[Gashina-line] Một nhà hạnh phúc (2)
Từ khi giãn cách xã hội, bọn họ đã trở nên vô cùng chuyên nghiệp trong việc tổ chức tiệc tại gia. Vô cùng, vô cùng chuyên nghiệp.
Bởi vì không thể đến bất cứ hàng quán nào, cũng không thể rủ rê bạn bè, các thành viên phải vắt kiệt chất xám và ra sức sáng tạo. Mà đối với nhóm nhạc luôn tự hào về việc xây dựng dòng nhạc và sân khấu của riêng mình, việc tổ chức một bữa tiệc tại gia cho sáu người tưởng không dễ nhưng lại dễ không tưởng.
Bước một: Rượu và bia. Rất nhiều rượu và bia.
Bước hai: ... Xem lại bước một.
Mục đích chính của bữa tiệc hôm nay vốn là tổ chức sinh nhật cho Miyeon. Nhưng thật ra đó cũng chỉ là cái cớ để họ có thể tụ họp lại và bung xõa sau khi kì quảng bá dài đằng đẵng kết thúc thôi.
Có rất nhiều dịp họ muốn ăn mừng – bài hát của nhóm đứng đầu bảng xếp hạng! Tất cả bài hát trong album đều ở top 10! Họ thắng được rất nhiều cúp trên các chương trình âm nhạc! – nhưng mãi đến bây giờ mới được bày tiệc.
Giờ đây, họ không cần phải thức dậy khi trăng còn treo trên đầu để đến salon hay luyện tập tới khuya lơ khuya lắc để chuẩn bị cho màn trình diễn vào ngày hôm sau nữa. Giờ đây, họ đã có thể nghỉ ngơi... và cũng chính là lúc mở tiệc!
À, còn sinh nhật của Miyeon nữa chứ. Mở tiệc!
Nhưng đó cũng là lí do hoạt động đầu tiên Yuqi đề nghị sau khi phân phát bia rượu cho mọi người là, "Ồ, chúng ta nên coi 'Replay' đi! Các tập đều được phát sóng hết rồi, đúng không Miyeon?"
Mắt Miyeon trợn tròn và suýt chút nữa thì đánh rơi cả lon bia trong tay, nhưng may mắn là vẫn níu lại kịp. Mặc cảm giác bất an trào dâng trong lòng, chị vẫn cố gắng giữ vẻ điềm tĩnh.
"Mới có mấy tập thôi, nhưng em phải trả tiền mới được coi, nên-"
"Vậy để Soyeon trả!" Yuqi nói, ngó lơ biểu cảm ngạc nhiên của cô chị khi bị gọi tên. Leader tội nghiệp ngơ ngác nhìn quanh xong tự chỉ vào mình, mấp máy đúng một chữ 'Tui?'
"Ai muốn coi 'Replay' thì nói aye!" Yuqi nhanh nhảu giơ tay.
Shuhua lẫn Minnie liền hưởng ứng 'aye' dù trước đó cũng chẳng thèm để ý Yuqi là vừa nói cái gì.
Cặp chị em Thái - Đài vốn đang chụm đầu bên kệ bếp, ngó hỗn hợp jello shots mà Shuhua tự làm. Em đã nhận được sự chỉ giáo từ cô bạn ở quê nhà và vô cùng hào hứng muốn đem cái món mới lạ này đi trình làng. Nhưng giờ sản phẩm ra lò rồi, tự dưng em lại thấy cái thứ vodka pha với thạch rau câu này có chút đáng sợ.
"Em thử trước đi." Minnie thúc cùi chỏ vào cô gái nhỏ đứng bên cạnh. "Em là người làm ra nó mà, nên..."
"Nên gì? Em phải chết trước hả?"
"Làm sao mà chết được." Minnie cười. "Sẽ không sao đâu."
Shuhua trề môi, nhưng rồi cũng cầm lên một shot jello. Hít một hơi thật sâu, lo lắng nuốt khan một cái, rồi...
