Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Công 3P với Tô Nặc


Tô Nặc, em họ của Tô Dực, vừa chuyển đến sống cùng nhà hắn chưa được bao lâu. Thằng nhóc này mang một thể chất y hệt Lộ Thần An – da thịt trắng mịn như ngọc, nữ huyệt hồng hào chặt khít trời sinh, lúc nào cũng toát ra cái khí chất vừa ngây thơ vừa dâm đãng, như một trái đào chín mọng khiến người ta chỉ muốn xé toạc mà thao đến rã rời. Đêm đầu tiên ở nhà Tô Dực, Tô Nặc không ngủ được, chân trần bước lang thang trong hành lang tối om, rồi vô tình dừng lại trước cửa phòng ngủ chính. Cánh cửa khép hờ, để lộ một khe hẹp đủ cho hắn nhìn thấy cảnh tượng bên trong: Tô Dực ngồi dựa vào đầu giường, đôi chân dài vắt chéo đầy uy quyền, còn Lộ Thần An quỳ giữa hai chân hắn trên giường, mông cong cao, nữ huyệt đỏ rực bị côn thịt thô tráng của Tô Dực đâm vào không ngừng. Từng nhịp thọc mạnh làm nước dâm phun tung tóe, dính cả lên đùi Lộ Thần An và ga giường trắng tinh. Lộ Thần An ngửa cổ rên rỉ, giọng dâm đãng vỡ vụn, “A a… Dực ca… Thao chết ta… Ô ô… Quá lớn… Sướng đến hỏng rồi…” Đôi chân run rẩy của hắn dạng rộng hết cỡ, nữ huyệt co bóp hút chặt lấy Tô Dực như không muốn buông.

Tô Nặc đứng ngoài cửa, nép sau tường, hơi thở dồn dập, mắt dán chặt vào cảnh tượng ấy như bị thôi miên. Hạ thể hắn nóng ran, dương vật nhỏ nhắn trong quần cương lên đau nhức, còn nữ huyệt phía dưới rỉ nước, từng giọt dâm dịch chảy dọc xuống đùi, thấm ướt sàn gỗ lạnh lẽo. Hắn cắn môi, tay luồn vào quần xoa nắn thứ đang căng cứng, ngón tay vô thức chạm vào cái huyệt nhỏ ngứa ngáy thèm khát. Hắn nhìn Tô Dực, dáng ngồi ung dung như vua chúa, giọng trầm thấp vang lên giữa tiếng rên của Lộ Thần An, “Thích bị thao đến rách huyệt thế này đúng không? Rên to lên, để ta nghe rõ hơn.” Lộ Thần An lập tức rên rỉ phóng đãng hơn, “A a… Dực ca… Thao mạnh nữa đi… Ô ô… Huyệt ta sướng chết mất… Đừng dừng…” Tô Nặc nứng đến mức hai chân run rẩy, đầu óc mờ mịt, chỉ muốn lao vào quỳ dưới chân Tô Dực mà cầu xin hắn đâm vào mình.

Đúng lúc ấy, Tô Dực đột ngột quay đầu, ánh mắt sắc lạnh quét qua khe cửa, bắt gặp Tô Nặc đang đứng run rẩy ngoài hành lang, tay trong quần, nước dâm chảy đầy đùi. Hắn nhếch môi, nụ cười nửa miệng vừa yêu mị vừa nguy hiểm, “Nhóc con, đứng ngoài đó sờ huyệt mà nứng thế sao? Vào đây, ta cho xem cận cảnh.” Tô Nặc giật mình, mặt đỏ bừng, tay vội rút ra khỏi quần nhưng nước dâm vẫn nhỏ giọt xuống sàn, để lại vệt dài xấu hổ. Hắn lúng túng bước vào, đứng ngay cạnh cửa, không dám tiến gần hơn. Tô Dực liếc hắn, giọng đậm chất ra lệnh, “Đứng đó làm gì? Lại đây, quỳ dưới sàn, gần ta hơn chút.” Tô Nặc run run bò tới, quỳ xuống sàn gỗ lạnh ngắt ngay cạnh giường, mắt dán vào côn thịt bóng loáng của Tô Dực đang ra vào trong huyệt Lộ Thần An.

Tô Dực chẳng thèm rời mắt khỏi Lộ Thần An, chỉ nhàn nhạt nói với Tô Nặc, “Nhìn cho kỹ, cái huyệt này ta đã thao cả trăm lần, vẫn chặt như vậy. Có ngon bằng nó không mà đòi ta đụ?” Hắn nắm eo Lộ Thần An, lật hắn lại, kéo mông hắn cao hơn, rồi đâm mạnh từ phía sau, từngവ nhịp dập làm Lộ Thần An rú lên, “A a… Sâu quá… Ô ô… Dực ca… Thao nát ta đi…” Tô Nặc quỳ dưới sàn, mắt không rời khỏi cảnh tượng dâm mỹ, nữ huyệt của hắn co rút dữ dội, nước chảy ra thấm cả quần, ngứa ngáy đến phát điên. Hắn nhìn côn thịt của Tô Dực, tưởng tượng nó đâm vào mình, xé toạc cái huyệt nhỏ của hắn, làm hắn rên rỉ đến khản giọng. Hắn nứng đến mức đầu óc quay cuồng, hai tay bấu chặt sàn, cuối cùng không nhịn được mà quỳ sát mép giường, giọng run rẩy cầu xin, “Dực ca… Em cũng muốn… Đụ em đi… Huyệt em ngứa quá… Thao em đi mà… Em chịu không nổi nữa rồi…”

Lộ Thần An nghe vậy, đang quỳ trên giường, đôi mắt ngấn nước lập tức liếc xuống Tô Nặc dưới sàn, ánh nhìn ghen ghét tóe lửa. Hắn siết chặt ga giường, rên rỉ càng to hơn như muốn át đi lời Tô Nặc, “Dực ca… Chỉ có ta thôi… A a… Đừng để ý hắn… Thao ta là đủ rồi… Huyệt ta ngon hơn nó nhiều…” Hắn cong eo, đẩy mông lên đón từng cú nhấp của Tô Dực, cố ý phô bày cái huyệt đỏ rực đang bị thao lầy lội để khiêu khích Tô Nặc. Nhưng Tô Nặc chẳng thèm để tâm, hắn chỉ nhìn Tô Dực, ánh mắt van xin đầy hạ tiện, “Dực ca… Em xin anh… Dù chỉ một lần thôi… Đâm vào em đi…” Tô Dực cười khẩy, ngồi thẳng người trên giường, một tay giữ đầu Lộ Thần An ấn xuống côn thịt mình, giọng lạnh lùng nhưng đầy dâm đãng, “Nghĩ mình đáng để ta đụ sao? Huyệt ngứa thì tự sờ đi, ta chỉ chơi với đồ ngon thôi.” Hắn tăng tốc thọc vào Lộ Thần An, mỗi cú dập làm nước dâm bắn lên mặt Tô Nặc quỳ dưới sàn, dâm thanh bạch bạch vang vọng cả căn phòng.

Tô Nặc cúi đầu, nước mắt lăn dài vì tủi thân nhưng dục vọng vẫn cháy bỏng, hắn bò sát hơn, quỳ ngay dưới chân Tô Dực treo lơ lửng ngoài mép giường. Tô Dực liếc xuống, giọng trầm thấp ra lệnh, “Muốn hầu hạ thì làm cho đàng hoàng. Liếm dái ta, mút mạnh vào, không thì ta đạp ra ngoài.” Tô Nặc vội vàng thè lưỡi, liếm láp hai viên trứng dái căng mọng của Tô Dực, mùi tanh nồng xộc vào mũi khiến hắn vừa xấu hổ vừa sướng điên. Hắn mút mạnh, nước bọt chảy dọc xuống cằm, đầu lưỡi quấn quanh, cố gắng lấy lòng Tô Dực bất chấp tiếng rên ghen ghét của Lộ Thần An trên giường, “A a… Dực ca… Đừng cho nó chạm anh… Ô ô… Chỉ ta thôi…”

