Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Tony, vốn ban đầu dự định sử dụng khăn giấy để đối phó với kỳ sinh lý, nhanh chóng nhận ra rằng làm như vậy là không thể thực hiện được. Bởi vì chẳng có một người bình thường nào lại sử dụng hết nửa cuộn giấy vệ sinh trong một ngày cả, trừ khi là bị tiêu chảy. Nhưng gã không thể dùng một lời nói dối đi che đậy một lời nói dối khác được, nó sẽ chỉ khiến cho mọi thứ ngày càng tồi tệ hơn thôi.

Tuy nhiên, Tony vẫn như cũ không cảm thấy rằng nói cho Anthony biết sự thật là một quyết định tốt. Tư duy của người đàn ông này so với gã đoán trước còn phức tạp hơn rất nhiều. Đôi khi -- đại đa số thời điểm, gã đều sẽ cảm thấy hắn là một tên khốn kiếp không hơn không kém, chỉ biết cả ngày say rượu, trào phúng gã, đùa giỡn gã, chẳng hề có chút đồng cảm cùng lương tâm nào.

Nhưng đôi khi -- trong những trường hợp hiếm hoi, Tony sẽ bắt gặp hắn một người cầm bình rượu ngồi ở trên ghế cúi đầu không biết đang làm gì. Mới đầu gã còn tưởng rằng tên này chỉ là uống nhiều quá nên ngủ rồi thôi, cũng không để ý đến hắn. Cho đến chiều ngày hôm qua hắn đột nhiên mở miệng nói chuyện chỉ ra sai lầm của gã, gã mới ý thức được tên dở người này từ đầu đến cuối đều tỉnh, cũng khẳng định đều nghe được những câu gã lẩm bẩm mắng chửi hắn. Nhưng điều làm Tony ngạc nhiên chính là, Anthony cuối cùng cũng không có giống ngày thường uy hiếp gã quản tốt miệng của chính mình, hắn thậm chí cũng chẳng nói gì, chỉ đứng dậy đẩy gã sang một bên sau đó tiếp nhận công việc của gã. Mà Tony mỗi khi đến lúc này đều chỉ có thể không cam lòng thừa nhận, tên này thật sự so với gã còn thông minh hơn nhiều.

"Anh hôm nay thất thần cũng hơi bị nhiều đấy." Giọng nói đột nhiên vang lên khiến cơ thể Tony theo bản năng trở nên căng cứng, ngay sau đó nhanh chóng hoàn hồn tiếp tục công việc trên tay. Gã cố gắng duy trì vẻ mặt vô cảm cũng như che giấu suy nghĩ của mình, đồng thời cực lực làm lơ cái cơ thể ấm áp đang chậm rãi dán lại gần kia, cùng với hương vị hỗn tạp kì quái của rượu và sữa tắm.

Mẹ kiếp, tên hâm này khi nào thì đã rời khỏi đây để đi tắm rửa rồi? Hay là hắn lại cùng ai ở trên tầng làm loạn sao? Tony, không biết tại sao bản thân lại muốn quan tâm đến những việc này, bực bội nhíu mày, trạng thái cảm xúc biến động do kỳ sinh lý gây ra thật sự khiến gã cực kì khó chịu.

Phát hiện Tony cũng không cãi lại Anthony có chút tò mò nhìn gã một cái. Phiền muộn không thèm che giấu trên khuôn mặt của đối phương cùng động tác nôn nóng thả hỗn độn mọi thứ trên tay khiến hắn cảm thấy một chút không thích hợp. Tuy rằng bọn họ trước nay đều không phải là người có tính tình tốt cùng kiên nhẫn gì, nhưng im lặng giận dỗi như thế này cũng không phải tác phong của bọn họ. Nghĩ vậy, Anthony nắm lấy một bàn tay Tony, làm gián đoạn công việc của gã. Sau đó khi đối phương phản xạ có điều kiện quay ra định hất tay hắn đi, hắn ngay lập tức tiến lên ép Tony tới phần võng vào của trạm công tác hình cung, lợi dụng ưu thế hình thể của bản thân chặn mất con đường trốn thoát của gã.

