chú nhếch mép, nhấp nhanh "phạch phạch phạch":
– "Tốt. Giờ gọi cái lồn em đi. Không phải 'cô bé', không phải 'em'. Nói bẩn nào."
Em cắn môi, mắt long lanh, rên run:
– "Lồn... lồn em... siết cặc chồng... ohhh..."
Chú gầm gừ, cắn tai em:
– "Ngoan. Giờ ghép vào. Nói: lồn hầu cặc chồng."
"Phập! phập!"
– "Ahhh... lồn em... hầu cặc chồng... ohhh..."
Chú hôn ngấu nghiến, tay bóp vú, day hột le:
– "Ừm... giỏi. Giờ nói tiếp: lồn đĩ của chồng, là bồn chứa tinh của chồng."
Em bị thúc liên hồi, giường kẽo kẹt, rên đứt quãng:
– "Ohhh... lồn đĩ của chồng... là bồn chứa tinh chồng... ahhh... cặc... cặc nắc em... lòi ruột rồi... ohhh..."
Chú dập càng thú tính "bẹt bẹt, phạch phạch" nước bắn tung tóe, gằn từng tiếng:
– "Đúng! Giỏi! Nói tiếp, nhanh... em nghiện cặc chồng, em nghiện nước chồng..."
Em khóc rên, thân quắp chặt lấy chú:
– "Em... nghiện cặc chồng... ohhh... nghiện nước chồng... ohhh... lồn em đói cặc, em hầu... em hầu buồi cho chồng sướng..."
Chú nghe vậy, mắt đỏ rực, đập mạnh mấy cú thốn sâu tận tử cung, rên dồn dập:
– "Ohhh... giỏi... con hầu ngoan... lồn em biết nói bẩn, biết hầu buồi rồi... ohhh... ta nắc nát lồn em luôn..."
Tiếng phạch phạch, bẹt bẹt, nhớp nháp vang dội, hòa với tiếng rên loạn, kéo dài dâm đãng không dứt.
Chú gồng lưng, buồi vẫn căng chọc sâu "phập! phập!" từng nhịp dồn dập. Tay chú ép chặt bụng em xuống giường, tay kia vả lên mu "chát! chát!" kêu rát rát, nước lồn văng tung tóe. Giọng chú khàn mà vẫn dạy rành rọt:
– "Ngoan nào, mở mồm học. Gọi đi: lồn em bú chim chú."
"Bẹt! phạch! phạch!"
Em run rẩy, mắt long lanh, rên nghẹn:
– "Ahhh... lồn em... bú chim chú... ohhh..."
Chú cười gằn, đập mạnh thêm cú "phậppp!":
– "Giỏi. Nhưng chưa đủ. Chim chỉ là cách gọi dịu. Giờ đổi: bím em ôm buồi chồng."
Chú rút ra gần hết rồi đóng ập lại, "bẹt! bẹt!". Em khóc rên, gập người:
– "Bím... bím em ôm buồi chồng... chặt quá... ahhh..."
Chú cắn tai, tát thêm cái "chát!" vào mu:
– "Ừ. Được rồi. Giờ mạnh mồm hơn. Gọi thẳng: lồn em hầu cặc chồng, bím em nghiện buồi."
"Phập! phập! phập!" nhanh, âm thanh nhớp nháp tràn khắp. Em cố thốt, giọng đứt quãng:
– "Ahhh... lồn em... hầu cặc chồng... ohhh... bím em... nghiện buồi... ahhh..."
Chú gầm gừ, mồ hôi rơi, mắt đỏ rực:
– "Đúng! Đó mới là con hầu của ta. Nói tiếp: em mở lồn ra, bú buồi chú, nuốt hết tinh chú."
Em rên la, siết chặt, nước chảy ròng:
– "Em... mở lồn ra... bú buồi chú... ohhh... nuốt hết tinh chú... ahhh... chú nắc chết em mất..."