"Chị Soojin! Em làm cái này cho chị nè!"
Soojin từ bên ghế sofa ngẩng đầu lên nhìn, vẻ mặt vừa ngơ ngác lại vừa tò mò. Cô đang cố thắp nến cho cái bánh kem mới đem về từ cửa tiệm, nên chẳng chú ý gì đến xung quanh. Nhưng Shuhua cao giọng mời mọc cô thứ gì đó?
Soojin đương nhiên tỏ ra quan ngại.
"Chị không muốn nhận." Cô từ chối thẳng thừng và quay lại với công cuộc thắp nến.
Minnie phì cười trước phản ứng không cảm xúc của cô em và cả vẻ mặt cau có như khỉ ăn ớt của Shuhua. "Thôi nào, Shu." Minnie xoa xoa cánh tay em. "Cứ nhắm mắt mà làm thôi. Kệ nó, bỏ vô miệng rồi nuốt ực một cái." Shuhua trông vẫn đề cao cảnh giác lắm nên Minnie mới bốc lấy một shot và cụng 'ly' với em. "Okay, chị thử với em, được chưa?"
"Được rồi..." Shuhua hơi chần chừ nhưng cuối cùng cũng thỏa hiệp. Gom góp chút dũng khí còn sót lại, em làm theo Minnie và đưa shot jello lên miệng.
"Chuẩn bị chưa?" Minnie hỏi, ánh mắt phấn khích vì thử thách sắp tới. Trước khi Shuhua có thể phản đối, chị đã nhanh chóng đếm. "Ba, hai, một, uống!"
Minnie và Shuhua nốc cạn jello shot của họ.
Shuhua ho sặc sụa ngay khi mùi vị của vodka xộc thẳng lên mũi. "Oh my god-"
"Wow! Rượu thì nhiều mà thạch thì chẳng có bao nhiêu ha?" Minnie nhăn mặt cảm thán.
"Đó là- khụ- công thức của- khụ- bạn em."
"Chà, phew, cho chị gửi lời cảm ơn bạn em. Round two, nào, nhanh lên." Minnie bốc lên shot jello thứ hai nhưng Shuhua đã khôn khéo lắc đầu và có ý đánh bài chuồn. "Nè nè nè, đầu bếp chính mà bỏ đi vậy coi sao được." Minnie nắm chặt tay Shuhua, giữ em đứng nguyên vị trí, đầu ngó nghiêng, vừa vặn tia thấy nạn nhân thứ hai. "Myeon! Qua đây làm mấy shots jello với tụi này coi!"
Miyeon hiện đang vật lộn trong cuộc chiến giành remote TV với Yuqi.
Cả hai không kiêng dè mà đè nhau ra giữa tấm thảm trước ghế sofa, chỉ cách Soojin một tầm tay và chân vừa đủ để không quơ quào trúng phải củi lửa, trong khi Soojin chẳng mảy may để tâm tới những người bạn náo nhiệt của mình.
"Myeon!" Minnie lại hét lên, thể hiện rõ sự sốt ruột. "Đừng có đùa giỡn nữa, đi lại đây mau!"
"Miyeon- né cái- mông bự của chị- khỏi người em coi!" Yuqi gầm gừ, bị khóa chặt dưới thân cô chị. Nhưng cái remote thì vẫn nằm trong tay em nha. Và đừng hòng em nhả nó ra, kể cả khi Miyeon bất lực dùng móng tay ngắn cũn cấu véo em các kiểu. "Soyeon! Cứu mạng! Chị đâu rồi?!"
Đó là một sự nỗ lực cuối cùng của Yuqi vì em biết leader bé nhỏ của họ cùng lắm là ngồi cổ vũ họ uýnh nhau thôi chứ làm gì mà chịu cứu lấy tấm thân nhỏ bé này của em. Nhưng biết đâu Soyeon có thể dọa Miyeon một tí với giọng điệu 'nghiêm túc' như khi nói chuyện công việc thì sao.
