Merry Christmas!
Thi xong rồi!
À mà chap này đổi xưng hô với Mamoru nhá :3
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
"Chủ nhân, người có thư, từ Hillary-sama." Hasebe cầm lá thư chạy vào phòng tôi. Lập tức, tôi mở tủ, lôi ra áo vest với cái quần legging đen, móc từ dưới gối ra hai cây súng lục cũng đen nốt. Tôi chộp lấy lá thư, dùng vẻ mặt hoang mang nhìn Hà "Hasebe! Ta đi rồi nhớ nhăm sóc mọi người." rồi đóng cửa lại. Để lại Hà đang bối cmn rối ở ngoài. Sau 5 phút, tôi bước ra khỏi phòng trong bộ vest cùng với kính đen, bộ dạng like a boss. Hà khoác áo khoác lên vai tôi, kính cẩn cuối chào tôi.
"Ta đi đây."
"Chủ nhân, người bảo trọng."
---Maiji Cinema thẳng tiến---
"Xin chào, Yukimi-sama, Hillary-sama đang đợi người đấy." Yagen ở rạp chiếu phim lịch sự cúi đầu chào tôi. Tôi cũng chào lại rồi phóng như bay về phía cầu thang, chạy như chưa bao giờ được chạy. Tôi chạy một hồi thì phát hiện ra hai dáng người quen thuộc trước mắt, là Thiên Tử và Mamoru, tôi chạy nhanh hơn nữa, lấy đà nhảy lên đập vai Mamoru. Mamoru giật mình, quay qua đằng sau, tay trong tư thế phòng thủ.
"Mamoru này, anh không cần phải căng đến vậy đâu? Em biết anh có học võ rồi." Tôi khinh bỉ cảm thán, đầu ngước lên gần cả thước để nói chuyện với Mamoru. Mamoru thở phào, xoa xoa lòng ngực, "Yukimi! Trời ạ, em làm anh hết hồn." Tôi cười toe toét nhìn không mặt vẫn còn tái mét của Mamoru mà lòng không ngừng khen ngợi bản thân. Thiên Tử đột nhiên nhào tới quàng vai tôi, dùng cùi chỏ ấn ấn đầu tôi, "Yukimi! Lâu rồi không gặp! Mày bớt hô lại rồi nha." Tôi gân xanh nổi lên khắp mặt, giơ cùi chỏ lên, ngắm vào bụng Thiên Tử mà thụt, làm cho Thiên Tử gục xuống đất, quần quại trong đau đớn.
"Tao bớt hô thì mặc xác tao, mày éo có liên quan. Mà tụi mày tới làm cái gì vậy? Hillary gọi đến à?"
"Ừa, con mẹ đó gọi bọn tao đến, nghe nói là có chuyện gấp. Mà mày đem theo súng chưa? Mày là đứa duy nhất trong ba đứa mình có súng đấy?" Thiên Tử vừa xoa bụng vừa xích sát vào người Mamoru như chỗ đỡ. Mamoru ể một cái, trong rất bất ngờ, "Bộ...đi họp Yukimi phải mang theo súng sao?" Tôi thò tay vào thắt lưng rút ra một cây súng cho Mamoru xem, dùng ánh mắt căng cmn nhìn thẳng vào Mamoru, "Hillary trông vậy thôi chứ nó nguy hiểm lắm. Lỡ mồm một tí là chết với nó, nên mang theo để tự vệ."
Rồi ba người bọn tôi quàng vai nhau, cùng nhau bước đến phòng họp.
---Đã đến phòng họp---
Khi bọn tôi mở cửa vào, Hillary và Akira đã ngồi ngay ngắn trên bàn họp. Nhìn mặt Hillary nhăn còn hơn cả khỉ ăn lộn khổ hoa làm tôi vô thức lùi lùi lại mấy xăng-ti-mét, level sợ chết tăng nhanh bất ngờ. Đột nhiên, Hillary đập bàn đứng dậy, tôi giật bắn cả người, nhẹ nhàng trượt tay đến thắt lưng để có gì còn rút súng ra. Tôi nhìn ra bên cạnh, thấy Thiên Tử và Mamoru cũng đang trong tư thế tự vệ, mặt cũng nhăn không kém Hillary.
"Tụi bây...đến trễ như vậy mà xem được đó hả? Tụi mày có biết lễ Giáng Sinh rất quan trọng không?" Hillary gầm gừ, liếc nhìn bọn tôi. Tôi nuốt nước bọt, thò ngón trỏ vào cò súng, mắt không dám rời khỏi Hillary. Nhỏ hít một hơi rồi ngước lên nhìn bọn tôi, nhịn cười đến mặt nhỏ nhăn lại.
"Làm gì mà căng vậy? Tao giỡn thôi mà. Hôm nay tao kêu tụi bây lên để tổ chức Giánh Sinh, mà sao tụi bây làm lố thế không biết. Yukimi còn mang theo súng nữa, hahaha." Nhỏ chống nạng cười trông rất tự hào. Bọn tôi ớ người ra, não đóng băng hết 10 giây cuộc đời. Akira nhịn cười đến mức hai vai rung lên, ly cà phê nhóc cầm cũng lắc lư lắc lư.
"Ơ! Vậy là em gọi bọn anh lên để tổ chức Giáng Sinh à?" Mamoru căm nín nãy giờ đột nhiên hét vào mặt Hillary. Nhỏ cười tủm tỉm, gật gật đầu.
Dead silence...
"DOUMA!!! MÀY TROLL TỤI TAO!!!!"
