Chương 22 - Kết thúc: Ra mắt 5 họ (Jeon Donghyun) (2)
Tắm xong, Wonwoo lau đôi bàn tay còn ẩm nước lên quần sau đó rời phòng. Đã qua tháng bảy, anh tranh thủ lúc học sinh nghỉ hè để về nhà thăm gia đình vài ngày.
Wonwoo ngồi phịch xuống sofa. Cùng Donghyun xem tiếp bộ phim dang dở trên Netflix. Ba mẹ Jeon vẫn đi làm chưa về nên hai anh em vẫn đang khá rảnh rỗi, bữa tối cũng đã đặt sẵn bàn ở nhà hàng nên không cần nấu ăn.
Donghyun vừa gõ một hàng chữ lên điện thoại vừa quay sang hỏi Wonwoo. "Ủa, anh cũng thích bóng đá nữa hả?"
Câu hỏi đột ngột khiến Wonwoo hơi ngạc nhiên, anh đáp. "Ừm, mới dạo này thôi. Anh đang theo dõi một đội."
Mingyu đã mất hơn một tuần chỉ để giảng cho Wonwoo nghe về các quy tắc trong bóng đá. Càng hiểu rõ môn thể thao vua này, anh lại càng cảm thấy tự hào về cún bự nhà mình hơn nữa.
"Mà sao em hỏi vậy?" Wonwoo thắc mắc.
"Nãy anh đang tắm thì nhận được mail. Em lỡ thấy lockscreen của anh rồi." Donghyun mím môi cười mờ ám. "Khai thật đi, anh đang theo dõi đội bóng hay theo dõi một người trong đội bóng đấy?"
Mặt Wonwoo ửng hồng.
Donghyun cười. "Anh là fan bự của Kim Mingyu hả?"
Wonwoo nhún vai, xấu hổ. "Ừm. Kiểu kiểu thế."
"Em nghĩ anh không chỉ 'kiểu kiểu thế' đâu nha. Đó giờ em chưa thấy anh mê ai đến mức set lockscreen hết."
"Đó là do em không quan tâm anh đấy!" Wonwoo phân bua, sau đó đổi chủ đề. "Mà sao em biết anh để lockscreen Kim Mingyu vậy?"
"Bạn em mê bóng đá lắm nên em biết sơ sơ." Donghyun giải thích. "Đó là lí do mà anh ế nhỉ? Mingyu là người tình trong mộng của anh đúng không?"
"...Không, anh có người yêu rồi mà."
Donghyun chỉ vào tay vào không khí, ra hiệu cho Wonwoo biết rằng trên người anh chẳng bị tin tức tố của alpha nào ám vào cả. Cũng phải thôi, anh dã không gặp Mingyu từ hồi tháng 6 rồi; Đội của cậu đang thi đấu ở Vòng loại trực tiếp Giải bóng đá nhà nghề nên tin tức tố đã sớm phai bớt từ lâu.
Donghyun trầm ngâm, "Thật không đó? Anh đang hẹn hò với ai vậy?"
"Kim Mingyu."
Donghyun khịt mũi, nhướng mày ra vẻ: Ừ, chắc em tin.
Wonwoo nhìn thẳng vào mắt của em trai mình một lúc lâu như kiểu không có gì để bàn cãi. Sau đó anh chớp mắt rồi cười phá lên.
"Đỡ nè!" Donghyun ré lên rồi cầm tấm đệm lót lưng ném vào đầu Wonwoo, anh không kịp đưa tay lên để đỡ đòn.
"Em suýt tin anh rồi đó!" Donghyun nói.
"Thì tin đi, anh nói thật mà." Wonwoo cười, đẩy Donghyun ra khỏi anh.
"Xạo ke!"
"Thật mà."
"Thế anh chứng minh đi."
Wonwoo lấy điện thoại ra khỏi túi rồi mở thư viện ảnh. Anh chụp rất nhiều hình của Mingyu, một số thì tạo dáng, một số thì chính diện, nhưng không có tấm nào hai người chụp chung. Wonwoo nhíu mày, Giáng sinh này là Giáng sinh đầu tiên hai người trải qua cùng nhau, nhất định phải chụp chung với cậu mới được.
Sau một hồi, anh tìm thấy một tấm chụp Mingyu đang nằm trên giường, miệng ngáy khò khò còn tay và chân thì ôm gối ôm khít rịt. Chắc là chặt lắm, Wonwoo nghĩ. Hôm nào cũng vậy hết trơn, mỗi lần anh tỉnh giấc đều bị Mingyu dùng tay và đùi kẹp chặt, giở trò nhõng nhẽo không cho anh rời giường.
Nhìn tấm hình này, Donghyun thấy không thuyết phục cho lắm. "Anh tải ở instagram chứ gì? Anh không có hình chụp chung à?"
"Không... Nhưng nhìn em có vẻ không tin lắm, giờ anh mà đưa hình chụp chung thì em cũng nghĩ là anh photoshop thôi."
"Có lí, chứ hẹn hò với người nổi tiếng đâu dễ." Donghyun bổ sung. "Hay anh gọi cậu ta đi? À! Gọi video đi anh!"
"Để anh thử, anh sợ em ấy bận thôi."
Donghyun cười cười. Lặp lại, "Nhỉ, chắc là bận rồi."
Wonwoo mở mục tin nhắn sau đó gõ cho Mingyu vài dòng.
Tôi 3:20PM
Anh lỡ nói với Donghyun là tụi mình đang hẹn hò rồi, mà ẻm không tin anh ý. Ẻm muốn anh chứng minh bằng cách gọi video cho em... Nếu em rảnh thì anh sẽ gọi em để ra mắt nhé...
