Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: NGỘ NHẬN (Phần 2)

Chương 13: NGỘ NHẬN (Phần 2)

Ánh trăng sáng mang một vẻ đẹp ma mị và hư ảo, vẻ tinh khiết dường như đã mờ nhạt dần, thay vào đó là màu bóng tối đang dần vây hãm, sự tình cho thấy rằng, một cơn giông tố sắp ập xuống thế giới phép thuật huyền bí này. 

Lina đứng bên cửa sổ hướng ánh nhìn suy tư và trầm mặc, nàng hiểu được sứ mệnh của mình không thể dừng lại ở đây một cách hờ hững thế, dù lòng tự nhũ sẽ sống vô hồn quên đi mọi việc đang diễn ra ở bên ngoài, nhưng thâm tâm Lina lại luôn mách bảo nàng phải giúp cô bé ấy. Giúp thế giới Vampire thoát được nạn diệt vong đầy toan tính của ai kia, người mà nàng đã từng xem như một huynh trưởng tài giỏi khó ai sánh bằng được. Nhưng quả thật có tài không đức thì chỉ thêm uổng phí, vì một chữ tình và lòng ghen ghét mà người đó đã bán linh hồn cho quỹ dữ không bao giờ lấy lại được. Ánh mắt ngọc bích của Lina chợt trở nên sâu thẩm, mặc làn gió đêm đùa nghịch mái tóc vàng óng màu trăng huyền ảo của mình, Lina bắt đầu nhắm hờ hai viên ngọc tuyệt sắc lại, nàng đang muốn gặp ai đó trong lúc này. Là một người chị em thân thiết với nàng từ tấm bé, cùng nàng trưởng thành và cùng trao trái tim cho những người con trai của trái tim mình. Khác với mối tình đầy đau khổ của Lina, nàng ấy khá hạnh phúc khi lấy được một người phu quân tài giỏi mà bao cô gái phải thầm thương trộm nhớ. Và giờ nàng ấy chính là người đứng đầu tối cao của thế giới Vampire, Shala nữ hoàng. 

Tuyết khẽ rơi vô định phủ trắng xóa cả một khoảng trời cô quạnh phía trên tòa lâu đài thuộc về hoàng gia này. Tuy đang ở hai nơi khá xa nhau nhưng Shala lại đang cùng một tâm tình như Lina, nữ hoàng còn có phần trầm tư hơn bởi trái tim nàng đang đau lắm, cô bị dày xé khi nghĩ đến ai kia, nghĩ đến Raio cùng mối tình ngang trái khó được gắn kết của cậu. Chợt đang suy nghĩ mông lung thì phép thuật gọi tâm của Lina gửi đến nữ hoàng, trong giây lát đôi mày thanh tú của Shala khẽ chau lại, cô khoác tà áo choàng đính pha lê lên người, hướng phía trường Quenci mà cất bước. 

Dưới ánh trăng mờ ảo, nữ hoàng cất một câu nói vọng lại vào không gian trầm lặng, trong câu nói có phần bất an và chua xót.

 - Chàng đã trở lại và tàn bạo hơn xưa... ta chỉ mong sao Raio sẽ đủ mạnh lẫn lí trí để có thể chèo lái vận mệnh của đất nước và thế giới phép thuật này. Nếu được, ta nguyện lấy sinh mệnh mình trả hết duyên nợ cho chàng... Waski à, chàng hãy dừng lại đi.

Bóng dáng mỏng manh của Shala in hằn trên nền tuyết lạnh, cô đang rơi vào vòng xoáy của thù hận, của âm mưa và toan tính. Chính Shala là nguyên nhân của mọi chuyện, vì yêu cô nhưng không được đáp trả mà ông ta bán rẻ linh hồn cho quỹ dữ. Waski đã ngộ nhận lòng thương hại là tình yêu, ông hận Shala bỏ rơi ông, hận cô dám sống hạnh phúc bên quốc vương, kẻ mà ông căm ghét nhất. Ân oán của thế hệ trước mãi về sau vẫn còn dư âm, để giờ đây chính con của họ sẽ là người nhận đủ. Raio có thoát khỏi vòng ám hại của ông ta hay không, câu trả lời sẽ chờ ngày cô gái ấy trở về bên cậu. Lúc ấy cậu sẽ có được sức mạnh vạn năng khống chế lại bóng tối...

