Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Định mệnh thích để chúng ta gặp nhau



Kể từ khi Grap về thì không chỉ sáng và tối mà kể cả trưa cái nhà đó nó cũng ồn ào. Mà hôm nay cũng là ngày kết thúc năm học của Sabo với Luffy. Nên Ace với Grap ở nhà nấu ăn mở tiệc. Nhìn Grap vậy thôi chứ ổng nấu ăn dở ẹt giống Luffy đó :v. Do đó Ace nhà ta phải gánh hết trong khi Garp trang trí phòng khách. Lúc ông nhìn bảng điểm của Sabo với Luffy ông đã cười haha. Mặc dù là Luffy gần xém liệt hết năm môn :v. Trong khi Sabo thì con nhà người ta hoàn hảo mọi mặt :v. Ace lí ro giề đó nên không đi học nên chẳng có cái bảng điểm nào cả :v. Ừ thì cái này nói để giới thiệu hoàn cảnh là đang nghỉ hè thôi chứ éo liên quan gì xấc. 

Grap hôm nay khá sung sức. Thế thôi chớ đừng có coi thường người già nha. Ông vỗ ngực nói:

-Hôm nay cả nhà ra biển chơi!!!

Cả bọn hú lên như động vật hoang dã:

-YÉ!!!

Ờ, đây mới đúng là hoàn cảnh thật sự của chúng ta. 

...

Luffy đeo cái phao vào rồi lập tức chạy ào ra  biển và nhảy cái tũm xuống, nước văng tung tóe lên người Sabo nhưng anh chỉ cười. Ace thì không xuống nước, cậu ngồi kế Garp, mắt cứ chăm chăm nhìn ra biển trong khi ông uống một ngụm bia rồi thở hắt ra. Thấy lạ Garp hỏi:

-Sao thế, Ace? Không xuống nước chơi với bọn nó à?!

Ace chỉ đơn giản là lừ đừ nhìn ra biển, trả lời:

-Không biết nữa, cảm giác lạ quá ông nội à. Biển, tiếng của nó thật là kì lạ. Vừa dễ chịu, vừa phấn khởi nhưng cháu cứ cảm giác thiếu cái gì ấy. Trống vắng.

Garp nhìn theo hướng mắt của Ace, giọng ông trầm xuống khác mọi ngày:

-Vậy à?

Đang trong lúc người ta trầm tư suy nghĩ thì Luffy từ đâu nhảy vô. Thằng nhóc cầm cả một xô nước biển đổ lên người Ace một cách bất ngờ khiến người anh ướt sũng. Sau đó thằng nhóc cười. Cậu nhăn mặt, ngay lập tức đứng dậy, hét:

-Luffy, em chết với anh!!!

Luffy cười, nó chạy ra biển. Lúc đó vì không để ý mà một trái bóng đập thẳng vào mặt Ace khiến cậu ngã xuống. Sau đó tiếp theo là tiếng Sabo cười, nói:

-Chơi hông?

Bị ăn một cú thật đau khiến Ace càng dễ bực bội mà cầm ngay trái bóng ném thẳng về phía Sabo. Nhưng nó không trúng anh, vì anh đã dễ dàng né nó bằng cách xoay người. Và mục tiêu trái bóng trúng là Marco. Marco hơi lùi lại một chút, mặt anh hằn cả vết đỏ của quả bang. Khiến anh hơi tức giận mà hét:

-A..CE..!!!Cậu đứng yên đó cho tôi!!!

Không hiểu vì sao Marco lại ở đây nhưng anh cũng nhanh chóng mà cầm quả bóng lên chọi Ace. Ace né được nó và cậu chẳng ngu gì đứng yên đó cho anh lao vào xé xác và sau đó chúng ta có một màn rượt đuổi quanh biển thật lãng mạn :v. Ace bắt đầu cười tít mắt đến mức chẳng để ý đường đi. Và kết cục của những người cười tít mắt thường hay dễ đâm vào một cái gì đó. Và người bị đâm chính là Law. Chẳng hiểu quái gì tại sao anh ở đây nhưng mà số phận anh cũng ngã nhào ra nền cát. 

Ace phát ra một tiếng rên khẽ:"Ah~" khi bỗng nhiên đâm phải một cái gì đó khi mình đang chạy ở tốc độ nhanh. Cậu xoa đầu, thật ra là không đau lắm vì thứ cậu đâm trúng không phải là đá và nhanh chóng đứng dậy, nói:

-Ah, tôi xin lỗi 

Rồi đưa tay kéo anh đứng dậy. Marco lúc đó cũng chạy tới chỗ Ace, Luffy và Sabo thấy Ace té nhào nên cũng chạy tới. Nhưng mà họ chẳng kịp bắt gặp ánh mắt bắt lửa mà xét bắn giựt ra khi Marco và Law nhìn nhau. Ace thì dường như không bị ảnh hưởng bởi cảm giác địch thủ của hai thằng seme tương lại của cậu, cậu nói:

-À, mà anh là Law đúng không?

