Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29: KÌ THI LÊN CẤP (Phần 3)


Chương 29: KÌ THI LÊN CẤP (Phần 3)


Đông tàn rồi xuân lại chóng sang

Cánh hoa nắng ghé lại trên vai nhỏ

Mảnh tình trôi ta hái vội mang đi

Là yêu thương cũ nàng vẫn đang cất giữ...

_______________________________ 

Tiếng gió thổi dào dạc vọng lại từ xa, âm vực nghe thanh tao như lời người thánh nữ hát vào một buổi chiều tà. Sau khi rời khỏi căn phòng cất giữ chiếc gương thần, tôi men theo con đường nhỏ dọc bờ suối để đến địa điểm cuối cùng mình sẽ thi. Cậu nhóc tiểu linh tinh màu hường vẫn là người dẫn dắt tôi tìm ra căn phòng đã được chỉ định sẵn, cậu bé ấy cứ bay phía trước, còn tôi thì cứ lã bước nối theo sau không dám đi chệch một li vì xung quanh toàn là cạm bẫy. Nào là chông nhọn làm bằng băng được trải đều trên đường theo quy luật ngũ hành, rồi đến cả cây ăn thịt người đang hé miệng chờ mồi, đâu đâu cũng đầy rẫy sự chết chóc, chúng cứ vẫy gọi và mời chào tôi đến bên để dâng hiến máu tươi. Tôi chiêm ngưỡng quang cảnh với vẻ kinh tởm hơn là rung sợ, mùi máu ở đâu thoáng qua khiến tôi vì thế mà buồn nôn, tiểu linh tinh màu hưởng nhìn sắc mặt tôi kém nên vội đưa tôi đến căn phòng thi ngay không dám thong thả nữa.

Đi thêm một đoạn ngắn đường trườn, tôi phải lội qua một con suối nhỏ có nước trắng tinh khiết theo sự hướng dẫn của tiểu tinh linh. Nhóc bảo với tôi đây là dòng suối thánh dùng để thanh tẩy tội ác và quá khứ tăm tối, nó còn có tác dụng giúp cho người bước qua nhớ lại một vài kí ức tốt đẹp đã bị lãng quên. Nghe nhóc giải thích, huyên thuyên đủ chuyện mà tôi không tài nào hiểu được, đầu tôi lúc này đang đau như búa bổ vì đã bước chân xuống dòng suối thánh, chỉ duy nhất lợi ích giúp nhớ ra người xưa mà nhóc nhấn mạnh là tôi kịp lưu lại để còn tìm cách dùng. Tôi cố tập trung tinh thần và nghĩ đến những chuyện muốn xác nhận trong quá khứ, tuy nhiên do tất cả sự việc và nhân vật liên quan đều mờ ảo nên tôi không sao nhớ ra hay nhìn thấy gì được. Mãi đứng thẩn thờ nhìn dòng suối với vẻ mặt bất lực, tôi thở dài định đi sang bờ bên kia thì chợt nghe giọng nói của một cô gái vọng lên từ dưới đáy dòng suối thánh.

"Cô bé có vẻ muốn nhớ ra nhiều việc đấy, nhưng thời gian không cho phép nên cô bé hãy tập trung tinh thần, tịnh tâm lại để nhớ những việc rõ ràng hơn."

Lời nhắc nhở của dòng suối thánh giúp tôi nghĩ sâu hơn, vì lẽ đó nên tôi đã thôi nhớ đến hình ảnh chàng trai bí ẩn luôn xuất hiện trong những giấc mơ của tôi. Lúc này đây một mảng kí ức vội vã chợt hiện về trong trí nhớ tôi, dưới làn nước trong tinh khiết, hình ảnh những đứa trẻ hiện lên mờ nhạt rồi dần rõ lên. Đó là khoảng thời gian tuổi thơ tôi in hằn nét ngây thơ của tình bạn, lúc ấy tôi chỉ mới lên sáu, cái tuổi còn quá nhỏ để có thể nhận ra sự khác lạ từ những người bạn từ phương xa mới đến.

_____________________

Cách thị trấn Osha khá xa, ở một vùng ngoại ô có khung cảnh tuyệt đẹp với non nước hữu tình, con người thì luôn tràn đầy tình yêu thương.

