Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Andrew

Không có chung đề tài bàn luận, hai người nhanh chóng lại rơi vào im lặng. Tạm thời, họ chỉ có thể quan sát thêm, từ từ vạch ra kế hoạch để thoát khỏi sự kiểm soát của bọn cướp.

"Từ ban đầu, anh đã luôn tỉnh hay chỉ vừa mới tỉnh?"

Nó nghi hoặc hỏi anh ta, thật sự có khả năng Andrew không phải là hành khách trên chuyến bay này mà là đồng bọn với bọn cướp, trà trộn vào đám người giả làm hành khách chỉ để nhanh chóng diệt những hành khách có ý định lật đổ kế hoạch của bọn chúng.

"Đang nghi ngờ tôi đó à?"

"Để có thể tin tưởng một người nào đó, trước tiên cần học cách nghi ngờ họ."

Nó không trả lời trực tiếp câu hỏi từ Andrew mà thông qua một câu nói khác để trả lời. Andrew nghe xong liền phì cười, đặt tay lên đỉnh đầu nó mà xoa đều.

Nó khó chịu, mạnh tay gạt đi cái bàn tay đang làm rối mái tóc mình.

Andrew liếc mắt không thấy bất kì tên đồng bọn nào nữa đi tuần tra, hắn câu môi thầm nghĩ thời cơ đã tới. Không đùa giỡn với nó nữa, thản nhiên đứng dậy, không để nó có thể thắc mắc, chỉ để lại một câu nói: "Ngồi yên đó. Tôi đi giải quyết bọn chúng, rất nhanh sẽ xong thôi."

Mà nó cũng ngoan ngoãn nghe lời, không động thủ gì cả.

Mười phút tiếp theo, nó cuối cùng mới thấy bóng dáng Andrew đằng xa đang dần đi tới. Trên người hắn lúc này dính một chút máu đỏ tươi vẫn chưa khô, bàn tay to lớn của hắn còn đang nắm chặt cổ áo tên đồng bọn, không thương tình mà kéo lê tên đó trên nền thảm máy bay.

"Tên cuối cùng. Giờ chỉ còn tên cầm đầu mà thôi."

"Muốn đi cùng không?"

Andrew dùng tay áo lau đi vệt máu trên mặt mình, đôi con ngươi huyết sắc ma mị phản chiếu hình bóng nó như muốn hút hồn nó vậy.

"Tất nhiên sẽ đi rồi."

Nó không do dự trả lời. Dù sao đang chán, có cái drama kịch tích thế này tại sao lại phải ngồi nguyên một chỗ mà không đi hóng trực tiếp kia chứ.

Tới buồng lái ở phần đầu máy bay, Andrew không chần chừ ngay lập tức mở cửa. Hắn đi vào trước, nó theo sau.

"Hm? Chúng mày hạ hết bọn kia rồi?"

Tên cầm đầu nói đúng trọng tâm, nó có chút giật mình. Ngược lại, Andew lại khá là bình tĩnh.

"Đầu hàng đi. Không còn cơ hội đâu."

Andrew lạnh lùng nói, đứng trước nòng súng của kẻ cầm đầu, hắn vẫn có thể bình tĩnh đến đáng sợ.

"Đại ca, anh mau hạ lệnh đi. Tôi chán với bọn nhãi ranh non xanh này lắm rồi."

Bất ngờ, kẻ cầm đầu hướng phi công trưởng mà nói với giọng điệu chán nản. Nó ngạc nhiên, đôi đồng tử thu hẹp, cả thân thể đứng yên bất động.

À, ra đó là lí do vì sao tên được coi như kẻ cầm đầu kia không giết chết phi công trưởng.

Phi công trưởng lúc này xoay ghế, đối mặt với nó và Andrew, gã từ từ đứng dậy.

"Đưa súng đây."

Gã đưa tay về phía tên kia, lạnh giọng hạ lệnh. Tên kia không lên tiếng phản bác, dâng súng cho đại ca của mình. Tên đó có suy nghĩ, đại ca là muốn tự tay kết liễu sinh mệnh nhỏ bé của nó và Andrew.

Andrew chứng kiến một màn này, đưa tay che chắn cho nó ở phía sau. Trên gò má trượt xuống giọt mồ hôi nhỏ, hắn không ngờ đến tình cảnh sẽ chuyển hoá thành thế này.

