Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nam Phi Hoặc Chủ

Nam Phi 'Hoặc' Chủ

.

.

Tác giả: Lăng Thần Vị Hiểu

Thể loại: cổ trang, cung đình, cường cường, yêu nghiệt mỹ thụ x lãnh khốc anh tuấn công, 1×1, HE

Tình trạng: hoàn

Cp: Kha Phượng Viêm x Mạc Tuyệt

Link download RAW+QT tại đây

Link review của Tiểu Dạ muội tại đây (cám ơn muội rất nhiều 😉 )

.

Tóm tắt và sơ lược cảm nhận:

Kha Phượng Viêm là Kha quốc quốc chủ, lần đầu tiên gặp Mạc Tuyệt vào năm 14 tuổi, về sau xin tiên vương thu Mạc Tuyệt làm thư đồng. Có thể xem hai người là thanh mai trúc mã, khi ấy Phượng Viêm và Mạc Tuyệt yêu nhau sâu đậm, tình nồng ý mật.

Mạc Tuyệt – ái tử của Mạc Châu Mạc tri phủ, 8 tuổi quen biết với Kha Phượng Viêm, 14 tuổi gặp lại, từ đó làm bằng hữu ở bên người, năm 16 tuổi làm nam thiếp của Thái tử Phượng Viêm. Cầm kỳ thi họa, võ công y thuật không gì không biết không gì không hiểu. Dung nhan như thiên tiên trụy phàm trần, hễ ai nhìn đến đều mục huyễn thần mê – là một nam tử tuấn lãng tài mạo song toàn.

Phượng Viêm lên ngôi cửu ngũ, đưa Mạc Tuyệt vào cung làm nam phi. Vào một ngày, Phượng Viêm mất đi tất cả ký ức về Mạc Tuyệt, quên đi tình yêu giữa hai người. Mạc Tuyệt sống trong hậu cung, bất lực tuyệt vọng trước sự thay đổi của ái nhân. Đau lòng nhìn hắn thu tân phi, sủng ái cơ thiếp, trơ mắt nhìn mình như người xa lạ.

Một nam tử tài tuyệt như Mạc Tuyệt, cam nguyện thu ngạo khí khuất thân vào cung làm bạn với ái nhân, chẳng ngờ trong 1 đêm tất cả đều thay đổi. Đau đớn trong lòng không ai hiểu. Khổ sở xé tâm chẳng ai hay. . .

Phượng Viêm quên đi Mạc Tuyệt, mất hết tất cả nhu tình với Mạc Tuyệt, trở thành một quân vương lãnh khốc toàn tài, uy danh bốn biển.

7 năm. . . sinh tồn trong hậu cung thâm sâu tựa hải, ngươi tranh ta đấu, bằng tài năng và thủ đoạn của mình chiếm giữ địa vị cao nhất ngang bằng Hoàng hậu, bình bãi hậu cung, trợ giúp Phượng Viêm trong quốc sự, từng bước một giành giật lại trái tim ái nhân.

Thống khổ cực hạn là khi biết Phượng Viêm năm đó tự nguyện bị hạ cổ, chấp nhận quên đi ký ức về Mạc Tuyệt. Tan nát cõi lòng khi nhận ra tình yêu của mình đổi lại một lời dối trá. . .

Rời cung du lịch, Mạc Tuyệt gặp được một nam tử anh tuấn ôn như nắng ban mai, sưởi ấm trái tim giá lạnh. . .

Liệu tình yêu của Mạc Tuyệt và Phượng Viêm có nối lại như cũ?

*****

Truyện thật sự rất hay, văn phong mang vẻ lãng mạn, man mác bi thương, có những lúc vô cùng ấm áp.

Bình thường những truyện tớ đọc thường chỉ chú ý đến nvc, nv phụ chỉ làm nền hoặc bị bỏ qua, nhưng trong "Nam phi hoặc chủ" lại khác

Có một Thái hậu – một nữ tử nhu nhược yêu đuối, vì nhi tử của mình và hai tay nhuốm máu. Khi bị địch quân bắt cóc gây sức ép, bình thản tự sát – không muốn bản thân trở thành gánh nặng cho nhi tử.

Có một Quốc chủ – vương giả của một quốc gia trung gian giữa hai đại quốc. Gặp mỹ nhân đến thuyết pháp thỉnh đầu hàng dâng ngọc tỷ cho Kha quốc, yêu mỹ nhân từ cái nhìn đầu tiên, mê luyến thắm thiết. Biết được quốc lực không thể chống lại hai mãnh hổ kề bên, biết tình yêu của mình dành cho mỹ nhân không được hồi đáp, vẫn kiên cường quyết không tham sống sợ chết, cho dù quy thuận vẫn muốn vì con dân của mình giành lại chút tôn nghiêm.