 Trên cánh đồng bồ công anh lộng gió Hamy đang vui đùa cùng chú cún con mà ba cô mới mua cho, cô cứ chạy nhảy vô tư, nào hay biết gần đấy có một con mãng xà đang hăm he bò tới tấn công mình. Một lát sau thì nó đã tiếp cận cô bé, con cún chạy bên Hamy vì thế mà sủa liên hồi, nó cảnh báo nhưng cô bé nào biết để tránh đòn tấn công của con rắn dữ. Và rồi một tiếng phập chói tai vang lên, bàn chân nhỏ nhắn của Hamy nhanh chóng nằm trọn trong miệng con rắn, cô bé đau đớn và sợ hãi tột cùng nên hết lời kêu cứu, tuy nhiên xung quanh cô hoàn toàn vắng lặng, buổi sớm mai bận rộn mọi người đều đi lên núi làm rẫy, không ai kịp đến bên để giúp Hamy.

- Ngồi yên đấy đừng cử động.

Chỉ trong chốc lát mà Hamy đã rơi vào tình cảnh nguy cấp, chân cô bé sưng tím và phù lên rất to, con rắn lúc này thì đang nằm kế nên cô trong tình cảnh thê thảm không kém, nó cháy đen trở thành tàn tro khi giọng nói của một cô bé khác ở cách đó không xa vừa cất lên.

Hamy nghe giọng nói của cô bạn lạ thì vội ngồi yên không dám cử động thêm, cô chỉ dám liếc mắt nhìn xác con rắn và mặc niệm giây lát cho nó, xong nhanh chóng chuyển hướng nhìn về phía các nhân vật đang xuất hiện trước mặt cô. Nhân vật rất xinh có mái tóc hồng kia là người đã giết rắn cứu cô, còn cậu bạn đứng bên thì không làm gì cả,  trừ việc trưng ra vẻ mặt đẹp hút hồn khiến tim cô phải chao nghiêng. Khẽ giữ tinh thần minh mẫn Hamy cất lời hỏi hai người bạn mới quen.

- Chào hai bạn mình tên là Hamy. Mình cảm ơn hai bạn đã cứu giúp, không có hai bạn chắc mình đã mất mạng rồi.

- Không cần phải khách sáo, thấy người gặp nạn mà không cứu thì ta đâu phải công chúa phù thủy, hơn nữa cô bạn lại xinh thế này, nếu bị gì thì ta sẽ nuối tiếc lắm.

Yona vừa nói vừa bông đùa, cô đến bên ngồi cạnh Hamy, dùng tay chậm rãi vuốt tóc cô bạn, ánh mắt si mê của Yona khi ấy khiến cho Hamy ngượng ngùng, cô bé vì thế đáp trả Yona bằng thái độ rất đáng yêu.

- Mình không thích con gái đâu, hơn nữa ba mẹ mình dặn còn bé không được để người khác si mê, như thế sẽ dễ gặp nguy hiểm lắm.

Hamy ngây ngô trả lời lại Yona, cô bé vừa nói dứt lời thì Tama và Yona tuy không hẹn nhưng cùng cười phá lên vì thích thú. Yona vốn tính lạnh từ bé, rất hiếm khi cô gặp một người bạn tâm đầu như Hamy để lột bỏ vỏ ngoài khó gần của mình, hành động thân thiện của cô khiến cho Tama vì thế mà tự nhiên cư xử hơn, cậu đến bên bế lấy Hamy sau đó cất lời trêu chọc cô.

- Ta không si mê em, cũng không có ý định làm hại em, chỉ là đơn thuần muốn đưa em về nhà thôi. Cứu người phải cứu đến cùng, ta và em ta sẽ không bỏ em ở lại đây một mình đâu. Hơn nữa em lại xinh, ta vốn biết thương hoa, phàm là hoa đẹp ta đều nâng niu hết mực.

Giọng của Tama vang lên đều đều, cậu từ bé đã rất thân thiện, luôn yêu thương và bảo vệ Yona . Đó là lí do Tama cũng rất quý mến người mà em gái mình thích, Hamy có một sức hút kì lạ khiến cậu vì lẽ gì cũng có thiện cảm với cô bé, cho nên lời nói ra cũng chứa đựng ẩn ý hơn.

- Vâng em hiểu rồi ạ, mà anh và cô bạn rất xinh này tên gì vậy? Em quên chưa hỏi. - Hamy nghe Tama nói xong thì cười hiền vì độ vui tính của cậu, lát sau cô chợt nhớ còn việc chưa hỏi nên vội cất lời.