Chú giật từng cú "bẹt! bẹt! phạch!" đến nỗi giường rung, tát mu em từng nhịp "chát! chát!":
– "Ngoan! Gọi thêm: bím em là bồn chứa buồi chồng, lồn em đĩ để bú cặc chồng."
Em khóc rên, miệng vừa kêu vừa học theo:
– "Bím em... là bồn chứa buồi chồng... lồn em... đĩ... để bú cặc chồng... ohhh... sướng... sướng nát rồi..."
Chú hôn ngấu nghiến, dập liên tục "phạch phạch, bẹt bẹt", tiếng rên cả hai hòa thành dòng dâm loạn.
"Bạch! bạch! bạch! phọt! phọt! phọt! nhóp! nhép! nhóp! nhép!" – chú dồn từng cú nắc, cả người em giật bắn, giường kêu cọt kẹt. Mồ hôi chảy ròng, tiếng thịt đập vào nhau vang lên như roi quất.
Chú nghiến răng, hổn hển rít sát tai em:
– "Nghe chưa... nghe tiếng lồn em nuốt cặc chồng chưa... nhóp nhép nhóp nhép... ôi, lồn khít quá... bạch! bạch! bạch!..."
Chú vả thêm lên mu "chát! chát!":
– "Mở mồm ra, gọi đi, con hầu. Gọi là lồn em đớp cặc chồng phọt phọt."
Em run lẩy bẩy, nước mắt rịn, miệng rên la:
– "Ahhh... lồn em... đớp cặc chồng... phọt phọt... nhóp nhép... ahhh..."
Chú cười gằn, tăng tốc, "bạch bạch bạch!" nhanh như búa nện:
– "Ừ! Giỏi! Giờ đổi: bím em ôm buồi chồng, ép nát buồi chồng."
"Phạch! phạch! phạch!" vang nặng nề. Em há miệng kêu:
– "Bím em... ôm buồi chồng... ép nát buồi chồng... ohhh chú ơi..."
Chú gầm gừ, buồi chọc tận cùng, "phọt! phọt!" bọt nước bắn ra:
– "Đúng rồi! Giờ học nữa: cặc chồng bự, cặc chồng đói lồn em."
Em ngửa cổ rên, mắt mơ màng:
– "Cặc chồng... bự quá... đói lồn em... nhóp nhép... ahhh..."
Chú ôm chặt em, thọc liên hồi "bạch bạch bạch! nhóp nhép! phọt phọt phọt!" rồi lại tát lên hột le:
– "Giỏi, con đĩ ngoan! Hét lớn đi: em nghiện cặc chồng, lồn em là ổ bú buồi!"
Em thét khàn, tiếng khóc hòa trong rên dâm:
– "Em... nghiện cặc chồng... lồn em... là ổ bú buồi... ohhh... chết mất thôi..."
Chú dập điên cuồng, mỗi nhịp đều lút cán, tiếng "bạch bạch bạch! nhóp nhép nhóp nhép! phọt phọt phọt!" hòa lẫn tiếng rên rỉ, thành bản nhạc dâm cuồng.
Chú dập mạnh, thở dốc, giọng khàn đi:
– "Oh... oh... em giỏi quá... ngoan quá... lồn em cũng giỏi... ohhh... lại còn biết cắn đầu buồi... ohhh... chết cặc chú rồi..."
Âm thanh "bạch bạch bạch! nhóp nhép nhóp nhép! phọt phọt phọt!" vang lên loạn xạ.
Em cắn môi, mắt mơ màng, người run theo từng cú nắc, rên rỉ đáp lại:
– "Ahhh... lồn em... ngoan... chỉ biết ôm cặc chồng thôi... ôi... lồn em cắn chặt... nhóp nhép... để chồng sướng... ohhh..."
Chú gầm gừ, thúc sâu hơn, rít lên bên tai:
– "Đúng rồi! Nói lớn nữa đi, con hầu dâm... lồn em sinh ra là để cắn buồi chồng... để bú buồi chồng... ohhh..."