Có một Vương gia – thống lĩnh tam quân uy chấn bát phương. Vì tình yêu cấm kỵ với huynh đệ của mình mà không thể không phản loạn chiếm ngôi của Thái tử – "chỉ khi nào ta đứng trên đỉnh cao nhất mới có thể bảo hộ ngươi". Đến khi thất bại, trúng một kiếm trí mạng nhưng may mắn sống sót, giả ngu dại đi theo ái nhân, quấn quít lấy y không buông tay – chỉ vì không muốn ái nhân lo lắng cho mình.

Có một Giáo chủ – yêu một người, trao hết thảy tình yêu của mình cho hắn. Sẵn lòng hi sinh tất cả, chỉ mong ái nhân được hạnh phúc – cho dù đó có nghĩa là vĩnh viễn cách xa. Dùng vòng tay ấm áp của mình sưởi ấm trái tim lạnh lẽo, dùng ôn nhu đi an ủi cõi lòng thê lương cô độc, hóa thân thành mặt trời tỏa nắng bao dung lấy người thương. . .

Khóe môi khẽ cong lên, nở nụ cười rạng rỡ tựa ánh mặt trời, Lam Dục Quỳnh nói, "Ta chỉ muốn cùng ngươi."

Ta chỉ muốn cùng ngươi, làm chuyện ngươi muốn làm

Ta chỉ muốn cùng ngươi, mỗi ngày vì ngươi khoác thêm một kiện quần áo

Ta chỉ muốn cùng ngươi, mỗi đêm cho ngươi dịch góc chăn

Ta chỉ muốn, đem đau khổ của ngươi cho ta gánh chịu

Ta chỉ muốn, ngươi có thể khoái hoạt, Tuyệt nhi.
Có một tiểu quan – si ngốc yêu một người, cam nguyện làm thế thân chỉ để ở bên người ấy. Hoang mang lạc lối không biết ái nhân yêu là mình hay vẫn là kẻ khác, ngày càng tham luyến si mê hơi ấm của ái nhân. Cuối cùng, tự hủy đôi mắt của chính mình

Tử Nguyệt ca, ta thực yêu ngươi. Yêu đến mức không muốn đôi mắt này.

Tử Nguyệt ca, đôi mắt này cực kỳ giống hắn, mà ngươi, đã yêu hắn trước đây.

Tử Nguyệt ca, nguyên nhân chính là vì thế, ta đã đem này ánh mắt đôi mắt này phá huỷ.

Tử Nguyệt ca, ta chỉ là không muốn nhìn thấy người xuất hiện trong mắt ngươi không phải là ta.

Cho nên, xin ngươi tha thứ cho ta, tự hủy đôi mắt cũng là vì trốn tránh.
.
.

Không biết nên làm thế nào để diễn tả cảm xúc của bản thân khi đọc xong truyện này, chỉ có thể nói: rất hay, rất đáng đọc. Trong đây chủ yếu ngược tâm nhẹ, trước ngược thụ sau ngược công. Truyện đầu tiên mà tớ thật sự khâm phục và ngưỡng mộ nhiều nhân vật phụ đến vậy. Tác giả không chỉ chiếu cố nvc, từng nv phụ đều được ưu ái quan tâm. Mỗi người là một câu chuyện – có bi hoan, có ly biệt, nhưng hơn hết thảy, đó là khúc ca tuyệt mỹ về tình yêu giữa hai con người

Cực lực đề cử~

.

Mạn đàm về đế vương luyến:

Tiểu thuyết luôn chứa đựng ảo tưởng. Những câu chuyện mà trong đó đế vương xem ái nhân là tất cả, vì ái nhân mà hi sinh mọi thứ, cuối cùng huề thủ thiên nhai quy ẩn nơi sơn dã. . . Đó là những câu chuyện đẹp, nhưng không thật

Ảo mộng luôn ngọt ngào và ấm áp, nhưng vĩnh viễn cũng không chân thật, vĩnh viễn chỉ là ảo mộng. Đã yêu vương giả, phải chấp nhận đau khổ. Vì tình yêu của vương giả khó có thể trọn vẹn và hoàn mỹ. Đừng nói cái gì " độc sủng" ở đây, vương giả lý trí sẽ biết cân bằng thế lực trong hậu cung, càng không thể không nạp thiếp để củng cố địa vị của mình. Mạc Tuyệt hiểu rõ, nhưng khó chấp nhận.Rất nhiều người cũng khó chấp nhận điều này, nhưng, làm ơn, người Mạc Tuyệt yêu không phải người bình thường, hắn là vương giả.

Vương giả là những người đạp trên huyết nhục của bao người đi lên vương vị. Tàn nhẫn và lãnh khốc là những tính cách cần có của một vương giả. Nếu vì một người mà hi sinh tất cả, quên đi tham vọng, mất đi tráng chí, toàn tâm toàn ý nghĩ cho người đó – thì đây, không phải là vương giả. Vương giả là người đứng trên đỉnh thiên hạ, cái gì mà "anh hùng khó qua ải mỹ nhân" hay "thích mỹ nhân không thương giang sơn" – thật buồn cười. Vương giả hoàn mỹ là không có điểm yếu, bởi thế vương giả không thể yêu ai, cũng không thể toàn tâm toàn ý vì ai.