- Ta tên Tama Toshia, còn em ta tên Yona Toshia. - Tama đáp lời Hamy, cậu nhìn Yona  giây lát ra hiệu cô giấu đi thân phận phù thủy của mình. Lúc này Yona đang mãi mê đọc thần chú đốt cánh hoa để tạo pháo bông li ti cho Hamy xem.

Hamy nhìn hai người bạn mới quen với ánh mắt trân quý không hề nghi ngờ thân phận khác lạ của họ, cô bé nằm trọn trong vòng tay của Tama và bắt đầu huyên thuyên đủ chuyện để kéo gần khoảng cách giữa họ hơn. Hamy lúc này mới chú tâm quan sát Yona và Tama, nhìn vẻ ngoài sang trọng thế Hamy biết ngay họ không phải người ở vùng này, thần thái của cô bạn thanh tao, còn cậu bạn thì lịch thiệp hơn người. Hamy ngắm họ thôi mà quên hẳn cả cơn đau, cô nào biết rằng mình đã được sơ cứu vết thương bởi thần chú, Yona bé khi ấy là một thầy thuốc trẻ tuổi nhưng lại có bàn tay tài hoa, cô là công chúa của thế giới phù thủy với tài sắc vẹn toàn. Yona có thể chữa được tất thảy bệnh lạ, kể cả kịch độc mà con người mắc phải, chỉ là hoàn cảnh không cho phép cô làm việc tốt vì như thế sẽ khiến cho quy luật sinh tử của trái đất bị đảo lộn. Lần này Yona cứu Hamy là vì vô tình gặp gỡ, nhưng lí do sâu xa hơn là do duyên phận đã định trước giữa họ. Yona vốn là bạn thân từ thuở bé của Hamy, kể cả Tama anh cô cũng đã từng có thời gian quen biết và dạy phép thuật cho Hamy, tuy nhiên kí ức giữa họ đã bị cất giữ sau một tai nạn, Hamy vì lí do vô hình nên đã quên đi hết những việc xảy ra lúc cô sáu tuổi, quên cả những người bạn từ nơi khác đến, quên những năm tháng tươi đẹp cô cùng họ sánh bước bên nhau.

Hình ảnh cuối cùng mà dòng suối phác họa lên đó là cảnh ba đứa trẻ đang dạo bước trên con đường làng dẫn về xóm nhỏ, hai bên đường là những cánh đồng lúa bạt ngàn xanh tốt, có cả cánh chim gọi chiều tàn lượn lờ trên không trung. Cảnh vật yên bình và đẹp như nụ cười đang hiện trên môi ba đứa trẻ, họ bên nhau hạnh phúc và quên đi thời gian đang dần trôi qua vội vã. Ráng chiều khi ấy đẹp tinh khôi như minh chứng cho cuộc gặp gỡ của những người bạn, rồi đây cuộc sống của họ sẽ dần gắn kết với nhau.

__________

Khẽ dứt ra khỏi dòng hồi tưởng tôi nhìn ngắm lại dung mạo của cô bé năm xưa đã cứu mình, cũng giọng nói ấy, cũng mái tóc hồng đẹp ma mi và phong thái phi phàm ấy, Yona của hiện tại không khác xưa là mấy, có chăng cô ngày càng sắc xảo và tài giỏi hơn. Riêng về phần nội tâm thì Yona đã trưởng thành, tôi lúc này không sao hiểu được Yona nghĩ gì trong đầu, tuy nhỏ vẫn yêu mến và bảo vệ tôi như năm xưa, nhưng sự thần bí của nhỏ khiến tôi đôi lúc bất an. Tôi từ lâu đã cơ hồ nhận ra Yona có cảm tình với anh Tayoo, giờ nhớ ra nhỏ thì tôi càng khẳng định hơn điều đó là thật. Yona năm xưa rất yêu mến Tayoo, nhỏ luôn tìm anh để trêu chọc nhằm gây sự chú ý của anh. Tôi khi xưa trẻ nhỏ vô tâm nên không giúp được gì cho Yona, còn bây giờ thì khác, tôi sẽ tìm cách giúp họ nên duyên bằng mọi cách. Dù cho bản thân đau tôi cũng không oán trách, vì tôi đã nợ họ quá nhiều.

- Samy tiểu chủ đi thôi, thời gian để cô nhớ ra chuyện trong quá khứ đã hết. Cô đã hoàn thành được phân nữa bài thi, tâm hồn thánh khiết đã giúp cô vượt qua dòng suối thánh dễ dàng. Còn bây giờ thì hãy bước vào phòng nào, còn một đề thi bất ngờ đang chờ đón cô.

Tôi đang thả hồn suy nghĩ thì bị giọng nói trong trẻo của tiểu linh linh gọi cho thức tỉnh, cậu nhóc với đôi cánh bướm đủ sắc đang cúi đầu mời tôi vào phòng thi. Nhìn vẻ mặt thích thú xen chút lo lắng của nhóc tôi không rõ vì đâu lại bắt đầu khó thở, khẽ giữ tâm và nhịp tim ổn định tôi sau đó cất bước vào căn phòng để thực hiện phần thi cuối.

Không gian tối đen của căn phòng làm tôi đi loạng choạng, tuy diện tích không lớn nhưng căn phòng lại có đặc trưng riêng khiến người nhìn có cảm giác mở trong suy nghĩ về nó. Toàn bộ vách tường đều trong suốt chỉ trong thoáng chốc khi tôi bước vào chợt tối sầm lại, gió ở đâu đánh tạc đến chói tai kèm theo tiếng thét nỉ non của thú rừng càng làm cho khung cảnh thêm phần rùng rợn. Tôi khẽ nhắm mắt đọc thần chú tạo ra một màn sáng để nhìn rõ quang cảnh xung quanh mình, việc tìm đề hi lúc này khá căng thẳng đối với tôi vì tâm tôi đã không còn yên bình nữa. Sau khi nhớ ra kí ức về Yona tôi cứ nghĩ về cậu ấy và Tayoo, việc này là nhược điểm vì nó sẽ vô tình giết chết tâm và đẩy tôi ra xa. Tiểu tinh linh bảo tôi đã vượt qua phần thi đầu còn phần sau khá cam ro quả không sai, lúc này tôi bắt đầu lo lắng nhưng không vội rung sợ. Tôi phải chiến thắng bản thân mình, mọi người đã đặt kì vọng và tâm sức vào tôi quá nhiều, tôi không thể để họ buồn vì mình được.

Thời gian như vô tình đứng yên, sự tăm tối của cảnh vật dần bị ánh sáng phát ra từ thân người tôi lấn át. Mãi suy nghĩ vẩn vơ nên tôi quên mất cả việc tìm chỉ dẫn để hoàn thành nhiệm vụ, chợt nhớ ra sự lơ đãng của mình nên tôi vội dạo bước khắp căn phòng để tìm vật ấy. Sau mấy phút kiên nhẫn lần mò theo một vệt sáng xanh huyền ảo xuất hiện nơi trung tâm căn phòng, cuối cùng tôi cũng đọc được dòng chữ chỉ dẫn khá dễ hiểu mà chứa đựng hàm ý rất khó đoán.

"Làm theo trái tim, hành động theo cảm xúc. Chỉ một lựa chọn dành cho bạn, hãy lí trí lựa chọn để được sống, bằng không bạn phải trả giá bằng chính tính mạng của mình..."

Dòng chữ hiện ra mờ ảo sau đó vụt tan biến rất nhanh, đọc xong nó tôi lặng đi giây lát mới từ từ thở lại vì không dám tin vào những gì mắt mình vừa nhìn thấy. Chết hoặc sống nghe có vẻ hư cấu hóa vì đây chỉ là đề thi thôi mà, bắt học viên chọn chết hay sống vì một điều gì đó nghe có vẻ đi khá xa tiêu chí trường đặt ra, tôi thà về nhà với bà còn hơn phải lựa chọn giữa hai phương án ấy.

"Hamy, là anh đây. Em đến cứu anh đi, anh đau quá."

