Act13 HASTUR
Truyện được đăng duy nhất tại W@TTP@D,tất cả những trang còn lại đều là reup(@=a)
_______________________________
Đêm nay là một đêm tồi tệ, đêm tồi tệ nhất nhưng...
"Dù sao thì ngày nghỉ của mình cũng hết rồi, mai hẳn sẽ bận rộn lắm đây,tốt nhất là không nên suy nghĩ về mấy thứ này mà khiến mình trở nên vô dụng được!"-Norton thở dài
"Nhưng anh sẽ không ngủ tiếp đâu, nếu như tiếp tục có khi gặp lại cái tên gì mà "ta là ngươi" mất, nghe hắn lảm nhảm thì thà bị tên chủ trang viên sai đi làm mấy việc vặt trong giờ nghỉ còn hơn."
"Rồi để xem hôm nay mình có những gì nào!"
"Ah phải, rạp xiếc, cháy, những người sống sót"-hí hoáy vẽ nên sơ đồ và cố gắng liên kết những manh mối mà bản thân thu được, ít nhất anh sẽ biết thêm thứ gì đó quan trọng chăng?
"Vậy ta có thể biết được chỉ có hai người sống sót mất tích duy nhất theo lời kể của em ấy!"
"Natalie cùng với..."
"Những người rời đi trước khi đám cháy diễn ra ta có Murro và Violetta hiển nhiên vụ này không liên quan đến hai người bọn họ"
"Zelle, cô ta không nằm trong danh sách sống sót...vậy khả năng người tên "Natalie" ấy không ai khác chính là ả!"
"Ta có hai giả thuyết, người đốt rạp xiếc chính là kẻ còn sống và cũng có thể hắn đã chết"
"Hoặc là người đã rời đi từ trước..."
thở dài một hơi, gạch phăng giả thuyết thứ ba của mình, anh ta lẩm bẩm-"Murro rời đi vì con lợn rừng của ông ta, chắc chắn ông ta sẽ không quay lại làm gì đâu! Violetta cũng không có một lí do rõ ràng để làm điều đó"
"Đã chết. Cũng không phải, nếu thật sự Mike không nói dối, chắc chắn hắn vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."
"Chỉ còn một khả năng..."
"Zelle? Tên giả à, dù khó chịu nhưng hẳn ả không phải tên hung thủ, khi nói chuyện với ả, Mike gần như không có dấu hiệu gì bất thường..."
"Thôi vậy đến đây thôi, thật điên rồ!"
__________________________
Bản đồ làng ven hồ
A!trônh anh có vẻ không ổn lắm,Nortie
"Ừ, tôi biết..."-anh thở dài đáp lại cậu
"Thôi nào trông anh cứ như một ông già khó tính ấy"-Mike nói
"Phì anh biết đấy, lúc nào anh cũng nhăn nhó như thế hết cả."
"Cậu biết không phải lúc nào ta cũng có thể cười mà đúng chứ?"-Norton đáp
"Ah! Đó lại là sở trường duy nhất của tôi đó."
"Phải phải,cậu là nhất ."
"thôi nào, dù sao hôm nay cũng là ngày cuối cùng trong chuỗi những ngày anh phải bảo kê tôi rồi mà, ít nhất cũng đừng tỏ vẻ khó chịu như thế chứ..."
"Cậu biết không, nhiều lúc cậu cư xử cứ như một thằng nhóc ấy" -anh nói bằng giọng mỉa mai
"Ah xin lỗi nhé, ít nhất không phải một lão già"-Mike đáp lại có lẽ đây là một trong những lần hiếm hoi cậu có thể cảm nhận được chiến thắng mỗi khi đấu khẩu với anh ta.
"Ngày cuối à?"-Norton lẩm bẩm
"Mình quên mất luôn ấy, có lẽ quá để tâm đến mấy thứ gọi là manh mối khiến mình quên mất rằng mình sẽ sớm không thể tiếp tục chơi cùng cậu ấy với tư cách là người bảo hộ nữa."
"Nhưng cũng không phải là không gặp nhau nữa...haiz mày nghĩ cái gì chứ!"
"Tập trung vào giải mã!"
"Thợ săn đang ở gần tớ"-câu ping được đáp trả gần như là ngay lập tức, và kẻ đen đủi ấy không ai khác chính là Mike, không ngoài dự đoán bản đồ được chọn là làng ven hồ và hunter lần này là một thực thể nghìn năm được biết đến với cái tên như là Hastur
Bằng một lí do nào đấy mà hầu như lúc nào cậu ta cũng được lựa chọn là người bị truy đuổi đầu tiên, nhưng có vẻ lần này không còn giữ vững phong độ được như mọi khi, chàng hề bé nhỏ đã không thể cầm cự được quá lâu trước sự tàn bạo của vị thần hàng ngàn tuổi ấy.
"Buông máy hoặc ráng máy"-đó là điều mà Norton suy nghĩ lúc này vì dù không lâu như máy cũng đã gần xong rồi tuy nhiên vị trí của anh và cậu khá xa vậy nên bỏ máy từ sớm sẽ là lựa chọn khôn ngoan hơn.