Kha Phượng Viêm là một quân chủ. Giữa thiên hạ và ái nhân, Kha Phượng Viêm đã nói: nếu không có Mạc Tuyệt, được thiên hạ còn có nghĩa gì? Nhưng nếu không được thiên hạ, hắn sẽ không bảo hộ được ái nhân. Là một vị vương giả, Phượng Viêm đã chọn lựa quyết định hợp lý nhất cho bản thân. Và tớ hoàn toàn đồng ý với quyết định đó.

Xuôi về quá khứ, thời điểm Phượng Viêm còn là Thái tử. Khi ấy Tiên hoàng sắp chết, các vương gia khác rục rịch khắp nơi. Mà Phượng Viêm trong mắt chỉ có Mạc Tuyệt, vì Mạc Tuyệt thiện lương không thích giết người mà tính tình cũng theo đó ôn hòa đi rất nhiều. Đây chính là trí mạng của vương giả: Vương giả không được phép do dự, càng không được phép lựa chọn theo cảm tính. Nếu vương giả không vì lợi ích toàn cục, vì tâm tình nhi nữ mà làm ra lựa chọn sai lầm, thì sai lầm đó đủ dẫn đến tai họa. May mắn Thái hậu sớm nhìn ra được điều đó. Có thể nghe spoil là Phượng Viêm đồng ý dụng Vong tình cổ, người đọc sẽ cảm thấy Phượng Viêm rất kích kỷ và vô tình, nhưng không đọc truyện rõ ràng thì làm sao biết rõ nguyên nhân? Thái hậu gặp mặt Phượng Viêm, phân tích rõ ràng lợi hại, lại dùng tính mạng để uy hiếp nhi tử – trong khi Phượng Viêm lại là người con hiếu thảo, kèm theo hứa hẹn sẽ giải cổ sau khi nhất thống thiên hạ. Phượng Viêm có còn lựa chọn nào khác sao?

Tớ sẽ không quên cái đêm trước khi cổ độc phát huy tác dụng, Phượng Viêm gần như không ngủ say mê ngắm nghía ái nhân, cố gắng khắc sâu từng đường nét của Mạc Tuyệt, trong lòng nảy lên chút hi vọng nhỏ nhoi rằng mình sẽ không quên tất cả, sẽ giữ lại được một chút hình ảnh của ái nhân.

Tớ cũng không cách nào quên cảnh Phượng Viêm đứng ngoài trời đông tuyết phủ, lẳng lặng ngây ngốc nhìn vào ngôi nhà nhỏ của Mạc Tuyệt và Lam Dục Quỳnh, chịu đựng tuyết giá suốt vài canh giờ chỉ chờ mong Mạc Tuyệt nói với hắn một câu. Trơ mắt nhìn ái nhân trong vòng tay kẻ khác, đau đớn thống khổ trong đó ai hiểu cho hắn? Đồng ý có những lúc hành động của Phượng Viêm là ích kỷ, hắn có thể không phải là người yêu tốt, nhưng lại là vương giả hoàn mỹ, về sau cũng vì Mạc Tuyệt mà hi sinh rất nhiều. Nếu nhìn trên khía cạnh Phượng Viêm là vương giả, ta hoàn toàn có thể thông cảm. Nếu Phượng Viêm vì Mạc Tuyệt mà bỏ ngôi vị, mất đi tham vọng nhất thống thiên hạ,cũng không còn lãnh khốc vô tình, tớ sẽ không xem trọng hắn, cũng coi thường hắn. Một người vì tư tình cá nhân mà bỏ đi tráng chí không xứng làm vương giả, không xứng được xem trọng.

Tớ thích Lam Dục Quỳnh, vì tình yêu ôn nhu, bao dung và cao thượng của anh. Nhưng tớ cũng khâm phục Kha Phượng Viêm, vì hắn là vương giả hoàn mỹ trong mắt tớ.

Vương giả có thể không cần tình yêu, nhưng không thể không cần lý trí.

Bởi vậy, Phượng Viêm không phải là một kẻ "không đủ dũng khí đối mặt với tình cảm của mình, từ chối tình cảm của mình". Hắn chỉ hành động như một vị vương giả đúng nghĩa. Hắn đã lựa chọn, và lựa chọn đó hoàn toàn đúng đắn, cũng thích hợp cho hoàn cảnh lúc ấy.

Tình yêu không phải mật để mà ê a ngậm trong miệng, có ấm áp ngọt ngào, nhưng vẫn đầy đắng cay. Mơ mộng những thứ tình yêu hoàn mỹ chỉ có trong ảo tượng thì bạn vẫn chỉ là cô bé tuổi ô mai mà thôi. Phượng Viêm có thể không phải người yêu hoàn hảo, nhưng với vai diễn vương giả của mình, hắn thật sự đã thành công. Có lẽ cũng vì lý do đó mà Mạc Tuyệt vĩnh viễn không thể quên được Phượng Viêm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #review