🌃 CHƯƠNG 9: TZUYU HỜN DỖI🌃
Sau đó chẳng bao lâu, Taehyung chủ động dọn về Kim gia. Ông Nam Joon cùng bà Jungyeon đều thực vui vẻ, nhân lúc cả nhà đều có mặt nấu một bữa ăn thực ngon mừng Taehyung về nhà.
"Anh trai, ăn nhiều thịt một chút, mấy tháng ở ngoài trông anh thật tiều tụy."
Tzuyu vừa nói, vừa gắp thịt chân giò hun khói vào chén anh, trong mắt ánh lên tia chế nhạo.
Taehyung dừng đũa một chút, ngẩng đầu ý vị thâm trường mà nhìn cô hai giây:
"Ukm, anh nhất định sẽ ăn hết."
Bà Jungyeon vui tươi hớn hở mà nắm tay ông Nam Joon, cao hứng nói:
"Nhìn xem hai đứa nhỏ của chúng ta tình cảm thật tốt."
Thấy Tzuyu vùi đầu không để ý tới mình, bà Jungyeon càng là lải nhải lên:
"Quần áo cũng không biết mua. đều nhờ anh trai sắm cho. Con về sau nếu gả đi được mẹ nhất định phải tạ ơn trời phật."
"Xí, con sẽ không gả cho ai, cả đời này sẽ quấn lấy anh Taehyung. Dù sao anh ấy cũng đã hứa sẽ chăm sóc con, đúng không anh Taehyung?"
Tzuyu ý cười doanh doanh mà nhìn anh liếc mắt một cái.
Taehyung nhàn nhạt trở về liếc mắt nhìn cô một cái, còn không có tới kịp nói chuyện, ông Nam Joon trước mở miệng, giả vờ nghiêm túc nói:
"Nói cái gì đó ?! Anh trai con còn phải lấy vơ sinh con. Con là con gái cũng nên gả đi, chẳng lẽ cả đời ở mãi Kim gia."
Lại đối với Taehyung nửa thật nửa giả nói:
"Ba thấy con cũng lớn rồi, công ty cũng đã vào khuôn khổ. Con xem nên tìm một cô gái kết hôn."
Taehyung thu hồi ánh mắt, nhíu nhíu mày, không chút để ý mà đáp lời cho qua chuyện:
"Vâng."
Tzuyu cảm thấy lòng mình như thắt lại, nhàn nhạt nói.
"Con ăn no rồi ạ."
Ghế dựa kéo động hoa thạch gạch phát ra chói tai thanh âm, cô cũng không quay đầu lại.
"Đứa nhỏ này, thật là...đúng là bị chúng ta chiều hư rồi."
Bà Jungyeon nói xong, sắc mặt không vui mà thở dài.
Taehyung nhìn chén mà Tzuyu vừa bỏ lại - còn đến nửa bát mà no gì?
Ở trong chăn Tzuyu tâm trạng thật tệ, trong đầu tất cả đều là bộ dáng lãnh đạm của Taehyung, càng nghĩ càng ủy khuất. Giống như từ đầu tới đuôi đều là do cô vọng tưởng, anh cái gì cũng chưa nói quá.
Hóa ra hiện tại chỉ là anh thích thú với mối quan hệ anh em loạn luân, về sau nếu chán anh nhất định ném cô sang một bên. Vậy mà cô còn tơ tưởng cả đời sẽ được Kim Taehyung anh bao dưỡng...
Chính là, tưởng tượng đến về sau sẽ cùng anh tách ra, Tzuyu liền đau lòng đến không thở nổi.
Tzuyu tưởng suy nghĩ, nước mắt liền không biết cố gắng mà xông ra.
Đều 9 giờ rưỡi, anh như thế nào còn chưa tới tìm cô?
Vừa định đến này, phòng then cửa tay giật giật, môn mở ra, lại ca tháp một tiếng, là khóa lại thanh âm.
Hỗn đản còn dám khóa cửa!
Tzuyu chạy nhanh lau lau đôi mắt lau khô nước mắt, mới không nghĩ bị anh nhìn đến chính mình vì anh khóc lóc.
Taehyung vén chăn của cô, đem nữ nhân đang nằm đưa lưng về phía mình xoay lại cất giọng:
"Sao lại khóc?"