~~~Quạc quạc quạc...~~~
"Bềnh tễnh các tềnh yêu ơi, chỉ là troll nhau chút xíu thôi mà." Hillary cười ha hả trong khi bọn tôi đen mặt liếc nhìn nó. Akira thò tay xuống bàn, móc lên mấy chai bia. Bọn tôi nhìn nhau rồi nhìn Hillary, nhỏ dùng ánh mắt ngây thơ nhìn lại bọn tôi. Thiên Tử đột nhiên bật cười như mấy thằng điên trốn viện.
"Hôm nay là Giáng Sinh mà tao mang theo bia, mày hiểu ý tao mà đúng không?" Hillary mỉm cười, đẩy một chai bia cho Thiên Tử.
"IT'S CHRISTMAS PARTY TIME!!!!!!!!" Thiên Tử chộp lấy chai bia, chân này đập bàn chân nọ đạp ghế, giơ thẳng chai bia lên. Tôi nhìn Thiên Tử một hồi rồi vỗ tay, 'Ahh' một cái đầy như nhận ra cái gì đó.
"FELIZ NAVIDAD!!!!" Akira hét lên, nâng bia chung với Thiên Tử. Hillary đẩy bia qua cho tôi và Mamoru, tôi cầm chai bia lên, đứng lên zô chung với mấy người còn lại.
30 minutes later...
"POLICE MOM AND DAD! POLICE MOM AND DAD!"
"LAST CHRISTMAS! I GAVE YOU MY HEART!"
"BUT THE VERY NEXT DAY! YOU SAID YOU WERE GAY!!!"
"SANTA CLAUS IS COMING TO TOWN!"
"HE'S MAKING A LIST OF CHICKEN AND RICE! CHICKEN AND RICE!"
"ALL I WANT FOR CHRISTMAS IS FOOOOOOOOOOOOOOOOOD BABY!!!!!!!!!!"
"ZOLO ĐÊ BÀ CON ƠI!!!!!!"
"HAPPY NEW YEAR!!!!!"
"HAPPY HANUKKAH!!!!"
"MERRY CHRISTMAS!!!!"
Kết quả là bọn tôi say, ca hát, hò hét cả đêm ròng, xong rồi cả năm đứa vượt mức tửu lượng, gục xuống đất nằm ngủ luôn ở đó. Chân tôi đè lên người Akira, Akira đè tay lên chân Hillary, Hillary tựa đầu lên chân bàn, ngủ một cách ngon lành. Còn Thiên Tử với Mamoru thì ôm nhau trong vô thức. Mamoru úp mặt vào lòng Thiên Tử, nhiều lúc lại phát ra mấy tiếng kêu, làm Thiên Tử choàng tay qua ôm lấy Mamoru, nhìn cứ như vợ chồng. Đã thế áo Thiên Tử còn bị cởi hết mấy hàng cúc, để lộ cái cơ ngực không-biết-có-nên-gọi-là-đầy-đặn-hay-không của nó.
---8 hours later---
Tiếng chim kêu sáng sớm nhẹ nhàng đánh thức chúng tôi dậy. Tôi lòm còm bò dậy, vươn vai một cái rồi ngó ngang ngó dọc tìm cái mắt kính. Khi đeo kính vào rồi tôi quay sang chỗ hai chị em, thấy Hillary đang xoa xoa cái mái tóc bù xù của nhỏ, còn Akira đang ngáp ngắn ngáp dài. Bọn tôi nhìn nhau một hồi rồi quay sang chỗ Thiên Tử, chớp chớp mắt vài cái trước cái cảnh tượng hai thằng ôm nhau...
"Akira, em có mang điện thoại hông, chụp lại đi."
"Chị muốn chụp toàn cảnh, chụp mọi góc hay chỉ chụp một tấm bình thường."
"Mọi thứ được hem, em trai?"
"Tất nhiên là được."
Thế là xóm tôi có thêm một ship mới toan, cảnh cáo là chỉ dành cho bọn hủ.
Sau khi bọn tôi đã chụp xong và gọi hai tên kia dậy, tôi mới lạch bạch trở về nhà. Jiroutachi đứng ngay cổng ra vào của Honmaru đợi tôi, khi vừa thấy tôi liền liếc mắt một phát, phóng điện đến giật tôi. Tôi giật bắn người, lùi lùi lại mấy bước cho an toàn. Chế Đại bẻ tay rốp rốp nghe mà vui tai(?), từ từ bước lại gần tôi, mặt hình sự như muốn giết tôi đến nơi. Tôi xanh mặt, bước lui lại từ từ.
"Chủ nhân! Người có biết đi nhậu mà không rủ tôi là phạm pháp không?" Jirou gằng ra từng chữ, nở nụ cười dịu cmn dàng. Mặt tôi biến thành một màu xanh lá chuối, chân tôi cứng đơ chẳng còn di chuyển được.
"T-T-Ta xin lỗi, ta tưởng c-chỉ là đi họp bình thường n-nên mới..."
"Người đừng lý do lý trấu nữa, người đã phạm luật nhà nước. Nhân danh công lý và thay lệnh pháp luật, tôi đến để trừng phạt người!"
"AAAAAAAAAHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!"
'Rầm!'
'Choang!'
'Bốp!'
'Bẹp!'
'Rắc!'
Mười phút sau, Yagen và Atsushi cầm cán đến đỡ tôi vào phòng trị thương. Tôi ngất đi từ khi nào không hay, chỉ biết là khi tỉnh dậy thì thấy Yagen đang băng bó chân cho tôi.
Sau đó tôi mới biết tôi bị gãy chân.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Feliz Navidad nhá mấy chế :3
Yukimi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com