Em rên càng to, giọng đứt quãng theo từng cú chọc:
– "Lồn em... sinh ra để cắn buồi chồng... ahhh... để bú buồi chồng... để nuốt tinh chồng... ohhh ohhh..."
Chú thở hổn hển, ôm xiết em, môi mút vú, tay tát nhịp lên mu "chát! chát! chát!" vừa dập vừa rên:
– "Ngoan! Em ngoan lắm... cái lồn này khít thế này... cắn riết đầu buồi chú... ohhh... làm chú điên mất..."
Tiếng rên hòa với tiếng thịt đập, vang thành nhịp dâm dồn dập: "bạch bạch bạch! phọt phọt phọt! nhóp nhép nhóp nhép! ohhh ohhh!"
Chú gồng người, mồ hôi rịn ra, nhịp dập thẳng, mỗi cú đều "bạch! bạch! bạch!" rền vang. Cặc chú cong ngược, vừa thúc vừa cạ, đến khi đầu buồi chạm kẹt vào cổ tử cung em.
Chú gằn giọng, hơi thở nóng rực phả vào tai:
– "Ohhh... lồn em khít quá... chú thúc thẳng... kẹt ngay tử cung rồi... nghe chưa...? Cái lồn này giữ buồi chặt đến phát điên... ohhh..."
Âm thanh "phọt phọt phọt! nhóp nhép nhóp nhép!" bật ra ướt át, em cong lưng, hai chân siết chặt hông chú, rên loạn:
– "Ahhh... ahhh... buồi chồng chọc ngược... móc sâu quá... tử cung em kêu rát... ahhh... nhưng sướng... sướng điên..."
Chú nghiến răng, dập mạnh hơn, tiếng thịt đập "bạch! bạch! bạch!" lẫn tiếng rên dồn dập:
– "Ngoan! Nói to lên... cái lồn này là để buồi chú móc... để tử cung em bị kẹt... nghe chưa... ohhh..."
Em thở hổn hển, nước mắt ứa ra khóe mắt vì quá mạnh, nhưng vẫn rên đáp, giọng nghẹn mà dâm:
– "Lồn em... để buồi chồng móc... để tử cung em kẹt chặt... ohhh... để ôm buồi chồng mãi mãi... ahhh..."
Chú ôm siết, thúc từng cú dài, đè buồi xoáy sát cổ tử cung, tiếng chú trầm khàn đầy dục tính:
– "Đúng... ngoan thế mới là vợ chú... cái lồn này... sinh ra để giữ cặc chú... để cho chú nắc thẳng tới tử cung... ohhh..."
Chú vẫn dập nhịp, hơi thở gấp gáp, giọng khàn rền bên tai em, vừa rên vừa thì thầm dạy:
– "Ohhh... nghe chú này... giao phối... tức là chú đang nhảy nọc em đó... ahhh... bạch! bạch! bạch!... buồi chú nện sâu vô tử cung... chính là để gieo giống, truyền nọc... nghe chưa..."
Cặc chú thúc cái nào cái nấy "phập! phập! phập!" kèm tiếng nước "nhóp nhép nhóp nhép", chú ôm riết lấy em, giảng giải tiếp:
– "Nhảy nọc... nghĩa là buồi chú bơm tinh vào trong... để hai thân xác dính chặt, thành một... ôhhh... nước chú phọt vào thì dính lẹo... lồn em sẽ giữ chặt lấy, nuốt trọn nọc... ahhh... đó chính là giao phối thực sự..."
Em rên nức nở, đùi run bần bật, ôm siết cổ chú:
– "Ahhh... vậy lồn em... đang nhận nọc chồng... đang dính lẹo buồi chồng... ôhhhhh... sướng quá... nóng quá... em dính rồi... chú ơi..."
Chú nghiến răng, thúc càng mạnh, tiếng thịt va chạm "bạch! bạch! bạch! bẹt! bẹt!" vang dội, giọng chú dồn dập:
– "Ngoan... nói to lên... lồn em là để nhạy nọc... để bị chú nhảy nọc, dính lẹo... ohhh... ohhh... nghe buồi chú nở trong tử cung không? Đó là dấu hiệu giao phối thật sự, con ơi..."
