Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5: Mời Đi Chơi Ver Nhầm Kịch Bản

Cả một đám người trố mắt, nhìn thiếu nữ trong vòng tay Mikey, thầm thắc mắc sao tên này lại may mắn tìm được một em ngon cơm vậy.

"Sao tụi bây tìm được nhà tao thế?"

Takemichi đập tay lên trán, bất lực hỏi Mikey. Em nhớ là mình chưa có cho địa chỉ nhà mà.

"Chỉ cần là Takemicchi, thì cái gì anh cũng biết."

Mikey cười toe toét đáp lời, khiến đám người xung quanh đen mặt, muốn đội ngay một cái quần lên đầu. Thứ lỗi, tên vô sỉ này không phải là tổng trưởng của bọn họ. Không hề!

"Thấy gớm quá ba!"

Takemichi vùng vẫy, muốn thoát khỏi vòng tay của Mikey. Nhưng vị tổng trưởng nọ dễ gì chịu, anh lập tức tăng lực tay, giữ chặt em hơn.

"Phụt..."

Đằng sau, Smiley không nhịn được phì cười, khiến đám người xung quanh cũng run rẩy cười theo. Tổng trưởng cao quý của Toman, một phát bị hạ giá vì hai tiếng "thấy gớm" của crush. Một chữ thôi, "dừa"!!!

"Draken-kun."

Mắt thấy Draken đứng ngay bên cạnh, Takemichi ủy khuất nhìn anh, thỏ thẻ cầu cứu.

"Giúp tao với."

Thịch...

Trong lòng Draken dâng lên một trận ngứa ngáy. Vận dụng kinh nghiệm làm bảo mẫu cao cấp bao năm, Draken nhanh chóng kéo em khỏi móng vuốt của tên lùn nào đó.

"Mày ôm đủ rồi Mikey, giờ đến lượt tao."

"Tao đang thả thính Takemicchi, Kenchin đừng có phá đám!"

Nghe Mikey và Draken đấu khẩu, Takemichi đen mặt. Ủa jztr? Hai đứa bây lại cua khét nữa rồi!! Kịch bản này ở đâu ra???

Chán nản thở dài, Takemichi mặc kệ hai tên nào đấy đang cãi nhau ỏm tỏi. Em một mạch đi đến thiếu niên màu tóc hoa cà, ngồi lên xe người nọ.

"Làm ơn chở tao đến trường."

"Hả?"

Không chỉ thiếu niên tóc hoa cà kia, mà cả những người xung đều kinh ngạc nhìn em. Chưa gì mà làm oai đi ra lệnh người khác rồi? Nè nè, bọn họ là bất lương có tiếng đấy, không phải tay sai đâu nha!

"Mày đừng nghĩ được tổng trưởng để ý, thì muốn làm gì là làm nha."

Hakkai, một con người bị Mitsuya khống, mặc kệ sự nhát gái của mình, chồm người đến hằm hè em.

"Là nhờ vả mới đúng! Mày có nghe hai tiếng "làm ơn" tao đã nói không, Hakkai?"

Dứt câu, Takemichi mới kịp nhận ra vấn đề. Đám người này chưa có nói tên! Bỏ mợ, em lại mồm nhanh hơn não rồi!! Trời ơi cái miệng nghiệp tụ này!!!

Nhưng thật kì lạ, dòng kí ức dường như đang mách bảo, rằng em và Hakkai từng gặp nhau ở đời này.

"Ồ, mày biết Hakkai?"

Thiếu niên tóc hoa cà quay lại, nhìn em cười. Những người xung quanh cũng hóng hớt, ánh mắt săm soi nhìn em.

"Cái đó... có một chút..."

Takemichi ngập ngừng nói, khiến đám người xung quanh không thể tránh khỏi một trận trụy tim. Oimeoi, dễ thương quá! Còn Hakkai, cậu ta đã chính thức chết máy! Nhớ ra rồi, thiếu nữ ngồi trước mắt là người quen của Yuzuha mà!! Ôi, mày thật khonnan khi dám quên mất tiểu thiên sứ ấy!!!

"Tao tên Mitsuya Takashi, rất vui được gặp."

Thiếu niên tóc hoa cà nói, sau đó bắt đầu nổ máy xe.

"Để tao chở mày đến trường, ôm chắc vào nhé."

"Cảm ơn, Mitsuya-kun."

Nghe vậy, Takemichi cười tít mắt, không suy nghĩ nhiều mà vòng tay ôm lấy Mitsuya. Đám người xung quanh thấy vậy, liền nhìn sang hai tên đứng đầu vẫn còn đang hăng say cãi nhau. Thôi thì mặc kệ hai tên đấy, đi cùng thiên sứ thú vị hơn. Nghĩ là làm, cả đám lập tức nổ máy xe, bon bon phóng theo Mitsuya.

"Này, mày tên là Takemicchi?"