Tôi đang mãi mê suy nghĩ thì chợt bên tai nghe vọng lại một giọng nói, tên tôi tuy không dúng xong tiếng gọi ấy lại rất thân quen nên làm tâm tôi vội rời khỏi sự phân tán để về với thực tại. Khẽ đưa mắt nhìn về phía phát ra giọng nói ấy, tôi thoáng hốt hoảng khi nhìn thấy hình ảnh anh Raio đang vùng vẫy bên một vũng máu. Anh đang nhìn tôi cầu cứu, cả người anh chi chích vết thương, máu từ miệng tuôn ra không ngừng nên nhìn anh hiện tại rất yếu ớt. Tôi vô thức khóc thét lên khi chứng kiến cảnh tượng ấy, không kịp nghĩ nhiều tôi vội vã lao người về phía anh để ứng cứu, xong khi gần đến nơi anh ngồi bước chân tội lại chậm lại. Tôi cảm nhận được sự khác thường trong hoàn cảnh này, anh Raio không thể có mặt ở nơi này, pháp lực anh rất thâm sâu nên khó ai có thể đã thương anh được, hơn nữa anh đang ở ngoài khu thao chiến bàn đại sự cùng ngài hiệu trưởng, là một Vam hoàng gia anh không có lí do gì để xuất hiện ở nơi đây.

"Là ảo thôi Samy, lí trí lên nào... tịnh tâm lại hình ảnh ấy sẽ biến mất."

Sâu chuỗi những sự vô lí lại tôi đưa ra một câu nói kết luận cho chính mình, xong vì tâm đang tơ rối cho nên khi mở mắt ra tôi lại nhìn thấy một hình ảnh khác đáng sợ hơn. Đứng giữa vòng máu tanh, một cô gái có thân ảnh mờ ảo, tóc mây suôn dài đang vô tư chĩa mũi kiếm về phía anh Raio. Cô ta che kín nữa phần trên khuôn mặt bằng vải voan nên tôi không thể nhìn rõ là ai, xong hành động và ý đồ tà ác của cô thì tôi hiểu rất rõ, cô ta đang muốn giết hại anh Raio bằng thanh kiếm hoàng gia của mình. Không kịp suy nghĩ thêm, tôi vứt ngay tư tưởng bỏ rơi anh Raio và đến bên để ngăn chặn cô gái ấy làm việc tổn hại anh. Lần này tôi chạy nhanh và chuẩn đến mức khi cô gái ấy vừa vung kiếm lên thì tôi đã kịp cầm lấy và hưởng trọn nhát đâm ấy, máu trên người tôi lúc này tuôn ra ướt đẫm chiếc váy trắng, nó lan rộng, trải dài nhanh chóng nhuộm đỏ cả căn phòng. Mắt tôi bắt đầu hoa lên, anh Raio lạ thay lại biến mất trong thoáng chốc chỉ còn mình cô gái kia nán lại ngắm nhìn sự yếu ớt của tôi bằng ánh mắt chua xót. Khó nhọc ngồi dậy khi vết thương ngày một nặng, tôi lê người cất giọng nói tra hỏi cô ta.

- Cô giấu an Raio ở đâu, mau trả anh ấy cho tôi? 

- Ngốc, cô sắp chết rồi còn đòi lại người yêu làm gì. Dù là lúc xưa hay bây giờ cô vẫn mãi chọn cách hi sinh vì người khác thôi Hamy, cô còn mặc kệ cả việc mất đi người thân của mình. Tại sao lại từ bỏ bản thân để chạy theo một tình yêu mang danh nghĩa trái cấm? Cô nên là ta cầm dao đâm anh ấy, hãy nghĩ kĩ và chọn lại cách để sinh tồn đi Hamy...

- Cô... rốt cuộc cô là ai?

Tôi chết lặng sau khi nghe câu trả lời từ nhân vật thần bí ấy, cô ta hiểu rõ quá khứ của tôi, biết được tôi đã làm gì năm xưa để phải đánh mất đi kí ức. Người thân đã mất có ý chỉ ba mẹ tôi, cô ta biết quá nhiều việc mà tôi không hề nhớ ra, điều đó khiến tôi bất an nên phải hỏi rõ để hiểu đầu đuôi sự việc.

- Là ai à... ha ha. Ta chính là cô và cô chính là ta. Hãy xem gương mặt tuyệt sắc này có thân quen với cô không Hamy.

Cô gái bí ẩn ấy nhìn tôi và cất tiếng cười tà mị, xong vừa đáp lời cô ta vừa tháo chiếc khăn che mặt ra. Tôi bị đứng hình lần hai khi nhìn rõ dung nhan của cô gái ấy, cô ta chính là bản sao của tôi, cũng đôi mắt xanh lam nổi bật, làn tóc nâu bồng ấy, cô ta giống tôi như đúc không khác chút nào.

- Cô... sao có thể là tôi, rốt cuộc tôi là ai và cô là ai, quá khứ của tôi ra sao cô mau nói cho tôi nghe được không?