Em vừa khóc vừa rên, miệng run lắp bắp gọi:
– "Buồi chồng nở... tử cung em kẹt chặt... em biết rồi... giao phối... là để em nuốt nọc... để em dính lẹo với chồng mãi mãi... ohhh ohhh..."
Chú vẫn thúc sâu, rồi ép chặt hông em, ghì sát xuống giường, tiếng thịt "bạch! bạch! bạch!" xen tiếng nước "nhóp nhép nhóp nhép" loạn cả buồng. Hơi thở nóng rát phà bên tai em, chú giọng khàn, rên gằn mà dạy:
– "Ahhh... nghe kĩ này... giao phối... là khi buồi chú phải cắm trọn... đụng đến tử cung... rồi nhảy nọc... nghĩa là chú phóng tinh vô trong. Khi ấy... lồn em sẽ tự động siết lại... khóa chặt buồi... ôhhh... để tinh dịch không thoát ra ngoài... đó gọi là dính lẹo... hiểu chưa..."
Cặc chú nhịp mạnh "phập! phập! phập!", em run rẩy, ôm riết lấy cổ chú, rên nghẹn:
– "Ôhhh... em siết rồi... buồi chồng mắc kẹt... nóng quá... chồng ơi... em hiểu rồi... dính lẹo là để giữ nọc chồng..."
Chú nghiến răng, gầm gừ, vỗ "bẹt! bẹt!" lên mu em, giọng khàn lạc:
– "Đúng... dính lẹo nghĩa là tử cung em ôm lấy đầu khấc... không cho rút ra... để từng giọt tinh chú bơm vào đều dính lại... nuôi thành mầm sống... ohhh... em cảm không... buồi chú đang nở cứng trong bụng em... đang khóa lại đó..."
Em nấc từng tiếng, mắt mơ màng:
– "Ahhh... em thấy... khấc to quá... cứng quá... tử cung em nghẹn lại... ôhhh... em sướng... em muốn dính lẹo chồng... muốn nuốt hết nọc của chồng..."
Chú hôn ngấu nghiến môi em, vừa nhấp chậm vừa dạy tiếp, hơi thở hổn hển:
– "Ngoan... nhớ lấy... nhảy nọc là bản năng... giao phối là để nối thân xác, nối huyết mạch... ohhh... khi dính lẹo, buồi và lồn sẽ chặt khít, không rời... đó là giây phút con cái thuộc về chồng... mãi mãi..."
Em rên, giọng run rẩy, đáp lời giữa những cú thúc sâu "phạch! phạch! phạch!":
– "Vâng... em thuộc về chồng... lồn em là để hầu buồi chồng... để nhảy nọc... để dính lẹo không buông... ohhhh... chồng ơi..."
Chú ghì chặt eo em, thở gấp gáp, mồ hôi nhỏ xuống mặt em, từng cú thúc cuối cùng dồn lực, "phập! phập! phập!" rồi chú nghẹn tiếng, giọng khàn đặc:
– "Ôhhh... tới rồi... tử cung em... nó đang hút, đang bú lấy buồi chồng... ahhh... chặt quá, không thoát được..."
Ngay khoảnh khắc ấy, đầu khấc chú bị bóp riết, "cộc!" chạm sâu trong cùng, bìu chú co rút liên hồi. Em nghe rõ tiếng "phọt! phọt! phọt!" từng đợt tinh nóng hổi phun thẳng vào bụng trong, ngập ứ.
Chú run lẩy bẩy, vừa rên vừa cắn nhẹ lên môi em:
– "Ohhh... lồn em... khóa buồi chú lại... bìu chú co thắt... xả nọc... từng dòng, từng dòng đặc sệt... ấm rát... chính là dính lẹo trọn vẹn... em cảm không... tử cung em bú mút buồi chú... nuốt lấy hết tinh dịch rồi đó..."