"Soyeon!" Yuqi lại kêu rống lên.
Người nào đó nghe tên mình bị kêu gào mới ló cái đầu ra khỏi cánh cửa phòng ngủ đang để hé mở, nhưng Yuqi có nhìn lầm không? Tại sao Soyeon lại đeo cặp kính tròn ngố tàu thế kia? Lại còn... tai sư tử? "À, Yuqi-ah, chị không giúp em được, bận rồi." Cô dùng cái giọng điệu 'robot' ngang phè từ chối em.
"Bận làm cái gì cơ?!"
"Cậu đang đeo cái gì vậy?" Soojin quan ngại hỏi sau sự bùng nổ của Yuqi. Main dancer mơ hồ huơ tay trên đầu, ý muốn nói đến đôi tai giả ngộ nghĩnh của leader. "Cái đó là của cậu hả? Cậu thật sự mua nó hả?"
"À, okay, tớ có thể giải thích-"
"Myeon! Đừng để tớ phải nắm đầu cậu lôi vô đây!"
"Giải thích cái gì? Với lại cái gì sau lưng cậu thế? Đó có phải là- tại sao cậu có nhiều tai giả trong phòng quá vậy?"
"Yuqi không chịu trả remote cho tớ! Em ấy bắt nạt tớ kìa!"
"Jeon Soyeon! Em đang chết ngạt dưới cái mông bự của Miyeon-"
"Yah! Ngưng cãi nhau coi, tất cả mọi người, ngưng ngay!"
--
(Vô cùng) may mắn thay, họ là cư dân duy nhất sống ở tầng này của tòa nhà.
Vốn những cuộc 'trò chuyện' lặt vặt của sáu đứa thường ngày cũng đủ khiến màng nhĩ người thường đổ máu rồi chứ đừng nói đến khi tiệc tùng. Nên độc chiếm một tầng riêng thế này thật sự giúp họ tránh được rất nhiều rắc rối.
Mà nói như vậy không có nghĩa là bọn họ lo lắng về việc họ có thể ồn ào đến mức nào. Không, đó là vấn đề của anh chị quản lý, không phải của họ.
"Ồ, chưa gì mà đã trao đổi số điện thoại rồi? Không phải tiến triển nhanh quá sao?" Yuqi bình luận khi TV chiếu tới cảnh Yoo Hayoung và Gong Chanyoung làm quen với nhau ở trạm chờ xe bus. "Rồi chị còn kể bí mật cho cậu ta nghe nữa? Wow, chị vã vậy luôn à?"
"Em-" Miyeon lấy đà xong xuôi chuẩn bị lao vào Yuqi nhưng may mắn thay đã bị cánh tay nhanh nhẹn và khỏe khoắn của Minnie ôm lại. Cô chuột Thái cười khì khi nhìn Miyeon giãy dụa trong vòng tay mình, lâu lâu lại phải nghiêng bên này, né bên kia vì sự an nguy của chính bản thân.
"Được rồi, cậu ấy- Hulk, không được nốc thêm shot jello nào nữa nhé."
"Em đã nói cái đống này nguy hiểm lắm mà." Shuhua lầm bầm trước ghế sofa, đầu em gối lên đùi Soojin trong khi cô lơ đễnh đan tay vào suối tóc đen dài óng mượt của em. "Bây giờ Miyeon nghĩ..." Shuhua quơ quào vài cú đấm vào không khí. Đến khi em nhổm hẳn cả người dậy thì liền bị Soojin nắm tay lại và đè nằm xuống. "Chị ấy đến con nít 2 tuổi còn quýnh không lại." Em lè nhè.