Tất cả đều ngỡ rằng, tên đại ca sẽ cầm súng bắn chết nó cùng Andrew. Nhưng nào ngờ, gã đột nhiên chĩa súng thẳng thái dương của tên kia, không do dự liền bóp cò. Viên đạn nhỏ bị tác động, phóng ra từ trong nòng súng, xuyên thủng giữa trán của tên kia. Hắn ta chết ngay tức khắc. Chết không nhắm mắt.

Andrew bất ngờ, cảm giác không ổn sôi sục trong hắn. Nó thì lại không giống như vừa nãy, bất ngờ và bất an nữa. Thay vào đó, bây giờ trong nó trào dâng cảm giác quen thuộc đến cực điểm.

Mukuro.

Cái tên này hiện diện mãi trong tâm trí nó.

Nó mấp máy môi muốn tiến lên hỏi chuyện, nhưng lại bị Andrew ngăn cản ngay khi vừa cảm nhận thấy nó rục rịch.

Vậy là nó để mất cơ hội rồi.

Bởi ngay sau đó, phi cơ trưởng dơ súng lên bên thái dương của mình, bóp cò tự sát. Cơ thể to lớn của gã ngã xuống gần cơ thể của tên kia, một vũng máu lớn dần lan rộng cả buồng lái.

"Quay về chỗ ngồi đi, Alina."

Andrew hạ giọng nói với nó, ngồi thấp người quan sát hai cái thi thể đang dần nguội lạnh.

Máy bay không bị mất kiểm soát vì thật may là vừa này trước khi nổ súng tự sát, phi cơ trưởng đã chuyển máy bay sang chế độ tự động.

Nhưng không thể nào vì thế mà cả hai người có thể yên tâm trở về chỗ ngồi của mình được. Nếu không có người cầm lái, máy bay sẽ ở mãi chế độ tự động, bay mãi giữa bầu trời rộng lớn và không thể hạ cánh.

Nó hiểu được điều này nên không náo loạn gì, im lặng trở về chỗ ngồi của mình. Nó chỉ có thể mong chờ tới lần gặp tiếp theo giữa nó và Mukuro, lúc đó nó nhất định sẽ hỏi cho rõ chuyện ngày hôm nay.

Đến khi không thấy bóng lưng nó, Andrew từ từ đứng thẳng người. Ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn hai cái thi thể đang dần bị thứ gì đó nuốt chửng.

Tiếp đó lại ngồi vào ghế của phi cơ trưởng, thuần thục tắt đi chế độ tự động, cầm lái máy bay. Hắn đã từng học lái máy bay.

Tất cả động tác của hắn nhanh chóng và thuần thục đến nỗi như thể không hề chứng kiến cảnh tượng ghê rợn trên.

Có điều mà nó không hề hay biết về Andrew

Andrew không bình thường như nó đã tưởng, không hoà nhã như nó đã tiếp xúc, không phải là con người như nó đã nhìn thấy.

Sâu thẳm bên trong Andrew, đang ẩn chứa một con quái vật to lớn, chỉ chực chờ ngày được thoát ra.

Tại nơi khác

Nơi sâu thẳm và tối tăm nhất của Vindice, người con trai bị xiềng xích trói chặt, chìm trong bể nước lớn, đôi đồng tử đang nhắm khẽ rục rịch, chậm rãi hé ra đôi con ngươi dị sắc.

Cô gái đó an toàn rồi.

Suy nghĩ này khiến Mukuro hắn yên tâm, lần nữa khép lại đôi đồng tử. Tiếp tục chìm vào mộng ảo của riêng mình.

-------------------------

- Góc nhỏ sự thật - 

Andrew sở hữu bộ óc siêu việt với IQ cao, cùng sự xử lí tình huống một cách hoàn hảo. Những thứ tốt đẹp mà hắn phô bày cho thiên hạ chiêm ngưỡng, chỉ là lớp mặt nạ mà hắn vẫn luôn sử dụng. Chưa có một ai là thực sự chứng kiến bộ mặt thật của Andrew. Nếu có, bọn họ đều đi luân hồi hết rồi, bằng cái chết đau đớn không toàn thây.

28/1/2023. Nhân vật Andrew này mang đến cho các độc giả suy nghĩ/ cảm nhận gì? Cmt bên dưới cho tui biết nha.

Ngoại hình của Andrew na ná giống hình ảnh trong chương này nha. Tóc đen mắt đỏ. Hình ảnh chỉ là minh hoạ để dễ hình dung, mong các độc giả đừng dị nghị gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com