Ừ thì chuyện lạ có thật. Y như Luffy, Ace ít khi nào nhớ được những người mình từng gặp mặt nếu như chỉ gặp một lần. Nhưng lần này cậu nhớ, hay là do cái kỷ niệm ngủ gục dựa trên người Law đáng nhớ đến mức khiến Law trở nên vô cùng đặc biệt trong mắt cậu nhỉ?

 Law nhìn Ace, nước da rạng rỡ dưới ánh nắng mặt trời, toàn bộ thân trên phơi bày và người mặc một cái quần bơi tới đầu gối màu đen với những đường lửa bùng lên trông khá nóng mắt. Hắn cười, nói:

-Ừ, cậu là Ace nhỉ?

Ace cười, nụ cười tỏa nắng, gật đầu. Marco hoàn toàn ăn bơ, mặc dù đáng ra nó phải là dứa thì mới hợp với anh :v. Lúc đó Luffy với Sabo chạy kịp tới. Cả hai cười tươi vui mừng vì không có chấn thương lớn nhỏ nào xảy ra. Dù sao thì đối với họ, ngay từ lần đầu tiên thấy Ace hay nhận biết được sự tồn tại của cậu thì họ biết là cậu vô cùng quý giá. Sabo cười, anh nói:

-Ồ, mọi người quen nhau à?

Luffy cười, nó chẳng để ý tới cái điều nó nói ra là vô cùng động chạm Marco:

-Đầu anh vàng khè giống dứa thật.

Lúc này thì Ace cười sặc sụi. Sabo thì bụm miệng cười, trong khi Law hơi che miệng cười mỉm. Marco nổi cả gân đỏ, anh nói:

-Nói tôi lí do không giết thằng nhóc đi, Ace.

Ace vẫn ôm bụng cười, đáp:

-Nó là em trai tôi, Luffy. Người đứng kế nó là anh trai tôi, Sabo.Hahaha.

Marco nhéo mũi Ace khiến cậu la lên vì đau, không ngừng nói:

-Wahhhh, thả tay ra..a..

Marco thả tay ra thì cái mũi của cậu cũng đã đỏ lên. Anh chẳng thể làm gì Luffy được, dù gì cũng là em rễ tương lại của mình mà. Cậu xoa mũi, nước mắt hơi chảy ra, nói:

-Anh ác quá à?!

Law đứng nhìn cái cảnh đó tự nhiên thấy Ace cũng khá là dễ thương và rồi hắn nhớ ra một chuyện. Hắn hỏi:

-Vậy các người làm gì ở đây?

Marco ảm đạm, trả lời:

-Ờ, nghỉ hè thì ra biển tắm là hợp rồi.

Sabo chen vào:

-Đúng đó, nóng thế ra biển là tốt nhỉ? Mà Ace hai người này là ai?

Phải rồi, sự tồn tại của họ thì Luffy với Sabo vẫn chưa được biết đến. Có lẽ nhân lúc này nói cho họ biết luôn. Ace cười, nói:

-Ừ đây là Law, còn đây là Marco.

Ngay lúc đó Luffy ôm chầm lấy Ace, khiến cậu hơi cúi đầu xuống. Ace không thể thấy gì lúc đó, ngoài cát dưới chân. Nhưng cậu có thể nghe thấy giọng cười của Luffy và giọng nói khá ngây thơ:

-Rất vui được làm quen với các anh~

Sabo thì đã nhặt quả bóng lên, anh nói:

-Chơi bóng không?

Ace ngước đầu lên, đáp nhanh:

-Ừ.

Đúng lúc đó, Luffy lôi Sabo với Ace đi. Nó không quên nở một nụ cười khiến Marco và Law ớn lạnh:

-Các anh cũng chơi chung luôn cho vui nhé~

Law với Marco sởn người. Khi nãy Luffy đã cười một nụ cười thật sự đáng sợ. Mặc dù miệng nói rất ngây thơ nhưng ánh mắt như muốn nói:

"Ace là của tôi."

Và người anh em Sabo của họ dường như giả ngơ hoặc thật sự không biết, miệng thì cứ cười tít mắt. Coi bộ pha này khó cho Law với Marco rồi. Giờ muốn cưa Ace thì phải vượt ải Luffy với Sabo mà có khi Garp nữa. 

Luffy không thích Law với Marco chút nào. Họ thật là thân thiện quá mức với Ace." Họ là ai với Ace nhỉ? Không cần, Ace chỉ cần mình là đủ rồi~"-Luffy nghĩ trong lúc nhìn Marco với Law. Nó sẽ không cho phép ai đụng vào cậu cả. Cậu là của nó. 

Sabo thì cũng như Luffy. Nhưng khác với nó ở chỗ là anh muốn bảo vệ Ace. Bất cứ ai khiến cậu đau thì cứ việc chết trước khi bị anh bắt được đi. Anh không cho phép bất cứ ai tồn tại sau khi làm Ace đau buồn cả. Anh bảo vệ cậu, là vệ sĩ trung thành cận tính của nữ vương. 

Còn nữa...

P/s: Mị ta sẽ để Luffy làm yandere :v . Vâng, sắp tới Lù sẽ trở thành nhân vật phản diện hành hai anh Marco với Law.

Cảm giác vì Ace mà các trai sẵn sàng đổ máu ấy. :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com