Đống jello shots thật sự khiến Shuhua, Miyeon và Minnie choáng váng mặt mày. Họ là những người duy nhất có đủ can đảm - hoặc đủ ngu ngốc - để ăn nhiều hơn một shot jello. Rồi họ cứ nốc và nốc. Đó là trước khi đồ ăn họ đặt qua mạng được giao nên phải nói là ba người bị quật tơi bời bởi tổ hợp rượu mạnh và bụng rỗng.
Trong khi Shuhua chỉ lè nhè và hơi lơ mơ, Miyeon giống như vừa khám phá ra một nhân cách thứ hai bên trong mình vậy, mà nhân cách này lại hơi bị thích đánh đấm. Minnie thì đột nhiên cười phá lên, dường như tỏ ra phấn khích trước tất cả mọi thứ. Cuối cùng họ phải dùng tới gà viên để dằn xuống cơn say. Soojin gần như thồn cả cục gà vô họng Shuhua, nhưng có vẻ vẫn chưa đủ.
Yuqi đã giành chiến thắng trong cuộc ẩu đả trước đó và nắm toàn quyền từ cái remote trong tay, nó không ngần ngại mở series 'Replay' trên TV, cảm ơn sự đầu tư phóng khoáng của Jeon Soyeon. Nhà đài mới phát hành có 3 tập thôi, tổng thời lượng chỉ tầm 30 phút là cùng, nhưng dưới sự trêu ghẹo của Yuqi thì cảm tượng như họ bị tra tấn 3 tiếng đồng hồ vậy.
"Mấy đứa đúng ra phải đối xử tốt với chị chứ." Miyeon thở dài, để yên cho Minnie ấn mình ngồi xuống sofa. Miyeon khoanh tay, cái miệng chu chu đáng yêu, hờn dỗi. "Đây là sinh nhật của chị mà."
"Sinh nhật của chị là hôm qua rồi." Yuqi nói.
"Thì? Đây là tiệc sinh nhật của chị, không phải sao? Đến bánh kem còn không được mang ra nữa."
Không ai nói ai, họ đồng loạt cúi đầu tỏ vẻ áy náy vì chiếc bánh kem vẫn còn nằm trên bàn phòng khách. Soojin đã rất cố gắng để thắp nến nhưng có vẻ chúng có vấn đề, không cây nào cháy được quá vài giây cả.
"Ò nhỉ... Em quên mất vụ đó." Yuqi gãi đầu.
"Ok, vậy quất thôi- Aaáaaa!" Shuhua bị kéo lại ngay khi em lao tới ổ bánh, tay Soojin nắm chặt góc áo em. Shuhua vẻ ủy khuất quay lại nhìn cô, nhưng Soojin chỉ lờ đi coi như không thấy gì.
"Miyeon nên ăn trước." Soojin điềm tĩnh nói, tất cả mọi người liền gật đầu đồng tình.
Soyeon lon ton chạy vào bếp và cẩn thận mang ra một con dao, cứ vậy đưa qua cho Miyeon, khiến chị lại càng buồn bực.
"Mấy đứa thậm chí còn không hát chúc mừng sinh nhật-"
"Happy Birthday to you! Happy Birthday to you!" Shuhua, Yuqi và Minnie lập tức vỗ tay, hát với tốc độ x2.5. Cho tới khi không còn nghe ra được gì nữa ngoài tiếng gào thét từ tận cuống phổi của cả ba người. Soojin chỉ lẩm nhẩm hát theo một đoạn còn Soyeon thì múa may cuồng nhiệt ở một bên.
Khi bài hát kết thúc, họ liền tự hào tán thưởng bản thân. Rồi cả bọn quay sang nhìn Miyeon đầy mong chờ.
"Chị ước đi." Soojin nói.
"Nến cũng chỉ là vật tượng trưng thôi mà." Minnie nói thêm vào và nhích người sát ra rìa sofa để có thể theo dõi cảnh tượng rõ hơn.