_______________

 Tại trường Quenci lúc này không khí bất đầu sôi nổi trở lại. Sau khi thư giản một thời gian, được trò chuyện, cùng ngắm nhìn vẻ đẹp của nhau, mọi người từ khách mời tới học viên đều đang trông đứng trông ngồi chờ tham dự phần tiếp theo của lễ hội Hangry. Đêm dần tàn, cái se lạnh của ngày mới càng khiến những trái tim giá buốt cần thêm sự sưởi ấm cho nhau. Ánh trăng sáng chiếu xuống lễ điện ngày một mờ nhạt, sức mạnh của ánh sáng không đủ để lấn át hắc khí cùng phép thuật của bóng tối. Cơ hồ mọi thứ đã bắt đầu trở về quy luật của nó, một khi phe hắc ám trổi dậy, chỉ có sự xuất hiện trở lại của nữ thần ánh sáng với vai trò đưa đường soi lối cho hoàng tử, khi đó may ra đất nước Vampire này mới trở về sự yên bình của nó. 

Tuyết vô tình vươn vấn trên mái tóc của hai thân ảnh, Raio vẫn lặng lẽ đứng ở khoảng đất trống, mặc cho nơi đây có vẻ lạnh lẽo và cô quạnh hơn sự hào nhoáng bên trong lễ điên, vị trí mà vốn dĩ Raio nên hiện diện ở đó lúc này, vì cậu là một trong những nhân vật trung tâm của lễ hội đêm nay.

Hướng đôi mắt tím u uẩn đầy mờ ảo không ai nhìn thấy được, Raio bắt đầu bất an và suy tư, đôi mày thanh tú của cậu nheo lại hằn sâu tạo nên nét vương giã tao nhã mà trầm buồn. Khẽ đưa nắm tay lại Raio đấm mạnh một cái vào thân cây đào vô tội, nó sẽ không hiểu nguyên cơ tại sao mình bị đối xử giận cá chém thớt thế. Hành động bộc phát của cậu làm cô gái đang đứng bên cạnh phải giật mình đau xót. Theo phản xạ tự nhiên cô lôi vội cánh tay Raio lại ngắm nhìn rồi xoa xoa, không quên buông ra một câu nói trách yêu cậu. Nhìn vào tình cảnh này sẽ dễ làm người khác hiểu lầm họ là một đôi tình nhân hạnh phúc. 

- Raio sempai, anh đừng làm thế vìem sẽ đau tim mất. Cánh tay này quý hơn bất cứ thứ gì trên đời này đối với em...

 Saly sau khi trải qua đủ cảm xúc thăng hoa mà cô hằn ảo ước, giờ đây cô như đang rơi vào lầm tưởng rằng Raio đã là người của mình. Khẽ hướng đôi mắt ngắm nhìn vẻ thất thần của Raio, cô bắt đầu cảm nhận được sự lạnh giá của tiết trời sương đêm. Bàn tay theo vô thức cũng run lên từng hồi không còn tí cảm giác nào nữa. Phản ứng cùng sự thay đổi của cô nhanh chóng lọt vào đôi mắt sâu thẩm của Raio, đưa tay cởi vội chiếc áo choàng ánh kim khoác cho Saly, Raio khẽ mân mê những lọn tóc của cô, trong vô thức cậu thở dài tâm trạng rồi cất lời.

 - Ta xin lỗi em về hành động bộc phát có phần khiếm nhã ta mới làm. Trời đã dần khuya nên em mau vào trong đi, nơi ấy đông người sẽ lấn ác được sự lạnh lẽo. Ta cần nán lại làm vài việc, em vào trước khi nào xong việc ta sẽ vào sau.