"Lại làm sao nữa?" Tony cau mày nhìn chằm chằm người trước mặt.

"Câu này tôi nên hỏi anh mới phải. Nhìn những gì anh đã viết xem, rốt cuộc là tôi thông minh hay là anh quá ngu ngốc, mấy thuật toán này đều đã lạc hậu mười mấy năm rồi." Anthony vẻ mặt ghét bỏ nhìn công thức số học trên màn hình nói.

"Vậy thì xin lỗi nhé, nhưng thằng này chính là dùng mấy thuật toán lạc hậu đó để dựng cổng dịch chuyển đấy. Anh tiến bộ hơn thì tự anh đi mà viết đi." Tony trừng mắt đẩy người trước mặt ra. Nhưng gã vừa mới bước qua Anthony, đã bị người nọ ôm đồm trở về.

"Anh hôm nay không thích hợp lắm, làm sao vậy?"

"Nếu tôi nhớ không lầm thì hình như chúng ta chỉ mới biết nhau được hai ngày đi, đừng tưởng rằng anh hiểu tôi rất rõ!" Tony nói, rút tay mình ra sau đó tiếp tục sửa sang lại thuật toán của mình, nhưng cảm xúc biến động quá mức mãnh liệt khiến gã hoàn toàn không thể bình tĩnh lại. Sau khi chống tay viết xong phần thứ ba của ngôn ngữ lập trình, gã thật sự chịu không nổi gạt bàn phím sang bên rồi đặt mông ngồi phịch xuống ghế.

Anthony nhướng mày nhìn Tony đột nhiên bạo phát trong thời gian ngắn, hiếm thấy khoanh tay kiên nhẫn ngả người dựa vào bàn công tác chờ đợi gã đàn ông khôi phục bình tĩnh lại. Tony cau mày, xoa xoa huyệt Thái Dương đang phát đau của chính mình rồi giương mắt nhìn Anthony một chút, ngay sau đó gã giống như là hối hận lập tức nhắm mắt lại, càng thêm dùng sức mà xoa xoa đầu.

Đáng chết, ngu ngốc, khống chế tốt chính mày nào Stark!

"Những bất thường của anh có liên quan đến bí mật mà tôi đã hỏi ngày hôm qua không?" Anthony hỏi.

"Im đi!" Tony tức giận trả lời.

"Vậy là đúng rồi, cho nên anh thật sự có bí mật." Anthony nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm.

"Tôi nói câm miệng!" Tony hung hăng trừng mắt nhìn Anthony.

"Nếu có bất cứ điều gì cần hỗ trợ cứ việc nói thẳng, ngày hôm qua tôi chỉ là đùa một chút mà thôi." Anthony giơ tay nhún nhún vai nói. Nhưng Tony hoàn toàn chẳng thể nào tin được lời hắn, bởi vì gã căn bản là không biết người đàn ông này rốt cuộc khi nào thì nói thật và khi nào thì không.

"Tôi không có việc gì."

"Anh thoạt nhìn một chút đều không ổn tí nào, ngược lại hơi hơi giống bộ dáng của Pepper khi đến kỳ sinh lý chỉ vào mũi tôi rồi mắng tôi là cái đồ vô liêm sỉ." Anthony thuận miệng nói, lại có chút ngoài ý muốn phát hiện biểu tình của Tony trong nháy mắt mất tự nhiên mà trở nên cứng nhắc một chút. Anthony có chút tò mò nhíu mày, đôi mắt xanh lam thẳng tắp nhìn chằm chằm Tony, cho đến khi Extremis ở trong mắt hắn phát ra một tầng ánh sáng trắng bạc.