Không để cho anh quyết định một kẻ nào đó đã cứu gần như là ngay lập tức sau khi treo ghế và không bất ngờ gì khi người đó còn không cầm cả 6 nữa cơ...
"Urg! Chết tiệt!"-một câu chửi thầm được thốt ra, không còn sự lựa chọn nào khác anh buộc phải rời cái máy dở của mình để có thể kịp thời giải cứu-
Phải đó là lí thuyết...ngay cả một tay chơi lão làng như Norton cũng không thể tính đến trường hợp mà "Hastur"kẻ xảo quyệt đó cầm theo đốt ghế.
Di chuyển quá nhiều, càng đi cậu càng cảm giác rằng mình càng xa ghế của Mike hơn, là do cậu đã tưởng tượng ra vì ghế không ngừng đếm ngược hay...
Hay gì cũng không quan trọng nữa rồi...hiện tại Mike Morton-người mà cậu từng nghĩ sẽ bảo vệ cậu ta tốt bay trước mặt cậu, chỉ chút nữa thôi dù cho bỏ máy từ sớm...
"Cảm giác này nó như thế nào nhỉ? Tuyệt vọng lắm phải không? Loài người?"-Trùm áo vàng cười khẩy, phát ra những âm thanh quỷ dị đến rợn người.
"Kinh tởm!"-suy nghĩ thoáng chốc hiện lên trong đầu anh, và tất nhiên ngoài anh ra sẽ không ai biết về việc liệu "kinh tởm" là đang nói đến ai
"Làm sao ngươi có thể suy nghĩ cho người khác trong khi việc của mình còn không thể chứ?"
"Việc của mình? Ý gì đây? Tôi không có vấn đề gì cả!"-phải trừ việc tin rằng bản thân là một trong những nạn nhân trong vụ sập hầm thì anh không có vấn đề gì cả, mà thế thì sao chứ? Chả quan trọng nữa rồi, ánh mắt cậu lại thay đổi, dường như những thứ xung quanh trở nên vô nghĩa trong thoáng chốc.
Từ sau lúc đó không lúc nào là Norton có thể tập trung được, anh ta đang tránh mặt Mike? Khá là kì lạ khi mọi người đều biết rõ cậu ta thích survival mới đến nhường nào,nvốn cách cậu đối sử với cậu người mới xa cách cậu làm với những người xung quanh và giờ...có lẽ mọi thứ chỉ đang trở về quỹ đạo của nó?
___________________________
"Được rồi..."-Norton thở dài,sau vụ đêm hôm qua đáng lẽ ra cậu phải càng trốn tránh nó nhưng không...
Vẫn như mọi khi giấc ngủ đến với cậu dễ dàng hơn bao giờ hệt, lại một lần nữa lạc vào mộng cảnh của chính mình...
Là bóng ma đó nhưng...không có những hàm răng sắc nhọn, không có cặp mắt sâu hoắm, dường như nó trở nên rất thân thiện và anh biết chắc dù cho ở hình dạng nào mục đích của nó chỉ có một!
"Được, nếu đã không thể nào né tránh nó...thuận theo ý nó cũng không tồi-"
"Này!"-cậu mở lời trước có vẻ lần này người bối rối chính là bóng ma bí ẩn ấy"
"Nếu ta đưa cơ thể cho ngươi...liệu ta sẽ lấy lại nó được chứ?"-Norton tiếp lời không tránh khỏi ánh mắt khó hiểu từ sinh vật kì lạ kia
"Gì đây"-
"Ngươi khá thú vị đấy, vậy ta nghĩ ít nhất ta cũng nên cho ngươi xem qua về cuộc trao đổi này nhỉ?"
"Cơ thể và linh hồn của ngươi ta sẽ giữ nó tạm thời, đương nhiên ngươi có thể giành lại nó bất cứ lúc nào miễn là ngươi có đủ bản lĩnh."
"Một cuộc sống vô lo vô nghĩ, không có những nỗi đau, cũng chẳng có bất cứ thứ gì ám ảnh lấy linh hồn bé nhỏ của ngươi!"
"Sao thú vị chứ?"
"Thú vị? Chà dù sao mình cũng là người khơi ra chuyện này..."-Norton nghĩ thầm ai mà biết được anh ta đang suy tính đến việc gì cũng như con quái vật đó sẽ làm gì đến anh?
"Được...nhưng ta sẽ không tha thứ cho bất kì ai kể cả ngươi nếu ngươi giám làm thứ gì trái với lời nói của mình đặc biệt là với cơ thể ta!"
"Như ta đã nói, ngươi có thể đoạt lại cơ thể của mình nếu ngươi CÓ ĐỦ BẢN LĨNH"
______________________________________
Dành cho ai muốn biết cảm giác bấc lực của Nor thì yeah, Nỏ deco máy góc map(đỏ) và Mỏ gục ở ghế trên tàu, đứa cứu sớm thì dơ quá mình không muốn là char nào hết á
Còn hỏi vì sao đứa giữa map không cứu lần 2 thì đơn giản thôi kite dơ = cứu 1 lần hoặc hiến nên mẻ tính hiến(còn gục trên tàu nữa ai gảnh cứu)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com