Em giật nảy, người run cầm cập, ôm siết lưng chú, giọng ngây dại:
– "Ôhhhhh... em thấy... nó hút, nó mút... như đang uống... nóng quá... căng đầy trong bụng em... ahhh... em khóa chặt... không cho nọc chồng tràn ra ngoài..."
Tiếng "nhóp nhép... bạch bạch... ọc ọc" vang rền, nước lồn hòa với tinh chú rót đầy, sủi bọt trào mép. Cặc chú vẫn giật từng nhịp trong lồn, khấc nở to bị giữ cứng ngắc, không rút nổi.
Chú hổn hển, dạy em từng lời, vừa rên gầm:
– "Nhớ kỹ... đây mới là dính lẹo thật sự... khi buồi chú co giật... bìu thắt chặt... tử cung em mút ngược lại... làm nọc chồng tràn hết... khóa khít không rời... ahhh... em ngoan... ngoan quá... chính thức thuộc về chồng rồi..."
Em gục đầu, mắt mờ lệ, rên đáp giữa những nhịp siết:
– "Vâng... em thuộc về chồng... lồn em chỉ để dính lẹo buồi chồng... để nuốt hết nọc... ôhhh... chồng ơi... em no nọc quá..."
Chú ôm ghì lấy thân em, lồng ngực phập phồng, hạ bộ vẫn cắm chặt tận cùng. Giọng chú nghẹn, khàn mà đầy phấn khích:
– "Ôhh... lồn em ngoan... đang bú, đang hút buồi chú không cho rời... khấc chú kẹt sâu, bịt kín tử cung em rồi... ahhh... mỗi nhịp co là tinh lại trào ra, đặc sệt, trắng đục, dày như cháo nóng vậy... em cảm rõ chứ...?"
Tinh chú cứ thế "phọt... phọt... ọc ọc..." tràn đầy trong bụng em, bắn mãi không dứt. Bìu chú co rúm, siết rát, từng gân nổi cộm theo lực phóng. Em chỉ còn run rẩy, rên khe khẽ, bụng dưới nóng ran, chật ních.
Chú gằn rít, kề sát tai em, tả rõ từng cảm giác:
– "Đây mới là tinh trùng chất lượng... đặc, sệt, dẻo quánh, bám dính thành tử cung em, nuôi trứng, bắt dính con. Không có cái thứ loãng tuồn tuột như mấy thằng địt dạo ngoài kia... đó chỉ là nước thải. Còn đây... là nọc giống thật sự, tinh lực của chồng, rót cạn cho vợ hầu..."
Cặc chú giật liên hồi trong lồn, làm em phải co siết đáp lại. Tiếng "nhóp nhép... bẹt bẹt..." vọng trong đùi non, nước trộn đặc sệt, trào mép, sủi bọt.
– "Ôhhh... tử cung em bú chặt thế này... từng giọt tinh đều bị hút lại... không thoát... không phí... tất cả là của em, cho riêng em..." – chú rên, miệng vừa cắn nhẹ tai, vừa dạy.
Em run giọng, mắt lim dim, bám lấy lưng chú:
– "Em... em thấy... nó nóng, nặng... đặc lắm... cứ trào mà không dứt... ohhh... bụng em chật căng... em muốn giữ... giữ mãi nọc chồng trong này..."
Chú ghì sát em, hơi thở nóng hổi phả thẳng vào vành tai, giọng chú vỡ ra từng nhịp theo cơn co bóp trong bụng em:
– "Ôhh... em nghe rõ không... tử cung em đang... bú lấy buồi chồng... khấc chú bị kẹp chặt, cứ mỗi nhịp nó hút lại, tinh lại phọt thêm... đặc, quánh, nóng ran... ôhhh... cảm giác này... đúng là chỉ có lồn em mới làm chú phát điên như thế..."
Âm thanh "phọt... ọc ọc... nhóp nhép... bẹt bẹt..." vang đầy giữa hai háng, hòa với tiếng rên rỉ của cả hai. Bìu chú co thắt không dứt, từng gân cứng nổi hằn, dồn hết sức ép tinh sâu tận cùng tử cung em.