"Chấp hành chương trình phân tích toàn diện, mẫu máu của đối tượng mục tiêu Tony Stark, mã mục tiêu GF67594, mật khẩu--"

"Khoan đã! Anh muốn làm gì?" Tony sốt ruột ngắt lời Anthony. Gã biết mình hiện tại không nên hoảng loạn, nhưng chết tiệt, gã sao có thể không hoảng loạn cơ chứ, trái tim gã sắp nhảy lên đến cuống họng rồi đây này!

"Anh có chuyện giấu tôi. Để tôi đoán nhé, nó có liên quan đến cơ thể của anh đúng không? Anh chẳng lẽ có bệnh kín nào đó sao?" Anthony ám chỉ nhìn thoáng qua hạ thân Tony nói.

"Con mẹ nhà anh! Tôi mới không có bệnh kín!" Tony trừng mắt mắng.

"Thế thì là cái gì?" Anthony chớp chớp mắt tò mò hỏi.

Tony cau mày, vẻ mặt do dự nhìn Anthony, cuối cùng vẫn là thất bại chửi thề một câu, tâm mệt che lại cái trán nói. "Tôi... Tôi và anh hơi khác một chút..."

"Tôi biết."

"Ngậm miệng lại và nghe tôi nói cho hết đi!" Tony yếu ớt mắng. Anthony nhướng mày nhìn gã, hiếm thấy phối hợp mà đưa tay lên làm động tác kéo khóa miệng.

Tony thở dài một hơi. Một lần nữa mở miệng sau khi bị ngắt lời chính là cần rất nhiều dũng khí, cho dù gã có cố gắng thử lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, vẫn như cũ chẳng thể nào giải thích trực tiếp được tình huống của mình, chỉ có thể uyển chuyển nói. "Tôi đang chảy máu."

"Anh làm sao cơ?" Anthony lập tức nghe không hiểu.

"Chảy máu! Từ tối qua tôi đã bắt đầu chảy máu rồi, đến bây giờ cũng chưa dừng lại! Đã nghe hiểu chưa hả tên khốn!" Tony tức giận gắt lên. Mẹ nó, dường như dùng sức quá mạnh, bụng gã lại đau nữa rồi. Chết tiệt, chết tiệt, fuck con mẹ nó Anthony Edward Stark!

Anthony kinh ngạc mở to hai mắt. Biểu tình này thật sự khó gặp, ít nhất Tony không nghĩ tới hắn cũng sẽ lộ ra biểu cảm như vậy, nhưng giờ phút này gã thật sự không có tâm trạng thoải mái nhàn hạ đi thưởng thức với cười nhạo hắn.

"Ý anh là anh có kinh nguyệt."

"Chúa ơi--" Tony bụm mặt rên rỉ một tiếng.

"Tôi cho rằng anh là đàn ông mà nhỉ?" Anthony nhíu mày rất khẽ, nói.

"Đúng vậy đấy!" Tony lập tức lớn tiếng trả lời.

"Thế sao anh có thể sẽ có kinh nguyệt được?"

"Đó là bởi vì tôi có hai bộ phận sinh dục!" Tony không thể nhịn được nữa gắt lên, Anthony lập tức nín lặng. "Tôi là người lưỡng tính! Anh nghe hiểu chưa tên khốn kiếp kia!"

Phòng thí nghiệm nháy mắt lâm vào một mảnh trầm mặc khiến người ta bất an. Tony xìu xuống dựa vào lưng ghế, nhắm mắt dưỡng thần, Anthony thì đang nỗ lực tiêu hóa thông tin hắn vừa mới thu hoạch được.

Lưỡng tính, chà, đây không phải là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với cái từ này. Thực tế, đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với một người lưỡng tính thật sự. Tuy vậy, gặp được một người lưỡng tính xa lạ, cùng với phát hiện người mình biết là người lưỡng tính lại là hai loại tình huống hoàn toàn bất đồng, đặc biệt là khi người này lại là một phiên bản khác của hắn. Anthony cảm thấy cho dù có là mình đi chăng nữa thì cũng cần một chút thời gian để thông não.