 Raio nói dứt lời thì thong thả bước đi về phía trước, bóng dáng cậu đơn độc in hằn lên nền tuyết lạnh. Đứng ngơ người nhìn Raio từ phía sau Saly nở một nụ cười hiền diệu. Cô cảm nhận có gì đó rất ảo, tuy thế cô vẫn hi vọng mọi thứ mới xảy ra sẽ thành toàn trở thành thật. Dù cho người Raio đang mong nhớ không phải là cô, dù cô chỉ là vật thế thân mà cậu đã ngộ nhận đi chăng nữa. Saly bất chấp tất cả, cô đã yêu Raio từ rất lâu, từ ngày mà cậu cứu cô thoát chết dưới lưỡi hái tử thần. Có thể cậu không nhớ từng gặp một cô bé xấu xí, lem luốt là cô khi xưa, nhưng cô thì đã dõi theo bước chân cậu chừng ấy năm. Ngắm nhìn lẫn cảm nhận sự trưởng thành và nổi đau trong tim mà cậu đang mang.

Khẽ ngước mặt đón làn gió đêm vô tình thổi tạt và mình như tìm chút gì đó tỉnh táo, Saly cất giọng nói đau xót vào hư không. 

- Raio Tashima, ước gì em thật sự là công chúa trong tim anh... Em yêu anh. 

Biết yêu sẽ đau nhưng sau con người vẫn cứ mù quáng yêu. Phải, cả Saly và Raio đều đang như con thêu thân lao vào biển lửa, bất chấp mọi trở ngại Raio dù biết Saly không hẳn là công chúa trong tim cậu nhưng cậu vẫn giả vờ ngơ ra mà xem Saly là nàng. Tuy nhiên sự thật lúc nào cũng sẽ được phơi bày ra ánh sáng, dù Saly có cố tình xuôi theo sự ngộ nhận của Raio thì kết cục cũng chỉ có một, cô mãi mãi chỉ có được thân xác cậu còn trái tim thì không bao giờ, nó đã bị một cô gái khác chiếm giữ từ rất lâu.

 Tuyết vẫn vô tình rơi mang theo màu trắng u uẩn của nó bao phủ khắp thế gian, còn lòng người thì đang chìm đắm trong miên man của cảm xúc tơ rối. Hai thân ảnh đang ngày càng cách xa nhau, nhưng trái tim thì đang xích lại gần nhau hơn. 

Ở trạm xá trường lúc này Samy đang chìm đắm trong mộng mị, những giọt mồ hôi rơi ra ướt cả gương mặt thanh tú có phần xanh xao của cô. Phải chăng Samy đang gặp ác mộng, vẻ thất thần của cô làm một người khác phải lo lắng mà rời khỏi cành đào tiến đến bên ngằm nhìn cô. Khẽ đưa tay do dự lao đi những hạt ngọc trên đôi má hồng của Samy, Tayoo bắt đầu suy nghĩ đăm chiêu về quá khứ. Có chút cảm giác thân quen khi cậu chạm vào Samy. Nhìn vẻ yếu ớt của cô Tayoo không kiềm được lòng mình, mặc dù bị gọi là tảng băng, là một Vampire máu lạnh đi chăng nữa, nhưng thật chất Tayoo cũng có một trái tim ấm, biết yêu thương và chia sẻ. 

Yona đã đi đâu đó từ khi nào, sau khi cô đã tạo một kết giới bao quanh bạn mình để bảo vệ Samy. Tayoo không quan tâm lắm mặc dù cậu có chút tò mò về thân phận của cô gái tóc hồng ấy, có vẻ phép thuật cô sử dụng không thuộc về Vampire. Vì đang lạc lỏng trong cảm xúc của chính mình nên khi thấy hơi thở yếu ớt, cùng nét bất an trên gương mặt Samy, Tayoo bỗng khẽ nhói đau. Cậu không hiểu nguyên cơ tại sao, cậu chỉ là đơn thuần muốn giúp cô bé mau khỏi lại. Có thể thân phận cô sẽ là một ẩn số mà ít ai khám phá ra được ngoài tảng băng như cậu. 