Hai người đã bàn về phương án để ra mắt hai bên gia đình hợp lí và hôm nay, chắn chắn là thời điểm thích hợp. Năm phút trôi qua, rồi mười, rồi mười lăm. Không một tin phản hồi. Mingyu luôn nhắn tin lại cho Wonwoo ngay lập tức trừ khi cậu không cầm điện thoại, chắc là đang bận. Sau 5 phút tĩnh mịch, Donghyun vẫn đinh ninh là anh trai đang lừa mình, hắn chán nản hướng mắt lên xem TV.
Wonwoo cũng vậy nhưng anh vẫn cầm điện thoại trong tay. Có lẽ là Mingyu không bận mà thay vào đó, cậu đang phân vân xem có nên ra mắt Donghyun vào thời điểm bây giờ không. Wonwoo không trách Mingyu bởi vì nếu cậu làm vậy, anh cũng sẽ chưa đủ dũng khí để ra mắt gia đình cậu đâu.
Trong lúc Wonwoo đang miên man nghĩ, điện thoại anh rung bần bật rồi sáng lên.
Gyu ♡ 3:41PM
HELU VỢ EM!!
Thật ạ???
Ahh, em hơi sợ và lo ý, nhưng em rảnh á!
Mà em mới tắm xong, để em mặc đồ rồi gọi lại cho anh nhennn
Donghyun tò mò nhìn sang. "Là Mingyu ạ?"
"Ừm."
"Em đùa thôi mà, không ngờ là anh nghiêm túc vậy luôn."
"Ừm... Chút nữa em ấy sẽ gọi, em sẵn sàng chưa?" Wonwoo xích lại gần Donghyun để cả hai có thể vừa khung hình khi gọi video.
"Nếu đó không phải là Mingyu thì em sẽ đấm anh đấy-"
Điện thoại của Wonwoo bắt đầu đổ chuông: Cuộc gọi đến...
Wonwoo nhấp vào nút trả lời, tuy màn hình chưa kết nối nhưng anh đã bắt đầu tủm tỉm cười.
Mặc dù có khăn bông vắt ngang cổ nhưng tóc của Mingyu vẫn còn hơi ươn ướt, cậu giơ tay vén mái ra sau tai. "Vợ ơi!" Mingyu nũng nịu, đáp lại nụ cười mỉm của Wonwoo bằng một cười hớn hở khiến gò má nhô cao, hai mắt híp lại trông cưng không chịu được.
"Chào em, Mingyu." Wonwoo đáp. "Em trai anh rất muốn gặp em. Đây là Donghyun. Donghyun, còn đây là bạn trai anh, Mingyu."
"Chào, Donghyun. Rất vui được gặp cậu."
Donghyun há hốc mồm.
"Chào anh rể đi kìa, Donghyun." Wonwoo vừa nói vừa huých vai hắn.
Anh rể, anh rể, anh rể. Mingyu nghe mà choáng váng cả cái đầu.
Sau một hồi, Donghyun lắp bắp, "C-Chào, Mingyu. Tôi là Donghyun, em trai của Wonwoo."
"Chào, Donghyun. T-Tôi là Mingyu, bạn trai của Wonwoo."
Wonwoo cười. "Ôi trời, hai đứa trông còn ngượng ngịu hơn cả anh nữa."
"Cậu là cầu thủ Kim thật à...?" Donghyun thốt lên.
"Vâng, là tôi đây."
"Vãi l thật." Donghyun chửi đổng. "Tôi nghĩ là Wonwoo giỡn với tôi thôi chứ."
Sau đó Mingyu và Wonwoo nói chuyện tầm 10 phút còn Donghyun thì chỉ ngồi một bên, há hốc như một con cá thiếu oxi, khi nào Mingyu hỏi thì hắn mới đáp. Vì không còn gì để nói nên Wonwoo chào, ý muốn dập máy trước.
"Tối nay anh gọi lại cho em nha." Anh nói như một thói quen vì khi Mingyu không có nhà, hai người vẫn luôn gọi video cho đỡ nhớ.
"Dạ, tuân lệnh vợ!" Mingyu vui vẻ ứng thanh. "Rất vui vì được gặp cậu, Donghyun. Hi vọng sau này chúng ta sẽ có dịp để nói chuyện nhiều hơn."
"Yep, tôi cũng mong vậy." Donghyun trả lời.
Mingyu vẫy vẫy tay cún. "Hai anh em xem TV tiếp đi, em không làm phiền nữa."
Wonwoo cúp máy, sau đó là im lặng bao trùm.
Bất thình lình, Donghyun nắm chặt vai Wonwoo rồi lắc qua lắc lại. "Wonwoo, cái gì đây trời ơi!" Hắn hét lên. "Anh- Mingyu- Làm thế đ nào mà hai người quen nhau được hay vậy?"
Donghyun hỏi và Wonwoo trả lời.
- tbc -
Hôm qua quên nói với mng là kết thúc chap gặp cô Mina là kết mở. Vì là ra mắt "5 họ" nên mỗi "họ" chỉ có 1 chap thôi, không có đoạn rực lửa sau đó đâu =)))))))))
In case, nếu mng để ý thì thầy Jeon là thầy Jeon u mê lắm nhé, chap nào áo bông nhỏ có mặt là chap đó thầy khen em nhiều vl mà lại toàn dùng những từ xinh đẹp để khen thoyyy =)))))))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com