Tzuyu dỗi hờn, đẩy anh ra:
"Anh tới làm gì? Còn không mau đi cưới vợ sinh con?!"
Taehyung nặng nề cười, đem người kéo vào trong lòng ngực, ở nộn sinh sôi khuôn mặt nhỏ thượng, liền nước mắt hôn một cái, xem ánh mắt của cô ôn nhu đến độ muốn tích ra nước.
Vốn đang hảo hảo, bị anh như vậy nhẹ giọng mưa phùn vừa nói, lại cảm thấy lòng tràn đầy chua xót lên. Giống như luyến ái trung nữ nhân chính là như vậy, đặc biệt yếu ớt, một cấp cây thang liền đặng cái mũi lên mặt.
Taehyung thở dài:
"Vậy em nói xem lúc nãy nên trả lời như thế nào? Nói anh sẽ ko lấy ai vì trong lòng anh yêu em gái mình, như vậy em muốn chọc cho ba mẹ tức chết à?"
" ..."
"Hiện tại thời cơ chưa đến, đến khi anh an bài ổn thỏa tuyệt đối sẽ ko khiến em ủy khuất? Em tin tưởng anh chứ?"
Taehyung nhéo nhéo hồng toàn bộ chóp mũi cô, tràn đầy đau lòng nói. Ngữ khí tuy rằng ôn hòa, nhưng lời nói kia phân chấp nhất, cô nghe được rành mạch.
"Ukm!"
Tzuyu cảm thấy mỹ mãn chủ động dán trong lòng ngực anh, đã khóc sau nói chuyện đều mang theo điểm giọng mũi:
"Taehyung, anh thật tốt."
"Kia có hay không khen thưởng?"
Tzuyu lập tức hiểu được, bay một mị nhãn, hờn dỗi nói:
"Anh dám? Ba mẹ đều ở dưới lầu đâu, sẽ nghe thấy!"
Taehyung một chút đem cả người cô bế lên tới dựa ngồi ở chính mình trên người, nhiệt nhiệt hô hấp phun tiến lỗ tai cô:
"Ngoan, không làm thì sờ vậy."
Đã một thời gian không thân mật, hai người đều rất có cảm giác. Lỗ tai bị anh nhẹ nhàng cắn một chút, toàn thân liền run rẩy không thôi, Tzuyu chủ động câu cổ Taehyung, cùng anh hôn môi thắm thiết.
Khoang miệng tất cả đều là anh dương cương nóng bỏng hơi thở, quen thuộc mà lại xa lạ. Đầu lưỡi quấy mang theo nước bọt thanh âm, anh hôn dần dần lại hung lại cấp. Khô ráo bàn tay từ áo ngủ vạt áo chui vào tới, Tzuyu mới tắm rửa xong không có mặc áo ngực, tự nhiên là tiện cho anh rất nhiều.
Taehyung dễ như trở bàn tay mà cầm trong đó một bên ngực, thong thả mà có kỹ xảo mà vuốt ve, dần dần tăng thêm lực đạo.
Tzuyu gắt gao cắn môi dưới, lông mi hơi hơi rung động, mũi gian hô hấp trầm trọng, cái trán hai bên tóc mai đều bị mồ hôi tẩm ướt. Vẫn là không nhịn xuống, một sợi rên rỉ từ răng gian dật ra:
"Ukmmm......"
"Muốn làm sao bây giờ!"
Tzuyu nhìn nhìn giữa hai chân anh, nơi đó phình phình một khối. Ma xui quỷ khiến mà duỗi tay phủ lên đi, cơ hồ là đồng thời, anh thấp thấp mà kêu rên một chút.
Bỗng nhiên dưới lầu một trận bước chân đi lại, hai người đều là trong lòng chấn động, đợi thật lâu, rốt cuộc không còn có động tĩnh truyền đến, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
"Đừng nóng vội, sớm hay muộn ở trên cái giường này anh cũng yêu em."
Taehyung nhìn cô, sáng ngời con ngươi, cười nói.
Tzuyu trên mặt trừng mắt nhìn anh liếc mắt một cái, kỳ thật trong lòng nhưng vui mừng. Nếu anh trai đã nói muốn yêu yêu cô, chính là thật sự chờ mong nha.
Taehyung ôn nhu đặt cô xuống giường, đắp chăn rồi mới trở về phòng ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com