Tô Dực chẳng màng sự ganh đua, chỉ tập trung vào khoái cảm, côn thịt căng cứng thọc sâu vào huyệt Lộ Thần An, giọng hắn trầm xuống đầy uy quyền, “Im đi, ta muốn đụ ai là việc của ta. Nếu ngon thì hút chặt thêm chút, đừng để ta chán.” Lộ Thần An cắn môi, cố gắng co huyệt chặt hơn, còn Tô Nặc dưới sàn mút dái Tô Dực đến đỏ mặt, tay len lén sờ huyệt mình để giảm cơn ngứa. Đến khi sắp bắn, Tô Dực đứng dậy khỏi giường, kéo Lộ Thần An xuống sàn quỳ cạnh Tô Nặc. Hắn túm tóc cả hai, ép hai cái miệng há ra trước mặt mình, giọng dâm đãng vang lên, “Há to ra, ta bắn cho cả hai. Đừng để rơi giọt nào, không thì ta nhét lại vào miệng.” Tô Dực rên khẽ, bắn từng đợt tinh dịch nóng hổi, một nửa xối vào miệng Lộ Thần An, nửa còn lại bắn đầy mặt và lưỡi Tô Nặc.

Lộ Thần An nuốt lấy phần mình, ánh mắt đắc ý liếc Tô Nặc, còn Tô Nặc ngậm tinh của Tô Dực, vị tanh ngọt tràn đầy miệng, vừa thỏa mãn vừa tủi thân. Hắn liếm môi, nuốt hết chỗ tinh dính trên mặt, ánh mắt vẫn nhìn Tô Dực đầy khao khát. Tô Dực đứng đó, thở dốc, cúi xuống nhìn hai kẻ quỳ dưới sàn, nhàn nhạt nói, “Thưởng thế đủ chưa? Muốn nữa thì tự liếm nhau đi, ta mệt rồi.”

Sau khi bắn tinh đầy mồm hai kẻ quỳ dưới sàn, Tô Dực thở hắt ra, lườm xuống Lộ Thần An và Tô Nặc đang liếm láp tinh dính trên môi như hai con chó thèm khát. Hắn bước qua cái ghế bành gần giường, nằm phịch xuống giường, duỗi dài chân, mắt nhắm lại, giọng khàn khàn: “Xong rồi đấy, ta ngủ đây. Biến về phòng đi.” Lộ Thần An ngoan ngoãn bò lên giường, nằm sát bên Tô Dực, tay vòng qua ôm lấy eo hắn, thì thào: “Dực ca, để ta ngủ với anh, ta muốn ôm anh.” Nhưng Tô Nặc, vẫn quỳ dưới sàn, mặt đỏ bừng vì nứng chưa tan, bậm môi lắc đầu: “Không, em không về phòng đâu. Em cũng muốn ngủ với Dực ca!” Hắn bò lên giường bất chấp ánh mắt ghen ghét của Lộ Thần An, chen vào bên kia, ôm chặt lấy cánh tay Tô Dực.

---

Tô Dực nằm giữa, bị hai thằng nhóc kẹp cứng, thở dài một cái nhưng lười đuổi, chỉ nhếch môi: “Được thôi, thích ôm thì ôm, nhưng đừng có sờ lung tung, không là ta đạp xuống sàn hết.” Lộ Thần An rúc đầu vào ngực Tô Dực, hít hà mùi mồ hôi nam tính của hắn, thì thầm: “Dực ca, anh thơm quá, ta thích ngủ thế này.” Tô Nặc không chịu thua, áp mặt vào vai Tô Dực, giọng nũng nịu: “Em cũng thích, Dực ca cho em ôm một tí thôi mà, em không về phòng thật đấy!” Tô Dực chẳng buồn đáp, mắt nhắm tịt, hơi thở đều đều chìm vào giấc ngủ, để mặc hai kẻ kia tranh nhau ôm chặt lấy người hắn như sợ mất phần.