Một Tony Stark tới từ vũ trụ song song, một hắn vừa mới trở thành Iron Man, một hắn ngây thơ đơn thuần, một hắn chưa kinh thế sự, một hắn chưa tiêm vào virus Extremis -- một hắn là người lưỡng tính.

Anthony nuốt nước bọt, hai mắt dần dần hoàn hồn nhìn về phía Tony trước mặt, một loại cảm xúc phức tạp lóe lên khiến màu xanh thẳm trong mắt hắn từng chút từng chút một trở nên thâm trầm hơn.

"... Anh có thể lấy cho tôi một số nhu yếu phẩm hàng ngày không?" Tony hỏi.

"Anh muốn thứ gì?" Anthony vô thức nói tiếp, ngay sau đó hắn phát hiện thanh âm của chính mình trở nên trầm thấp không giống ngày thường. Cơ mà Tony dường như cũng chẳng phát hiện ra.

"Tampon." Tony nói, âm lượng của gã hạ thấp một chút, hiển nhiên vẫn là cảm thấy có chút khó xử không được tự nhiên.

"Có thể, nhưng anh phải trả lời một câu hỏi của tôi." Anthony nói, Tony nghe vậy trừng mắt nhìn hắn một cái, nghĩ thầm người đàn ông này thật là vĩnh viễn sẽ không bao giờ để bản thân phải chịu thiệt thòi.

"Còn ai biết về chuyện này không? Ý tôi là, trong vũ trụ của anh, có ai biết về chuyện này không?"

"Xét thấy cha mẹ tôi đã qua đời, cho nên người biết chỉ có mình tôi." Tony nói nhanh, hiển nhiên không vui khi cùng Anthony thảo luận vấn đề này.

"Vậy anh đã từng làm tình cùng người khác chưa?" Anthony hỏi tiếp.

"Anh nói là 'một câu hỏi'!" Tony cả giận nói, bộ dáng trông giống như một con mèo không cẩn thận bị người giẫm phải đuôi.

"Trả lời câu hỏi của tôi, hoặc là anh cứ chờ bẩn quần đi." Anthony bá đạo nói.

"Anh!" Tony chán nản, nhưng mà lại không biết nên chửi hắn là gì nữa, bởi vì có thêm vào bao nhiêu từ ngữ thô tục thì cũng đều không đủ để hình dung sự tệ hại của người đàn ông này. "Tất! Nhiên! Là! Rồi!"

"Vậy người khác sao có thể không biết bí mật của anh được?"

"Bởi vì tôi kèo trên, hơn nữa tôi chưa bao giờ chơi blowjob! Anh vừa lòng chưa!"

"Anh đỏ mặt kìa." Anthony cười nói.

"Đưa cho tôi cái băng vệ sinh! Và fuck you! Tên khốn!" Tony nói, cầm lấy một thứ trong tầm tay mà có quỷ mới biết là thứ gì ném về phía Anthony. Gã biết làm vậy thoạt nhìn đanh đá đàn bà quá (1), nhưng tin gã đi, gã hiện tại cũng là vì bất đắc dĩ thôi, bởi nếu gã có thể giơ chân đá vào hai quả trứng của Anthony, gã đã sớm làm như vậy rồi.

Anthony nhìn bộ dáng con mèo xù lông của Tony, thật sự nhịn không được cười to thành tiếng. Thú vị, quá thú vị, hắn đã sớm biết ở cùng người này sẽ không nhàm chán mà. Này thật sự quá thú vị.

--------------------------------
(1) nương pháo: chỉ con trai có tính cách, hành xử như đàn bà. (Pê đê đó)

Chap sau sẽ có H nhé các đồng râm~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com