Tôi hốt hoảng cất lời hỏi cô gái ấy khi cô ta định xoay bước biến đi. Người đã dùng kiếm đã thương và cứu anh Raio chỉ có mình tôi thôi, tôi có tâm hồn đen tối thế kia sao có thể hi vọng ở bên anh được. Tôi sẽ làm hại anh Raio nếu như không biết rõ thật hư thân thế bí ẩn của mình, cho nên tôi phải hỏi cô gái ấy về việc liên quan đến mình, chỉ có cô ấy mới có thể cho tôi câu trả lời thỏa đáng.

- Cô là người anh Raio yêu nhất và cũng là khắc tinh của anh ấy, cô chết đi thì mọi việc sẽ ổn. Nếu cô còn ở bên anh Raio, thì sẽ có ngày cô giống như tôi tự tay giết chết anh ấy. Xưa mạng cô là do Raio cứu lấy, giờ cô hãy trả lại cho anh ấy đi Hamy. Tự kết liễu mạng mình nào cô gái, hãy mạnh mẽ lên...

- ...

Tim tôi chợt đau thắt lại khi nghe lời cô gái ấy nói, mọi việc đang diễn ra theo chiều hướng xấu hơn nên tôi cứ lặng đi không thốt nên lời nào, chỉ có nét mặt là biểu cảm lại, nó chứa đựng sự kinh sợ và bi thương. Bản sao của tôi lúc này đang tiến lại gần, cô ả lấy tay quệt một vệt máu trên người tôi rồi đưa lên miệng nếm, thái độ khiêu khích và tận hưởng ấy khiến tôi khẽ rùng người. Chậm rãi quan sát nhất cử nhất động của cô ta, tôi sau đó tịnh tâm lại suy nghĩ về những lời nói mà mình vừa được nghe. Có chút mâu thuẫn khi trường cho ra một đề thi dành cho Vam dòng lai khó như thế, thử thách lí trí, biến hóa tâm niệm, giữ tâm hồn thánh khiết không bị lay chuyển bởi cám dỗ. Bao nhiêu đó thôi cũng đủ để một Vam nữa mùa như tôi bị lạc lối rồi, nó quá khó so với pháp lực mà tôi đang có. Phép biến hóa từ sâu trong tư tưởng là một phép thuộc cấp bậc cao, lẽ ra ở vòng này tôi không phải thi qua, xong hoàn cảnh hiện tại lại trái ngược với những gì tôi biết. Cô ả bản sao đang cố hãm hại tôi, khiến tâm niệm tôi lung lay để tự đã thương mình. Hình ảnh anh Raio là giả, cô ta cũng là giả, tất cả chỉ là hư ảo thoáng qua do tâm và pháp lực tôi không vững, chưa đủ mạnh để đánh bại âm mưu của ai đó, họ đang giật dây phía sau màn kịch mà tôi vừa được xem kiêm đóng vai phụ họa. Sau một hồi suy nghĩ kĩ càng, cộng thêm vết thương ảo đã dần mờ nhạt khiến tôi bớt đau hơn, lúc này tôi mới thong thả tập trung pháp lực để đọc một câu thần chú mà trí nhớ từng lưu giữ.

"Hỡi sức mạnh của ánh sáng tinh khiết, hỡi linh hồn của một Vam danh giá, hỡi nét đẹp tâm hồn đang lạc lối của tôi, xin hãy quy tụ về đây để cho tôi sức mạnh. Đánh bại hình ảnh hư ảo mà tôi đang nhìn thấy bằng trái tim thánh nữ, bằng con mắt tin tường của một Vam cao quý, tôi sẽ thay mặt sức mạnh của mọi người đã ban để tiêu diệt kẻ tà ác kia."

