Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đừng buông bỏ cậu ấy

Tiêu Chiến cảm thấy có thứ gì đó lông tơ chạm vào tay mình liền nhanh chóng mở mắt, nhìn xuống bắt gặp hai con mắt xanh đang mở to, bối rối nhìn anh.

"Kiên Quả, có thật là con không? Công chúa của ba" Tiêu Chiến hét lên ôm chặt lấy nàng, làm cho con mèo tội nghiệp rất giật mình "Omg ba nhớ con rất nhiều, cô gái nghịch ngợm" Con mèo sớm nhận ra chủ nhân của mình và bắt đầu kêu lên, bám vào người anh.

Tiêu Chiến chỉ để ý đến Vương Nhất Bác, người đang đứng ở cửa và nhìn họ với nụ cười hạnh phúc.

"Em đã đưa con bé đến đây? "

"Vâng, em đã nhờ ba mẹ của anh gửi cô ấy cho chúng ta, em biết anh đang nhớ cô ấy rất nhiều"

"Nhất Bác" Tiêu Chiến nhanh chóng đứng dậy và chạy đến Vương Nhất Bác, nhảy vào eo của cậu ấy "Em là bạn trai tốt nhất trên thế giới, anh yêu em, anh yêu em rất nhiều"

"Chiến, em sắp ngã xuống" Vương Nhất Bác bật cười và khẽ hôn lên môi anh "Anh có phát hiện ra em là người giỏi nhất trong mọi thứ"

"Không biết xấu hổ" Tiêu Chiến nhảy xuống và quay lại với Kiên Quả, cô mèo đang ngạc nhiên vì sự lãng mạn này cảnh trước mặt cô.

"Tắm rửa rồi đi ra, ăn sáng đi, em cũng mua đồ ăn ngon cho con gái chúng ta" Vương Nhất Bác nháy mắt với Tiêu Chiến rồi rời khỏi phòng.

"Con có thích ba mới của con không?" Tiêu Chiến cúi xuống vỗ về con mèo, giấu mặt vào bộ lông mềm mại của nó "Ba mới không đáng yêu sao?"

***

"Em định nấu ăn?" Tiêu Chiến ôm Vương Nhất Bác từ phía sau, hôn lên cổ cậu "Anh vừa mới hồi phục sau cuộc phẫu thuật, em chắc cái này sẽ không đầu độc chúng ta chứ?"

"Em biết nấu ăn" Vương Nhất Bác bĩu môi "Bạn trai của anh đang cố gắng rất nhiều để chiều chuộng anh ở đây, nhưng anh vẫn tiếp tục trêu chọc em"

"Xin lỗi, xin lỗi bé Bo, hãy để anh chiều em" Tiêu Chiến ngồi trên bàn và giữ Vương Nhất Bác giữa hai chân mình, vòng tay quanh cổ cậu. Anh cúi xuống và khẽ chạm vào trán cậu, Tiêu Chiến liên tục ôm hôn lên khắp khuôn mặt Vương Nhất Bác, ngọt ngào thì thầm với cậu "Đó là hạnh phúc mà anh hằng mơ ước, được ngủ quên và thức dậy cùng em tại ngôi nhà nhỏ chỉ thuộc về chúng ta, nấu ăn và ăn cùng nhau, xem phim và nói về những điều ngớ ngẩn. Chạm vào em, hôn em, cảm nhận em... "

"Chúng ta cũng có thể mơ về điều gì đó nữa, ai biết được không? " Vương Nhất Bác vuốt tóc Tiêu Chiến "Được tự do và hạnh phúc khi ở trong nhà của chúng ta"

"Mn có lẽ" Tiêu Chiến cúi đầu, che giấu nụ cười buồn "Bây giờ hãy để anh giúp em, anh không nghĩ bếp của anh có thể sống sót sau cuộc tấn công của em, mẹ em đã từng nói với anh rằng em luôn đốt cháy thức ăn hoặc chính mình trong khi nấu ăn"

"Đó là lý do tại sao em đã tìm được người bạn trai đa tài cho mình, người có thể làm tốt mọi việc. Như hát, diễn kịch, vẽ, nấu ăn và hơn thế nữa? Ôi hoang dã trên giường"

"Tự hào quá phải không? Đồ nhóc thúi" Tiêu Chiến mỉm cười và nhẹ nhàng đánh vào vai cậu "Anh đói quá, bắt đầu ngay bây giờ nếu không anh sẽ phải ăn thịt em"

"Ý kiến ​​hay đấy"

"Bỏ tay ra khỏi người anh đi Nhất Bác, anh chỉ nói đùa"

"Em nghe không giống vậy"

"Có lẽ sau khi ăn xong "

** *

Tiêu Chiến và Yibo đang ngồi trong phòng khách,thích thú khi thấy Kiên Quả ăn ngon.

"Chúng ta hãy giữ con bé ở đây đi Chiến, cô nàng rất đáng yêu và nghĩ rằng đã thích em, chúng ta luôn thích một gia đình nhỏ hạnh phúc"

"Chúng ta, em không ghen tị? Anh luôn dành quá nhiều sự quan tâm cho con bé"

"Em biết của chỗ của em là nơi trái tim anh rồi" Vương Nhất Bác tiến lại gần cùng nụ cười nghịch ngợm và làm rối tung quần áo của Tiêu Chiến nhưng tiếng gọi đột ngột khiến cậu dừng lại.

" Là ba mẹ, mau cút cho anh" Tiêu Chiến cố gắng trấn tĩnh cậu và bật camera lên.

" Mẹ, ba thế nào. Là hai người à? Con nhớ hai người rất nhiều"

"Thật sao? Ta nghĩ bây giờ con chỉ nhớ bạn trai của con" Mẹ Tiêu trêu chọc.

Nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác bật cười và tiến lại gần để chào ba mẹ tương lai của mình "Cảm ơn mẹ rất nhiều vì đã gửi Kiên Quả cho chúng con. Mẹ, con có thể làm cho Chiến hạnh phúc"

"Rất hoan nghênh con, a ta luôn sẵn sàng để giúp con"

Tiêu Chiến vẫn không thể tin được chuyện này đã thực sự xảy ra, Vương Nhất Bác và ba mẹ anh ấy dường như đã quá thân thiết và việc nghe họ nói chuyện ngọt ngào với nhau khiến anh ấy quá hạnh phúc. Tiêu Chiến lau nước mắt bất chợt và mỉm cười với màn hình, Vương Nhất bác nắm chặt tay anh "Mẹ nhìn kìa, anh ấy trở nên quá mềm sau khi phẫu thuật, khóc về mọi thứ"

"Được rồi, mẹ ở đó để luôn an ủi con trai chúng ta. Chiến Chiến" Khuôn mặt mẹ Tiêu trở nên nghiêm túc "Dù có chuyện gì xảy ra thì cũng đừng bao giờ buông Nhất Bác, nói thật lúc đầu biết về mối quan hệ của hai người không dễ dàng gì với chúng ta, có lẽ là quá đột ngột nhưng hãy quan sát cậu bé đó thế nào. Lo lắng và quan tâm đến con khiến chúng ta hiểu..."

"Mẹ làm ơn" Vương Nhất Bác đã cố gắng ngăn bà ấy lại.

"Không, ta phải nói, sự đau khổ và đau đớn của thằng bé gây ra cho con khiến chúng ta nhận ra rằng không ai có thể yêu nó hơn con cả. Vì vậy con phải suy nghĩ về những ưu tiên của mình, chúng ta đang hoàn toàn ủng hộ con, Chiến Chiến"

"Mẹ đã có chuyện gì xảy ra? Em đang tỏ ra kỳ lạ, đợi có người ở cửa, con sẽ gọi lại sau được không? Yêu ba mẹ" Tiêu Chiến đứng dậy mở cửa.

"Dì?" Vương Nhất Bác chạy ra, ôm chầm lấy dì của mình "Con nhớ dì"

"Cháu trai của dì, con khỏe không?"

"Con không sao, còn dì thì sao?"

"Nghĩ chúng ta cần nói chuyện" Người quản lý nhìn Tiêu Chiến với vẻ mặt lo lắng "Đoán là hôm nay hai người không dùng điện thoại di động hay TV. Video về hai người được tìm kiếm nhiều nhất trên internet bây giờ"

Sắc mặt của Tiêu Chiến tái nhợt, anh nhanh chóng ngồi vào máy tính xách tay và phát video: "Nam diễn viên kiêm ca sĩ nổi tiếng Tiêu Chiến vướng vào mối quan hệ với một thanh niên không quen biết, người đang ở cùng anh ta tại bệnh viện và cũng theo dõi anh ta ở nhà, sự thật là anh ta đã có bạn trai và đã tạo ra một cuộc thảo luận lớn trong ngành"

"Đoán có ai đó đã bí mật quay video Nhất Bác đang cầu cứu cậu ở bệnh viện và bán nó cho giới truyền thông"

"Những kẻ vô  lợi dụng này" Vương Nhất Bác hét lên với sự tức giận

"Bình tĩnh" Tiêu Chiến vỗ vai và cố gắng mỉm cười "Phản ứng của mọi người thế nào?"

"Người hâm mộ của cậu chắc chắn đang ủng hộ cậu nhưng nó đã tạo ra lý do cho những kẻ thù ghét tiêu diệt cậu, họ..."

"Gọi tôi là gay? Biến thái? Ghê tởm? Tôi không phải ai trong số họ, tôi không làm gì sai, tôi chỉ yêu thôi, không có gì hơn" Giọng Tiêu Chiến bắt đầu run rẩy, Vương Nhất Bác cúi đầu cố gắng ngăn nước mắt.

"Công ty muốn cậu làm điều gì đó càng sớm càng tốt, tôi rất khó nói nhưng họ đang yêu cầu từ chối mối quan hệ của cậu và đổ lỗi cho Nhất Bác là kẻ bám đuôi"

"Đang đùa tôi à? " Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác đang đau khổ mỉm cười gật đầu với anh, mọi thứ vẫn lặp lại, vẫn như trước, anh phải đưa ra quyết định một lần nữa, nhưng bây giờ mọi chuyện đã trở nên dễ dàng hơn.

"Tôi đã quyết định rồi" Tiêu Chiến nói to "Và nó sẽ không thay đổi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com