Trên đường chạy xe đến trường, một giọng nói hướng đến em mà hỏi. Takemichi quay đầu lại, thì ra là Baji.

"Là Takemichi mới đúng, nhưng lại bị tên nào đó gọi như vậy, nên mặc kệ luôn."

Takemichi chán nản đảo mắt, trả lời Baji. Đúng lúc này, người được giao nhiệm vụ giữ cặp của em, Chifuyu, chợt sực nhớ đến lời Draken đêm hôm qua.

"Chủ nhân của chiếc cặp này, là người đã mắng Mikey khùng đấy, còn phũ phàng từ chối cả tổng trưởng đại nhân nữa cơ. Ha hả, mặt Mikey lúc đó quả nhiên đặc sắc!"

Đến khi Chifuyu tò mò mở cặp xem thử, thì chiếc tên "Hanagaki Takemichi" đập ngay vào mắt cậu. Ồ, thì ra là Takemichi...

"Mà-Mày... Mày là đứa đã từ chối Mikey, rồi còn mắng cậu ta khùng?!"

Dù biết Toman có quy tắc không được đánh con gái, nhưng nghe Chifuyu nói vậy, đám người xung quanh cũng phải bất ngờ. Ủa? Gì?? Bọn họ bỏ lỡ drama gì??? Thấy cả bọn trưng ra vẻ mặt hóng hớt, tim Takemichi không khỏi rơi lộp bộp vài nhịp.

"Thật á?"

Angry với vẻ mặt cau có tò mò cất giọng.

"Ách... cái đó..."

Takemichi nắm chặt gấu váy, lắp bắp nói không nên lời. Chết em rồi! Ở đây có thân có quen gì đâu!! Không lẽ em sẽ bị đem đi lăng trì vì dám nói vậy với Mikey-kun hả???

"Phụt, hahahaha!!!"

Baji một tay cầm lái, tay còn lại vỗ bôm bốp lên mặt kính xe, cất giọng cười lớn.

"Trời ơi, ta nói nó "dừa" gì đâu!"

Smiley cũng cười ná thở, phán một câu đầy hả dạ.

"Hả..."

Takemichi cạn lời, nhìn vài người cốt cán của Toman đang cười trẹo cả hàm. Ơ, đồng đội gì mất nết vậy mấy ba? Nhưng nhớ lại kiếp trước, đám này quả là những ông tổ mất nết, nên Takemichi cũng không kỳ vọng ở đây sẽ đỡ hơn đâu.

"Takemicchi, đến trường rồi này."

Tiếng gọi của Mitsuya kéo hồn Takemichi quay về, em lập tức buông tay và trèo khỏi xe, làm thiếu niên có chút mất mát.

"Phải rồi, cặp của mày nè."

Chifuyu gọi em, chìa ra chiếc cặp với móc khóa bông hoa hướng dương.

"Oa, tao tìm nó sáng giờ không thấy!"

Takemichi vỡ òa, hướng đến Chifuyu tặng cho thiếu niên một nụ cười thật tươi, cùng với lời khen ngợi.

"Thật không hổ danh là Chifuyu, mày chu đáo quá đi!"

"Ách..."

Chifuyu có chút chột dạ, không dám nói ra sự thật. Ờ thì... anh không muốn thiên sứ trước mắt, nghĩ xấu về mình đâu.

Takemichi nói lời tạm biệt với nhóm Mitsuya, rồi cất bước vào trường, bắt đầu tiết học đầu tiên. Nhưng ngồi chưa nóng ghế, cánh cửa lớp đột ngột bật mở, làm em muốn tìm ngay một chiếc quần để đội lên đầu.

"Ồ, đây rồi."

Từ ngoài cửa bước vào, còn ai khác ngoài hai người nào đó. Đã vậy, Mikey đi thẳng vào lớp kéo em ra, Draken còn gây thêm điểm nhấn, khi gác tay lên cửa lớp rồi ló đầu vào.

"Đi hẹn hò thôi, Takemicchi!"

Take-thời điểm này thật không muốn nhận người quen-michi: "..." Cmn, nhầm kịch bản rồi Mikey-kun!!! ಥ_ಥ

Khung cảnh quen thuộc hiện ra trước mắt, khiến Takemichi cảm thấy thật hoài niệm làm sao. Phải, trước mắt em chính là hàng ngũ học sinh năm ba, bị hai tên ác ma đấm cho không trượt phát nào, nằm xả lai ra sàn.

"Tụi mày, nằm úp mặt xếp hàng hết ra đây. Nằm xa quá thì tự đau ráng chịu."

Draken ra lệnh, khiến đám người kia líu ríu làm theo.

Takemichi nhìn hàng người đang nằm trước mắt mình, dự định lách người sang một bên mà đi. Nhưng thế méo nào, cái kịch bản nó vẫn bị cua khét lẹt!!!

---

Đã beta

-1.4.2022-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com