Tayoo tiến đến ngồi bên Samy, cậu nhẹ nhàng nâng đầu cô lên đặt yên trên cáng tay và lòng ngực ấm áp của mình. Xong Tayoo chậm rãi cắn vào cánh tay còn lại, có vẻ hành động này của cậu khá điên rồ,vì Vampire không ai đi hút máu bản thân cả. Nhưng Tayoo biết rõ mình đang muốn gì, cậu làm thế để giúp Samy mau chóng khỏe lại. Cô bé nhất định phải tham dự lễ hội Hangry tiếp, vì linh tính của một Vampire hoàng gia mách bảo Tayoo có một việc gì đó không hay sắp sửa diễn ra. 

Làn gió đông khẽ đùa nghịch phất phơ mái tóc vàng tỏa sáng của Raio, tim cậu đang dao động nhẹ, còn môi thì đang mềm mại áp vào môi Samy, vài giọt máu đỏ thẩm vươn trên môi cả hai.Tayoo lấy tay lau đi cho Samy rồi lại nhẹ nhàng đặt cô nằm ngoan lại trên chiếc giường độc một màu trắng tẻ nhạt. Khẽ xoay người bước đi về hướng cửa sổ, Tayoo ngắm nhìn vầng trăng đang dần chuyển sang sắc đen ma mị và hắc ám, sau đó cậu khẽ chau mày thốt lên một câu nói vọng lại vào hư không. Trước khi biến mất hẳn cậu còn kịp quay lại nhìn Samy lần cuối. 

- Bóng tối đã trở lại, tuy nhiên sức mạnh của nó không bao giờ có thể hủy diệt được sự tinh khiết của ánh sáng. Ta mong cô bé sẽ mau trở về đúng với thân phận của mình, nếu cô bé thật sự là người mà cả thế giới phép thuật này đang mong chờ...

 Tiếng một vài chú quạ kêu vang xé tan sự tĩnh lặng, bên ngoài cửa sổ tấm rèm trắng phất phơ đơn độc như chưa từng có ai ghé lai nơi đây. Tayoo đến nhẹ nhàng và ra đi như một cái bóng, nơi căn phòng trắng độc một màu trắng này Samy đang chìm vào cõi hư ảo. Trong cơn mơ cô đã gặp một cậu bé tóc vàng ngang bướng, một màu máu đỏ thẩm rơi vãy nơi vết thương của cậu. Khi đang định đưa tay chạm vào nơi máu đang nhỏ ra cô bé Samy đã bị ai đó ngăn lại mà qiát lớn.

 - Có độc đấy, không muốn chết thì tránh xa ta ra đồ con gái phiền phức. 

Samy đáp lại câu nói bông đùa của ai kia bằng một nụ cười tỏa nắng, xong cô bé tiến đến mi vào má Tayoo một cái thoáng qua làm cậu chợt đỏ mặt. Sau khi đã thực hiện hành vi mờ ám, Samy khẽ chạy đi mất dạng trước lúc ai kia kịp núm đầu cô bé lại mà hành hung này nọ. Tayoo đang ngơ ra toàn tập, cậu bé hỏa khí dâng đến đầu bừng tỉnh đuổi theo cô bé ở phía xa. Dưới ánh nắng chiều yên ả, hai thân ảnh lướt đi trên nền cỏ xanh rờn tạo nên một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp. Là duyên phận đã cho họ gặp nhau khi xưa, và cũng chính duyên phận đã để cả hai một lần nữa hướng trái tim trở về bên nhau. 

Trên chiếc giường nhỏ một nàng công chúa đang say giấc nồng, cánh môi cô khẽ mím lại trông mới đáng yêu làm sao. Samy đang dần thoát khỏi ác mộng và bước sang một thế giới của tiên cảnh mà ai đó đã giúp cô hồi tưởng lại. Tuyết vẫn cứ rơi, còn lòng người vẫn cứ thế rơi vào sự vô định, mông lung của hoài niệm. Bóng tối không sao lấn ác được ánh sáng toát lên từ thân ảnh Samy, cô đang dần lấy lại sức mạnh và bắt đầu đi vào con đường mà mình đã được chỉ định. Nữ thần ánh sáng và sứ mệnh dẫn đường cho hoàng tử diệt trừ sự trở lại của bóng đêm. Đó chính là vận mệnh mà cô phải tuân theo khi tồn tại ở thế giới Vampire huyền ảo này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com