Lời chú của tôi vừa ban ra cô ả bản sao kia liền tan biến vào hư không. Cô ta đã quá chủ quan khi nghĩ tôi vô dụng không thể phản đòn được, trí nhớ tôi tuy đã mất đi khá nhiều xong trong những tinh huống cấp bách những việc cần nhớ tôi sẽ nhớ rất rõ, đó tạm xem là bản năng sinh tồn của con người, vì tôi nào phải Vam thực thụ để có pháp lực bảo hộ phòng thân. Lúc này căn phòng chợt trở về vẻ hài nhoáng vốn có, khắp nơi ánh sáng soi tỏa, từng mảng màu bột nhẹ nhàng lướt trên các vách tường, nó ghi nhận sự thành công của tôi. Samy Hana đã chính thức vượt qua vòng thi lên cấp đầu tiên với số điểm khá cao. Phải, tôi đã làm tốt nhất có thể trong khả năng của mình, chiến thắng tâm niệm lạc lối, hoàn thiện kĩ năng suy đoán và nắm bắt thời cơ. Thầy Hitashi nói không sai, chỉ có trực tiếp trải nghiệm, cùng tham gia thi với mọi người thì tôi mới có thể trưởng thành hơn. Sau khi vượt qua thử thách từ ba căn phòng, tôi lúc này mệt lã người ra vì kiệt sức lẫn hao tâm. Khẽ cất bước theo tiểu linh tinh, tôi  đi trên một con đường nhỏ được tạo từ ánh sáng, nó xuyên qua các căn phòng một cách có quy luật để dẫn đến lối ra bên ngoài. Con đường ấy thông với một cánh cửa to được kết gắn lại bằng thủy tinh và bảo ngọc, nó đang đóng kín chợt mở ra khi nghe thấy bước chân của tôi. Thong thả từ biệt nhóc tinh linh màu hương, tôi sau đó rời khỏi khu vực thi phép biến hóa với tâm trang khó tả, cảm xúc tôi bấy giờ cũng hổn tạp, vừa hư ảo vừa thật khiến tôi muốn lánh mặt đi thật xa để có thời gian tịnh tâm lại trước khi gặp nhóm bạn.

Nghĩ là làm nên trong vô thức tôi đã chậm rãi cất bước tiến đến khu thánh địa. Màn đêm ôm trọn thân ảnh tôi, nó nhấn chìm cảm xúc lạc lối của tôi vào quên lãng, để trả yêu thương của tôi trở về vẹn nguyên như chưa hề bị tổn thương. Mọi biến cố đã qua chỉ là sự khởi đầu của một chuỗi ngày đầy âm mưu đang chờ tôi trải nghiệm, và tôi sẽ tự mình vượt qua tất cả thử thách để có thể ở bên anh ấy, người con trai luôn nắm giữ trái tim tôi...

Thân ảnh Samy dần khuất sau những dãy cây anh đào đang thời thay lá, ở một nơi khác không xa có một cô gái đang dõi mắt theo cô để nắm rõ thời cơ. Người đó chính là Heyoumi Hania, vị nữ thần ánh sáng giả danh với tâm hồn bị vấn dục bởi thù hận và sự đố kị. Heyoumi là người đã bày ra thử thách thâm độc dành cho Samy, cô năm lần bảy lượt muốn dồn Samy vào chỗ chết xong lại không tài nào thực hiện được mưu kế ấy. Samy nhìn vẻ ngoài tuy tầm thường nhưng lại có tư chất của một nhân vật có sức mạnh hơn người, Heyoumi vì lẽ đó càng ghét cô hơn, cô ả muốn giết hại cô để giành lại tình yêu từ Raio. Vòng một Samy đã vượt qua suôn sẻ vì thử thách không mấy cam ro, xong vòng hai mới thật sự chứa đựng mưu kế của Heyoumi, cô ta sẽ dùng con rối để tráo đổi thân phận, khiến cho Samy rơi vào tình cảnh sống không bằng chết. Khẽ xoay người bước đi Heyoumi để lai một câu nói vào hư không, cô muốn ai đó nghe thấy được âm mưu của mình để cùng nhau hợp tác ám hại Samy.

- Kể từ ngày mai Samy sẽ không còn tồn tại, thế giới này không thể cùng xuất hiện hai người y hệt nhau, tình yêu cũng không thể chia đôi cho nên chọn cách bảo vệ bản thân mình là tốt nhất ha ha...

Một ngày dài lại dần trôi qua vội vã, bao nhiều hồi ức đã trở về, bao nhiêu máu và nước mắt phải rơi. Samy đã có dịp trải nghiệm một cách chân thực thử thách để có thể đưa ra lựa chọn cơ hồ cho mình, tự hi sinh bản thân để bảo vệ người mình yêu, Samy sẽ không bao giờ cầm kiếm chĩa vào người Raio...

 Tiếng gió gào thét nỉ non, thanh âm bi thương kéo dài vang vọng khắp trường Quenci, nó như ngầm thông báo sóng gió lại sắp bắt đầu






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com