Chú vẫn rên mà tả, như vừa thú nhận, vừa dạy em hiểu:
– "Em biết không... cái cảm giác bịt kín, không thoát ra ngoài giọt nào... nó làm chú run... nó làm chú tin chắc đây là lúc giao phối thật sự, là nhạy nọc, dính lẹo... Ôhhh... lồn em mới đáng gọi là bồn chứa, mới đủ xứng để nhận hết tinh chất lượng của chồng..."
Em nằm dưới, toàn thân run bần bật, nghe mà rớm nước mắt, giọng em khẽ ngưỡng mộ:
– "Chồng ơi... em cảm được... từng dòng đặc sệt đang đầy căng trong bụng em... nó nóng, nó dính, nó làm em nặng nề mà thỏa mãn... chưa từng có ai, chỉ có chú... chỉ có chồng em mới cho em trọn vẹn thế này..."
Chú cười khàn, vẫn thúc nhẹ, để khấc xoáy trong lòng tử cung em, ép những giọt cuối cùng phải văng ra:
– "Ngoan... đây mới là nọc giống... đặc, trắng, sệt... tinh lực của đàn ông thực thụ. Không như bọn kia, chỉ có thứ nước lã loãng, xịt xong là rỗng. Còn chú... là phú hộ, là trượng phu, là chồng em... nên mới đủ sức tràn ngập lồn em đến mức này..."
Em ôm chặt cổ chú, run rẩy mà thì thào, đầy cảm phục:
– "Em biết... chồng là nhất... là mạnh nhất... em tự hào vì được làm vợ chú, được chứa hết tinh chú trong này... ôhhh... em sẽ giữ mãi, không để rơi rớt giọt nào..."
Chú rít mạnh, ôm chặt em, thân dưới vẫn dính chặt không rời:
– "Tốt, ngoan... giữ lấy, khóa tử cung lại, đừng cho tinh thoát... để tất cả nọc chồng nằm yên trong bồn chứa của em... Ừhh... ôhhh... em giỏi, em đáng để chú đổ cạn như thế..."
Chú vẫn ghì chặt em, thân dưới không buông, hơi thở gấp gáp, giọng khàn nặng nề:
– "Ôhhh... em thấy không... mình đã dính lẹo rồi... cặc chú bị tử cung em hút khóa chặt, giờ có muốn rút cũng chẳng thoát... mỗi lần chú nhấp, ôhh... nó lại phọt thêm, lại trào thêm..."
Âm thanh "phạch phạch... bẹt bẹt... nhóp nhép... ọc ọc..." vang ra mỗi cú thúc ngắn mà dồn dập. Bìu chú cứ giật liên hồi, ép từng giọt tinh cuối cùng, đặc và nóng, chui sâu vào bồn chứa em.
Chú vừa dập vừa cắn vào vành tai em, dạy từng câu bẩn thỉu:
– "Ngoan... nói cho chồng nghe đi... nói cái lồn em là ổ chứa nọc giống... là bồn bú cặc... là chỗ để buồi chồng thoát hết tinh... nào, nói đi, sai là chú thúc cho thốn lòi..."
Em thở gấp, miệng run nhưng vẫn rên rỉ đáp, vừa đau vừa sướng:
– "Dạaa... lồn em là bồn chứa... là để bú buồi chồng... để giữ hết tinh đặc nóng... ôhhh... chồng ơi, nhấp nữa đi, em chịu được..."
Chú cười khàn, rít qua kẽ răng:
– "Ngoan lắm... em càng nói, cặc chú càng nở, càng phồng to, càng khít hơn... ôhhh... tử cung em ôm chặt quá, bú không ngừng... chú nắc, chú xả nữa đây..."
Cả hai quấn siết, từng nhịp thúc ngắn nhưng gắt, "phọt... phọt... phọt..." tinh tiếp tục bịt đầy, không thoát ra ngoài được. Chú rên gằn:
– "Ôhhh... cái dính lẹo này mới là thật... mới là giao phối trọn vẹn... buồi chồng với lồn vợ liền chặt thành một, không tách rời..."