---

Sáng hôm sau, ánh nắng xuyên qua rèm chiếu vào phòng, Tô Dực tỉnh giấc vì buồn tiểu. Hắn mở mắt, thấy Lộ Thần An và Tô Nặc vẫn bám dính hai bên, tay chân quấn lấy người hắn như hai con mèo đói. Hắn ngồi dậy, gầm gừ: “Tránh ra, ta buồn đái quá, nặng cả bụng.” Lộ Thần An lập tức tỉnh, mắt sáng rỡ, bò xuống quỳ dưới sàn ngay chân giường, háo hức: “Dực ca, cho ta uống đi, ta muốn uống nước tiểu của anh!” Tô Nặc cũng bật dậy, chen qua quỳ cạnh Lộ Thần An, gấp gáp: “Không, Dực ca, cho em uống với, em cũng muốn!” Tô Dực đứng lên, côn thịt đã căng cứng vì buồn tiểu, nhìn hai thằng nhóc tranh nhau dưới sàn mà cười khẩy: “Muốn uống thì đừng có giành, há mồm ra cả hai, ta đái cho đủ.”

---

Hắn đứng giữa, một tay giữ côn thịt, nhắm thẳng vào miệng Lộ Thần An trước. Dòng nước tiểu nóng hổi phun ra, xối đầy mồm Lộ Thần An, hắn nuốt ừng ực, mắt lim dim sướng khoái: “Dực ca… Ngon quá… Nước tiểu của anh nóng thật…” Tô Nặc ghen tức, chen đầu qua, há mồm hứng lấy phần còn lại, nước tiểu bắn cả lên mặt hắn, chảy xuống cằm, hắn nuốt lấy nuốt để, rên rỉ: “Dực ca, cho em nữa đi… Em thích vị của anh…” Tô Dực lắc nhẹ côn thịt, để dòng nước tiểu xối qua lại giữa hai cái mồm há hốc, giọng thô bạo: “Uống cho hết đi, đừng để rơi, hai đứa bây dâm thế này thì ta đái cả ngày cũng được.”

---

Xong trận tiểu tiện, côn thịt của Tô Dực vẫn cứng ngắc, lấp ló chút nước tiểu đọng trên đầu. Lộ Thần An nhanh nhảu bò tới, ngậm lấy ngay, mút mạnh: “Dực ca, để ta liếm sạch cho anh, côn thịt anh bự quá, ta thích bú nó…” Tô Nặc không chịu thua, chen vào ngậm lấy một bên trứng dái của Tô Dực, liếm láp ướt át: “Em cũng muốn, Dực ca, để em bú dái anh, nó căng ngon quá…” Tô Dực đứng đó, hai tay chống hông, nhìn hai thằng nhóc quỳ dưới sàn thay nhau khẩu giao, giọng hắn trầm xuống đầy khoái lạc: “Liếm mạnh lên, đừng có lười, ta muốn sướng thêm tí nữa trước khi dậy.” Lộ Thần An phun ra nuốt vào côn thịt, nước bọt chảy đầy cằm, còn Tô Nặc mút dái hắn đến đỏ hỏn, cả hai tranh nhau hầu hạ làm căn phòng đầy tiếng chụt chụt dâm đãng.

---

Tô Dực rên khẽ, tay túm tóc Lộ Thần An ấn sâu hơn, côn thịt đâm vào tận yết hầu làm hắn nôn khan mà vẫn cố nuốt. Hắn liếc sang Tô Nặc, ra lệnh: “Liếm lên trên đi, thay phiên mà bú, ta sắp bắn rồi.” Tô Nặc vội vàng ngậm lấy côn thịt khi Lộ Thần An nhả ra, mút mạnh đến đỏ cả môi, còn Lộ Thần An chuyển xuống liếm dái, hai thằng nhóc phối hợp nhịp nhàng dưới sàn. Cuối cùng, Tô Dực gầm lên, bắn tinh đầy mồm Tô Nặc, rồi rút ra xối thêm một đợt vào miệng Lộ Thần An, cả hai nuốt ừng ực, mắt sáng rỡ nhìn hắn. Tô Dực thở hắt, ngồi phịch xuống ghế bành gần đó, nhếch môi: “Đã xong chưa? Giờ thì biến đi, ta còn phải tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com