Miyeon bĩu môi nhưng không bàn sâu vào vấn đề này nữa. Nhưng để bù đắp cho sự không có nến để nguyện cầu, chị tuyên bố. "Chị sẽ nói ra lời ước của mình, không có đắt đỏ gì đâu, nên liệu mà lắng nghe nhé."
"Nhưng nói ra miệng rồi thì đâu có linh nghiệm- ummhmm." Shuhua lại một lần nữa bị Soojin túm lại, nhưng lần này thì tay cô còn bịt chặt miệng em rồi mỉm cười hiền dịu ngước mắt nhìn mọi người như thể cô đang không đồ sát con bé vậy.
"Tốt nhất là chị đừng có ước 'Để Miyeon làm công chúa trong một ngày' hay cái gì đó đại loại vậy nha." Yuqi khúc khích trêu nhưng Soyeon lại ngắt eo nó một cái đau điếng, khiến Yuqi lập tức im miệng. "À thì, ý là, tụi em vẫn có thể làm vậy nếu chị muốn-" Lại một cái ngắt. "Yah! Làm ơn nhẹ tay với em được không? Em nhạy cảm lắm đó!"
"Ý Yuqi muốn nói là tụi em yêu chị nhiều lắm, công chúa, nàng tiên xinh đẹp Miyeon của tụi em." Soyeon nhỏ nhẹ nói, không quên bắn tim chíu chíu cho cô chị lớn.
Miyeon rất dễ hài lòng, chị vui vẻ ngồi thẳng dậy, miệng tủm tỉm. "Được rồi, chị bắt đầu nhé."
"Khoan, chờ đã, tớ phải quay lại cảnh này mới được." Minnie đột nhiên chen vào, lục tìm trong túi áo và lôi ra cái điện thoại, quẹt màn hình sang trái, camera các thứ đều sẵn sàng. "Và... Action!"
Miyeon đảo mắt, nhưng vẫn hùa theo như một người bạn tốt. Chị chầm chậm ngả người về phía trước, phồng má một cách rất kịch, và với sự duyên dáng của một nữ diễn viên mới nổi, thổi phù đống nến tưởng tượng. Các thành viên liền vỗ tay nhiệt liệt, hô hào, hú hét các thứ.
Và rồi đến giây phút mọi người mong chờ nhất, lời ước sinh nhật của Miyeon.
Chị chắp tay, nhắm chặt mắt và nói. "Chị ước..." Phải ngân dài một chút để tạo sự hồi hộp chứ. "Chị ước... được làm maknae hết đêm nay."
Một khoảng lặng.
Những câu từ của cô chị dần ngấm vào đại não của mỗi người.
Và rồi-
"Chị muốn cái gì cơ?!" Shuhua la lớn, thật ra là hơi nghẹn vì tay Soojin vẫn bịt miệng em nhưng cũng đủ để mọi người nghe ra sự phản đối. "Chị! Chị muốn trở thành em hả?"
"Ờm... Nó có hơi dị đó, Myeon." Minnie tắt camera, ngồi phịch xuống ghế.
"Không, ý chị không phải vậy." Miyeon muốn giải thích, nhưng không làm lại một cái loa phát thanh.
"Okay, nếu Miyeon là út thì em sẽ là chị cả." Yuqi đột nhiên giơ tay. "Ai đồng ý nói aye- Aye!"
Yuqi nhìn quanh tìm kiếm đồng minh, nhưng đương nhiên là không có cánh tay nào hết. Với một sự muối mặt và nỗ lực cố đấm ăn xôi, nó nắm tay Soyeon và giơ lên.
"Leader nói aye, nghĩa là chốt hạ quyết định nha."
Nhưng đương nhiên, Soyeon đâu có dễ dãi vậy. "Leader rút lại phiếu bầu vì có sự bất đồng trong quan điểm."
"Ý chị bất đồng là sao-"
"Yuqi mà là chị cả thì chị xin rời nhóm." Minnie lạnh lùng.
"Mọi người." Giọng nói nhỏ nhẹ của Soojin như một nỗ lực yếu ớt trong tình cảnh hỗn loạn. Nhưng cô lại thành công có được sự chú ý của Shuhua, mà Shuhua thì không thua gì cái loa phường cả. Nếu không muốn nói là còn hiệu quả hơn cả loa phường.
Shuhua nhận thấy sự tuyệt vọng của chị mình liền giơ hai tay sang ngang.
"TẤT CẢ MỌI NGƯỜI IM LẶNG, SOOJIN CÓ ĐIỀU MUỐN NÓI!"
Họ mà có hàng xóm thì nhất định đã bị tống cổ khỏi nơi này từ tám kiếp rồi.
Nhưng quả thật rất hiệu quả, cả phòng im phăng phắc nhìn bé út.
Rồi lại quay sang cô main dancer hay ngại ngùng, cô nhún vai. "Sao chúng ta không để Miyeon giải thích về điều ước của chị ấy?"
Như thể họ đã tạm quên mất sự tồn tại của nhân vật chính bữa tiệc, cả bọn bẽn lẽn quay sang cô chị đang ngồi trước ổ bánh.
Nhưng thay vì tỏ ra tức giận, Miyeon chỉ gật đầu một cách mạnh mẽ. "Thấy chưa? Ý chị là vậy đó." Chị chỉ thẳng tay về phía Shuhua đang vô cùng ngơ ngác. "Tất cả mọi người đều tập trung lắng nghe khi em ấy nói, và em ấy chỉ cần ngồi một chỗ, nhìn đi-" Miyeon lại chỉ vào bàn tay Soojin vẫn đang chôn trong mái tóc của Shuhua. Soojin hơi sững người khi bị chỉ điểm, nhưng vẫn không rút tay về.
"Shuhua đôi khi ồn ào và bốc mùi nhưng có điều gì đó khiến mọi người chỉ muốn chạm vào em ấy, mấy đứa hiểu mà. Xoa đầu, hay hôn má, hay... hiểu ý chị không..." Giọng Miyeon nhỏ dần, nhỏ dần. Chị có vẻ hơi lạc lối nhưng vẫn kiên quyết nói ra ý định của mình. "Hãy cho chị sự chú ý giống như vậy đi. Một đêm thôi, vì là sinh nhật của chị."
Miyeon cúi đầu nhìn ổ bánh kem, không thể nhìn thẳng các thành viên.
Và trong tất cả, Soojin lại là người phá vỡ bầu không khí im lặng. "Vậy là chị... muốn được tụi em hôn?"
Mặt Miyeon liền đỏ bừng và chị đứng bật cả người dậy. "Em nghe hiểu ra vậy đó hả?" Miyeon gắt nhẹ, chủ yếu là vì xấu hổ.
"Wow, chị ấy vã thật." Yuqi buột miệng.
Khóe mắt giật giật, Miyeon bắn ánh nhìn rực lửa về phía cô em tóc ngắn. Tạ ơn trời, Minnie lại xuất hiện kịp lúc để ngăn cản một cuộc ẩu đả sắp sửa bùng nổ.
Và cái cách Minnie cứu nguy cũng là quân cờ domino đầu tiên trong một chuỗi sự kiện long trời sắp diễn ra trong buổi tối ngày hôm ấy.
Minnie vòng tay ôm lấy eo Miyeon, kéo chị ngồi xuống sofa. Nhưng rồi, thay vì buông cô chị ra thì Minnie lại rướn người và đột nhiên hôn cái chóc vào má Miyeon.
"Aww, Miyeon của chúng ta hôm nay xinh đẹp quá chừng." Minnie còn không quên khen ngợi cô bạn, nhưng chẳng có ai nghe cả.
Vì các thành viên đều bấn loạn với cái hôn má đáng yêu vừa rồi.
Yuqi giọng cá heo quãng tám hét lên. "Kim Minnie!"
Soyeon quắn quéo, tự che mắt lại.
Soojin tròn mắt, ngỡ ngàng đến mức buông hẳn Shuhua ra.
Và Shuhua lập tức lao đến bên sofa, chen vào giữa hai thành viên đang bám dính nhau, bàn tay bất lực chặn ngang trước đôi môi hồng nhuận của Minnie để tránh cho bất cứ tai nạn ngoài ý muốn nào tiếp tục xảy ra. "Không- không được hôn!"
Minnie phì cười trước biểu cảm giận dữ của Shuhua.
"Sao chứ? Chị chỉ giúp biến điều ước của cậu ấy thành sự thật thôi mà." Shuhua kiên quyết lắc đầu, khiến Minnie lại càng cười lớn hơn, cả người lùi về tận đầu bên kia của sofa vì Shuhua đã chen hẳn vào giữa bọn họ và vòng tay ôm cứng lấy Miyeon. Cơ mà Minnie cũng 'chao' lắm rồi, nên toàn bộ viễn cảnh này với cô chỉ có thể miêu tả bằng hai từ 'buồn cười' thôi. "Miyeon cũng đâu có phàn nàn gì đâu? Đúng không, Miyeon?"
Nhưng dường như không ai đê tâm đến suy nghĩ của Miyeon cả, mọi người chỉ chăm chăm chĩa mùi dùi về phía Minnie vì dám... cưỡng hôn thành viên cùng nhóm. Yuqi đe dọa sẽ gọi ba mẹ Yontararak, Soyeon bày tỏ sự thất vọng nặng nề vì hành vi... suy đồi đạo đức của Minnie và đề nghị ý kiến lên cấp trên của công ty, thậm chí cả Soojin cũng hùa vào và nói Minnie có hơi nôn nóng khi làm như vậy. Từ đầu tới cuối, Minnie vẫn ôm bụng cười đến thở không ra hơi.
Nhưng Miyeon lại chỉ tập trung vào bé út của họ, em thế mà lại chỉ im lặng ôm lấy chị mặc cho mọi người bát nháo.
Shuhua chỉ buông tay khi với lấy gương mặt của Miyeon và nhẹ nhàng dùng ngón cái xoa nhẹ nơi đôi môi của Minnie vừa đáp vào. Như thể em muốn xóa bỏ hẳn những gì vừa diễn ra vậy.
Và Shuhua cũng không lớn tiếng buộc tội Minnie. Thay vào đó, em chỉ tự lẩm bẩm- nhưng vẫn đủ đế Miyeon nghe rõ.
"Minnie ngu ngốc... Đó còn không phải là hôn."
Miyeon ngước nhìn Shuhua, khiến bé út có chút giật mình khi ánh mắt họ chạm nhau. Trong bầu không khí hỗn loạn xung quanh, Miyeon thì thầm một điều mà chị chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nói.
"... Vậy thì em nên hôn chị chứ?"
Shuhua không trả lời, nhưng nhìn em cũng không có vẻ gì là quá kinh ngạc.
Một khi sự hoảng loạn vì nụ hôn của Minnie trôi qua, mọi thứ dường như trở lại bình thường. Trừ việc Shuhua đột nhiên dính cứng Miyeon như một cái rào chắn bảo vệ giữa chị và Minnie. Và Miyeon phát hiện không dưới vài lần Shuhua trao đổi ánh mắt với Soojin, như muốn nói điều gì đó mà chị không thể hiểu được.
Nhưng đương nhiên, cả Soojin lẫn Shuhua đều không lên tiếng thu hút sự chú ý về chuyện đang xảy ra giữa họ- nếu có bất cứ chuyện gì đang xảy ra giữa họ.
Miyeon không biết có phải là do bản thân tưởng tượng hay không.
Nhưng hơi ấm từ Shuhua cuộn mình rúc vào người chị khiến Miyeon không thể ngừng suy nghĩ về việc một nụ hôn thật sự sẽ mang lại cảm giác như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com