Em ôm siết cổ chú, vừa rên, vừa khóc, vừa tự hào:
– "Chồng ơi... em hiểu rồi... đây mới là vợ chồng... em hạnh phúc quá, ôhhh..."
Chú vẫn cứng ngắc, thân dưới ghì sâu, hơi thở dồn dập trộn lẫn tiếng rên khe khẽ. Hôn "chóc... chóc..." lên trán em, rồi xuống mũi, xuống môi, vừa hôn vừa thủ thỉ:
– "Ngoan... từ giờ em gọi chú là chồng đi. Không phải chú nữa, là chồng. Còn em, em là vợ của chồng, là vợ ngoan, vợ nứng... vợ của chồng, hiểu chưa?"
Môi chú lại dán lấy môi em, mút sâu, lưỡi xoắn xoáy, nước dãi tràn ra, "chóp chép, nhóp nhép...". Em rên khẽ, mắt mơ màng, vừa run vừa thổn thức đáp:
– "Dạ... chồng ơi... em là vợ... vợ nứng... vợ ngoan của chồng..."
Chú thở gằn, siết chặt hơn, từng nhịp thúc chậm nhưng nhấn sâu khiến em giật bắn, tử cung siết cứng. Giọng khàn trầm ấm:
– "Ừ, ngoan. Với chồng, em vừa là con bé dâm ngoan để chồng dạy, vừa là vợ được chồng đội trên đầu... không ai thay thế được. Cái lồn này, cái thân thể này... là của chồng, của chồng hết."
Chú hôn chóc chóc thêm lần nữa, trán, mũi, rồi mút môi em, rít từng chữ:
– "Nói lại cho chồng nghe... em là vợ của ai?"
Em rên rỉ, ôm chặt vai chú, giọng ngây thơ lẫn dâm dại:
– "Dạaa... em là vợ của chồng... của chồng, của chồng thôi... ôhhh..."
Chú gằn cười, giọng nặng nề xen lẫn rên sướng:
– "Ngoan lắm. Gọi nữa đi. Gọi to lên, để buồi chồng nở to, khít căng trong lồn vợ. Vợ nứng ngoan của chồng..."
Chú nhích cằm, ngấu nghiến môi em lần nữa, lưỡi quấn xoắn lấy lưỡi em, "chóp chép, nhóp nhép..." như không muốn dứt. Cặc vẫn ủ nguyên trong lồn vợ, nhấp nhẹ, cọ quét, làm cả hai rùng mình từng đợt. Tinh trùng đặc sệt còn tràn ấm nóng, bịt kín, khiến âm đạo em cứ nhóp nhép, siết khít.
Chú khẽ xoay người, kéo em ôm vào lòng, cả hai nằm nghiêng, da thịt dán sát. Một tay chú gác qua eo, giữ chặt bụng em sát bụng chú; một tay vuốt tóc, vuốt lưng. Thân dưới vẫn dính chặt, buồi cứng còn ủ sâu trong tử cung như cái chốt không rút ra được.
Hơi thở chú dần chậm lại, nhưng vẫn hôn chóc chóc vào thái dương, thì thầm khàn khàn:
– "Ngoan... từ nay vợ chỉ ngủ thế này, trong tay chồng, trong buồi chồng thôi... Ừm, khít quá, chặt quá..."
Em rên khe khẽ, hai chân kẹp giữ, ôm cứng chú. Lồn nhíp nhíp, như muốn giữ mãi. Giọng em run run đáp:
– "Dạ... chồng ôm em ngủ... vợ ngoan của chồng đây..."
Chú khẽ mỉm cười, sướng râm ran. Cặc còn giật nhè nhẹ, mỗi lần động là lại "phạch phạch, nhóp nhép"bên trong. Rồi cứ thế, ôm em thật chặt, cả hai chìm dần vào giấc ngủ, vẫn gắn nhau, dính lẹo như một thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: